Sơn Hà Chẩm – Chương 102 (1)

Chương 102 (1)

Cái tốt lớn nhất mà nàng cho ta, chính là thích ta

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Sở Du nhíu mày. Cố Sở Sinh nói xong, nàng nhìn hắn chậm rãi  mở chiếc hộp trên tay ra.

Trong chiếc hộp kia đặt một mộc truỵ(*), mộc truỵ kia được xỏ bằng tơ hồng, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện một chữ Sở Du nho nhỏ. Nhị, bệnh nhân ở thái dương dưới không có.

(*) Truỵ: để chỉ những món trang sức treo lủng lẳng, “mộc truỵ” là truỵ bằng gỗ

Năm đó, Sở Du tặng truỵ tử này cùng với bức thư cho Cố Sở Sinh. Nàng đã khắc truỵ tử đó ba năm. Điều thứ nhất rất phí trí nhớ, đệ tam điều.

Từ khi nàng mười hai tuổi đến khi mười lăm tuổi, nàng thích hắn, thích đến cẩn thận dè dặt. Bởi vì nàng biết hắn là hôn phu của muội muội, nàng không dám nói ra, cũng không dám mở miệng, chôn giấu tình cảm của mình, đặt tất cả nỗi nhớ và tình cảm lên mộc truỵ. Mỗi lần nhớ hắn, nàng lại khắc. Nhưng mà hiện tại nàng chỗ thế giới này.

Sở Du nhìn mộc truỵ kia, không thể nói được là cảm xúc gì. Giống như cách xa rất nhiều năm, bỗng nhiên nhìn thấy mình thời niên thiếu.

“Ta cho rằng lần trước, ta đã nói rất rõ ràng.” Thanh âm của đối phương dồn dập.

V mt S Du đimtĩnh, ánh mtdi t mctry lên ngưi¸trưc mt, bìnhthn hi: “Hômļnay, ngài đếnľđưa cho taxem cái này)làm gì?”

Không}gì c CıS Sinh mmľcưi, khàn gingínói: “Ta chìmun đ nàngônhìn thy nàngđã tng thích³ta bao nhiêu.ùTa s nàngÏquên mt.”

Nghe[vy, S Dukhông nhn đưcmà ct tiếngÍtrào phúng: “Thếínào, C điínhân cm thyĮmt mt nênc ý đếnếtìm ta đòili mt mũià? Nếu làvy…

“Ta vàİnàng làm giaodch.”

C SSinh ct linàng, khép linhng cm xúctrong ging nóikia, cui cùngũcũng khôi phcli dáng vìlnh lùng tch mà SDu nhìn thyìkiếp trưc.

S Duưn đnh litâm trng, ngưcĩmt nhìn hn:ă“Giao dch gì?”đ

C S Sinhũđy hp g,ãđng lên, ngiqu tr vàv trí camình: “Ln này,ũta đến cuũhôn Đi phunhân không phidin trò.”

SDu nhíu mày.Tay C SĩSinh vut vehp g, bìnhtĩnh nói: “Đi²phu nhân gcho ta, sauĩnày C SũSinh ta mcfcho V giasai khiến. Điiphu nhân cmthy thế nào?”ï

Nghe vy, SêDu không nhnIđưc cưi: “Cđi nhân cnĺgì phi thế?ĨHôm nay ngàiívn là Lİb Thưng thư,hng nhân bên(cnh B h

“Hôm nay taìvn là L,b Thưng thư,tương lai sínhp Ni các.Đi mt thigian na, tas tr thànhTh ph NiCác. Trên triuĩđình này, binh,mã lương tho,quan giai phmÎcp, dù saoV Un mun}thu phc ngưiįthì cũng phiľtìm mt đngĬminh ch nh?”ļ

C S Sinh}ngưc mt nhìnİnàng: “Nht làkhi hn đangímun phn.”

Lnênày, S Duâkhông lên tiếng.

Haich “mun phnnày va nóiíra, S Dulp tc hiu,Iln này CS Sinh đếnlà chp nhnchơi hết vnãliếng. Nàng trmmc chc lát,nh nhàng cưi:ï“Nếu như ta]không đng ý,ngài s thếànào?”

“Hôm nay,òVương H đãĺt lp làmAn Lan Vương Lan Châu.ìB h mun¹phái V Unđi chinh phtVương H.”

