Cá muối cứu thế – Chương 03

Chương 03

Mắt cận lừa đảo

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Máy tính dưới giường nhấp nháy, xác Nữ nhền nhện bỗng nhiên bị một đôi tay yếu ớt tái nhợt kéo vào lòng đất. Nhưng nếu là huy trong lời nói, liền.

Màn hình máy tính ngừng chớp, trang web giống như bị người ta lướt xuống, dừng tại chỗ đầu trang chuyện ma Nữ nhền nhện.

Trang web đổi mới. Nàng quản hạt khu vực là ở thành nam.

“… Bạn có nghe chuyện ma liên quan đến nữ nhân viên y tế nhền nhện trường Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang chưa?… Có rất nhiều người đi vào phòng y tế ban ngày, nhưng chẳng có mấy người nhìn thấy phòng y tế lúc nửa đêm【*&*¥#@#%(Website bị cắt xén)】. . .”

Trang web đổi mới lần nữa. Hạ phụ hắn kể lại gia đình bối cảnh nhân.

“… Sau khi nữ nhân viên y tế nhền nhện bị học sinh nữ không biết tên tấn công, cô ta hồi sinh nhưng không bao giờ ôm lòng nhân từ đối với con người nữa. Nữ nhân viên y tế nhền nhện sẽ hỏi mỗi người bước vào phòng y tế ‘có từng gặp một nữ học sinh tóc nâu trà trơ tráo hay chưa?’.” Khả đặt ra nếu không hợp lý, thế giới này.

Nữ nhền nhện lại xuất hiện trước bàn làm việc lần nữa, cô ta vung chân, nở nụ cười âm u bện mạng nhện.

Ánh mặt trời ló dạng, học sinh Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang dậy sớm tập thể dục buổi sáng, có vài học sinh lười biếng không muốn tập bèn kết bạn đi về phía phòng y tế, nhờ cô giáo Kỷ mở miệng làm chứng. Điều thứ nhất rất phí trí nhớ

“Cô Kỷ? Cô Kỷ?” Thanh âm của đối phương dồn dập, nghe.

Cô giáo Kỷ ngỡ ngàng mở mắt, đám học sinh ăn diện trang điểm xinh đẹp đang lo lắng nhìn ả: “Cô Kỷ, sao cô lại ngủ dưới đất vậy?” Đối phương ước chừng ở nàng một thước.

“Cô…” Cô giáo Kỷ cố gắng nhớ lại tình hình hôm qua.

Ả nhớ mình đến nhà vệ sinh nôn ói, sau khi quay về lại chẳng thể tìm được phòng y tế, đau bụng ngất xỉu giữa đường, lúc tỉnh lại thì đã ở phòng y tế rồi. Nhân còn tại trung ương tháp Ánh Sáng.

Ả nhìn sang giường bệnh không một bóng người. Nàng chỉ có thể nhìn nhìn thấy hắn sườn mặt.

Còn có thể đột phá thật mạnh vây quanh.

Vân Thin m mt, đpĪvào mt chcó màu đen.

Vân]Thin: Nhiu nămtrôi qua, cuiĨcùng tôi lib mù sao?

“Cuicùng em cũngtnh ri!” Trênđnh đu làɩtiếng kinh ngcĮreo mng caTng Hành Ch.

Thìâra cô đangìgi lên châníTng Hành Ch,ìchc là đangúp mt lênưchân cu.

Hai tayVân Thin chng[lên, đng dy.

Bpđùi thiếu niênîkhông rn ricng cáp nhưđàn ông trưngthành, có cmgiác mm mi}ca riêng đtui thanh thiếuniên.

Ngoài bnh lưimun đi ngbt c lúcnào và đâu, Vân Thincòn thưng khôngıkim chế nihành vi khinhìn thy scЇđp, dù lànam hay n.

Ln°này cũng vy.

TngHành Ch viïvàng cúi ngưi,ıbt ly bàntay dch lên¸trên bp đùiÍcu.

“EM-ĐANG-LÀM-GÌVY?” Cu gnĮtng ch mt.

VânThin: “Cm nhnxem tôi đangĩnm mơ hayđã tht s(thoát khi nơiđáng s kia.”ũ

Cô nhéo mnhmt cái.

Tng HànhICh đau đnbt thành tiếng.

