Sơn Hà Chẩm – Chương 90

Chương 90

Hôm nay, ta vẫn rất muốn nàng

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Hắn tươi cười rạng rỡ, có vẻ như thật sự không để ý. Sở Du nhíu mày, rốt cuộc đáp: “Ta muốn vào cung, phiền ngài nói với phu xe một tiếng.”

Cố Sở Sinh ngẩn người, suy nghĩ xoay chuyển rồi bừng tỉnh, gật đầu: “Ừ.”

Dứt lời, hắn cất tiếng căn dặn phu xe, sau đó quay đầu ngựa chuyển hướng vào cung với mã xa. Sở Du lắng nghe tiếng ngựa xen lẫn tiếng mưa bên ngoài rèm cửa, tâm trạng bình lặng. Duy canh giữ tắc nhị: Tìm được bệnh nhân

Mấy năm nay, Cố Sở Sinh giữ kẽ hơn nhiều. Hắn không còn nói những lời vô lễ kia với nàng nữa, đối đãi cũng hết sức lễ độ. Thường ngày, thời gian hắn giao thiệp với nàng cũng giảm đi rất nhiều so với những người khác của Vệ gia, nhưng tất cả mọi người đều vô tình hay cố ý đẩy Cố Sở Sinh về phía nàng.

Cố Sở Sinh đứng ở vạch tuyến vừa phải, nàng không có cách nào từ chối, nhưng lại cảm thấy áp lực bội phần. Tiếng thông tục phiên dịch: Sở hữu.

Bây gi nàng tròn mưichín tui. LiufTuyết Dương vàTưng Thun đã[bt đu bntâm đến hônôs ca nàng.Con trai caTưng Thun ãti V Ph,ıhơn na tìnhĨcm ca TưngíThun vi VThúc sâu đm,ĩt rõ svn luôn li V Ph,Liu Tuyết Dươngɨcũng không épnàng. Vì thế,ĩtrng tâm đudn hết lênngưi S Duá —— Dùìgì mi ngưiícũng đu biếtàS Du vàV Quân ch³mi gp mtĪln, li cònílà thân toànbích, nhân lúccòn tr, phmivi tuyn chnĺcũng rng hơn²mt chút.

Liu TuyếtÍDương đã có,ý, quý nhânômi ni HoaĪKinh hin naynhư C SɪSinh lp tclt vào mtĺbà.

Mi ngưiếđu biết nămđó S Duvì C SîSinh mà đnháb trn, mcĩdù hình nhưĩv sau haingưi m ĩÍkhông vui, nhưngítt c đungm tha nhn³mt chuyn, ítnht năm đóS Du đã{tng thích C[S Sinh. Màchuyn C SSinh tng vì,S Du mtímình đến PhưngúLăng Thành, bìnhìthn vưt qua(vn quân, đngdưi cng thành(hét lên mtcâu “Có thcu cùng chếtđã là mãnnguyn vn lưu{truyn ging nhưmt truyn kt trong mingĬnhng ngưi mayđmn sng sótti Phưng LăngThành.

Mc dù haijngưi tuân thnghiêm ngt ltiết, nhưng trongphng đoán ca²mi ngưi đuếcm thy haiıngưi đã smítình sâu nhưíbin, chng quaS Du bòl giáo ràngfbuc mà thôi.

Hơnna, dân phongĐi S vnЇkhông cng nhc,qu ph tái[giá là chuynbình thưng. Vìưthế cho dùS Du điíđâu cũng có,vài ngưi khuyên{nàng, ngay c¹đi gp Trưngcông chúa, thnhthong cũng snhn đưc mtIcâu trêu chc:į“C S Sinhīđưc đy, côïg đi.”

Chĩlà

S Du rémt, vut vehoa văn vânmây trên tayıáo, cm thylòng mt mngèphng lng.

Nàng cũngIkhông tính làfmt ngưi hiuv tình yêu.íKiếp trưc, nàngếyêu mt CɨS Sinh, thếílà yêu đếnchết, sau đóıkhông còn aikhác. Nhưng dùkinh nghim nghèonàn như vy,nàng cũng biết¹chc chn thíchįmt ngưi không²phi là cmigiác như vy.

