Sơn Hà Chẩm – Chương 91 (2)

Chương 91 (2)

Cùng lúc đó, Vệ Uẩn cũng chạy về Hoa Kinh

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Về đến Vệ Phủ, nàng bảo người đi tìm Tưởng Thuần, chuẩn bị Thập Nhật Hương, trang sức trâm cài hoa lệ, lại bảo Trường Nguyệt sơn móng tay mình thành màu đỏ, bộ dạng ăn mặc tương tự với Trưởng công chúa.

Lúc chuẩn bị được một nửa, nha hoàn bỗng tiến vào thông báo: “Đại phu nhân, Tống gia đến tặng lễ vật.” Hạ phụ hắn kể lại gia đình bối cảnh nhân.

Sở Du cúi đầu nhìn Trường Nguyệt đang sơn móng tay cho nàng dưới ánh nến, thản nhiên nói: “Bảo ta ngủ rồi, không gặp.”

Chưa đến một lát, lại có nha hoàn đến thông báo: “Đại phu nhân, người của Vương gia đến đây bái kiến.” Dựa theo của nàng kinh nghiệm cùng đủ loại.

“Không gặp.”

Nha hoàn kính cẩn lui ra, đi từ chối hạ nhân Vương gia. Trường Nguyệt lấy làm lạ hỏi: “Phu nhân, sao tối nay bọn họ đều đến tìm người thế?” Khả đặt ra nếu không hợp lý, thế giới này.

Sở Du nhẹ nhàng cười: “Trong Hậu cung sắp tăng thêm chủ tử, bọn họ không cuống cuồng được sao?”

Dt li, Vãn Nguyt bưngđ đc vàītúi hương bưc³vào. S Dungưc mt nhìnnhng món đkia, t tnĩnói: “Hôm nayÎtrong Hu cungcăn bn không[có con nidõi, mt khiTrưng công chúasinh con, nếuìV gia chúngta li làm²ch da choÍbà y, chuynÎphong Hu linľ trong tmĮtay, cho dùũVương gia vàũTng gia đếnlà vì thămdò tin tchay là tiíxúi gic thìíti nay đuphi ti.”

PhuÏnhân không st chi dtkhoát như vyâs mt lònghai nhà VươngTng sao?”

VãnļNguyt ngi qu¸xung, sauýlưng chi đucho S Du.

SĩDu cúi đuũnhìn màu đitrên móng tayìlp lánh, h¸hng đáp: “Hinnay, tin tcTrưng công chúaýcó thai truynra ngoài, đâyílà thi khcɪmu cht, gphay không gpľbn h chínhlà thái đòca ta. Viìhai nhà VươngTng mà nói,ta không gp,chng t taĪtiếp tc trungÎthành vi Côngchúa, nếu tagp thì đymi là chuynľl.”

Dt li,ãS Du đãísơn xong móngĬtay, nàng giơĺlên, ngm nhìndưi ánh nến:ư“Còn đc tià, bt đut ngày tađvà Trưng công¹chúa giao hoìthì ta đãđc ti ri,àcòn đ ýchút ít này)sao?”

“Cũng phi.”

Trưng Nguyt gtđu, nàng nhìnɪv phía nhngtrâm cài kia,ônghi hoc hi:¸Phu nhân cnnhng th nàylàm gì?”

Lnnày, S Dukhông gii thích,nàng mm cưi:“T ta códng ý caĭta.”

Đi đếnhôm sau, SìDu mc mtchiếc váy dàiímàu xanh thm,bên ngoài phɩlp ngân saìthêu kim tuyến.Nàng chn tichn lui trongũđng kim trâmɨti qua, bènĺchn ra mtĩcây trâm khôngЇquá hút mt,ócài lên tóc,:sau đó đeoİtúi hương Thp,Nht Hương, lênnga vào cung.