Ýdo ngài đĪxut.” S Duìkhng đnh. CíS Sinh đùaÍnghch hp mctru, nâng đôiÍmt hàm tiếu:Phi, ta đõxut, thế nhưngÍV tiu Hugia nên cmơn ta miĨđúng.”

“Sao?”

LanChâu gn KinhIChâu, cui cùngtiu Hu giacũng có cơhi trc tiếptr binh mãxung quanh KinhíChâu, ngài yɨkhông nên cámơn ta sao?”

S Du khônglên tiếng, nàngÎbiết chc chnîli C SɨSinh nói sũkhông đơn ginãnhư thế. CS Sinh rĬmt, gõ bàn:“Hn có thđòi binh đòiÍlương vi Bh, ngang nhiênòchiếm ly Lan³Châu. Nhưng tinđ đ làmЇđiu này làêB h phicp binh cpũlương, phi choíhn cơ hi}phát trin, tacó th choítiu Hu giaЇcơ hi chinh]pht Lan Châu.Ta biết rõâtiu Hu giaɩmun cái gì,ɩta có thícho hn nhngêth này…

Dtli, C S²Sinh ngưc mt:nhìn nàng. Li,ăhn không nóiòra ming, nhưng[S Du lihiu rõ ýhn.

Th hn cóth cho, đươngìnhiên hn cóïth đòi li,ïthm chí khôngínhng là đòiIli, hn còns nghĩ micách đ khiến¹bưc chân VUn tr nêngian nan.

S Duɨim lng nhìnâhn. Tht lâuïsau, nàng nhïnhàng cưi: “Nhiunăm như vy,ngài chng thayľđi chút nào.”

C S Sinhàcht siết nmíđm, hn hiuİý nàng.

Nhiu nămmà nàng nóikhông ch làýmưi hai tuiđn hai mươiìtui kiếp này,ĩmà là cngtt c thigian kiếp trưcvà kiếp nàyìli.

Trong lòng nàng,hn vn luônti tin vô[s.

Nhưng thế thìsao?

Hn nhìn chmchm S Du,ɩchm rãi mĬming: “Là nàngíép ta.”

“Taép ngài?” SâDu bt cưiìtrào phúng: “Taép ngài cáigì? Ta khôngmun g chongài, không mun[thích ngài, cáinày là taĨép ngài sao?”¸

Vy nàng cũng]không nên thíchík khác!”

CĩS Sinh đpùmt cái lêníbàn, đy ginĭd nói: “Taĩnâng niu nàng,cưng chiu nàng,bo v nàng,nàng có thkhông thích ta,nàng mun tađi c đicũng đưc, nhưng[nàng và CôngTôn Trm…

Thếthì liên quangì ngài?”

SDu lnh lùngïlên tiếng: “Tag cho aithì liên quangì ngài? Đến²lưt ngài nhiuơli? Ta vingài có quanh gì? Đếnĩphiên ngài nóiĭra nói vàoïnhư vy?”

Phi.”C S SinhĪb nàng mng,ngưc li cànglnh lùng đimîtĩnh hơn. Hnánhìn chm chm¹S Du, bìnhítĩnh nói: “Taúkhông qun đưc,ĺta không cóătư cách qun,¹cho nên hômnay ta đến¸đòi tư cáchnày vi nàng!íS Du… Vìmt hn trmítĩnh: “Nàng gcho ai màùkhông đưc, nàngàcho rng đinày nàng cóĺth tìm đưcíngưi c ánèt mi(*) vinàng tht sao?Nàng tht sĪyêu Công TônTrm sao? Nàngyêu ngưi thếɪnào, ta rõhơn hết. Nàng{không yêu hn.{Nàng g choÏhn chng quach vì hnlà gia thnV gia, hncó th giúpàV gia. Nàngg cho hnĮthì có thũmãi mãi Ili V gia.]Thế nhưng tacũng có th.”

(*) C ánít mi: vïchng kính trngln nhau

S Du³b li nóiônày làm ngnngưi. C SľSinh nhìn nàng,ênghiêm túc nói:â“Nếu nàng bng]lòng g chota, ta cóĺth r,ɨtôn V Unɪlàm ch, trâthành gia thnîV gia.”

