Sơn Hà Chẩm – Chương 158

Chương 158

Nàng sẽ không phản bội hắn, cũng không thể phản bội hắn

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Lúc Cố Sở Sinh đi từ trong cung ra, đêm đã khuya. Mùa xuân ở Hoa Kinh có lẽ đến sớm hơn và cũng ấm áp hơn Thanh Châu. Cố Sở Sinh đứng một mình trên hành lang. Một lát sau, hắn hít sâu một hơi, xoay người lẩn vào màn đêm. Nó thủ gắt gao ấn nó dưới nhân loại, mở ra vi đoản.

Cố Sở Sinh cầm ngọc bội của Vệ Uẩn đi tìm người trên danh sách của chàng trước, móc nối với bọn họ. Hắn cẩn thận dò hỏi thời gian làm việc và nghỉ ngơi thường ngày của Triệu Nguyệt, sau đó căn dặn: “Tối ngày mai, các ngươi liên hệ với Trưởng công chúa, người của ta và người của Vệ Uẩn cùng hợp tác, đưa Trưởng công chúa từ trong cung ra ngoài.”

Mọi người gật đầu, sau đó đội ngũ hai bên vạch ra một con đường. Tối hôm sau, Cố Sở Sinh đứng đợi ngoài cửa cung. Nàng lần đầu tiên trực diện như vậy cảnh tượng.

Mà lúc này, một nữ tử mù được dẫn vào trong nội cung.

Nữ tử kia mặc bộ váy lam nhạt, mặc dù mù nhưng đi lại không hề khác người thường. Nàng đi vào cung điện, kính cẩn hành lễ với Triệu Nguyệt, giọng điệu bình thản trầm tĩnh: “Ngọc Lâm Lang ra mắt công tử.” Tỏa sáng , ác lang vậy ánh mắt, bên trong.

Đng lên đi.” Ging TriuêNguyt thu thàovô lc. TaiNgc Lâm Langĩnhúc nhích, đngfthng ngưi dy.Triu Nguyt vén¹rèm, mơ hīcó th thyđưc mt cáibóng, hn congkhoé môi: “Ngheõnói y thutNgc cô nươngrt gii, nhưngİtri sinh bímù, không biếtvì sao Ngccô nương khôngùtr khi haiêmt cho mình?”

“Nếu ta trkhi hai mt,công t sđ ta đng đây sao?”à

Ngc Lâm Langfhàm tiếu đáp.Triu Nguyt khcưi: “Tht là°mt cô gáiIthông minh.”

Nóifxong, Trương Huyİbưc lên, đtgi kê tayìcho Triu Nguyt,ısau đó kínhìcn mi NgcLâm Lang: “Ngcèđi phu, miđi bên này.”:

Ngc Lâm Langcũng không nhngưi đ mình,t ngi vàoghế, sau đógiơ tay đtlên c tayTriu Nguyt.

“Bnh nàyca ta đãkhám rt nhiuéy sinh.” TriuĩNguyt cưi nh:“Mi ngưi đu[nói do taíquá mt mi,ɩnhưng ta khôngĨtin, cho nênõmun mi Ngc[cô nương đếnõxem th.”

NgcLâm Lang khôngĭnói chuyn, liíđi tay chnmch cho Triu{Nguyt, sau đóļcn thn dòĩhi sinh hotăn ung hàng¹ngày ca TriuNguyt, thói quen,bnh tình, riviết mt phươngĩthuc, bo ngưiĩđi sc thuc,sc xong mangĩlên. Kế tiếpnàng li lyïkim bc châmvào huyt vĺca Triu Nguyt,ri rút kimĩra, ngâm vàoİtrong thuc đãnu.

Trong nháy mt,jchén thuc đimàu. Ngc LâmİLang bình tĩnhĭhi: “Màu gì?”

Trương Huy viávàng bưc lên,ĩnhìn thy màusc chén thucngày càng thm,cui cùng hoànľtoàn biến thànhmàu đen.

Trương Huyhoang mang nói:“Màu đen.”

NgcLâm Lang gtđu, t vđã hiu. TriuNguyt cưi nói:[“Ngc cô nươngđã có đápìán trong lòngĭri sao?”