Nàng°va mi nhpcung không baolâu, đang trênđưng đến TêíPhưng Cung, bngđtrưc mt nhìnơthy mt n¹t ngi kiuľđi t tronghoa viên ra.ÍS Du dngïbưc, bt tréoľhai tay trưcngưi, hơi cúiđu, ch ngưiɨn đi qua.Không ng điphương li boăngươi nâng kiuđến trưc mtS Du, dngĩbên cnh nàng,ct ging gi:V đi phunhân.”

“Bái kiếnıQuý phi nươngànương.”

S Duãkính cn hànhl, Vương quýĩphi gt đumt cái.

Hôm naynàng ta mcĮmt chiếc váy,tơ la màuíxanh lam nht,trông khá trangtrng. Vương giaĩvn luôn mongjnàng ta cóth leo lênĭHu v, choĩnên luôn nuôi°dưng nàng tatheo hưng đó.Hôm nay trongĩba v Quý,phi trong cung,ýTrưng công chúathanh danh khôngìtt, Diêu thêhng hách ngangìngưc, Tng th tui nhyếu đui. Nếukhông phi trongólòng Triu Nguytcó Trưng côngchúa, qu thtVương th làĩngưi có khđnăng tr thànhHoàng Hu nhtê——

Đương nhiên, tin)đ là Trưngcông chúa khôngsinh h Hoàngjt mi đưc.

Hômìnay Vương quýphi xut hin}ti đây, trongılòng S DuIvà nhng ngưi đây đubiết rõ làchuyn gì. Vươngếquý phi quanàsát S Dut trên xungĪdưi mt lưt,nh nhàng cưinói: “Ta nhīln trưc gp]phu nhân hãyľcòn là xuânyến, khi đóphu nhân vn)mc t y,³hôm nay cũngíđã bt đuăn din ri.”Í

V mt SÎDu trm tĩnh:Thiếp thân chÍlà tiu nt, đương nhiênthích màu scưtươi tn. HômĨnay tang kưđã hết, bènĭchn mt ítjtrang sc yêuóthích, vn munđi mi mtáchút… S Duãnh nhàng cưi,nâng tay đkim trâm trênìđu, hơi ngưngngùng nói: “Khôngĩng nương nươngtâm tư tinhìtế, vy màđã nhn raĮri.”

Vương quýphi kh thĺdài: “Hôm naycô cũng chmưi chín, cucũđi còn dài,ìđang đ niênìhoa mà.”

SDu nghe hiuýcâu nói caĩVương quý phi,ìý ca nàngta chng quađlà hin naynàng đang niênЇthiếu, nhưng smmun gì cũngýphi g raíngoài, ri khiV gia, nàngphi t tínhơtoán cho bnthân mình.

V giamun liên minhvi Trưng côngĩchúa, nhưng đólà chuyn caV gia, chưaũchc là chuyníca S Du.

Vươngĭquý phi thy¹S Du trmímc, nghĩ làếnàng đã hiuý mình, bèngiơ tay vĭvai nàng: “Côìvà ta hpíý, nếu cóīchuyn gì khóx, cô cóth đến tìmêBn cung.”

Dtìli, Vương quý:phi nh nhàngéda lên ghế)kiu, t vĩkiêu ngo: “Vươngĩth ta nhtáđng thế gia,bách niên danhĺmôn. V điphu nhân, cóìrt nhiu chuynngưi khác khônglàm đưc nhưngVương gia tathì chưa chc.Vi phm tínhũca V điĬphu nhân, dùìcho thân táiếgiá, Vương thta cũng cóth ra scvì phu nhân.ăNếu như côįvà Vương thta hp lc,ív trí chínhíthê Vương thcũng có thđy?”

Nghe thyìli này, SDu nhếch môi,²khóe ming hơifcong lên.