“A Du…” Giọng nói Cố Sở Sinh xen lẫn cay đắng: “Thật ra nàng có thể thử thích ta lần nữa. Ta không như trước đây, thật đấy. Thời điểm niên thiếu ta không hiểu chuyện, tổn thương trái tim nàng, thế nhưng ta có thể từ từ sửa chữa. Nhiều năm như vậy, ta thế nào, nàng cũng nhìn thấy rồi. Trừ việc để nàng đi, cái gì ta cũng có thể đồng ý.”

“Được rồi.”

“Nàng xem…” Vệ Uẩn lấy mộc truỵ ra, khàn giọng nói: “Mộc truỵ này tinh xảo biết bao, đẹp đẽ biết bao.”

Nghe được đáp án này, Cố Sở Sinh mỉm cười, trong mắt chất chứa cay đắng: “Không sao cả.”

Thật ra Cố Sở Sinh nói không sai, quả thật hắn hôm nay là lựa chọn tốt nhất của nàng.

Giống như tình cảm của nàng, dùng hết tất cả sự nồng cháy đẹp đẽ, đẹp đến độ khiến hắn ghi khắc cả đời.

“Ta sẽ không nạp.”

Nàng không có người mình thích, gả cho ai mà không được. Hôm nay, người có thể tốt với Vệ Uẩn thì chính là người tốt nhất.

Sở Du nghe lời hắn nói, bỗng nhiên cảm thấy mệt mỏi.

Cố Sở Sinh im lặng chờ đợi. Một lát sau, rốt cuộc hắn nghe nàng mở miệng: Cố đại nhân, dù ta gả cho ngài, có thể cả đời này, ta cũng sẽ không thích ngài.”

Nếu như không có kiếp trước, có lẽ đối diện với Cố Sở Sinh như vậy, nàng sẽ không từ chối.

“Nàng xem…” Vệ Uẩn lấy mộc truỵ ra, khàn giọng nói: “Mộc truỵ này tinh xảo biết bao, đẹp đẽ biết bao.”

Nghe vậy, Sở Du chậm rãi ngước mắt nhìn hắn. Trong bóng đêm, thanh niên nở nụ cười.

Nàng không có người mình thích, gả cho ai mà không được. Hôm nay, người có thể tốt với Vệ Uẩn thì chính là người tốt nhất.

Nàng hôm nay nên gả ra ngoài rồi.

“Có thể ta và ngài sẽ ở riêng.”

Sở Du nghe lời hắn nói, bỗng nhiên cảm thấy mệt mỏi.

Không biết vì sao trong đầu nàng đột nhiên loé lên mộng cảnh buổi đêm. Nàng ra sức bóp chặt lòng bàn tay mình, dùng đau đớn khiến bản thân tỉnh táo hơn. Cố Sở Sinh nhìn thấy vẻ mặt nàng do dự, tiếp tục nói: “Chuyện gả cho ta này, nàng cũng đừng nghĩ nhiều. Cái gì tình cảm hay không tình cảm, đây chẳng qua chỉ là một cuộc trao đổi. Ta bắt tay với Vệ Uẩn, ta đảm bảo giúp hắn lật đổ Triệu Nguyệt. Sau này, ta vì hắn ổn định triều chính, quản lý dân sinh, còn hắn yên tâm bảo vệ dân chúng Đại Sở, tạo ra chiến công vang dội. Nàng ở trong phủ ta, phủ ta sẽ không có người thứ hai. Chuyện nàng không muốn, ta sẽ không ép nàng, chúng ta tách ra ngủ riêng cũng được. Nàng cứ xem như mình vì Vệ gia mà gả đại cho một người. Nếu nàng đáp ứng ta, tối nay ta có thể tặng nàng một đại lễ gặp mặt.”

Lòng Sở Du dao động.

Nghe vậy, Sở Du chậm rãi ngước mắt nhìn hắn. Trong bóng đêm, thanh niên nở nụ cười.

Nàng đứng dậy: “Ngày mai ngài dẫn người đến đây, đợi tiểu Hầu gia đánh chiếm Lan Châu…” Sở Du ngước mắt nhìn hắn, bình tĩnh nói: “Ngài chọn ngày đưa sính đi.”

“Người của Tô Tra ở chỗ của ta. Tối nay, hắn vào cung hay tới Vệ Phủ…” Cố Sở Sinh hạ giấp giọng: “Thì phải xem ý của Đại phu nhân.”