Đúngnhư công tnghĩ, ngài khôngíb bnh, ngàib trúng đc.”ì

V mt TriuNguyt không cmĩxúc, hn đãîsm đoán đưc.ïNgc Lâm Langt tn nói:¹Loi đc nàyhiếm gp, vnilà đc mãnĩtính, quá trìnhh đc nhtıđnh phi ítnht mt tháng.íĐc này doưngưi h đcếung trưc khilàm tình, cóth tăng khoáiícm. Sau haitháng s dng,ngưi giao hoan}cùng bt đuătr nên tayàchân tê lit,đmt m, thưngìxuyên nhc đu.ếQua tiếp haiĩtháng, ngưi ns bt đuìming không thnói, mt khôngth nhìn, tchi tê lit,¸không nhúc nhíchĩđưc, cui cùngíhoàn toàn mtđi ý thc,ɨt t màýchết.”

Nghe nóiáthế, Trương Huylp tc biếnsc. Ánh mtĨTriu Nguyt hoangmang thn th.ếHi lâu sau,Ïhn chm rãiÎhi: “Tr làmtình, còn cáchÍh đc nàokhác không?”

NgcãLâm Lang lyĮlàm l nhìnľTriu Nguyt, sauếđó cúi đuĺđáp: “Trng đimca loi đcnày là dchưth giao nhau.ýLàm tình, mhôi, nưc mt,Ïnưc miếng… btc cái gìúcó liên quanîđến tiếp xúcĮdch th đucó kh năng.ìĐương nhiên, nếuingưi h đcɨkiên nhn thìĺcó th lyhương thơm háđc trong thiīgian dài, nhưngîít nht phi¸mưi my năm,cho nên ngưibình thưng skhông làm vy.”è

Triu Nguyt ngheɩnói thế thìchm rãi cưi:¸Vy bn thânĩngưi h đccó nh hưnggì không?”

Lnõđu tiên NgcLâm Lang ngheòhi chuyn liênquan đến ngưi²h đc, khôngkhi cm thycông t này,tht l lùng,ìnhưng đã nhntin ngưi ta,nàng vn gtđu đáp: “Bnúthân ngưi hăđc không sao,õch tăng thêmhưng phn tronglúc làm tình,cho nên cóvài quý nhâns xem vtĩnày như xuândưc mà sèdng.”

Vy loiđc này cóùth gii không?”ôTrương Huy btímãn khi TriuNguyt luôn hinhng chuyn màông ta choîrng không quantrng, bèn stõrut lên tiếng.

“MiIthì còn cóth gii, nhưngİcông t trúngđc đã lâu,ũta ch cóth gim btItriu chng, chuynýgii đc eɩlà không cònĩcách nào.”

“Cóľth kéo dàiibao lâu?” GingfTriu Nguyt lnhnht, ging nhưôkhông h đīý sinh t.Ngc Lâm Langdo d mtĩlát, cui cùngĮnói: “Khó mànói chính xácđưc thi gian,,da theo tìnhtrng công tЇhin nay, nhanhâthì na tháng,ĩchm thì mtnăm. Có điuũít nht dânõn có thíđm bo côngıt ra điĮth din.”

“Cáiãgì gi làýra đi thdin?”

Triu Nguytcưi, Ngc LâmLang lãnh đmđáp: “Giúp choÍcông t không}khác gì bìnhĩthưng, không trîthành mt kbi lit, munlàm gì thìlàm, cho đếncái ngày phiĬđến. Nhưng nếulàm vy, slà thi gianưsng ca côngt không dài.”

Triu Nguyt khôngđáp. Trương Huybên cnh gind quát: “Côínói by bgì đy! Langbăm như cô(mà nói chếtvi không chếtcái gì?! Cô¹nht đnh phiĮtr khi choìcông t nhàíta, nếu khôngóta giết…

Trươngthúc.”

Triu Nguytlãnh đm mĨming. Tiếng Trương(Huy khng li,ông đ mt,cui cùng vnlui xung.

“Ngc côínương.” Triu Nguytvén rèm lên,l m nhìnõthy bóng dángNgc Lâm Lang,h hng nói:“Con ca tacòn bn thángna ra đi,nếu ta cuixin phn thídin này, côcó th giúpĨta đi đếnÍkhi nó rađi đưc không?”]

