Sơn Hà Chẩm – Chương 133 (2)

Chương 133 (2)

Chàng và Sở Du chiến tranh lạnh suốt ba canh giờ

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Đến đại sảnh, Liễu Tuyết Dương thấy Vệ Uẩn, không khỏi lấy làm lạ: “Sao Vương gia về rồi?” Trường hợp trong khoảng thời gian ngắn.

Thấy Liễu Tuyết Dương, Vệ Uẩn liền mở miệng cười, bước lên kính cẩn nói: “Mẫu thân thiết yến, con nghĩ trong nhà đều là nữ quyến, không tiện tiếp khách, bèn cố ý vội vã trở về chiêu đãi.” Chính là như vậy một người, mạc danh kỳ.

Một câu nói này đã khiến Liễu Tuyết Dương và Yên Chương Tú tại đó suýt nữa nghẹn chết. Vệ Yên không phải thế giao, Liễu Tuyết Dương thiết yến như vậy đúng là không hợp quy củ. Nhưng bây giờ chiến loạn liên miên, rất nhiều chuyện đã lược bỏ lễ tiết từ lâu, lại thêm Liễu Tuyết Dương vốn có ý làm mai nên bỏ qua quy tắc này. Hôm nay, Vệ Uẩn nói thẳng như vậy khiến Sở Du có phần kinh ngạc. Vệ Uẩn nói thế tức là Vệ gia và Yên gia không hề quen thuộc. Khả người nọ lại cực vì bình tĩnh hơi hơi.

Sở Du nhìn biểu cảm của Liễu Tuyết Dương, trong lòng bèn rõ đại khái, không khỏi ngẩng đầu nhìn Yên Vân Lãng, liền thấy hắn đang uống trà. Nhận ra ánh mắt nàng, hắn quay đầu, cong cong đôi mày.

S Du ngn ngưi, đtĪnhiên cm thyăcông t nàyđúng là mtngưi thú v.

VUn nói liÍnày, Liu TuyếtDương ch cóth lúng túngnói: “Thế cũngtt, vy convà Yên đinhân nói vàiįli đi…

VUn mm cưiđáp vâng, đngdy đi đếnưcái bàn bêncnh S Du,sau đó chíđng tán guvi Yên VânÎLãng.

Nhưng hômnay, chng aimun nói chuynvi V Un.Vì thế chưanói đưc mycâu, Yên ChươngİTú đã chđng cáo t,dn Yên VânLãng ri đi.

VâUn đích thânra ca tinchân ph tYên gia, lÎtiết vn kháĩchu toàn. Điìchàng tr vđi snh, SDu đã vphòng, ch cònLiu Tuyết Dương li. LiuTuyết Dương vbàn, gin dénói: “Con đúnglà đa trúh đ, suýtna phá hưíchuyn tu tcon ri!”

Vmt V Unlnh lùng, ngiîvào bên cnh¸Liu Tuyết Dương:“Con trai khôngĩbiết chuyn muĨthân nói làchuyn gì?”

Nhìncon thông minh,Īsao li không]hiu ch? HômÍnay ta thiết³yến mi phit Yên giaľlàm cái gì,còn không phi:là mun choĩtu tu conīxem mt sao?”¹

“Xem mt?” VếUn cưi khy:“Da vào YênVân Lãng hn?”

“Cái gì màgi là davào Yên Vân]Lãng hn? Hômĺnay ta nhìnɩtrúng Yên VânįLãng, ngưi tacũng là danh¸môn quý tc,con ngưi liĮthông minh cutiến, mt màytun tú, tínhcách cũng khiếntu t conũyêu thích, connói vi taxem cu takhông tt chnào?”

Ch daĭvào thanh danhlãng t caũhn, con skhông đ tutu ly hn!”

Chn chn chn!ĩCon ch biếtíchn ri liɪchn! Con tìmra mi nàott cho taàchưa? Năm đó,ta nói CS Sinh tt,Ĭcon nói thân}phn C SĬSinh thp kém,hôm nay ngưiÍta đã làfNi các Đihc sĩ, con¸vn không đĨngưi ta vào³mt. Rt cuccon nói vita xem conĩnhìn trúng ai?ìTu t con[đã bao nhiêutui? My nămna, nó sinh)con li nguyhim. Trưc đây,ta đã boìcon đ ýèri, vy màmy năm qua,àngay c cáiíbóng cũng khôngÍthy! Con đnhđ tu tĩcon th tiếtĩc đi à?!”{

V Un mímếmôi không nói,mt Liu TuyếtDương ngn l:ú“Tiu Tht à,ìta biết conthiên v ca}ca, nhưng conángưi không thkhông có lươngítâm. A Duĩđi x viV gia khôngbc, con cũngĩkhông th cóâý bt nóth tiết cĭđi.”