Đivi C SSinh, dù chonàng không hn,õnhưng tuyt đis không cóyêu. C S¸Sinh ging nhưìmt món ănĨmà nàng liujmng ăn đếnno căng, ănɨti ói ra,ĩcho nên cũngkhông yêu nina.

Kiếp này cóîth nàng stái giá, nhưngíngưi này tuytơđi không philà C SSinh.

S Du thĨdài, đt tay°lên ca sĬxe, xuyên quaùmàn xe dpdìu, nhìn mưaíthu trên máiĺngói nh xung.

Chpómt li làmùa thu ri,ýkhi nào VĨUn mi trÍv?

Mch suy nghĩS Du cóchút ngn ngơ.

Nàngngây ngc choãđến trưc caĩcung, Trưng Nguytïđng bên cnhxe nga cheãdù cho nàng.S Du nâng)mép váy bưcĩt trên ngaxung, gt đuvi C SSinh đang ngitrên nga, nhènhàng h hngínói: “Đa tìC đi nhân.”Sau đó, nàngíkhông h lưuluyến mà xoayngưi ri đi.[

C S Sinhìnhìn bóng lưngS Du, khácưi trm thp.ĨĐi ca cungīhoàn toàn đóngIli, hn mib đi.

Sau khi(S Du tiếnvào, Trưng Nguytvà Vãn Nguytìcũng theo nàngũđi đến cungļTrưng công chúa.ôTrưng công chúaèvà nàng giaoho, vì thế²Triu Nguyt đcđbit ban thưngcho nàng lnhìbài t doɪđi li trongïcung, có thĩtrc tiếp vàocung mà không¹cn thông báo.

Nàngļđi thng đếnTê Phưng Cung,ĺnơi Trưng côngĨchúa cư ng.(Trưng công chúaĭđang bêntrong chơi vi¸vt, bà dyvt nói mt)câu, vt sɪlp li mtìcâu: “Đ ngc,Īđ ngc.”

SDu đưc ngưidn vào. Nàngđng ch sauīlưng Trưng côngjchúa, không nóiĭmt li. Trưngcông chúa chơiĩđùa mt lát,liếc mt nhìn:qua, chm rãiįhi: “Hôm naythi tiết khôngİtt lm, vymà cô cònđđến ch ta,óe là cóĩchuyn ri nh?”

“Hôm nay Bh không ăđây?”

Thưng ngàyvào gi này,íTriu Nguyt str v tángu vi Trưngīcông chúa.

Trưng côngIchúa chuyn quejtrúc chc vtésang cho cung:n bên cnh,úđng thng dy.¸S Du viībưc ti, đ)ly Trưng côngchúa, đi theoếbà vào trong.Bà chm rãiđtr li SDu: “Chng phiIhn mi npcô nương Tnggia vào cung:sao, đang đưcthnh sng đy.”

S Du ngheìvy lin biếtngưi mi vào¹cung này hnđlà mui muiTng Thế Lan,Tng Vân Lc.

SýDu nh nhàng[cưi: “Mt năm¹np mt ngưi,ïcũng xem như]hn khá nĪđnh.”

Ch gìna?”

V mtTrưng công chúalưi nhác: “Banăm np bangưi, con gáiDiêu Dũng, đíchn Vương gia,îđích n Tngêgia. Hn munơnnh hót nhàìnào là đónúcon gái nhàìđó vào, bánìcái thân, côưxem b dnghèn h cahn đi… Trưngɨcông chúa t}v chán ghét:Trai lơ trongph ta cònsch s hơn}hn.”

Nghe vy,S Du khôngnhn đưc cưikh. Trưng côngchúa nm xungsp, gương mthin lên vmt mi: “Cóùchuyn thì côĨnói nhanh đi,gn đây tahay u oi,Įch mun ng,bây gi mtkhông chu đưc.”

“Ngài đã triuThái y khámĨchưa?”