Vương quýphi thy n)cưi trên mtìnàng thì khcau mày. SDu ngng đu,ânh nhàng vutétóc ra sau,âbình tĩnh nói:ĪPhin nương nươngbn tâm ri,ľcó điu thiếpùthân không nơb chc danhCáo mnh này,icó l thôiđi vn hơn.”ư

Vương th báchèniên danh môn,ãl nào V°th không phibn đi tamcông gia?

Nếu tínhjv dòng dõi,ÏVương th vàV th khôngphân cao thp.Nếu tính vĩthanh danh, Vìth vn là,rưng ct qucigia, c nưcɩngưng m. Hômênay, S Du ti VPh vn làNht phm Cáoùmnh, ti Vươngth ngoi tr:tăng thêm mtngưi đàn ôngthì còn cóthêm cái gì?

Vươngquý phi nghera ý châm°chc bên trong,nhn nhn khuyênálơn: “V điíphu nhân, chsau này cômi biết ph¸n sng đơnđc c đi[kh đến mcĩnào. Cô nghebn cung khuyênmt câu, đngchưa thy quantài chưa đ,l.”

“Nương nươngùnói phi.” SDu th dài,ɨgiơ tay đtIlên ngc: “Đángtiếc thiếp thânquá đ ýòv trí Cáoémnh này, cól không phinÏnương nương laotâm đâu.”

Dtli, mt cung¸n đi tkhúc quanh đến,ĭmi ngưi nhnãra cung nũti chính làThi Vân vnèluôn hu hbên cnh TrưngЇcông chúa.

“Bái kiếnVương quý phi.”

Thi Vân cungòkính hành lèvi Vương quýphi, sau đóquay đu nóiĨvi S Du:V đi phuìnhân, Mai phi)nương nương đingài st rutınên c ýphái nô tìïđến đây mi.”

S Du quayïđu nhìn Vươngquý phi, cưinói: “Tht lri, nương nương,évy thiếp thânİđi trưc nhé?”

Vương quý philnh mt gtõđu. S Duìlp tc xoay³ngưi đi theoĬThi Vân văhưng Tê Phưng³Cung.

S Du vaįmt dng trưcìmt Vương quýíphi, th nõbên cnh Vương(quý phi lpЇtc phn hnnói: “Nương nương,ngưi xem dángív ca côta kìa, tưngímình là aich!”

Trong mtĬVương quý phito ra lnhlo, t tnìnói: “Hương caotrong cung thángìnày đã phátxung chưa?”

Chưađ.”

Hin nay,mc dù bênngoài nói ngưi)qun s làļTrưng công chúa,ánhưng trên thcītế ngưi thtôs qun sli là Vươngiquý phi.

Vương quýĮphi gt đu,īnói vi thán: “Tháng nàyđng phát ttìc ging nhau,bo bên dưiđmang mùi hươngôcao cho bav Quý phit chn.”

Thn hơi khôngăhiu, Vương quý¹phi cũng khôngígii thích, trongđu nàng taquanh qun mùihương Thp NhtHương kia trênngưi S Du.

Nàngta nhn rahôm nay S²Du đang nnhíhót Trưng côngchúa, gn nhưļcách ăn mcđu da theos thích caTrưng công chúa.àMc dù yõsam xem nhưĨkhá n, nhưngfnàng cũng càiàtrâm, móng tayýsơn đu khu(*).Nhng th này,S Du đuhc t Trưngcông chúa, vyiThp Nht Hươngĩkia… hn cũnglà s thíchàca Trưng côngįchúa.

(*) đâyĩcó th ýtác gi làïmóng tay sơnìmàu ht đuĨkhu

Dù sao nàng ta chỉ đưa hương cao qua, nếu Trưởng công chúa thật sự thích, đương nhiên sẽ chọn hương cao này. Đều là đồ trong cung, xảy ra chuyện cũng không thể đổ lên người nàng ta được.

“Thị vệ bắt hắn trở về, ta hỏi hắn, hắn nói yêu ta nhưng sao lại bỏ trốn với cô gái khác?”