“Mu thân,ĩcon không cóìý này… Nghethy tiếng khócfca Liu Tuyết²Dương, nghĩ đếnĩLiu Tuyết DươngIcũng kh tâm,V Un đànhfnh nh li,bt đc dĩnói: “Nhưng khôngòth gp gápchn la lungɪtung, con đãđ ý ngưicho tu tùri, mu thânùđng tìm lungótung na. YênɪVân Lãng nàyìva nhìn đãthy không phingưi tt, ngưikhông th đyítu t vàoõh la.”

“CáiÍgì gi là¸đy vào hla? Đàn ôngnào không phongílưu mt ln?ìTrưc gi, VânĬLãng cũng khônggây ra chuyngì ln, sovi đám côngt ăn chơiàkia đã coiĬnhư gi mìnhtrong sch lm,ri. Con tưngíai cũng nhưĩcon, th thânnhư ngc gingcô nương vyìà. Đúng ri,không nói đếntu tu con,nói đến conđi…

Đ tàiưchuyn lên ngưi¸V Un. Chàngli b LiuľTuyết Dương tómly x mtìtrn. V Unòđơ ngưi nginghe Liu TuyếtDương mng, sauđó chàng phátĭhin, my nămnày năng lcmng ngưi caLiu Tuyết Dươngđúng là càngíngày càng đángès.

Đi ban đêmtr v phòng,Įc ngưi VįUn đu mtĩrũ. Chàng nmtrên giưng, nhưngįmt đến chngìcòn hơi sc.õS Du nghiêng{ngưi chng đu,Ikhông khi cưi:V mt chánũchưng đó cađchàng là sao?Mu thân nóigì chàng à?”

Ph n gicɩcưi tht đángs.” V Unxoay ngưi, kéoĺnàng vào lòng,bun bc nói:“Nàng kiếm chútĪchuyn cho muthân làm đi,İđng đ mingày bà c¹nhìn chm chmvào hôn schúng ta.”

LãoЇnhân gia không]nghĩ my cáiìnày thì nghĩcái gì?”

SıDu vut tócĪchàng, thp gingd dành. ViUn trm mcĩmt lát, ta²như mt hng.ơS Du cúiĬđu nhìn chàng:³“Sao thế? Bômu thân mngnên không vuisao?”

“Ta nghenói… V Undo d chclát, cui cùngvn m ming:ī“Nàng và YênįVân Lãng nóichuyn không ti.”

.” S Dunh ti v,công t buiĩsáng, không khicưi: “Là mtīngưi thú v.”â

V Un khôngЇnói, tay ômîS Du chthơn mt chút.íS Du nghiİhoc: “Sao?”

VUn vùi mtõvào lòng nàng,ãnh ging nói:ī“Có phi taékhông khéo mingkhông?”

“Cái gì[mà không khéoïming?” S Duákhó hiu.

“Ta cmăthy… V Unhơi không cam}lòng tha nhn:“Hình như taɩkhông biết cáchlàm cho nàngvui v nhưhn.”

Nghe thyli này, SɨDu kh cưi:Chàng nói byĮb gì đy,îc nhà VÏgia các ngưiìthng như rutýnga, ch cóchàng là biếtăn nói nhtɨđy.”

Vệ Uẩn nghe vậy cứ cảm thấy quái quái, không cảm giác được Sở Du đang khen mình. Lúc này, Sở Du mới bừng tỉnh, ôm chàng hỏi: “Ghen à?”

Sống hai đời, lần đầu tiên nàng được người ta theo đuổi như vậy. Bấy giờ, Vệ Uẩn nhận ra Sở Du vẫn chưa quay lại giường, chàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Sở Du đang cúi đầu mỉm cười xem một tờ giấy .Đốt thư xong, chàng vẫn còn cảm thấy ấm ức trong lòng. Nhìn dáng vẻ Sở Du, chàng lại không đành lòng đánh thức, vì thế tự mình quay người đi, chiến tranh lạnh với Sở Du suốt một buổi tối.