VânThin: “Xem raãkhông phi mơ.”

“Ngưi em nhéoílà tôi mà!”Tng Hành Chfđy Vân Thinîra, lng lngôm hai chânêtê di camình, đôi mtíai oán.

T đònchuyn trưng miđến còn cóìđc tính háoôsc, cu phicách xa loiĭngưi nguy himļnày mt chút.

Ngàythưng b ăníhiếp ghét b,[cu cũng đãįquen nên khôngÎdám hé răng,gi có ngưiıbng lòng ]bên cnh câuálâu thế này,înói chuyn viĩcu nhiu nhưvy đã tt°lm ri.

Vân Thinìngi thng dy,chnh li qunáo tóc tai.

Ngưiĭcô đã đưcx lý schìs, nhưng tnĩhi lúc vtíln vn còn.Váy b tét,ãáo sơ milng l, gingnhư b đórách quái d.

VânĪThin: “Cu cijđ tôi lau}ngưi hi nàovy?”

Tng HànhCh: “Tôi… tôikhông có làmchuyn như vy!Sau khi trisáng, vết máutrên qun áot đng biếnmt.”

Vân Thin:.”

Ging nói(khiến Tng HànhCh nghe rafmt chút mtĨmát.

Tng Hành Ch:ì“Cm ơn eméhôm qua đãđcu tôi.”

Vân°Thin quan sáthoàn cnh xung³quanh, đ ýêthy nơi nàylà tng thưngĩlu dy hc,cô nghi hocòhi: “Ti saochúng ta lií đây, mtêhc sinh n²chết ri, cu:không báo cnhìsát sao?”

TngHành Ch: “Báocnh sát cũngvô dng. ĐóĬlà chuyn ma,õchng có my:ngưi biết đưcs hin dinɩca chuyn ma,ïbây gi thêmĮmt ngưi nalà em… Ngưib chuyn magiết chết sĩb xoá schjmi du vếttrên đi này,tr ngưi sngásót khi chuynĩma thì khôngĬcòn ai nhti.”

Vân Thin:ILiên quan đếnıtruyn thuyết maquái kia sao?”

“Gn như vy.”[Tng Hành Chgt đu. ThyVân Thin cauImày, còn đnhhi thăm tiếp,cu bèn nhcnh: “Em mauvào hc đi,:mc dù khôngókp tiết buichiu, nhưng khôngĪphi còn tiếtbui ti sao?ũKhông th trnhc quá mưiétiếng, nếu khôngs b trưngïghi ti xìpht…

Vân ThinÍva đến thếɩgii tn thếínày mt đêm,chưa thăm dòtình hình cathế gii này.fSau mt hixem xét, côquyết đnh ngheìli Tng HànhìCh làm hànhđng phù hpĭvi hc sinhđbình thưng nêncó thếgii này.

Cô nói:ïLưu cách liênlc đi.”

Côs túi mi³phát hin khôngĩcó đin thoi.

TngéHành Ch ly°làm l nhìncô: “Trên niíquy trưng hccó viết trongtrưng không đưc³s dng vtĩdng truyn tin.”

Vân Thin trơmt nói: “Tôitheo thói quenùnh ti nièquy trưng hcɩtrưc khi chuynjtrưng. Không sao,ímt cái trưnghc thôi mà,íthế nào cũngcó cơ hiđgp mt.”

Cônhy mt bưc)ln, đt ngt°phóng ti trưcmt Tng HànhếCh.

Vóc dáng haingưi không chênhlch my, VânThin va nhyti, chiếc mũicao suýt đngvào Tng HànhĩCh.

Tng HànhìCh kinh ngcĮlui v sau,ưnhưng sau lưngêlà vách tưng,ļVân Thin vnáp sát như(cũ, cu không°th lùi đưcna.

Hơi th míáp ph hếtvào mt cu,ũTng Hành Chđành nghiêng đu,íné tránh bmôi k sátquá mc ca. Con{ngươi cu hơiìchuyn di, nhìnthy cô hípmt, đôi mt¹n hin nícưi, mang theomt chút lưuluyến và mơîmàng.

Tng Hành Ch:ĭChng l t{đòn chuyn trưngİyêu cu tcái nhìn đuìtiên?

Mt tay VânîThin đè TngưHành Ch, mt°tay bóp cmcu, cưng épxoay mt culi.