Chuyn này… NgcLâm Lang doád mt lát,đcui cùng nói:ĭĐ ta thɨxem.”

“Cm tcô nương.”

Triu}Nguyt mm cưi,đôi mt congcong. Nếu nhưïkhông vì bľđ vàng sángưkia, s duĩdàng trên khuônmt y s(trông ging nhưmt tiên sinhdy hc bìnhĩthưng.

Vy… Hn khth dài: “Xin[cô nương chota phn thdin cui cùng.”ļ

“Công t yênïtâm.” Ngc LâmLang đim tĩnhnói: “Ta sãc hết sccó th.”

TriuNguyt gt đu,ếNgc Lâm Langưgi Trương Huyõđến, đưa choũông ta mtùphương thuc, sauĪđó bo ngưiúgói nhng dưctho kia li,dùng vi bbuc lên mtđTriu Nguyt.

Đpnhư vy mtđêm, ngày maiếlà có thnhìn thy ri.”

Đa t.”

TrươngfHuy dn NgcĩLâm Lang raèngoài, đi lúcìông quay liàthì đã nhìnthy Triu Nguytngi mt mìnhtrên kim to.Hn mc longìbào cu troĩvàng sáng, đuếđi hoa quan,vi b trng}bt mt, tht)nút sau gáy,ļr xung.

Hn vnâluôn duy trìn cưi nhếch,môi, lng lngìngi đó. TrươngHuy bưc ti,jdo d mt]lát, cui cùng²nói: “B húđng nghe giangãh lang trungòkia nói năngby, thuc hĪli phái ngưiõđi tìm lươngy.”

“Cô tacó nói byhay không, ông[và ta khôngrõ sao?” Triu,Nguyt đng dy,Trương Huy lptc bưc đến¹dìu. Triu Nguyts song đira ngoài cacung, chm rãinói: “Bo ngưib hết huânĨhương đi, sau³này không chophép ngưi bênĮcnh ta đeo°túi hương.”

“Bĺh Ging TrươngHuy run ry:Į“By lâu nay,ngài ch tnglâm hnh MaiPhi nương nương…

Triu Nguyt sngngươi. Lát sau,hn đim tĩnhnói: “Không phiínàng.”

“Ngài đãtng ra taygiết trưng phu,ìgiết ca caìca Mai Phi,ĩli còn gÎcon gái duyìnht ca MaióPhi đi phiênbang xa xaxôi…

Trương Huyúrun ry, ôngЇmun nói nhngli này rtĨlâu ri, thếfnhưng chng aiídám nói nhng)li này. Aiõcũng biết v¸trí Mai Phi Hu cungīkia trong lòngv Hoàng đếfnày thế nào,(nhưng đến hômnay, ông khôngth không nói.

“Thù sâu hận lớn như thế…” Rốt cuộc Trương Huy lên tiếng: “Ngài cảm thấy Mai Phi buông bỏ được sao?”

Cố Sở Sinh hạ rèm xe, mời Trưởng công chúa lên xe ngựa. Đợi bà lên rồi, Cố Sở Sinh nhỏ giọng nói: “Sở Du đã bị Triệu Nguyệt bắt, lấy nàng để uy hiếp Vệ Uẩn. Bây giờ, thần định bắt người làm con tin trao đổi Sở Du.”

Triệu Nguyệt không đáp. Hắn đứng trên hành lang, gió đêm dìu dịu, mang theo sức sống mùa xuân.

Cho nên bà sẽ không phản bội hắn, không thể phản bội hắn.

“Nếu như nàng cũng phản bội ta…” Triệu Nguyệt khựng lại, khẽ thì thầm: “Ta nên tin ai đây?”

Cố Sở Sinh không đáp. Trưởng công chúa quay đầu nhìn về phía Hộ Quốc Tự, nhàn nhạt nói: “Phật môn thanh tịnh, gần đây mỗi khi cảm thấy tâm trạng bất an, ta đều sẽ tụng kinh niệm phật. Nếu Cố đại nhân không bỏ được chấp niệm, vậy thì đừng ngại thử xem.”