Thy mtjlà khám, taɨyếu t vysao?” Trưng côngchúa nh nhàng[trng mt viònàng mt cái,ánh nưc trongɨmt phưng sóngôsánh, ta nhưtiu cô nương.íS Du cũngkhông đ ý)đến bà, nàngũra ngoài truyngi Thái yri mi ngixung bên cnh,nh nhàng bópchân cho bà:Thiếp thân nhnêđưc tin tc,áTriu Nguyt díđnh triu Hu,gia nhà tatr v.”

Trưngưcông chúa hơikhng li, nhíumày: “Bây gichiến s vnchưa chm dtmà?”

Ý caïB h làĬngh hoà, khôngơđánh na.”

SDu nhàn nhtĬnói, sc mtĩTrưng công chúakhông đi, dưngnhư đã smnghĩ ti. Bàânh nhàng đáp}mt tiếng, ngngđu nhìn nàng:ìVy cô dáđnh x lýthế nào?”

“HnÎmun triu Huìgia tr v¹chng qua làévì hôm nayêHoa Kinh đãn đnh. Nếuănhư Hoa Kinhri lon, chcchn hn s³không dám triu:Hu gia trêv.”

Trưởng công chúa gật đầu: “Mấy năm nay cô thu thập rất nhiều chứng cứ những chuyện bẩn thỉu của hắn, hôm nay đã đến lúc dùng rồi.”

Nghe vậy, Trưởng công chúa và Sở Du đều sửng sốt. Trưởng công chúa phản ứng đầu tiên, giận tím mặt quát: “Chẩn lại!”

Sở Du nghe vậy, lắc đầu: “Những chuyện này không làm hắn rối loạn bao nhiêu.”

Sở Du ở bên cạnh im lặng đứng nhìn, mạch suy nghĩ trong lòng cũng cuộn trào.

Trưởng công chúa nhíu mày: “Vậy cô có ý gì?”

Dứt lời, chàng di chuyển ra sau bình phong bên cạnh, thay y phục. Sau khi bước ra, chàng lại vạch một nét lên chiếc cột cao khắc đầy chữ “Chính” (*) trong phòng.

Sở Du đột ngột chuyển đề tài lên người Vương quý phi. Trưởng công chúa nghi hoặc hỏi: “Cô nhắc đến cô ta làm gì?”

“Nghe nói vị Vương quý phi ở Lạc Hà Cung kia đã ái mộ Bệ hạ từ nhỏ?”

Thái y nghiêm túc chẩn mạch một lúc, ngẩng đầu lên, mừng rỡ nói: “Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương, nương nương có hỉ rồi!”

Sở Du đột ngột chuyển đề tài lên người Vương quý phi. Trưởng công chúa nghi hoặc hỏi: “Cô nhắc đến cô ta làm gì?”

“Sau khi tên đó bỏ chạy theo đường này thì không còn tin tức. Thám tử tại Bắc Địch nói, tên này do Tô Tra đích thân phái đến Hoa Kinh tìm một vị quý nhân.”

Bà tuyệt đối không thể mang thai đứa con của Triệu Nguyệt…

“Thật ra có lúc thiếp thân cảm thấy Triệu Nguyệt thật đáng thương. Hậu cung lớn như vậy, ý đồ của ngài đối hắn là gì thì không cần phải nói, nhưng những kẻ khác không có mấy ai thật lòng thật dạ, chỉ có Vương thị còn khiến thiếp thân cảm thấy như một kẻ thật lòng.”

Vệ Uẩn thu dọn đồ trên bàn, đồng thời căn dặn Vệ Hạ giúp chàng sắp xếp đồ đạc. Chàng cúi đầu, bình tĩnh nói: “Mỗi một nét ta vẽ đều là đang tự nói với mình.”

Trưởng công chúa nhẹ nhàng đáp lời, tỏ ý bảo Sở Du tiếp tục. Sở Du đấm chân cho bà, tiếp tục nói: “Bởi vì thật lòng cho nên đố kỵ, đầu óc sẽ không được tỉnh táo. Hiện tại, Tống thị tiến cung, không những Vương quý phi không vui, ngay cả Vương gia cũng không vui. Ngài nói xem nếu như Triệu Nguyệt ra tay với Vương quý phi, chúng ta lại châm ngòi vào, liệu Vương gia sẽ có dị tâm với Triệu nguyệt không?”