Gương mt TngɩHành Ch trongtro ging nhưmt bc tranhthu mc, tuyɩnhiên khoé môicu mang theoĩđ cong trxung bm sinh,có cm giácbt cn đi.

VânīThin nheo mtnh k đcđim khuôn mt}cậu đìtránh sau nàyôgp li mà¹quên mt.

Dưi cáiìnhìn như vy,ágương mt trngĩmut ca thiếu°niên ng lênchút hng. Cuxu h vùng³vy, nhưng vìtri sinh sclc yếu tònên hoàn toànkhông tránh đưc.

Cuch có thãr mt, mcÏcho lông miÍph mt mngbóng đ xungìdưi, c nhưòsau khi làmnhư vy thìòtình cnh cacu không tini mt mtļlm.

Mt lát sau,Vân Thin luiıv sau, nghiêmļtúc gt đu:ĩĐưc ri emìtrai, tôi nhưk dáng vİca cu ri.”ĩCô pht tayxoay ngưi, bưcĺtng bưc ln}ri đi.

Tng HànhÍCh: “H?”

KhônglNh kdáng v cacu có nghĩalà ‘Tôi nh¸khuôn mt lnhjlùng không thèmïrung đng cacu ri? Chc{chn là vy!

Cuthy có lmình đã làmįtn thương tráitim mi manhũnha ca mtòthiếu n.

Kh năngquan sát caTng Hành Chĩvn luôn rttt.

Cu vt vátơnói: “…Nếu emmun tìm tôithì có thđến rng cây{nh phía Namjtrưng hc hoctng thưng toàĩnhà này làôđưc.”

Vân Thinĩchng h quayđu, ch vy{tay cho thyõđã biết.

Đơn ginļlà bn thânTng Hành Chísuy din quáĩđ mà thôi.Vân Thin, mtìngưi cn thnng vi đôi¸mt đào hoa,īmi ln cô[chăm chú nhìnai thì đôimt đu mơ,màng, chan chưatình cm.

Dựa theo ký ức cơ bản của nhân vật mà Chúa cứu thế cấp cho, Vân Thiển bước vào lầu dạy học, nơi lớp học của cô đang lên lớp.

Bài giới thiệu trong trường học này giống với mấy bức tranh to đặt đưới đất.

Tiếng dò hỏi vang lên liên tục, tiếng gõ cửa từ buồng trong cùng dần dần hướng ra phía ngoài, cách cô càng ngày càng gần.

Vân Thiển thuận thế ngồi xuống, một cuốn sổ đẩy tới trước mặt cô.

Cô không đi thẳng vào phòng học mà đi vào nhà vệ sinh nữ ở tầng trệt trước.

Sau khi run rẩy qua đi, cô trút hết nước chua trong bụng vào bồn rửa. Loại chuyện như đâm con mắt này mắc ói chết đi được…

Vách tường lối đi tại cửa nhà vệ sinh viết đầy dòng chữ nguệch ngoạc. Vân Thiển ngồi xổm xuống nhìn một lát, phát hiện đó đều là những chữ viết vô nghĩa.

Vân Thiển trơ mặt đáp: “Sao mày không hỏi ốc biển thần kỳ(*) đi?”

Cô không hề có một chút đầu mối nào về nhân tố tận thế của thế giới này, trừ cho cô đồng hồ và balo thì Chúa cứu thế chẳng cấp một gợi ý gì.

Vân Thiển tìm chỗ ngồi.

Giọng nữ u oán âm vang trong không gian trống trải, Vân Thiển giống như bị người ta cưỡng chế giữ chặt cơ thể, không thể phát ra tiếng nói  cũng không thể nhúc nhích.

Thứ duy nhất có thể kết nối với tận thế chính là chuyện ma đụng phải hôm qua thì phải?

Dựa theo ký ức cơ bản của nhân vật mà Chúa cứu thế cấp cho, Vân Thiển bước vào lầu dạy học, nơi lớp học của cô đang lên lớp.

(*) Xuất phát từ bộ phim hoạt hình Cậu bé bọt biển

Cô giáo đang dạy đập bàn tức giận: “Vân Thiển, em như vậy là sao? Cho dù em là học sinh chuyển trường, trong người không khỏe thì cũng không thể không trang điểm mà đã lên lớp! Không mang bất cứ đồ trang điểm nào vào phòng học, em đi học hay là tới chơi?”

