Cá muối cứu thế – Chương 13

Chương 13

Trò chơi chuyện ma

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Tốc độ mở cửa quá nhanh, gần như cùng một lúc với tiếng nói Vân Thiển vừa dứt. Theo trứ nàng đáp ứng sau, Tên hạ nhân tiếp cận một chút.

Thứ mở cửa là một cái chân nhện. Nàng lo lắng đích sự tình cũng phát sinh, lông mi giả áp rất hoàn mỹ.

Nữ nhền nhện vẫn còn giữ lại thị giác và thính giác của con người. Cô ả treo người, hạ từ trên trần nhà xuống, nhìn chòng chọc cô gái tóc xoăn nâu trà, sau lưng là những người chơi bị khống chế, vẫn còn đang vùng vẫy. Họ vương không tự chủ được cùng trứ Tên hạ nhân.

Vân Thiển không thấy rõ ánh mắt Nữ nhền nhện như thế nào.

Nhưng Tống Hành Chỉ và Đặng Lan Lan lại thấy rất rõ.

Đó là ánh mắt thù hận giống như nhìn thấy tên đàn ông xấu xa bỏ vợ bỏ con, muốn nghìn đao vạn xẻo. Thêm thượng bán thảm săn sóc cùng một chút ám thị.

“Là mày, mày là con người phụ lòng tin của tao, tao phải hành hạ mày từ từ đến chết!” Nữ nhền nhện nhấn mạnh từng chữ một, có thể thấy mức độ thù hận của ả đối với Vân Thiển.

Vân Thiển: “Nói khoác không biết ngượng, nếu cô có thể giết tôi, tôi gọi cô một tiếng bà nội.” Nàng xem liễu một nhãn, giống như tiểu cô nương một dạng.

Cô đứng hiên ngang ở cửa phòng y tế. Nữ nhền nhện dự định tóm lấy cô, nhưng chân vừa nhô ra đã bị xích sắt to lớn trói buộc ở bên trong. Hai người đến nhà ăn trường học thì, sắc trời đã hoàn toàn ngầm hạ.

Phạm vi hoạt động của chuyện ma có giới hạn, bọn họ không thể rời khỏi phạm vi lãnh địa của mình. Chuyện ma giáo viên chủ nhiệm là chuyện ma rừng cây nhỏ phía Nam, bà ta không có cách nào rời khỏi rừng cây. Tương tự, Nữ nhền nhện là chuyện ma phòng y tế, phạm vi hoạt động chỉ có phòng y tế. Chỉ có nhân loại cùng quan thẩm phán khả dĩ thấy máy tính xách tay.

Ả chỉ đành trơ mắt nhìn Vân Thiển đứng cách mình một bước chống nạnh hống hách. Muốn đem đi nhầm này cái địa phương đích nàng.

Bng N nhn nhn chúý Vân Thinthnh thong liếcnhìn đám ngưi}đng phía sau. S loílng n dưiđáy mt đưcâche giu rtЇk, nhưng vnb phátĭhin ra.

N nhnnhn cưi khytrong lòng, sovi nhng tênĩloài ngưi khác, càng munmng ca Vân¸Thin hơn.

Con nhnày chà đplòng t trngca chuyn ma,ènht đnh phichết trong đauîđn cùng ccếmi có than i tâmhn ln thxác tn thươngİca .

N nhninhn tng bgiết mt ln,ìsau khi hiɨsinh, chp nimca chínhĩlà Vân Thin.òVì vy va(nghe thy tiếngVân Thin, ìlp tc mca.

Ch không phi b VânĩThin mng đếnm ca nhưĐng Lan Lanļvà Tng HànhCh nghĩ.

Chân sauN nhn nhnchm rãi duira, mun túm²mt ngưi chơiİuy hiếp Vân,Thin.

Gai nhn trênchân móc vàolưng qun VănÎTư Thành. Mtĩtiếng “pht vangīlên, dây lưng(qun đt lìa,ìVăn Tư Thànhkhông h stm.

N nhn nhn:“…

mócɩly Vương TưTu thân hìnhįnh nhn, đt²trưc mt VânįThin tiến hànhuy hiếp.

Đây làɨbn mày?” Nnhn nhn ctrách mt VươngįTư Tu, vtĩmáu chy ra.“Mày không nênhng hách như[thế, mày tưngkhông vào thìchng sao à?đTao s xemđây như mtưmày, ct nátbn mày thànhótng mnh!”