Vệ Uẩn không đáp. Sở Du buông tay ra, rúc vào ổ chăn, luồn tay vào y phục đối phương, cười hỏi: “Ghen thật rồi?”

Vệ Uẩn: Nàng ngủ.

“Nàng nghiêm túc chút đi.”

Hỏi xong, chàng đã nhìn thấy bài thơ tình và lạc khoản hình con chim én kia.

Sở Du: Cái gì? Sao ta không biết có chuyện này?

Vệ Uẩn kéo tay Sở Du ra, nghiêm nghị nói: “Nàng hứa với ta, sau này cách xa hắn một chút.”

出来后便睡了

“Sao lại nhỏ nhen như vậy?”

Tác giả có lời muốn nói:Sở Du: “…”

Tay Sở Du bị bắt lại, nàng bèn giơ chân lên trêu chọc chàng. Vệ Uẩn đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Đừng quấy, nói chuyện nghiêm chỉnh.”

“Được rồi.” Chàng cúi đầu hôn lên môi nàng, khàn giọng nói: “Có thể không nghiêm chỉnh rồi.”

Thấy Vệ Uẩn sắp tức giận, rốt cuộc Sở Du cũng ngừng tay, nghiêm túc nói: “Được được được, ta đùa chàng thôi. Chàng yên tâm, chàng không nói, sau này ta cũng sẽ cách xa hắn một chút.”

Nàng biết ngay mà, giả bộ gì chứ.

Nghe thấy lời này, rốt cuộc Vệ Uẩn cũng yên tâm phần nào. Chàng thả tay nàng ra, đặt về lại vị trí cũ.

Thấy Vệ Uẩn sắp tức giận, rốt cuộc Sở Du cũng ngừng tay, nghiêm túc nói: “Được được được, ta đùa chàng thôi. Chàng yên tâm, chàng không nói, sau này ta cũng sẽ cách xa hắn một chút.”

“Được rồi.” Chàng cúi đầu hôn lên môi nàng, khàn giọng nói: “Có thể không nghiêm chỉnh rồi.”

(*) Chim én: tiếng Hán Việt là Yên/Yến

Sở Du: “…”

“Nàng nghiêm túc chút đi.”

Nàng biết ngay mà, giả bộ gì chứ.

Ban ngày Vệ Uẩn bị Liễu Tuyết Dương quở mắng đến mệt rã người, buổi tối hai người cũng không quá mức càn quấy, sau khi xuất ra thì đi ngủ(*).

Sở Du:…

Vệ Uẩn nghe vậy cứ cảm thấy quái quái, không cảm giác được Sở Du đang khen mình. Lúc này, Sở Du mới bừng tỉnh, ôm chàng hỏi: “Ghen à?”(*)Nguyên văn nó là “Được rồi.” Chàng cúi đầu hôn lên môi nàng, khàn giọng nói: “Có thể không nghiêm chỉnh rồi.”Tác giả có lời muốn nói:Vệ Uẩn không đáp. Sở Du buông tay ra, rúc vào ổ chăn, luồn tay vào y phục đối phương, cười hỏi: “Ghen thật rồi?”出来后便睡了Sống hai đời, lần đầu tiên nàng được người ta theo đuổi như vậy. Bấy giờ, Vệ Uẩn nhận ra Sở Du vẫn chưa quay lại giường, chàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Sở Du đang cúi đầu mỉm cười xem một tờ giấy ., một câu không đầu không đuôi, mình chỉ dịch sát thôi, ai đầu óc đen tối ráng chịu =))(*) Chim én: tiếng Hán Việt là Yên/Yến, một câu không đầu không đuôi, mình chỉ dịch sát thôi, ai đầu óc đen tối ráng chịu =))

Mùi trên que thơm này rất đặc biệt, vừa nhìn là biết điều chế riêng, đúng là có lòng. Sở Du cúi đầu ngửi mùi hương, không khỏi mỉm cười.

Hai người nghỉ ngơi rất sớm. Đợi đến giờ Tý(*), Sở Du loáng thoáng nghe thấy tiếng chim bồ câu. Nàng mơ màng mở mắt, nhìn thấy một con bồ câu đậu ngay cửa sổ, dưới chân còn đeo một que thơm.

Tay Sở Du bị bắt lại, nàng bèn giơ chân lên trêu chọc chàng. Vệ Uẩn đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Đừng quấy, nói chuyện nghiêm chỉnh.”