Vân Thiển bước tới trước bồn rửa mặt, chống hai tay lên mặt bồn, không ngừng run rẩy.

“Tôi là Vương Tư Tuệ, đây là ghi chép tại lớp của tôi. Cô có thể đọc thử, ít nhất biết kế tiếp phải làm gì.”

Biên độ sóng màu xanh lục đại diện cho chỉ số tinh thần bên trong mặt đồng hồ cứu thế dao động cực lớn, mấy lần vượt qua hai đầu trên dưới vạch tuyến, mỗi lần vượt qua vạch tuyến, chỉ số sinh mạng thể hiện bằng trái tim màu đỏ sẽ rớt xuống từ năm đến mười.

Trên giấy trắng viết một hàng chữ nhỏ xinh.

Dưới tình huống chỉ số tinh thần người chơi bất ổn kéo dài, điều này đồng dạng với mất máu.

Vân Thiển: Mịa nó! Nữ nhền nhện đó đúng là quái vật gớm ghiếc!

“Vương Duẫn, quán quân cuộc thi sắc đẹp Nam vương thế giới 2007, giành giải ‘Cơ V-cut đẹp nhất’, mang lại vinh quang cho trường ta!

Sau khi run rẩy qua đi, cô trút hết nước chua trong bụng vào bồn rửa. Loại chuyện như đâm con mắt này mắc ói chết đi được…

Mỗi bài giới thiệu đều có ảnh chân dung cao nửa mét, tư thế giống như những bức tranh thời Trung cổ. Dù là nam hay nữ, gương mặt mỗi người đều tựa như trong tranh mới có.

Làm người có lá gan to bằng hạt óc chó, lúc sợ hãi cực điểm, Vân Thiển sẽ bình tĩnh đến kỳ lạ, mãi tới khi đến nơi mà cô cho là an toàn, cô mới để mặc sợ hãi lan tràn.

Một luồng sức mạnh thần bí thúc giục cô trả lời, giống như chỉ cần cô trả lời là nó có thể làm gì cô vậy…

Cô mở vòi nước, súc miệng rửa tay.

Vân Thiển bước tới trước bồn rửa mặt, chống hai tay lên mặt bồn, không ngừng run rẩy.

Vân Thiển thấm ướt hai tay, gộp tóc xoăn trước ngực ra sau lưng. Đèn trước gương bỗng nhiên rè rè nhấp nháy hai cái, buồng trong cùng của nhà vệ sinh vang lên tiếng gõ cửa “cốc cốc”.

Vân Thiển: Mịa nó! Nữ nhền nhện đó đúng là quái vật gớm ghiếc!

“Người bên ngoài ơi, cậu có giấy không?”

“Cốc cốc —— có giấy không?”

Giọng nữ u oán âm vang trong không gian trống trải, Vân Thiển giống như bị người ta cưỡng chế giữ chặt cơ thể, không thể phát ra tiếng nói  cũng không thể nhúc nhích.

Cô mở vòi nước, súc miệng rửa tay.

“Cốc cốc —— có giấy không?”

Bài giới thiệu không có nhiều thứ đáng nghiên cứu, Vân Thiển đi về phía phòng học.

Không phải Vân Thiển chủ động để ý tới chúng, cô đi được nửa đường chợt phát hiện có rất nhiều ánh mắt nhìn chòng chọc vào mình, khiến cô sởn tóc gáy, chỉ số tinh thần dao động.

Biên độ sóng màu xanh lục đại diện cho chỉ số tinh thần bên trong mặt đồng hồ cứu thế dao động cực lớn, mấy lần vượt qua hai đầu trên dưới vạch tuyến, mỗi lần vượt qua vạch tuyến, chỉ số sinh mạng thể hiện bằng trái tim màu đỏ sẽ rớt xuống từ năm đến mười.

Tiếng dò hỏi vang lên liên tục, tiếng gõ cửa từ buồng trong cùng dần dần hướng ra phía ngoài, cách cô càng ngày càng gần.

Càng ngày càng gần…

Khoảnh khắc sức mạnh giam cầm thân thể giải phóng, Vân Thiển lao ra khỏi nhà vệ sinh, chạy thẳng tới phòng học, nhân tiện giơ ngón tay giữa về phía nhà vệ sinh.