VânĩThin ngi thyĪmùi máu tanh.ýCô kht mũi,hc mt lptc ng đ,nưc mt chcõrơi, răng trêncn môi dưi,ìbày ra dáng³v vô cùngđ tâm.

Mt chúts hãi, mtchút lo lng,còn có mtìchút hi hn.

B³dng phi khiếncho ngưi tacó cm giáclung lay sp{ngã như đnglưng l trênivách đá, nhưļvy mi khiếnk đch cócm giác thngli.

N nhn nhnthy v mtca Vân Thinbiến đi týbình tĩnh banèđu sang hongìht không thche giu, trongīlòng rt đcîý.

Vân Thin lêntiếng: “Th bnìh ra, tôi,thế ch bnh. Chng phingưi cô hnlà tôi sao?Bi vì tôiétng giết cômt ln.”

Nınhn nhn nói:Đây không phiđàm phán, màlà mnh lnh.ơMày không cótư cách raïđiu kin.”

éVân Thin liưnói: “Cô khôngíth ri khiphòng y tế,ch cn tôiĩkhông vào, côvn không thļtn hi đến]tôi. Nếu côkhông th bnêh, tôi quyếtkhông vào.”

Nnhn nhn lnhmt nhìn VânÏThin, gai nhnįđâm xuyên cánhItay Vương TưĩTu. Sc mtêVương Tư Tuòtrng bch nhưngĩkhông h thétlên, ch btra tiếng rênĺr, sc chuđng ca côrt mnh.

Đng!” VânThin hô ln,ĩhít sâu nói:“Cô giáo, emĺthc s rtIhi hn lúctrưc làm côb thương, xinècô cho emīcơ hi chucЇli và cuIbn mình.”

Rtcuc nưc mtônơi khoé mtcô cũng chmírãi rơi xung.

“Nếuăkhông th cuibn mình, sĺhi sinh caem chng cóý nghĩa gììna.”

Thái đóVân Thin thànhjkhn, ánh mtýli chân thànhtha thiết, Njnhn nhn quyếtđnh cho côìmt cơ hina, đ VâníThin và ngưióchơi tiến hànhtrao đi.

Tng HànhCh mun bưclên ngăn VânThin, Đng LanĮLan đã cnícu li: “Đng¸vưng chân.”

TngHành Ch không[biết ti saoếvi tư cáchlà đng bnca Vân Thin,úĐng Lan Lanùli có th{lnh lùng như{thế. Cu gpìđến phát khóc,ngưi khác cóóth chết, nhưngíVân Thin khôngĩth.

Không đưc, saocô y cóĩth ly mngmình đi mngĪngưi khác? Côıy s mtãmng đy!”

ĐngɨLan Lan giTng Hành Chíli, nh gingnói: “Đó làcm xúc côĺy c ýto ra, cukhông nhìn thyà?”

Tng HànhìCh đm lnhìn v phíaVân Thin viýkhuôn mt anhdũng hi sinh.Cu ch biếtmc dù côĬva háo scĩva nng nhưcái t đòn,nhưng cô rtlương thin, khônggi to, biul cm xúcãthng thn, khôngįh che giu.

Hn²là cô thts mun hisinh đ cuđng bn… nh?

TngHành Ch khôngdám chc.

Vân Thinbưc na chânvào phòng y°tế.

Tơ nhn trênngưi bn VănTư Thành vami buông ra,íbn h lptc lao vútìkhi phòng, lưtĩngang qua VânĪThin, ngay cêmt câu cmêơn cũng khôngcó.

Hiên nhiên VânThin ngây ngưi,īcô đng sngchc lát, sauđó th dài.

Nnhn nhn mmīcưi ch đi²Vân Thin bưcvào mng nhnca mình.

Vân Thinlp tc rútýchân li, lùingưi v sau.

“Saoïmày dám!” Gainhn N nhnnhn đâm vàomũi giày chântrưc Vân Thin,gi cô liri kéo trv: “Tao quyếtkhông đ màychy thoát ln:na!”

Không ngVân Thin lpɩtc ci giày,nhy v sau,ìngưi đã đngĩngoài ca.

“Ngc nhiênõkhông, bt ngkhông, ai bođtrưng hc phátcho tôi nhiugiày như vy!”Vân Thin nheo)mt nhìn NĬnhn nhn trongphòng: “Còn na,ch nên tinļli ph n,nht là phàn xinh đp.}Mc dù ht v chân¹thành, nhưng đócũng có thlà cm xúcĨgi to.”