Sở Du không nói gì. Cố Sở Sinh nhìn  ánh mắt nàng, bình bình nói: “A Du, ta biết nàng nóng tính. Người mà nàng vứt bỏ, nàng sẽ không quay đầu lại nhìn, cho dù người đó đã trở thành dáng vẻ  như nàng kỳ vọng, trở thành lựa chọn tốt nhất của nàng. Thế nhưng con người không ngừng trưởng thành, chúng ta hao tổn cả một đời chỉ để bản thân mình đưa ra lựa chọn tốt nhất. Ta hôm nay có phải là lựa chọn tốt nhất của nàng hay không, bản thân nàng rõ hơn hết.”

Sở Du không nói gì. Cố Sở Sinh nhìn  ánh mắt nàng, bình bình nói: “A Du, ta biết nàng nóng tính. Người mà nàng vứt bỏ, nàng sẽ không quay đầu lại nhìn, cho dù người đó đã trở thành dáng vẻ  như nàng kỳ vọng, trở thành lựa chọn tốt nhất của nàng. Thế nhưng con người không ngừng trưởng thành, chúng ta hao tổn cả một đời chỉ để bản thân mình đưa ra lựa chọn tốt nhất. Ta hôm nay có phải là lựa chọn tốt nhất của nàng hay không, bản thân nàng rõ hơn hết.”

“Người của Tô Tra ở chỗ của ta. Tối nay, hắn vào cung hay tới Vệ Phủ…” Cố Sở Sinh hạ giấp giọng: “Thì phải xem ý của Đại phu nhân.”

Giống như tình cảm của nàng, dùng hết tất cả sự nồng cháy đẹp đẽ, đẹp đến độ khiến hắn ghi khắc cả đời.

“Nàng đã từng thích ta một lần…” Giọng nói Cố Sở Sinh khàn đi: “Chỉ cần nàng bằng lòng, nàng có thể thích ta lần nữa.”

Lòng Sở Du dao động.

“Ta sẽ tiếp tục đi theo hai nhà Vệ Sở.”

Nếu như Bây giờ tiếp tục sống tại Vệ Phủ, chính nàng cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Vệ Uẩn còn trẻ, nhưng nàng là trưởng bối, nàng đã nhìn thấy kiểu tình cảm thiếu niên quá nhiều rồi. Nàng nên sớm gả đi, sớm chặt đứt ý niệm của Vệ Uẩn một chút, cũng khiến bản thân nàng không tiếp tục có những suy nghĩ lung tung.

Thật ra Cố Sở Sinh nói không sai, quả thật hắn hôm nay là lựa chọn tốt nhất của nàng.

Nàng hôm nay nên gả ra ngoài rồi.

Bất luận suy tính thế nào, đối với bản thân nàng, đối với Vệ gia, đối với Vệ Uẩn, dường như gả cho Cố Sở Sinh đều là lựa chọn tốt nhất.

Nếu như Bây giờ tiếp tục sống tại Vệ Phủ, chính nàng cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Vệ Uẩn còn trẻ, nhưng nàng là trưởng bối, nàng đã nhìn thấy kiểu tình cảm thiếu niên quá nhiều rồi. Nàng nên sớm gả đi, sớm chặt đứt ý niệm của Vệ Uẩn một chút, cũng khiến bản thân nàng không tiếp tục có những suy nghĩ lung tung.

“Nàng đã từng thích ta một lần…” Giọng nói Cố Sở Sinh khàn đi: “Chỉ cần nàng bằng lòng, nàng có thể thích ta lần nữa.”

Bây giờ, nàng lấy người khác, với tính tình của Cố Sở Sinh, hắn chắc chắn sẽ không để nàng toại nguyện. Cố Sở Sinh thân là Lễ bộ Thượng thư, lại là hồng nhân trước mặt Triệu Nguyệt, e là không có mấy người dám vượt mặt Cố Sở Sinh cưới nàng.

Bỏ qua chuyện đời trước mà xét, hôm nay quả thật Cố Sở Sinh đối xử với nàng rất tốt, thậm chí còn hứa hẹn khi nàng gả qua có thể tôn trọng nhau như khách. Mặc dù con người này bạc tình, nhưng lại rất trọng lời hứa. Nàng hoàn toàn có thể gả cho hắn, khép lại cuộc sống của mình.