“Khi ta còn nhỏ…” Hắn chậm rãi mở miệng: “Ta từng cảm thấy mọi thứ trên đời đều đẹp đẽ. Ta cho rằng cuộc đời con người tích đức hành thiện là sẽ được đền đáp xứng đáng. Nhưng ta lương thiện lại không được hồi báo, chỉ có khinh thường.”

Triệu Nguyệt cao giọng: “Ông im miệng!”

“Ta là Thế tử Tần Vương Phủ, nhưng không ai kính ta. Kế mẫu và đệ đệ muốn giết ta, nhục nhã ta hết lần này đến lần khác, còn phụ vương ta lại ngồi nhìn bàng quan. Đôi khi ta cảm thấy ta chết đi mới là chuyện tốt đối với mọi người.”

Giọng Trương Huy nghẹn ngào.Cố Sở Sinh chân thành cảm ơn.

“Thù sâu hận lớn như thế…” Rốt cuộc Trương Huy lên tiếng: “Ngài cảm thấy Mai Phi buông bỏ được sao?”

“Chỉ có nàng không đối xử với ta như vậy.”

“Có.” Trưởng công chúa khẽ cười: “Sao lại không có chứ? Có điều, Cố đại nhân…” Trưởng công chúa ngước mắt nhìn hắn: “Đời người chưa bao giờ là một lối, không phải nói ta yêu hắn thì chứng tỏ ta không giết hắn. Ta yêu hắn, nhưng thù nhà là thật, khuất nhục là thật, hắn sủng hạnh người khác là thật, hắn không xứng làm vua là thật. Cho dù là vì người nhà ta, con gái ta, chính ta, hay là vì lê dân bách tính giang sơn thiên hạ này, ta đều phải giết hắn. Sau khi giết hắn, ta sẽ đặt hắn vào quan tài của ta, phong hắn làm Phò mã.”

“Ta đã chuẩn bị sẵn cho ông và những huynh đệ khác thân phận mới ở Bắc Địch, đến đó sống cho tốt.”

“Bệ hạ…”

Khoé môi Triệu Nguyệt mang theo ý cười: “Nàng đối xử với ta rất tốt, rất rất tốt. Ai cũng khinh thường ta, đều cảm thấy ta là kẻ dư thừa, chỉ có nàng che chở ta, ở cạnh ta. Ta đã từng muốn làm một người tốt, Trương thúc…” Giọng Triệu Nguyệt nhỏ lại: “Thời điểm ta có nàng, ta từng nghĩ cả đời này ta chờ đợi nàng là đủ rồi. Thế nhưng sau này ta phát hiện, ta nhẫn nhịn, ta mềm lòng, kết cục là nàng gả cho Mai Hàm Tuyết. Cho nên ta trở về Tần Vương Phủ, làm Thế tử gia, hại chết Mai Hàm Tuyết. Ông cho rằng nàng không biết sao? Nàng biết.”

Triệu Nguyệt khẽ “ha” một tiếng: “Ta đoán nàng biết. Lúc Tần Vương Phủ lụn bại, nàng vẫn cứu ta.”

Hắn yên tâm.

“Ta không phủ nhận ta yêu hắn…” Giọng Trưởng công chúa bình đạm: “Chuyện này không đáng xấu hổ, nhưng cũng sẽ không thay đổi điều gì. Cố đại nhân yên tâm.”

“Giữa ta và nàng, cách vài đại huyết thâm thù. Phụ vương nàng giết Hoàng gia gia của ta, ca ca nàng giết Phụ vương ta, ta giết trượng phu nàng, giết ca ca nàng, giữa chúng ta đã sớm thù sâu hơn biển, nhưng ta vẫn cứ thích nàng, nàng vẫn nhiều lần tha thứ cho ta. Từ niên thiếu đến nay, mỗi một lần khó khăn, nàng đều chưa từng vứt bỏ ta. Trương thúc, đời này, ai cũng có thể phản bội ta, nhưng nàng sẽ không.”

“Nhưng lòng người sẽ đổi mà.” Trương Huy lo lắng nói: “Bệ hạ, con người có thể tha thứ người khác một lần, hai lần, nhưng sẽ không…”

“Hôm nay, sức khoẻ hắn thế nào rồi?”