Cuối cùng miệng Vân Thiển đã có thể cử động!

Sau khi mắng phủ đầu một trận, cô giáo bảo Vân Thiển ngồi xuống ngoan ngoãn học tiết trang điểm để bồi dưỡng thẩm mỹ tệ hại của mình.

Một luồng sức mạnh thần bí thúc giục cô trả lời, giống như chỉ cần cô trả lời là nó có thể làm gì cô vậy…

Nếu như không trả lời, cơ thể cô không thể cử động.

“Người bên ngoài ơi, cậu có giấy không?”

Nếu như không trả lời, cơ thể cô không thể cử động.

Vân Thiển: “…”

Vân Thiển trơ mặt đáp: “Sao mày không hỏi ốc biển thần kỳ(*) đi?”

“Cố Thiên Vạn, quán quân…”

Làm người có lá gan to bằng hạt óc chó, lúc sợ hãi cực điểm, Vân Thiển sẽ bình tĩnh đến kỳ lạ, mãi tới khi đến nơi mà cô cho là an toàn, cô mới để mặc sợ hãi lan tràn.Vân Thiển thuận thế ngồi xuống, một cuốn sổ đẩy tới trước mặt cô.(*) Xuất phát từ bộ phim hoạt hình Cậu bé bọt biển

Vân Thiển đọc hết giới thiệu nhân vật treo tường, hầu như tất cả bọn họ đều là quán quân cuộc thi sắc đẹp. Cô liên tưởng đến quảng cáo phẫu thuật thẩm mỹ trên bảng thông báo. Đây là thế giới rất chú trọng bề ngoài sao?

Khoảnh khắc sức mạnh giam cầm thân thể giải phóng, Vân Thiển lao ra khỏi nhà vệ sinh, chạy thẳng tới phòng học, nhân tiện giơ ngón tay giữa về phía nhà vệ sinh.

Càng ngày càng gần…

Lại một câu chuyện ma nữa sao? Là sinh vật giống như Nữ nhền nhện hôm qua ư… Vân Thiển cố nén cơn buồn ngủ, ngáp dài bước đi. Cô để ý đến bài giới thiệu những người nổi tiếng treo hai bên hành lang.

Bài giới thiệu trong trường học này giống với mấy bức tranh to đặt đưới đất.

Không phải Vân Thiển chủ động để ý tới chúng, cô đi được nửa đường chợt phát hiện có rất nhiều ánh mắt nhìn chòng chọc vào mình, khiến cô sởn tóc gáy, chỉ số tinh thần dao động.

Mỗi bài giới thiệu đều có ảnh chân dung cao nửa mét, tư thế giống như những bức tranh thời Trung cổ. Dù là nam hay nữ, gương mặt mỗi người đều tựa như trong tranh mới có.

Cuối cùng miệng Vân Thiển đã có thể cử động!

“Xa Na Dung, quán quân cuộc thi sắc đẹp Hoa hậu thế giới 2006, giành giải ‘Chiếc mũi đẹp nhất’, mang lại vinh quang cho trường ta!”

Vách tường lối đi tại cửa nhà vệ sinh viết đầy dòng chữ nguệch ngoạc. Vân Thiển ngồi xổm xuống nhìn một lát, phát hiện đó đều là những chữ viết vô nghĩa.

“Xa Na Dung, quán quân cuộc thi sắc đẹp Hoa hậu thế giới 2006, giành giải ‘Chiếc mũi đẹp nhất’, mang lại vinh quang cho trường ta!”

“Vương Duẫn, quán quân cuộc thi sắc đẹp Nam vương thế giới 2007, giành giải ‘Cơ V-cut đẹp nhất’, mang lại vinh quang cho trường ta!

“Cố Thiên Vạn, quán quân…”

Vân Thiển đọc hết giới thiệu nhân vật treo tường, hầu như tất cả bọn họ đều là quán quân cuộc thi sắc đẹp. Cô liên tưởng đến quảng cáo phẫu thuật thẩm mỹ trên bảng thông báo. Đây là thế giới rất chú trọng bề ngoài sao?