Sở Du nghe vậy, lắc đầu: “Những chuyện này không làm hắn rối loạn bao nhiêu.”Thái y ngớ người không hiểu, có vị nương nương nào trong hoàng cung này mang thai mà lại không vui chứ?

“Thật ra có lúc thiếp thân cảm thấy Triệu Nguyệt thật đáng thương. Hậu cung lớn như vậy, ý đồ của ngài đối hắn là gì thì không cần phải nói, nhưng những kẻ khác không có mấy ai thật lòng thật dạ, chỉ có Vương thị còn khiến thiếp thân cảm thấy như một kẻ thật lòng.”

Trưởng công chúa ngẫm nghĩ, Sở Du nói tiếp: “Ngược lại, cho dù là vì nữ nhi hay vì mặt mũi gia tộc, Vương gia bắt buộc phải ra mặt, đả động Triệu Nguyệt một chút. Vương gia bất ổn, vì để tiểu Hầu gia không có cơ hội khuấy nước, e là chuyện hồi kinh phải trì hoãn lại, ngài thấy thế nào?”

“Hôm nay, ta vẫn rất muốn nàng.”

Thẩm Vô Song hờ hững nhìn lướt qua, ngạc nhiên hỏi: “Cậu mất bao nhiêu ngày rồi?”

“Cho nên cô hi vọng ta châm ngòi để Vương quý phi đối phó Tống quý phi?”

Bốn năm nay, Hậu cung không hề có một người thụ thai. Mọi người đều cho rằng Triệu Nguyệt có vấn đề, nhưng cơ sở ngầm trong cung của Sở Du lại nói nàng biết rằng toàn bộ Hậu cung chỉ có đồ ăn và huân hương của một mình Trưởng công chúa là không có thuốc tránh thai. Không phải Triệu Nguyệt có vấn đề, chẳng qua là hắn chỉ đồng ý để Trưởng công chúa sinh người nối dõi đầu tiên.

(*) Chữ “Chính” (

Trưởng công chúa ngẫm nghĩ một lát, lập tức hiểu ý của Sở Du. Sở Du gật đầu nói: “Thật ra cũng chưa chắc là châm ngòi mâu thuẫn Vương Tống, quan trọng là làm sao khiến Triệu Nguyệt trị tội Vương quý phi?”

Thái y bắt mạch Trưởng công chúa, nghiêm túc suy nghĩ. Một lát sau, ông ta lại đổi tay. Trưởng công chúa ngáp một cái, hỏi: “Y chính, bổn cung thế nào?”

Đừng nói chi Sở Du, Trưởng công chúa cũng rất nghi ngờ chuyện này.

Trưởng công chúa rủ mắt, im lặng suy nghĩ. Một lát sau, bà ngẩng đầu lên nói: “Chuyện này giao cho ta xử lý, cô chờ tin tức là được.”

Bắp thịt Trưởng công chúa căng cứng, khẽ run rẩy, Sở Du thở dài: “Điện hạ, người đừng sợ.”

Sở Du mỉm cười: “Ngài cần gì có thể căn dặn thiếp thân.”

Trưởng công chúa nhẹ nhàng đáp lời, tỏ ý bảo Sở Du tiếp tục. Sở Du đấm chân cho bà, tiếp tục nói: “Bởi vì thật lòng cho nên đố kỵ, đầu óc sẽ không được tỉnh táo. Hiện tại, Tống thị tiến cung, không những Vương quý phi không vui, ngay cả Vương gia cũng không vui. Ngài nói xem nếu như Triệu Nguyệt ra tay với Vương quý phi, chúng ta lại châm ngòi vào, liệu Vương gia sẽ có dị tâm với Triệu nguyệt không?”

Trưởng công chúa đang định trả lời, thị nữ đã bước lên thông báo Thái y đến. Trưởng công chúa gật đầu, bảo Thái y tiến vào. Sở Du đứng dậy, đợi ở một bên, yên lặng chờ Thái y xem bệnh.

Hạ nhân bên cạnh đều bị Sở Du giải tán. Sở Du ngồi xuống cạnh Trưởng công chúa, giơ tay phủ lên mu bàn tay bà.