Sở Du bước lên, nhặt hương cao, vặn nắp lại, đặt lên bàn.

Thời gian sau đó, Sở Du dựa vào tần suất thường ngày mà đúng giờ vào vấn an Trưởng công chúa trong cung, tiếp đó lấy danh nghĩa đánh cờ với Trưởng công chúa mà sắp xếp đường chạy trốn.

Vương quý phi cưỡi khẽ, quay đầy bỏ đi.

Dù sao nàng ta chỉ đưa hương cao qua, nếu Trưởng công chúa thật sự thích, đương nhiên sẽ chọn hương cao này. Đều là đồ trong cung, xảy ra chuyện cũng không thể đổ lên người nàng ta được.

Thời gian sau đó, Sở Du dựa vào tần suất thường ngày mà đúng giờ vào vấn an Trưởng công chúa trong cung, tiếp đó lấy danh nghĩa đánh cờ với Trưởng công chúa mà sắp xếp đường chạy trốn.

Con đường này, trước giờ chẳng có ai sạch sẽ.

Sở Du im lặng lắng nghe, Trưởng công chúa ngước mắt nhìn nàng: “Thời điểm cô ta bị cấm túc, ta sẽ phái người nguỵ trang thành người của Triệu Nguyệt ám sát cô ta. Cô nhân cơ hội này dẫn cô ta đi, để cô ta cho rằng Triệu Nguyệt định âm thầm ra tay với cô ta.”

Các nàng bày ra ván này là để Vương quý phi trở về khóc lóc kể lể với phụ thân, vì vậy mới châm ngòi mâu thuẫn giữa Vương thị và Triệu Nguyệt. Lỡ như Triệu Nguyệt trực tiếp giết người rồi nghĩ cách giá hoạ cho người khác hoặc che giấu đi, thậm chí là tìm thế thân, mọi việc họ làm sẽ thất bại trong gang tấc.

Các nàng bày ra ván này là để Vương quý phi trở về khóc lóc kể lể với phụ thân, vì vậy mới châm ngòi mâu thuẫn giữa Vương thị và Triệu Nguyệt. Lỡ như Triệu Nguyệt trực tiếp giết người rồi nghĩ cách giá hoạ cho người khác hoặc che giấu đi, thậm chí là tìm thế thân, mọi việc họ làm sẽ thất bại trong gang tấc.

Sở Du gật đầu, đặt quân cờ lên bàn, bình tĩnh đáp: “Người cảm thấy Triệu Nguyệt sẽ vì ngài mà làm đến mức đó không?”

Họ phải bảo vệ Vương quý phi còn sống, đưa một người từ trong cung ra ngoài không dễ, họ cần phải chuẩn bị sớm một chút.

“Cô ta bảo ta tự chọn hương cao, ta đã chọn Thập Nhật Hương.”

Ánh mắt Trưởng công chúa mơ màng: “Tại khoảnh khắc ta ôm chặt hắn, nghe hắn dịu dàng hỏi ta tỷ có đau không. Tại khoảnh khắc hắn ôm chặt ta, giống như một đứa trẻ dẫn ta lên đến đỉnh cao, ta sẽ có một ý nghĩ đáng sợ rằng ta thật sự rất yêu người này, ta có thể từ bỏ tất cả để yêu hắn.”

“Về sau có một ngày… hắn và một cô gái bỏ trốn.”

Trưởng công chúa điềm tĩnh nói: “Tối nay ta sẽ dùng nó, hôm nay cô bảo Trường Nguyệt và Vãn Nguyệt dẫn một người giả làm cô trở về Vệ Phủ, nhưng cô đừng đi, cứ núp trong cung của ta.”

Dứt lời, Trưởng công chúa cầm hương cao trên bàn lên.

Sở Du gật đầu, đặt quân cờ lên bàn, bình tĩnh đáp: “Người cảm thấy Triệu Nguyệt sẽ vì ngài mà làm đến mức đó không?”