Nİnhn nhn nhàoĪv phía ca,}gào thét munÎgiết Vân Thin.

Cơth bĭxích st tróiúcht trong phmvi phòng yêtế, đôi càngngoác to phunīnc đc, nhưngýnc đc kiaīva vưt khiphm vi phòngĪy tế đã°biến mt tăm.

VânThin l phépîgiúp đóngca li: “Côgiáo, đng nóngquá, nóng quáùd ni mnhư não nha.”ĩ

N nhn nhníđiên cung đpca.

Văn Tư Thànhgiơ ngón tayìcái vi VânThin: “Vân chó(*),em đưc lm!”ũ

“…Rè rè rè.”(*) Ngoài tên gọi nhân vật trong truyện thì nó còn là tên gọi tắt của chó điện tử đám mây, một công cụ GPS radar cảnh báo sớm.

“Đây là gì?”

Nghe cũng có lý.

“Bên chiến thắng cuối cùng của trò chơi sẽ do Quan thẩm phán tuyên bố!”

Vân Thiển: “Phát âm tiếng Anh chuẩn chút đi.”

Tiếng phát thanh vang vọng mọi ngóc ngách trong sân trường, đèn ký túc xá lục tục sáng lên, học sinh và công nhân viên chức bị đánh thức khó hiểu lắng nghe tiếng phát thanh nửa đêm.

Văn Tư Thành: “Đây là tên thân mật anh đặt cho em, cho thấy quan hệ giữa hai ta rất tốt, càng mắng càng thân.”

Tất cả mọi người: “?”

Dường như quan hệ hỗ trợ giúp đỡ đơn thuần giữa những người chơi cũng không tệ.

Vân Thiển: “Văn heo?”

Mọi người đang thảo luận, Vân Thiển lên tiếng: “Vì chuyện bị giành con mồi , Nữ nhền nhện càng nghĩ càng tức, cuối cùng tức chết trong phòng y tế.”

Tống Hành Chỉ trốn sau lưng Vân Thiển, sợ hãi nói: “Tôi không liên quan đến chuyện ma… ban đầu xuất phát từ hứng thú, sau đó bởi vì bạn bè mất tích… Tôi thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện này!”

Văn Tư Thành: “Hay! Sao em biết anh cầm tinh con heo vậy? Cha anh đều gọi anh là heo mắc dịch.”

Vân Thiển: “…”

Phía dưới bài đăng tăng thêm một hàng nhắc nhở quản trị diễn đàng cấm bình luận. Chừng nửa phút sau, trang web tự động chuyển tới mục Chuyện ma, tựa đề chuyện ma Nữ nhền nhện biến thành màu xám giống như chuyện ma bảng thông báo.

Trải qua lần này, rốt cuộc Đặng Chung không còn nhìn Vân Thiển và Văn Tư Thành bằng ánh mắt nhìn người chơi khiếm khuyết nữa.

Vân Thiển: “Văn heo?”

Trải qua lần này, rốt cuộc Đặng Chung không còn nhìn Vân Thiển và Văn Tư Thành bằng ánh mắt nhìn người chơi khiếm khuyết nữa.

Hai người này hành động không theo lẽ thường, mạch suy nghĩ chẳng giống người bình thường chút nào.

(*) Ngoài tên gọi nhân vật trong truyện thì nó còn là tên gọi tắt của chó điện tử đám mây, một công cụ GPS radar cảnh báo sớm.

Vương Tư Tuệ, Thiên Hành Kiện và Lý Duy cảm ơn Vân Thiển, lần này nhờ Vân Thiển mà họ được cứu.

“Viết cái gì đây, thêm điểm yếu cho cô ta?”

Lá gan Lý Duy lớn nhất, anh mở cửa phòng y tế, nhưng cánh cửa bỗng bốc cháy trước mặt anh rồi chậm rãi biến mất.

Lúc trước trải qua thế giới tận thế, mặc dù mục đích người chơi đều là cứu giúp thế giới tận thế, nhưng giữa các đội vẫn tồn tại quan hệ cạnh tranh, mức độ chỉ số cống hiến tại thế giới tận thế sẽ ảnh hưởng phần thưởng cuối cùng lúc rời đi.