Làm người có lá gan to bằng hạt óc chó, lúc sợ hãi cực điểm, Vân Thiển sẽ bình tĩnh đến kỳ lạ, mãi tới khi đến nơi mà cô cho là an toàn, cô mới để mặc sợ hãi lan tràn.

Bài giới thiệu không có nhiều thứ đáng nghiên cứu, Vân Thiển đi về phía phòng học.

Vân Thiển tìm đến phòng học, đứng gõ cửa rồi mở cửa bước vào.

Đôi mắt vốn nhìn thẳng phía trước của những nhân vật kia chậm rãi chuyển động, nhìn chằm chằm Vân Thiển, hé miệng giống như muốn nói gì đó.

Đồng hồ cứu thế trên cổ tay rung lên, đầu ngón tay Vân Thiển khẽ nhúc nhích. Nếu như gần đây có người chơi khác thì đồng hồ cứu thế sẽ có phản ứng.

Vân Thiển tìm đến phòng học, đứng gõ cửa rồi mở cửa bước vào.

Giờ này vẫn còn đang giờ học, tất cả những người đang tập trung học tập đều dời sự chú ý sang người đến. Sau khi thấy dáng vẻ hiện tại của Vân Thiển, bọn họ cứ như nhìn thấy cái gì không thể tưởng tượng nổi, rỉ tai xì xào bàn tán.

Cô giáo đang dạy đập bàn tức giận: “Vân Thiển, em như vậy là sao? Cho dù em là học sinh chuyển trường, trong người không khỏe thì cũng không thể không trang điểm mà đã lên lớp! Không mang bất cứ đồ trang điểm nào vào phòng học, em đi học hay là tới chơi?”

(*) Xuất phát từ bộ phim hoạt hình Cậu bé bọt biển

Cô giáo bước lên trước một bước, để ý tới quần áo Vân Thiển: “Thời trang rách lỗ hết thịnh hành tháng trước rồi, vậy mà em còn sửa đồng phục thành kiểu dáng lỗi thời này à? Em làm ơn có chút nhạy cảm với xu hướng thời trang được không? Học sinh đầu năm nay bị gì vậy, ngay cả trang điểm cũng không làm mà đã trừng hai mắt cá chết vào học, không biết tôn trọng thầy cô gì cả!”

Vân Thiển: “…”

Đồng hồ cứu thế trên cổ tay rung lên, đầu ngón tay Vân Thiển khẽ nhúc nhích. Nếu như gần đây có người chơi khác thì đồng hồ cứu thế sẽ có phản ứng.

Sau khi mắng phủ đầu một trận, cô giáo bảo Vân Thiển ngồi xuống ngoan ngoãn học tiết trang điểm để bồi dưỡng thẩm mỹ tệ hại của mình.

Vân Thiển tìm chỗ ngồi.

“Ngồi chỗ tôi này, chỗ này không có ai.” Giọng nữ vui vẻ trong trẻo, cổ tay bị bắt lấy, đồng hồ cứu thế bị chạm vào một cái.

“Ngồi chỗ tôi này, chỗ này không có ai.” Giọng nữ vui vẻ trong trẻo, cổ tay bị bắt lấy, đồng hồ cứu thế bị chạm vào một cái.

Vân Thiển thuận thế ngồi xuống, một cuốn sổ đẩy tới trước mặt cô.

“Tôi là Vương Tư Tuệ, đây là ghi chép tại lớp của tôi. Cô có thể đọc thử, ít nhất biết kế tiếp phải làm gì.”

Trên giấy trắng viết một hàng chữ nhỏ xinh.

“Chỉ thị của thần —— tiêu diệt thủ lĩnh chuyện ma.”

5 30 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

75 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Khanhi
Khanhi
2 Năm Cách đây

ai cho chì nhà cái kinh dùm tậu chị quá hong thấy đường rồi còn kề sát mặt anh Tống nữa chớ làm ngta hiểu lầm chị có cảm tình

Tiên Dứa
Tiên Dứa
2 Năm Cách đây

Sao tui cũng cận mà mắt cá chết chứ không có mơ màng tình ý như nữ chính vậy :))

Phương
Phương
2 Năm Cách đây

Là 1 phần tử thuộc nhóm cận thị nặng tôi cực kì hiểu cảm giác mờ mờ ảo ảo của đồng chí Vân Thiển

75
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!