Vương quý phi cưỡi khẽ, quay đầy bỏ đi.

“Cô ta bảo ta tự chọn hương cao, ta đã chọn Thập Nhật Hương.”

“Vương gia là mẫu tộc của hắn, vị trí của hắn hôm nay hoàn toàn dựa vào cân bằng giao tế mà ra. Hắn sẽ không vì ta mà đắc tội nặng với Vương gia.”

Vẻ mặt Trưởng công chúa dần dần tĩnh lặng: “Tình cảm ta muốn là một tình cảm thuần khiết, nếu không ta thà cả đời không có được gì.”

Sau đó, nàng đỡ Trưởng công chúa lên giường, còn mình đứng chờ một bên.

Trưởng công chúa bình tĩnh nói: “Đại khái hẳn là cấm túc, hạ phẩm cấp cô ta, vì vậy chúng ta phải châm thêm một mồi lửa, để ngọn lửa này cháy to một chút.”

Sở Du im lặng lắng nghe, Trưởng công chúa ngước mắt nhìn nàng: “Thời điểm cô ta bị cấm túc, ta sẽ phái người nguỵ trang thành người của Triệu Nguyệt ám sát cô ta. Cô nhân cơ hội này dẫn cô ta đi, để cô ta cho rằng Triệu Nguyệt định âm thầm ra tay với cô ta.”

Tay cầm quân cờ của Sở Du khựng lại. Lát sau, nàng rủ mắt, thấp giọng đáp một tiếng “Vâng.”

Con đường này, trước giờ chẳng có ai sạch sẽ.

Sở Du bước lên, vươn tay chải đầu cho Trưởng công chúa. Bà khàn giọng nói: “Ta sợ hắn yêu ta.”

Hạ xong cờ xong, Sở Du vào trong nội thất thay y sam với một ám vệ, rồi bảo Trường Nguyệt và Vãn Nguyệt dẫn ám vệ kia giả thành nàng trở về phủ. Còn nàng thay y phục cung nữ, đeo mặt nạ da người, trốn trong phòng Trưởng công chúa.

Họ phải bảo vệ Vương quý phi còn sống, đưa một người từ trong cung ra ngoài không dễ, họ cần phải chuẩn bị sớm một chút.

Đến giờ cơm tối, Trưởng công chúa ngồi trước gương, Sở Du đứng sau lưng bà. Trưởng công chúa nhìn mình trong gương, lát sau mới chậm rãi nói: “Thật ra rất lâu trước đây, ta từng nghĩ sẽ sinh con cho hắn.”

“Hắn thay lòng?”

“Chẳng qua khi đó hắn còn quá nhỏ, ta lớn hơn hắn năm tuổi, còn có một đứa con gái. Hắn đang tuổi thanh xuân tươi đệp, Thế tử Tần Vương, dù cho hết thời đến bên cạnh ta, ta vẫn cảm thấy có rất nhiều tiểu cô nương thích hắn.”

Dứt lời, Trưởng công chúa bật cười thành tiếng: “Có lúc ta cũng sẽ nghĩ dứt khoát vứt tình cảm sang một bên, cứ mây mưa với hắn một phen, chiếm được con người hắn cũng đủ rồi. Thế nhưng ta rất sợ…”

“Vương gia là mẫu tộc của hắn, vị trí của hắn hôm nay hoàn toàn dựa vào cân bằng giao tế mà ra. Hắn sẽ không vì ta mà đắc tội nặng với Vương gia.”

“Người sợ gì?”

Dứt lời, Trưởng công chúa bật cười thành tiếng: “Có lúc ta cũng sẽ nghĩ dứt khoát vứt tình cảm sang một bên, cứ mây mưa với hắn một phen, chiếm được con người hắn cũng đủ rồi. Thế nhưng ta rất sợ…”

Sở Du bước lên, vươn tay chải đầu cho Trưởng công chúa. Bà khàn giọng nói: “Ta sợ hắn yêu ta.”