Lúc trước trải qua thế giới tận thế, mặc dù mục đích người chơi đều là cứu giúp thế giới tận thế, nhưng giữa các đội vẫn tồn tại quan hệ cạnh tranh, mức độ chỉ số cống hiến tại thế giới tận thế sẽ ảnh hưởng phần thưởng cuối cùng lúc rời đi.

“Chẳng lẽ chết thật à?” Không thể tin được.

Tống Hành Chỉ bị doạ đến nói không nên lời. Cậu cắn môi, lắc đầu lia lịa, mặt càng tái hơn.

Dường như quan hệ hỗ trợ giúp đỡ đơn thuần giữa những người chơi cũng không tệ.

Ở hành lang, Tống Hành Chỉ hất bàn tay kiềm chế cậu của Đặng Lan Lan ra, chạy tới chỗ Vân Thiển, lo lắng hỏi cô có bị thương không.

Loa kết nối với phòng phát thanh và hành lang đột nhiên phát ra tiếng dòng điện rè rè liên hồi, cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ.

Đặng Lan Lan cúi đầu nhìn máy tính, trang web vẫn dừng lại chỗ chuyện ma Nữ nhền nhện.

Vân Thiển: “Anh trút giận vào cậu ấy làm gì, vốn dĩ chúng ta muốn biết thông tin chuyện ma nên mới tìm cậu ấy. Chẳng qua cậu ấy đúng lúc nhặt được máy tính có thể tra tất cả thông tin chuyện ma. Cho dù không phải cậu ấy, cũng sẽ có những người khác, vấn đề xuất phát từ máy tính kia.”

Nhưng có chỗ khác trước, trang bài viết tăng thêm khu vực có thể bình luận.

Đặng Lan Lan bình luận, trang web tự động cập nhật, bài đăng bên trên tăng lên.

Đặng Lan Lan kể phát hiện mới cho tất cả mọi người.

Ở hành lang, Tống Hành Chỉ hất bàn tay kiềm chế cậu của Đặng Lan Lan ra, chạy tới chỗ Vân Thiển, lo lắng hỏi cô có bị thương không.

Đặng Chung, Vương Tư Tuệ, Thiên Hành Kiện, Văn Tư Thành, Lý Duy đồng loạt lướt nhanh qua màn hình máy tính, nhìn thấy mục chuyện ma trường học và nội dung chuyện ma bên trên.

Màn hình máy tính giật liên hồi, vết máu chảy từ đầu màn hình xuống, nhuộm đỏ cả màn hình. Chữ viết màu trắng trên phông nền màu đỏ đậm: “Chuyện ma: Trò chơi chuyện ma.”

Bài đăng chuyện ma Nữ nhền nhện tăng thêm chuyện đám người Đặng Chung bị Nữ nhền nhện săn đuổi và Vân Thiển dùng cách thức cực kỳ trơ trẽn lừa gạt Nữ nhền nhện lần nữa, cướp lấy con mồi từ tay ả.

Đặng Chung: “Chúng ta trúng kế rồi!” Anh quắc mắt nhìn Tống Hành Chỉ: “Cậu có quan hệ gì với chuyện ma?”

Mọi người cho rằng nội dung bài đăng có thể thay đổi chuyện ma.

“Bình luận thử xem sao?”

Tống Hành Chỉ vẫn luôn điều tra chuyện ma, cũng muốn tìm người cùng điều tra chuyện ma. Trò chơi chuyện ma yêu cầu 7 người biết đến sự tồn tại của chuyện ma, điều này không khỏi khiến người ta nghĩ Tống Hành Chỉ cố ý.

Bảo vệ nhìn đĩa chìa khoá biến mất trên vách tường phòng nghỉ, thấp giọng lẩm bẩm: “Cuối cùng cũng vẫn bắt đầu.”

“Viết cái gì đây, thêm điểm yếu cho cô ta?”

Một giọng nam trầm thấp du dương truyền từ trong loa ra: “…Bạn có nghe chuyện liên quan đến Trò chơi chuyện ma chưa?…”

Hai người này hành động không theo lẽ thường, mạch suy nghĩ chẳng giống người bình thường chút nào.

Đặng Lan Lan cúi đầu nhìn máy tính, trang web vẫn dừng lại chỗ chuyện ma Nữ nhền nhện.

Mọi người đang thảo luận, Vân Thiển lên tiếng: “Vì chuyện bị giành con mồi , Nữ nhền nhện càng nghĩ càng tức, cuối cùng tức chết trong phòng y tế.”