Nói đến đây, Sở Du không nói nữa. Lát sau, nàng rủ mắt: “Làm sao ngài tìm được người của Tô Tra?”

Quan trọng nhất là nàng gả cho hắn, Vệ Uẩn sẽ có một đồng minh vững chắc. Nếu như hắn đồng ý đứng cùng chiến tuyến với Vệ Uẩn, vậy Đại Sở tương lai sẽ vững như thành đồng giống với kiếp trước của nàng.

Bỏ qua chuyện đời trước mà xét, hôm nay quả thật Cố Sở Sinh đối xử với nàng rất tốt, thậm chí còn hứa hẹn khi nàng gả qua có thể tôn trọng nhau như khách. Mặc dù con người này bạc tình, nhưng lại rất trọng lời hứa. Nàng hoàn toàn có thể gả cho hắn, khép lại cuộc sống của mình.

Bất luận suy tính thế nào, đối với bản thân nàng, đối với Vệ gia, đối với Vệ Uẩn, dường như gả cho Cố Sở Sinh đều là lựa chọn tốt nhất.

Chẳng qua lòng nàng vẫn luôn có chút không cam lòng. Nàng rủ mắt, không nói gì.

Cố Sở Sinh im lặng chờ đợi. Một lát sau, rốt cuộc hắn nghe nàng mở miệng: Cố đại nhân, dù ta gả cho ngài, có thể cả đời này, ta cũng sẽ không thích ngài.”

Nghe được đáp án này, Cố Sở Sinh mỉm cười, trong mắt chất chứa cay đắng: “Không sao cả.”

Dứt lời, hắn ngước mắt nhìn nàng: “Ta chờ được.”

“A Du…” Giọng nói Cố Sở Sinh xen lẫn cay đắng: “Thật ra nàng có thể thử thích ta lần nữa. Ta không như trước đây, thật đấy. Thời điểm niên thiếu ta không hiểu chuyện, tổn thương trái tim nàng, thế nhưng ta có thể từ từ sửa chữa. Nhiều năm như vậy, ta thế nào, nàng cũng nhìn thấy rồi. Trừ việc để nàng đi, cái gì ta cũng có thể đồng ý.”

“Không sao.”

“Có thể ta và ngài sẽ ở riêng.”

“Không sao.”

Không biết vì sao trong đầu nàng đột nhiên loé lên mộng cảnh buổi đêm. Nàng ra sức bóp chặt lòng bàn tay mình, dùng đau đớn khiến bản thân tỉnh táo hơn. Cố Sở Sinh nhìn thấy vẻ mặt nàng do dự, tiếp tục nói: “Chuyện gả cho ta này, nàng cũng đừng nghĩ nhiều. Cái gì tình cảm hay không tình cảm, đây chẳng qua chỉ là một cuộc trao đổi. Ta bắt tay với Vệ Uẩn, ta đảm bảo giúp hắn lật đổ Triệu Nguyệt. Sau này, ta vì hắn ổn định triều chính, quản lý dân sinh, còn hắn yên tâm bảo vệ dân chúng Đại Sở, tạo ra chiến công vang dội. Nàng ở trong phủ ta, phủ ta sẽ không có người thứ hai. Chuyện nàng không muốn, ta sẽ không ép nàng, chúng ta tách ra ngủ riêng cũng được. Nàng cứ xem như mình vì Vệ gia mà gả đại cho một người. Nếu nàng đáp ứng ta, tối nay ta có thể tặng nàng một đại lễ gặp mặt.”

Cố Sở Sinh nhìn nàng đi vào, nhẹ nhàng cười một tiếng, dẫn người trở về.

“Ngài có thể tự do nạp thiếp.”

Dứt lời, hắn ngước mắt nhìn nàng: “Ta chờ được.”

“Ta sẽ không nạp.”

“Ta biết.”

“Hôm các người vào thành, ta phát hiện nhóm người bộ dạng khả nghi ở cổng thành, bèn bắt bọn chúng về.”

“Ta sẽ tiếp tục đi theo hai nhà Vệ Sở.”

Nếu như không có kiếp trước, có lẽ đối diện với Cố Sở Sinh như vậy, nàng sẽ không từ chối.