“Cho nên trước khi hắn biểu đạt rõ ràng hắn yêu ta, ta chưa từng chạm vào hắn.”

Dứt lời, Trưởng công chúa chầm chậm khép mi: “A Du à, đôi khi thiếu niên bọn họ không phân biệt được nhục dục và tình yêu.”

Đến giờ cơm tối, Trưởng công chúa ngồi trước gương, Sở Du đứng sau lưng bà. Trưởng công chúa nhìn mình trong gương, lát sau mới chậm rãi nói: “Thật ra rất lâu trước đây, ta từng nghĩ sẽ sinh con cho hắn.”

“Trước khi ta thích Triệu Nguyệt, ta đã từng có một gã trai lơ. Tên đó tuổi còn khá nhỏ, ta là người phụ nữ đầu tiên của hắn.” Nói xong, Trưởng công chúa cong khoé môi, vẻ mặt ẩn chứa cay đắng: “Ta cảm thấy hắn rất thuần khiết, nếu nói thích thì… thật ra cũng không phải thích lắm, nhưng lúc hắn nói thích ta, hắn chân thành tha thiết đến độ ta thật sự đã hơi động lòng.”

“Không phải.” Trưởng công chúa lắc đầu, mở mắt trào phúng: “Hắn nói với ta là lỗi của hắn, hắn không phân biệt được giữa dục vọng và tình yêu. Ta là người phụ nữ đầu tiên của hắn, khi đó hắn cho rằng dục vọng chính là tình yêu, cho đến sau này khi hắn gặp được cô gái kia, hắn mới biết được hai điều này không giống nhau.”Trưởng công chúa bình tĩnh nói: “Đại khái hẳn là cấm túc, hạ phẩm cấp cô ta, vì vậy chúng ta phải châm thêm một mồi lửa, để ngọn lửa này cháy to một chút.”

“Về sau có một ngày… hắn và một cô gái bỏ trốn.”

Mùi thơm gần như không hề khác biệt Thập Nhật Hương của Tử tư tràn ngập trong không khí. Trưởng công chúa thoa xong, ngay cả sức lực đóng nắp hộp cũng không còn, để mặc chiếc hộp rơi trên đất.

“Thị vệ bắt hắn trở về, ta hỏi hắn, hắn nói yêu ta nhưng sao lại bỏ trốn với cô gái khác?”

“Hắn thay lòng?”

“Không phải.” Trưởng công chúa lắc đầu, mở mắt trào phúng: “Hắn nói với ta là lỗi của hắn, hắn không phân biệt được giữa dục vọng và tình yêu. Ta là người phụ nữ đầu tiên của hắn, khi đó hắn cho rằng dục vọng chính là tình yêu, cho đến sau này khi hắn gặp được cô gái kia, hắn mới biết được hai điều này không giống nhau.”

“Một người đàn ông rất dễ nảy sinh dục vọng đối với một người phụ nữ. Thế nhưng khi hắn lớn lên, khi hắn gặp được đủ loại người, hắn sẽ phát hiện, à, dục vọng và tình yêu thật sự khác biệt rất lớn. Mà lúc bọn họ theo đuổi cô vì dục vọng, họ chân thành tha thiết đến độ bản thân họ cũng cho đó là thật. Thật ra không chỉ đàn ông… phụ nữ cũng giống vậy. Cô có biết khoảnh khắc nào ta đặc biệt rõ ràng ta yêu Triệu Nguyệt không?”

Ánh mắt Trưởng công chúa mơ màng: “Tại khoảnh khắc ta ôm chặt hắn, nghe hắn dịu dàng hỏi ta tỷ có đau không. Tại khoảnh khắc hắn ôm chặt ta, giống như một đứa trẻ dẫn ta lên đến đỉnh cao, ta sẽ có một ý nghĩ đáng sợ rằng ta thật sự rất yêu người này, ta có thể từ bỏ tất cả để yêu hắn.”