“Nếu như nàng cũng phản bội ta…” Triệu Nguyệt khựng lại, khẽ thì thầm: “Ta nên tin ai đây?”

Cho nên bà sẽ không phản bội hắn, không thể phản bội hắn.

Cả đời này, người duy nhất hắn có thể tin tưởng chính là bà.

“Nhưng lòng người sẽ đổi mà.” Trương Huy lo lắng nói: “Bệ hạ, con người có thể tha thứ người khác một lần, hai lần, nhưng sẽ không…”

“Ngươi nói gì vậy?” Trưởng công chúa bật cười, bà giơ tay vén tóc ra sau tai: “Ta không buồn, hắn có thể chết rồi, ta hết sức vui vẻ.”

Giọng nói bà lạnh lẽo, Cố Sở Sinh nhận ra sự khác thường của bà, ngẩng đầu nhìn, nhẹ nhàng an ủi: “Người đừng buồn.”

“Trương Huy!”

Triệu Nguyệt cao giọng: “Ông im miệng!”

Triệu Nguyệt khẽ “ha” một tiếng: “Ta đoán nàng biết. Lúc Tần Vương Phủ lụn bại, nàng vẫn cứu ta.”

Động tác Trương Huy cứng đờ. Lát sau, ông quỳ xuống, nhắm mắt, run run cất tiếng: “Nô tài biết lỗi.”

Cố Sở Sinh rủ mắt. Trưởng công chúa quan sát hắn: “Hình như lần này Cố đại nhân trở về có khác biệt rất lớn?”Cố Sở Sinh do dự, rốt cuộc nói: “Thần rất tò mò…” Hắn ngước mắt nhìn bà: “Người thật sự không có tình cảm với hắn sao?”

Triệu Nguyệt không nói nữa, dường như hắn cảm thấy hơi lạnh. Hồi lâu sau, hắn kéo y sam, mở miệng: “Thời điểm then chốt, ông dẫn Mai Phi ra ngoài theo lối thông đạo địa cung. Đến lúc đó, ông đừng gọi nàng dậy, đưa nàng ra khỏi là được. Ông bảo vệ nàng và tiểu Hoàng tử, nếu như có gì ngoài ý muốn, ông tự mình xử lý.”

“Ta đã chuẩn bị sẵn cho ông và những huynh đệ khác thân phận mới ở Bắc Địch, đến đó sống cho tốt.”

“Bệ hạ…”

Nhưng ông không nói, ông chẳng thể nói được gì. Đến thời khắc cuối cùng, quân chủ ông hầu hạ, vẫn chừa cho bọn họ đường lui.

Cố Sở Sinh nhíu mày. Trưởng công chúa khẽ bật cười: “Hậu cung hắn nhiều phi tử như vậy, ta không tin hắn chưa từng ngủ với một ai. Hắn điều tra từng người một, tra hết được sao?”

Giọng Trương Huy nghẹn ngào.

“Đa tạ Công chúa chỉ điểm.”

Nhưng ông không nói, ông chẳng thể nói được gì. Đến thời khắc cuối cùng, quân chủ ông hầu hạ, vẫn chừa cho bọn họ đường lui.

Trưởng công chúa sững sờ, sau đó lập tức gật đầu: “Được, bây giờ hắn rất quan tâm đứa bé, mặc dù ít đến gặp ta, nhưng thường xuyên cho người hỏi han tin tức đứa trẻ.”

Cho nên không phải hắn không biết mà là hắn biết, nhưng giả vờ chẳng biết, kiên trì bắt lấy một mộng cảnh hư ảo.

Thời điểm Ngọc Lâm Lang chẩn bệnh cho Triệu Nguyệt, người của Cố Sở Sinh đã tiếp cận được Trưởng công chúa. Hiện giờ, Triệu Nguyệt không thường xuyên đến chỗ Trưởng công chúa. Ban đêm, bà đều ngủ một mình. Dưới sự phối hợp của bà, kế hoạch tiến hành thuận lợi một cách dị thường. Cố Sở Sinh đợi ở bên ngoài cửa cung một lúc, Trưởng công chúa gấp gáp xuất hiện trước mặt Cố Sở Sinh, lo lắng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Ta là Thế tử Tần Vương Phủ, nhưng không ai kính ta. Kế mẫu và đệ đệ muốn giết ta, nhục nhã ta hết lần này đến lần khác, còn phụ vương ta lại ngồi nhìn bàng quan. Đôi khi ta cảm thấy ta chết đi mới là chuyện tốt đối với mọi người.”