(*)Nguyên văn nó là 出来后便睡了, một câu không đầu không đuôi, mình chỉ dịch sát thôi, ai đầu óc đen tối ráng chịu =))Đốt thư xong, chàng vẫn còn cảm thấy ấm ức trong lòng. Nhìn dáng vẻ Sở Du, chàng lại không đành lòng đánh thức, vì thế tự mình quay người đi, chiến tranh lạnh với Sở Du suốt một buổi tối.Sở Du đáp một tiếng, cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi ngủ. Đợi Sở Du ngủ rồi, Vệ Uẩn mở mắt, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà đứng dậy, vứt thư vào than lửa đốt.(*) Giờ Tý: 23h – 1h sáng

***

Sở Du cảm thấy con chim bồ câu này là lạ, bèn đứng dậy, tháo tờ giấy trong que thơm xuống, chim bồ câu lập tức vỗ cánh bay đi. Sở Du cúi đầu đọc, là một bài thơ tình, tài văn chương rất tốt, chữ cũng viết rất đẹp, lạc khoản(*) là một con chim én(*), vẽ cũng đẹp nốt.

Sở Du trong giấc ngủ say hoàn toàn không hề hay biết trận chiến tranh lạnh Vệ Uẩn khơi mào. Đợi hôm sau nàng thức giấc, Vệ Uẩn đã đơn phương chấm dứt cuộc chiến.

Hỏi xong, chàng đã nhìn thấy bài thơ tình và lạc khoản hình con chim én kia.Vệ Uẩn: QAQ, trừ làm cho đỡ tức thì ta còn có thể làm gì chứ?(*) Lạc khoản: phần đề tên trên thư hoặc bức tranh.

Sở Du đáp một tiếng, cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi ngủ. Đợi Sở Du ngủ rồi, Vệ Uẩn mở mắt, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà đứng dậy, vứt thư vào than lửa đốt.

Chàng đã tính rồi, chiến tranh lạnh đủ ba canh giờ đấy!(*) Chim én: tiếng Hán Việt là Yên/Yến

“Sao lại nhỏ nhen như vậy?”

Sở Du: Cuộc chiến này bắt đầu khi nào?

Mùi trên que thơm này rất đặc biệt, vừa nhìn là biết điều chế riêng, đúng là có lòng. Sở Du cúi đầu ngửi mùi hương, không khỏi mỉm cười.

Sống hai đời, lần đầu tiên nàng được người ta theo đuổi như vậy. Bấy giờ, Vệ Uẩn nhận ra Sở Du vẫn chưa quay lại giường, chàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Sở Du đang cúi đầu mỉm cười xem một tờ giấy .

, một câu không đầu không đuôi, mình chỉ dịch sát thôi, ai đầu óc đen tối ráng chịu =))

Trong nháy mắt, Vệ Uẩn tỉnh ráo. Chàng gấp gáp bước từ trên giường xuống, đi đến sau lưng Sở Du, mắt dán lên tay nàng, không kiềm được nôn nóng hỏi: “Đây là gì?”

(*) Giờ Tý: 23h – 1h sáng

Hỏi xong, chàng đã nhìn thấy bài thơ tình và lạc khoản hình con chim én kia.

Trái lại, lần này Vệ Uẩn rất bình tĩnh. Sở Du ngẩng đầu nhìn chàng, thấy ánh mắt lạnh băng của Vệ Uẩn, nàng vội khoát tay: “Không liên quan đến ta, vừa rồi bồ câu đưa tới.”

Sở Du: Khi nào chấm dứt?

“Ta biết.”

Vệ Uẩn cười khẩy: “Tên vương bát cao tử này đúng là không phụ tiếng tăm lẫy lừng.”

“Mặc kệ hắn.” Vệ Uẩn ôm ngang Sở Du về: “Ngoài trời lạnh lẽo, mau ngủ đi.”

Sở Du đáp một tiếng, cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi ngủ. Đợi Sở Du ngủ rồi, Vệ Uẩn mở mắt, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà đứng dậy, vứt thư vào than lửa đốt.

Ban ngày Vệ Uẩn bị Liễu Tuyết Dương quở mắng đến mệt rã người, buổi tối hai người cũng không quá mức càn quấy, sau khi xuất ra thì đi ngủ(*).