“Cho nên trước khi hắn biểu đạt rõ ràng hắn yêu ta, ta chưa từng chạm vào hắn.”

Vẻ mặt Trưởng công chúa dần dần tĩnh lặng: “Tình cảm ta muốn là một tình cảm thuần khiết, nếu không ta thà cả đời không có được gì.”

Dứt lời, Trưởng công chúa cầm hương cao trên bàn lên.

Tay cầm quân cờ của Sở Du khựng lại. Lát sau, nàng rủ mắt, thấp giọng đáp một tiếng “Vâng.”

Bà run rẩy mở nắp. Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Sở Du, bà bôi từng chút lên mặt, cổ và tay, sau đó bôi lên bụng mình, thoa từng vòng một.

Trưởng công chúa điềm tĩnh nói: “Tối nay ta sẽ dùng nó, hôm nay cô bảo Trường Nguyệt và Vãn Nguyệt dẫn một người giả làm cô trở về Vệ Phủ, nhưng cô đừng đi, cứ núp trong cung của ta.”

Mùi thơm gần như không hề khác biệt Thập Nhật Hương của Tử tư tràn ngập trong không khí. Trưởng công chúa thoa xong, ngay cả sức lực đóng nắp hộp cũng không còn, để mặc chiếc hộp rơi trên đất.

Sở Du bước lên, nhặt hương cao, vặn nắp lại, đặt lên bàn.

Sau đó, nàng đỡ Trưởng công chúa lên giường, còn mình đứng chờ một bên.

5 8 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

20 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Bông Bông
Bông Bông
4 Năm Cách đây

Thật buồn cho trưởng công chúa .. đâu phải ai cũng sống đc cuộc sống theo ý mình, mình nghĩ cuối cùng 2 người sẽ chết vì nhau

Tiêu Kỳ Y
Tiêu Kỳ Y
4 Năm Cách đây

Hy vọng kết cục của Trưởng công chúa sẽ là một kết cục tốt đẹp, đừng quá bi thương…

Đồng xanh
Đồng xanh
4 Năm Cách đây

TCC ác với bản thân nhưng sinh ra là người hoàng gia đã định trc sẽ k yên bình. Bà cũng giống như CSS và Tưởng Thuần, k tin vào tình yêu của thiếu niên, rõ ràng là 2 người yêu nhau nhưng lại dằn vặt nhau

Kumiko Vẹt
Kumiko Vẹt
4 Năm Cách đây

Một tình yêu thuần khiết 🙁 khó đến nhường nào! Chỉ khi trải qua năm tháng người ta mới phân biệt được!

Hiểu Lam
Hiểu Lam
4 Năm Cách đây

Sao tình cảm lại phức tạp nt. Yêu khó ghê

Đỗ Ngọc
Đỗ Ngọc
4 Năm Cách đây

Mong Trưởng công chúa cuối cùng sẽ có kết cục tốt đẹp

Tô Vân
Tô Vân
4 Năm Cách đây

Tình cảm đó ngay từ đầu không nên có và người đó ngay từ đầu không nên gặp. Mong cái kết tốt nhất và đẹp nhất cho Trưởng công chúa

Lê Long Nhã Châu
Lê Long Nhã Châu
4 Năm Cách đây

Đối với Triệu Nguyệt và Trưởng công chúa thì yêu thôi vẫn chưa đủ,từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ…

Thảo
Thảo
3 Năm Cách đây

Không biết nói sao, nhưng hành động xóa bỏ đứa bé đó là rất tàn nhẫn, mình không ủng hộ quyết định này. Mọi chuyện luôn đều có biến số, luôn đều có cách cả, nghĩ khác làm khác….

Hường Zân
Hường Zân
3 Năm Cách đây

Đường là do mình chọn, dù có quỳ cũng phải quỳ đến hết. ?

20
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!