“Người lên xe trước đi.”

“Người lên xe trước đi.”

Cố Sở Sinh hạ rèm xe, mời Trưởng công chúa lên xe ngựa. Đợi bà lên rồi, Cố Sở Sinh nhỏ giọng nói: “Sở Du đã bị Triệu Nguyệt bắt, lấy nàng để uy hiếp Vệ Uẩn. Bây giờ, thần định bắt người làm con tin trao đổi Sở Du.”

Kiếp trước, Trưởng công chúa đã thật sự làm thế. Dù cho yêu hắn, nhưng bà lại quyết đoán giết hắn, sau đó phong hắn làm Phò mã, đặt hắn vào Hoàng lăng.

“Chỉ có nàng không đối xử với ta như vậy.”

Trưởng công chúa sững sờ, sau đó lập tức gật đầu: “Được, bây giờ hắn rất quan tâm đứa bé, mặc dù ít đến gặp ta, nhưng thường xuyên cho người hỏi han tin tức đứa trẻ.”

“Hôm nay, sức khoẻ hắn thế nào rồi?”

Cố Sở Sinh nhanh chóng dò hỏi, Trưởng công chúa sững người, sau đó cúi đầu nói: “Hắn thường xuyên đau đầu, bắt đầu hay quên, mắt cũng không thấy rõ. Hắn không dám để người khác biết, nhưng ta nhận ra được. Gần đây, hắn tìm danh y khắp nơi, hắn còn tưởng ta không biết.”

Cho nên không phải hắn không biết mà là hắn biết, nhưng giả vờ chẳng biết, kiên trì bắt lấy một mộng cảnh hư ảo.

“Trương Huy!”

“Hôm nay cho dù hắn tìm được danh y cũng không thể cứu nữa, có điều nếu hắn biết chuyện người hạ độc…”

“Khi ta còn nhỏ…” Hắn chậm rãi mở miệng: “Ta từng cảm thấy mọi thứ trên đời đều đẹp đẽ. Ta cho rằng cuộc đời con người tích đức hành thiện là sẽ được đền đáp xứng đáng. Nhưng ta lương thiện lại không được hồi báo, chỉ có khinh thường.”

Cố Sở Sinh nhíu mày. Trưởng công chúa khẽ bật cười: “Hậu cung hắn nhiều phi tử như vậy, ta không tin hắn chưa từng ngủ với một ai. Hắn điều tra từng người một, tra hết được sao?”

Cố Sở Sinh im lặng.

Khoé môi Triệu Nguyệt mang theo ý cười: “Nàng đối xử với ta rất tốt, rất rất tốt. Ai cũng khinh thường ta, đều cảm thấy ta là kẻ dư thừa, chỉ có nàng che chở ta, ở cạnh ta. Ta đã từng muốn làm một người tốt, Trương thúc…” Giọng Triệu Nguyệt nhỏ lại: “Thời điểm ta có nàng, ta từng nghĩ cả đời này ta chờ đợi nàng là đủ rồi. Thế nhưng sau này ta phát hiện, ta nhẫn nhịn, ta mềm lòng, kết cục là nàng gả cho Mai Hàm Tuyết. Cho nên ta trở về Tần Vương Phủ, làm Thế tử gia, hại chết Mai Hàm Tuyết. Ông cho rằng nàng không biết sao? Nàng biết.”

Giọng nói bà lạnh lẽo, Cố Sở Sinh nhận ra sự khác thường của bà, ngẩng đầu nhìn, nhẹ nhàng an ủi: “Người đừng buồn.”

“Ngươi nói gì vậy?” Trưởng công chúa bật cười, bà giơ tay vén tóc ra sau tai: “Ta không buồn, hắn có thể chết rồi, ta hết sức vui vẻ.”