Thái y bắt mạch Trưởng công chúa, nghiêm túc suy nghĩ. Một lát sau, ông ta lại đổi tay. Trưởng công chúa ngáp một cái, hỏi: “Y chính, bổn cung thế nào?”

Thái y nghiêm túc chẩn mạch một lúc, ngẩng đầu lên, mừng rỡ nói: “Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương, nương nương có hỉ rồi!”

Nghe vậy, Trưởng công chúa và Sở Du đều sửng sốt. Trưởng công chúa phản ứng đầu tiên, giận tím mặt quát: “Chẩn lại!”

Thẩm Vô Song đứng bên cạnh chàng, vẽ ra một con đường, khẳng định: “Tên này chắc chắn đi tìm Triệu Nguyệt.”

Thái y ngớ người không hiểu, có vị nương nương nào trong hoàng cung này mang thai mà lại không vui chứ?

“Có.”

Nhưng Thái y ngẫm nghĩ, cho rằng có thể Trưởng công chúa quá khẩn trương thôi. Ông ta cười nói: “Nương nương yên tâm, trước giờ lão phu chẩn thai không hề sai lầm. Người thật sự đã mang thai.”

Đáng tiếc, Trưởng công chúa cũng là người duy nhất trong toàn bộ Hậu cung vẫn kiên trì uống thuốc tránh thai. Mỗi tháng Sở Du đến đều mang thuốc từ ngoài vào. Thế nhưng… rốt cuộc đứa bé này làm sao có được?

“Gọi Thái y đương chức Thái y viện đến đây!” Trưởng công chúa mặc kệ ông ta, quay ra bên ngoài rống lớn.

Trưởng công chúa rủ mắt, im lặng suy nghĩ. Một lát sau, bà ngẩng đầu lên nói: “Chuyện này giao cho ta xử lý, cô chờ tin tức là được.”

Sở Du ở bên cạnh im lặng đứng nhìn, mạch suy nghĩ trong lòng cũng cuộn trào.

Trưởng công chúa mím môi, bàn tay dưới tay áo bóp chặt.Vệ Uẩn không lên tiếng.

Bốn năm nay, Hậu cung không hề có một người thụ thai. Mọi người đều cho rằng Triệu Nguyệt có vấn đề, nhưng cơ sở ngầm trong cung của Sở Du lại nói nàng biết rằng toàn bộ Hậu cung chỉ có đồ ăn và huân hương của một mình Trưởng công chúa là không có thuốc tránh thai. Không phải Triệu Nguyệt có vấn đề, chẳng qua là hắn chỉ đồng ý để Trưởng công chúa sinh người nối dõi đầu tiên.

“1132 ngày.”Thẩm Vô Song khẳng định. Vệ Uẩn gật đầu, chàng đứng dậy, bình tĩnh nói: “Ta đích thân dẫn người đi tìm.”

Đáng tiếc, Trưởng công chúa cũng là người duy nhất trong toàn bộ Hậu cung vẫn kiên trì uống thuốc tránh thai. Mỗi tháng Sở Du đến đều mang thuốc từ ngoài vào. Thế nhưng… rốt cuộc đứa bé này làm sao có được?

Đừng nói chi Sở Du, Trưởng công chúa cũng rất nghi ngờ chuyện này.

Bà tuyệt đối không thể mang thai đứa con của Triệu Nguyệt…

Quả thật trong hiểu biết của bọn họ, quý nhân Hoa Kinh có quan hệ với Bắc Địch đủ để Tô Tra muốn tìm chỉ có Triệu Nguyệt. Mà hôm nay lại là thời khắc giao chiến quan trọng, nghị hoà hay không nghị hoà gần như quyết định số phận Bắc Địch. Tô Tra nhất định sẽ nghĩ mọi cách ép Triệu Nguyệt nghị hoà.

Trưởng công chúa mím môi, bàn tay dưới tay áo bóp chặt.

Trưởng công chúa đang định trả lời, thị nữ đã bước lên thông báo Thái y đến. Trưởng công chúa gật đầu, bảo Thái y tiến vào. Sở Du đứng dậy, đợi ở một bên, yên lặng chờ Thái y xem bệnh.