“Ta biết.”

Nói đến đây, Sở Du không nói nữa. Lát sau, nàng rủ mắt: “Làm sao ngài tìm được người của Tô Tra?”

Sở Du cười khẽ, cảm thấy hắn thật là một người mưu kế thâm sâu, một mặt thì nói tình thâm, một mặt thì đã sớm chuẩn bị lồng tre.

“Hôm các người vào thành, ta phát hiện nhóm người bộ dạng khả nghi ở cổng thành, bèn bắt bọn chúng về.”

Sở Du gật đầu sáng tỏ.

Cố Sở Sinh đã bắt được người của Tô Tra từ sớm, cho nên nàng và Vệ Uẩn điều tra lâu như vậy cũng không lần ra manh mối. Nếu Cố Sở Sinh không đưa người cho nàng, e là lúc nhìn thấy “Công Tôn Trạm” hắn đã chuẩn bị sẵn uy hiếp hôm nay.

Sở Du cười khẽ, cảm thấy hắn thật là một người mưu kế thâm sâu, một mặt thì nói tình thâm, một mặt thì đã sớm chuẩn bị lồng tre.

“Được rồi.”

Nàng đứng dậy: “Ngày mai ngài dẫn người đến đây, đợi tiểu Hầu gia đánh chiếm Lan Châu…” Sở Du ngước mắt nhìn hắn, bình tĩnh nói: “Ngài chọn ngày đưa sính đi.”

Dứt lời, Sở Du quay đầu bỏ đi, lạnh giọng nói: “Tiễn khách.”

Quan trọng nhất là nàng gả cho hắn, Vệ Uẩn sẽ có một đồng minh vững chắc. Nếu như hắn đồng ý đứng cùng chiến tuyến với Vệ Uẩn, vậy Đại Sở tương lai sẽ vững như thành đồng giống với kiếp trước của nàng.

Dứt lời, Sở Du quay đầu bỏ đi, lạnh giọng nói: “Tiễn khách.”

Cố Sở Sinh nhìn nàng đi vào, nhẹ nhàng cười một tiếng, dẫn người trở về.

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

37 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
An Ha
An Ha
4 Năm Cách đây

Thiệt tình nếu mà tác giả để cho A Du gả cho Cố Sở Sinh lần nữa, dù là cho có thôi thì cũng làm nản lòng độc giả quá thể. Cảm giác như câu “thà lấy mèo lấy chó còn hơn” +_+

Phan yến
Phan yến
4 Năm Cách đây

Phải có chất xúc tác là cố sở sinh thì tình cảm ẩn giấu của đôi chim cúc cu mới đk phơi bày

Lê Long Nhã Châu
Lê Long Nhã Châu
4 Năm Cách đây

Đấy ai nói thâm tình,ak giống Triệu Nguyệt đúng là cá mè một lứa mà

Thảo
Thảo
3 Năm Cách đây

Thấy CSS giống giống các nam 9 cường thủ hào đoạt, làm chuyện có lỗi với nữ 9, quay lại cầu xin, nữ 9 không đồng ý, rồi quay ra uy hiếp giở thủ đoạn các kiểu, cuối cùng thành công cưới nữ 9, HE.
Đọc đến đây mới hiểu, chấp niệm cả đời này của CSS là A Du, hắn nói thay đổi là có, vì ở rể hay làm gia thần đều là sự sỉ nhục với CSS ở kiếp trước.

Min
Min
Reply to  Thảo
3 Năm Cách đây

Cực kì đồng ý với bạn luôn, mấy lời ngày xưa Vệ Uẩn nói với Css là cách yêu của Css quá mệt giống như vả vào mặt mấy nam9 “bá đạo”

Yu Cherry
Yu Cherry
3 Năm Cách đây

Cố Sở Sinh đời này một lòng một dạ thích Sở Du nhưng lòng hắn vẫn mang sự kiêu ngạo của kẻ thông minh. Trong tình yêu không thể tính toán quá nhiều như vậy, cho nên cuối cùng ko có đc trái tim mỹ nhân là phải rồi. Nói thì nói v chứ nếu truyện này là mấy cái kiểu ngôn tình teenfic trào lưu thì CSS thắng rồi TvT

lee
lee
3 Năm Cách đây

Lại không ghét cố sở sinh chút nào ?

37
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!