Triệu Nguyệt không đáp. Hắn đứng trên hành lang, gió đêm dìu dịu, mang theo sức sống mùa xuân.

Cố Sở Sinh do dự, rốt cuộc nói: “Thần rất tò mò…” Hắn ngước mắt nhìn bà: “Người thật sự không có tình cảm với hắn sao?”

“Có.” Trưởng công chúa khẽ cười: “Sao lại không có chứ? Có điều, Cố đại nhân…” Trưởng công chúa ngước mắt nhìn hắn: “Đời người chưa bao giờ là một lối, không phải nói ta yêu hắn thì chứng tỏ ta không giết hắn. Ta yêu hắn, nhưng thù nhà là thật, khuất nhục là thật, hắn sủng hạnh người khác là thật, hắn không xứng làm vua là thật. Cho dù là vì người nhà ta, con gái ta, chính ta, hay là vì lê dân bách tính giang sơn thiên hạ này, ta đều phải giết hắn. Sau khi giết hắn, ta sẽ đặt hắn vào quan tài của ta, phong hắn làm Phò mã.”

“Ta không phủ nhận ta yêu hắn…” Giọng Trưởng công chúa bình đạm: “Chuyện này không đáng xấu hổ, nhưng cũng sẽ không thay đổi điều gì. Cố đại nhân yên tâm.”

Cố Sở Sinh im lặng.

Hắn yên tâm.

Kiếp trước, Trưởng công chúa đã thật sự làm thế. Dù cho yêu hắn, nhưng bà lại quyết đoán giết hắn, sau đó phong hắn làm Phò mã, đặt hắn vào Hoàng lăng.

Cố Sở Sinh rủ mắt. Trưởng công chúa quan sát hắn: “Hình như lần này Cố đại nhân trở về có khác biệt rất lớn?”

Cố Sở Sinh không đáp. Trưởng công chúa quay đầu nhìn về phía Hộ Quốc Tự, nhàn nhạt nói: “Phật môn thanh tịnh, gần đây mỗi khi cảm thấy tâm trạng bất an, ta đều sẽ tụng kinh niệm phật. Nếu Cố đại nhân không bỏ được chấp niệm, vậy thì đừng ngại thử xem.”

“Đa tạ Công chúa chỉ điểm.”

Động tác Trương Huy cứng đờ. Lát sau, ông quỳ xuống, nhắm mắt, run run cất tiếng: “Nô tài biết lỗi.”

Cố Sở Sinh chân thành cảm ơn.

5 3 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

9 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Ngọc Anh
Ngọc Anh
4 Năm Cách đây

Nếu tương lai CSS xuất gia,. Chắc phải cảm ơn trưởng công chúa. TN tự lừa mình dối người. Tạo ảo giác cho bnar thân

Aloha!!
Aloha!!
4 Năm Cách đây

Trưởng công chúa là người cứng rắn, rạch ròi. Yêu hận rõ ràng không nhầm lẫn

Hạnh Lê
Hạnh Lê
4 Năm Cách đây

Cái Triệu Nguyệt theo đuổi cả đời chỉ do chấp niệm sinh ra mà thôi.

Yến Anh
Yến Anh
4 Năm Cách đây

Triệu Nguyệt và công chúa từ lúc sinh ra đã định sẵn ko thể ở bên nhau rồi. Hix

Bông Bông
Bông Bông
4 Năm Cách đây

Trưởng công chúa thật lý trí

Nguyen Minh
Nguyen Minh
4 Năm Cách đây

Chuyện tình trưởng công chúa va triệu nguyệt ko thành âu cũng thật tiếc

Kumiko Vẹt
Kumiko Vẹt
4 Năm Cách đây

Mới nói xong mà đã biết :)))) TN chỉ lừa mình dối người thôi :)))))

Tô Vân
Tô Vân
4 Năm Cách đây

Tình yêu của Trưởng công chúa rất lý trí, không mù quáng. Biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm?

Hường Zân
Hường Zân
3 Năm Cách đây

TCC rất là lý trí luôn chứ không phải đùa được đâu, nếu mà là người khác thì có khi giờ đang bị cuốn vào vòng xoáy yêu hận lẫn lộn rồi

9
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!