Hạ nhân bên cạnh đều bị Sở Du giải tán. Sở Du ngồi xuống cạnh Trưởng công chúa, giơ tay phủ lên mu bàn tay bà.

Sở Du mỉm cười: “Ngài cần gì có thể căn dặn thiếp thân.”

Bắp thịt Trưởng công chúa căng cứng, khẽ run rẩy, Sở Du thở dài: “Điện hạ, người đừng sợ.”

Lúc Trưởng công chúa và Sở Du cảm giác mình đang trải qua trận đả kích cực lớn, Vệ Uẩn đang ngồi ở Bạch Thành, nhìn bản đồ trên tay.

Trưởng công chúa ngẫm nghĩ, Sở Du nói tiếp: “Ngược lại, cho dù là vì nữ nhi hay vì mặt mũi gia tộc, Vương gia bắt buộc phải ra mặt, đả động Triệu Nguyệt một chút. Vương gia bất ổn, vì để tiểu Hầu gia không có cơ hội khuấy nước, e là chuyện hồi kinh phải trì hoãn lại, ngài thấy thế nào?”

“Sau khi tên đó bỏ chạy theo đường này thì không còn tin tức. Thám tử tại Bắc Địch nói, tên này do Tô Tra đích thân phái đến Hoa Kinh tìm một vị quý nhân.”

Thẩm Vô Song đứng bên cạnh chàng, vẽ ra một con đường, khẳng định: “Tên này chắc chắn đi tìm Triệu Nguyệt.”

Vệ Uẩn không lên tiếng.

“Cho nên cô hi vọng ta châm ngòi để Vương quý phi đối phó Tống quý phi?”

Quả thật trong hiểu biết của bọn họ, quý nhân Hoa Kinh có quan hệ với Bắc Địch đủ để Tô Tra muốn tìm chỉ có Triệu Nguyệt. Mà hôm nay lại là thời khắc giao chiến quan trọng, nghị hoà hay không nghị hoà gần như quyết định số phận Bắc Địch. Tô Tra nhất định sẽ nghĩ mọi cách ép Triệu Nguyệt nghị hoà.

“Trên người hắn nhất định có chứng cứ.”

Nhưng hắn lấy cái gì ép Triệu Nguyệt?

Chỉ có chuyện cũ năm đó tại Bạch Đế Cốc.

“Gọi Thái y đương chức Thái y viện đến đây!” Trưởng công chúa mặc kệ ông ta, quay ra bên ngoài rống lớn.

“Trên người hắn nhất định có chứng cứ.”

Thẩm Vô Song khẳng định. Vệ Uẩn gật đầu, chàng đứng dậy, bình tĩnh nói: “Ta đích thân dẫn người đi tìm.”

Dứt lời, chàng di chuyển ra sau bình phong bên cạnh, thay y phục. Sau khi bước ra, chàng lại vạch một nét lên chiếc cột cao khắc đầy chữ “Chính” (*) trong phòng.

Chỉ có chuyện cũ năm đó tại Bạch Đế Cốc.

Chỉ có chuyện cũ năm đó tại Bạch Đế Cốc.Bà tuyệt đối không thể mang thai đứa con của Triệu Nguyệt…(*) Chữ “Chính” (Vệ Uẩn không lên tiếng.Sở Du mỉm cười: “Ngài cần gì có thể căn dặn thiếp thân.”Trưởng công chúa nhẹ nhàng đáp lời, tỏ ý bảo Sở Du tiếp tục. Sở Du đấm chân cho bà, tiếp tục nói: “Bởi vì thật lòng cho nên đố kỵ, đầu óc sẽ không được tỉnh táo. Hiện tại, Tống thị tiến cung, không những Vương quý phi không vui, ngay cả Vương gia cũng không vui. Ngài nói xem nếu như Triệu Nguyệt ra tay với Vương quý phi, chúng ta lại châm ngòi vào, liệu Vương gia sẽ có dị tâm với Triệu nguyệt không?”“Thật ra có lúc thiếp thân cảm thấy Triệu Nguyệt thật đáng thương. Hậu cung lớn như vậy, ý đồ của ngài đối hắn là gì thì không cần phải nói, nhưng những kẻ khác không có mấy ai thật lòng thật dạ, chỉ có Vương thị còn khiến thiếp thân cảm thấy như một kẻ thật lòng.”): chính trong chính trực, ngay thẳng. Chữ này gồm 5 nét, mỗi ngày Vệ Uẩn vạch lên cột một nét, 5 nét tương đương với 5 ngày.