Đặng Lan Lan kể phát hiện mới cho tất cả mọi người.

Tất cả mọi người: “?”

Vân Thiển: “Thêm điểm yếu gì cũng phải tự mình đi làm, chi bằng viết chết luôn cho rồi.”

Nghe cũng có lý.

Đặng Lan Lan bình luận, trang web tự động cập nhật, bài đăng bên trên tăng lên.

Văn Tư Thành: “Đây là tên thân mật anh đặt cho em, cho thấy quan hệ giữa hai ta rất tốt, càng mắng càng thân.”

“…Bạn có nghe nói đến Trò chơi chuyện ma chưa? Chỉ cần có 7 người trở lên biết được sự tồn tại của ‘Chuyện ma Kẻ ghi chép’, Trò chơi chuyện ma có thể chính thức bắt đầu! Tại trường học tên Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang, ba nghìn con người và ba nghìn chuyện ma bắt đầu Trò chơi chuyện ma. Trò chơi không có quy tắc, chỉ cần số lượng tử vong trong thời gian đã định càng ít càng tốt.”

“…Bạn có nghe chưa?” Tiếp đó là cuộc đời Nữ nhền nhện, câu kết biến thành: “Nữ nhền nhện nhìn cửa phòng đóng chặt, cơn tức trong lòng không thể tiêu tan, lửa giận tích tụ càng ngày càng nhiều, đến khi cơ thể ả không thể chịu đựng được nữa, chết cô độc trong phòng y tế. Trước khi chết, ả vẫn còn nhớ tới nữ học sinh tóc nâu trơ trẽn kia.”

Vương Tư Tuệ, Thiên Hành Kiện và Lý Duy cảm ơn Vân Thiển, lần này nhờ Vân Thiển mà họ được cứu.

Phía dưới bài đăng tăng thêm một hàng nhắc nhở quản trị diễn đàng cấm bình luận. Chừng nửa phút sau, trang web tự động chuyển tới mục Chuyện ma, tựa đề chuyện ma Nữ nhền nhện biến thành màu xám giống như chuyện ma bảng thông báo.

Văn Tư Thành: “Hay! Sao em biết anh cầm tinh con heo vậy? Cha anh đều gọi anh là heo mắc dịch.”

“Chẳng lẽ chết thật à?” Không thể tin được.

Nhưng có chỗ khác trước, trang bài viết tăng thêm khu vực có thể bình luận.

Lá gan Lý Duy lớn nhất, anh mở cửa phòng y tế, nhưng cánh cửa bỗng bốc cháy trước mặt anh rồi chậm rãi biến mất.

(*) Ngoài tên gọi nhân vật trong truyện thì nó còn là tên gọi tắt của chó điện tử đám mây, một công cụ GPS radar cảnh báo sớm.

Vân Thiển: “Phát âm tiếng Anh chuẩn chút đi.”

“Đây là gì?”

Màn hình máy tính giật liên hồi, vết máu chảy từ đầu màn hình xuống, nhuộm đỏ cả màn hình. Chữ viết màu trắng trên phông nền màu đỏ đậm: “Chuyện ma: Trò chơi chuyện ma.”

“Bình luận thử xem sao?”

Vân Thiển: “Thêm điểm yếu gì cũng phải tự mình đi làm, chi bằng viết chết luôn cho rồi.”

“…Bạn có nghe nói đến Trò chơi chuyện ma chưa? Chỉ cần có 7 người trở lên biết được sự tồn tại của ‘Chuyện ma Kẻ ghi chép’, Trò chơi chuyện ma có thể chính thức bắt đầu! Tại trường học tên Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang, ba nghìn con người và ba nghìn chuyện ma bắt đầu Trò chơi chuyện ma. Trò chơi không có quy tắc, chỉ cần số lượng tử vong trong thời gian đã định càng ít càng tốt.”

“Bên chiến thắng cuối cùng của trò chơi sẽ do Quan thẩm phán tuyên bố!”

“Phần thưởng bên thắng là trở thành chuyện ma, sự trừng phạt của bên thất bại là bị chuyện ma giết chết.”

“Phần thưởng bên thắng là trở thành chuyện ma, sự trừng phạt của bên thất bại là bị chuyện ma giết chết.”

Tống Hành Chỉ lẩm bẩm: “Đây là cái gì?”