Đốt thư xong, chàng vẫn còn cảm thấy ấm ức trong lòng. Nhìn dáng vẻ Sở Du, chàng lại không đành lòng đánh thức, vì thế tự mình quay người đi, chiến tranh lạnh với Sở Du suốt một buổi tối.

Sở Du trong giấc ngủ say hoàn toàn không hề hay biết trận chiến tranh lạnh Vệ Uẩn khơi mào. Đợi hôm sau nàng thức giấc, Vệ Uẩn đã đơn phương chấm dứt cuộc chiến.

“Ta biết.”

Vệ Uẩn ngẫm nghĩ, đây hẳn là lần chiến tranh lạnh thành công nhất kể từ khi chàng và Sở Du yêu nhau đến nay.

“Mặc kệ hắn.” Vệ Uẩn ôm ngang Sở Du về: “Ngoài trời lạnh lẽo, mau ngủ đi.”

Có ý nghĩa gì không anh bạn?

Chàng đã tính rồi, chiến tranh lạnh đủ ba canh giờ đấy!

***

(*) Lạc khoản: phần đề tên trên thư hoặc bức tranh.

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Uẩn: Sau khi nàng ngủ.

Vệ Uẩn: Ta đã phát động một cuộc chiến tranh đáng sợ. Tối hôm qua, ta quyết định chiến tranh lạnh với nàng, ta sẽ không nói với nàng một câu nào, sẽ không thèm để ý nàng. Nàng là nàng, mà ta là ta.

Vệ Uẩn: Trước khi nàng dậy.

Sở Du: Cái gì? Sao ta không biết có chuyện này?

Vệ Uẩn: Nàng ngủ.

Sở Du: Cuộc chiến này bắt đầu khi nào?

Hai người nghỉ ngơi rất sớm. Đợi đến giờ Tý(*), Sở Du loáng thoáng nghe thấy tiếng chim bồ câu. Nàng mơ màng mở mắt, nhìn thấy một con bồ câu đậu ngay cửa sổ, dưới chân còn đeo một que thơm.

Vệ Uẩn: Sau khi nàng ngủ.

Sở Du: Khi nào chấm dứt?

(*)Nguyên văn nó là

Vệ Uẩn: Trước khi nàng dậy.

Sở Du cảm thấy con chim bồ câu này là lạ, bèn đứng dậy, tháo tờ giấy trong que thơm xuống, chim bồ câu lập tức vỗ cánh bay đi. Sở Du cúi đầu đọc, là một bài thơ tình, tài văn chương rất tốt, chữ cũng viết rất đẹp, lạc khoản(*) là một con chim én(*), vẽ cũng đẹp nốt.

Sở Du:…

(*) Giờ Tý: 23h – 1h sángChàng đã tính rồi, chiến tranh lạnh đủ ba canh giờ đấy!

Có ý nghĩa gì không anh bạn?

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Uẩn: QAQ, trừ làm cho đỡ tức thì ta còn có thể làm gì chứ?

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

29 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Landai
Landai
4 Năm Cách đây

Vệ uẩn này ghen cũng tức cười ghê chiến tranh lạnh hẳn ba canh giờ lúc nàng ngủ nữa chứ

Mimi
Mimi
4 Năm Cách đây

Mắc cười vs cuộc chiến tranh lạnh của anh zai quá. Haha

Đỗ Ngọc
Đỗ Ngọc
4 Năm Cách đây

Nghị lực bay đâu hết rồi Tiểu Thất ơi, chờii ơii em tui ^^

Tô Vân
Tô Vân
4 Năm Cách đây

T sợ cái chiến tranh lạnh này của anh quá rồi? Đã thế còn nghĩ là mình thành công nữa chứ. Phục anh luôn đấy?

Lanh chanh
Lanh chanh
4 Năm Cách đây

Yên Vân Lãng đúng là cao thủ tán gái mà

Thao Tran
Thao Tran
4 Năm Cách đây

Trời mẹ ơi, ổng tự khơi mào, tự chấm dứt, tự cho là thành công lun. Tui chết cười mái má ôi ???

Sundomm
Sundomm
3 Năm Cách đây

:)))) chiến tranh to quá, tự a đánh tự a xin hàng haha

Hường Zân
Hường Zân
3 Năm Cách đây

Đọc tên chương còn tưởng là gây cấn thế nào??

Kim
Kim
1 Năm Cách đây

Vậy là chiến tránh lạnh dữ chưa ạ Uẩn ???

29
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!