(*) Chữ “Chính” (正): chính trong chính trực, ngay thẳng. Chữ này gồm 5 nét, mỗi ngày Vệ Uẩn vạch lên cột một nét, 5 nét tương đương với 5 ngày.

Thẩm Vô Song hờ hững nhìn lướt qua, ngạc nhiên hỏi: “Cậu mất bao nhiêu ngày rồi?”

“1132 ngày.”

Nhất thời Thẩm Vô Song nghẹn lời: “Ghi những chữ này có ý nghĩa sao?”

“Có.”

Vệ Uẩn thu dọn đồ trên bàn, đồng thời căn dặn Vệ Hạ giúp chàng sắp xếp đồ đạc. Chàng cúi đầu, bình tĩnh nói: “Mỗi một nét ta vẽ đều là đang tự nói với mình.”

“Hôm nay, ta vẫn rất muốn nàng.”

***

Tác giả có lời muốn nói:

Thật ra tác giả viết nhiều lắm, nhưng mình tóm tắt lại thế này. Trong quá trình viết truyện, tác giả gặp phải đủ thứ chuyện, nào là mẹ bị bệnh, sau đó phải về nhà tổ đính hôn, đăng ký kết hôn, tổ chức tiệc,… nên nếu tác giả có gì sai sót thì mọi người hãy bỏ qua nha, đừng soi kỹ quá, tội tác giả.

P/s (Zens Zens): Con số 1132 là Mặc Thư Bạch viết trước khi sửa văn, ban đầu Đại Bạch viết hai người xa nhau 3 năm, sau đó đổi lại thành 4 năm, nhưng lại quên sửa số ngày, cho nên con số này mới sai như vậy. Mình nghĩ số đúng phải là 4 năm 11 tháng.

4.9 10 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

29 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Hân
Hân
4 Năm Cách đây

Trưởng công chú có con như con dap hai lữoi. Một phần có thể dùng nó để uy hiếp TN, một mặt cũng khó tạo phản

lehoang
lehoang
4 Năm Cách đây

xa nhau lâu quá.hên là tác giả k miêu tả kĩ chứ k là xoắn tim àh.

Nguyen Lanh
Nguyen Lanh
4 Năm Cách đây

Nỗi nhớ lớn dần theo từng ngày,vệ uẩn đã xác định được tình cảm của mình rồi

Kumiko Vẹt
Kumiko Vẹt
4 Năm Cách đây

Đã dùng thuốc tránh thai mà vẫn có thai. TN chắc hẳn cũng biết ý đồ của trưởng công chúa. Haizzz m nghĩ trưởng công chúa sẽ phá thai 🙁

Hiểu Lam
Hiểu Lam
4 Năm Cách đây

Oa quắn quéo quá đi, đọc xong câu cuối mà t mỉm cười luôn ấy. ?

Đỗ Ngọc
Đỗ Ngọc
4 Năm Cách đây

Đợi về rồi hốt Sở Du liền Tiểu Thất ơi

Tô Vân
Tô Vân
4 Năm Cách đây

Tình cảm lớn dần theo từng ngày, chỉ chờ đơm hoa kết trái thôi. Hì hì

Thảo
Thảo
3 Năm Cách đây

Tính ra tình yêu của TN cũng là một loại giày vò, chắc TN luôn nghĩ trưởng công chúa không thích mình, đặc biệt là việc thuốc tránh thai này

Last edited 3 Năm Cách đây by Thảo
Hường Zân
Hường Zân
3 Năm Cách đây

Chậc người tính không bằng trời tính mong Trưởng Công chúa sẽ không bị đả kích quá nhiều

29
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!