Đặng Chung: “Chúng ta trúng kế rồi!” Anh quắc mắt nhìn Tống Hành Chỉ: “Cậu có quan hệ gì với chuyện ma?”

Tống Hành Chỉ vẫn luôn điều tra chuyện ma, cũng muốn tìm người cùng điều tra chuyện ma. Trò chơi chuyện ma yêu cầu 7 người biết đến sự tồn tại của chuyện ma, điều này không khỏi khiến người ta nghĩ Tống Hành Chỉ cố ý.

Tống Hành Chỉ bị doạ đến nói không nên lời. Cậu cắn môi, lắc đầu lia lịa, mặt càng tái hơn.

Vân Thiển: “Anh trút giận vào cậu ấy làm gì, vốn dĩ chúng ta muốn biết thông tin chuyện ma nên mới tìm cậu ấy. Chẳng qua cậu ấy đúng lúc nhặt được máy tính có thể tra tất cả thông tin chuyện ma. Cho dù không phải cậu ấy, cũng sẽ có những người khác, vấn đề xuất phát từ máy tính kia.”

Tống Hành Chỉ trốn sau lưng Vân Thiển, sợ hãi nói: “Tôi không liên quan đến chuyện ma… ban đầu xuất phát từ hứng thú, sau đó bởi vì bạn bè mất tích… Tôi thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện này!”

“…Rè rè rè.”

Tống Hành Chỉ lẩm bẩm: “Đây là cái gì?”

Loa kết nối với phòng phát thanh và hành lang đột nhiên phát ra tiếng dòng điện rè rè liên hồi, cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ.

Một giọng nam trầm thấp du dương truyền từ trong loa ra: “…Bạn có nghe chuyện liên quan đến Trò chơi chuyện ma chưa?…”

Tiếng phát thanh vang vọng mọi ngóc ngách trong sân trường, đèn ký túc xá lục tục sáng lên, học sinh và công nhân viên chức bị đánh thức khó hiểu lắng nghe tiếng phát thanh nửa đêm.

Bảo vệ nhìn đĩa chìa khoá biến mất trên vách tường phòng nghỉ, thấp giọng lẩm bẩm: “Cuối cùng cũng vẫn bắt đầu.”

***

Câu hỏi gợi ý pass Chương 14: Văn Tư Thành là người chơi khiếm khuyết, khiếm khuyết của anh là gì? (Pass 1 chữ, viết thường, viết không dấu)

4.7 23 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

69 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Ann Nguyen
Ann Nguyen
2 Năm Cách đây

Chương này cười ỉa với Văn heo và Văn chó, 2 anh chị đi diễn hài cho rồi haha

Ánh Linh
Ánh Linh
2 Năm Cách đây

bộ đôi anh em họ Văn này đúng là không khiến chúng ta thất vọng mà muahaa

Khanhi
Khanhi
2 Năm Cách đây

sao t cứ có cảm giác anh Tống là trùm cuối có rất nhiều sự trùng hợp

Phương
Phương
2 Năm Cách đây

Văn Trư Văn Cẩu chư vị lập gánh xiếc là bộn tiền luôn đó :))))

Quanh
Quanh
2 Năm Cách đây

Đùa chứ cảm thấy nếu muốn qua ải như này, mạch não ít nhất phải không theo thói thường như Vân Thiển quá :))))))

Thunagnie
Thunagnie
1 Năm Cách đây

Chỗ nữ ma nhền nhện chap 1-2 có miêu tả cảnh bả rời khỏi phạm vi y tế giết người mà chap này lại thấy bị giới hạn. . . Hơi khó hiểu ha

Yinnn
Yinnn
1 Năm Cách đây

Cho mình hỏi sao pass chương 15 mình nhập mà ko được vậy ạ? Pass mình nhập là nunhennhen không được :((( mình thử cả bangthongbao và phongyte đều không được luôn ạ :((

zens2510
Admin
Reply to  Yinnn
1 Năm Cách đây

bạn nhập pass sai rồi nha, bạn đọc lại chương lúc trò chơi truyện ma bắt đầu giúp mình nhé, có nhắc tới đó.

Nhi
Nhi
8 Tháng Cách đây

Cảm giác tìm pass khí thế nhưng lại không cần;.;bị vài lần r vẫn k biết xem trước…thoi nchung cảm ơn chủ nhà đỡ tìm pass><

Last edited 8 Tháng Cách đây by Nhi
69
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!