Cá muối cứu thế – Chương 15

Chương 15

Quái vật áo choàng

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Nhà ăn trường học Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang rất lớn, cộng thêm tầng hầm chứa thực phẩm thì có tổng cộng ba tầng. Mỗi ngày có hàng nghìn giáo viên học sinh ngồi trước bàn inox ở đại sảnh tầng một ăn bữa ăn ngon lành. Ngươi đem thăm dò đến đích tình huống cho biết cho bọn hắn đi.

Các nhân viên ở tầng hai nhà ăn. Nơi này cung cấp bữa sáng, mỗi ngày đòi hỏi phải dậy sớm chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, bọn họ ở tại nhà ăn thuận tiện hơn. Hắn tại “Chỉ cần” hai chữ thượng tăng thêm âm đọc.

Lúc này, nhân viên nhà ăn và học sinh trốn thoát cùng nhau ngồi dưới ánh đèn phòng ăn. Độ sáng bóng đèn trên đầu được chỉnh tối đa. Chú bảo vệ dẫn học sinh tới chỗ này đứng trong góc tối mà bóng đèn không thể chiếu tới, nói chuyện với một người khác. Chỉ bị nó nhìn trúng nhất nhãn, ta liền tổn thất ba nghìn.

Người nọ cao gần hai mét, dáng dấp hung ác. Bảo anh ta là người cũng không đúng, bởi vì anh ta mang một cái đầu heo, vẻ mặt hết sức dữ tợn, thỉnh thoảng bắn ánh mắt rùng rợn về phía đại sảnh nhà ăn… tựa như muốn băm vằm cả đám. Một câu nói kết thúc giải thích, bên trong phòng khách.

Nhóm người câm như hến. Nếu như không tìm được ngọn nguồn tiến hành ngăn lại.

Nhân viên nhà ăn biết tên kia. Đó là cái đầu heo mà mỗi ngày cho dù bọn họ ném đi  hay dùng bất cứ cách nào phá hủy thì sáng hôm sau đều sẽ xuất hiện trong phòng lạnh. Bọn họ từng báo chuyện này lên trường, nhưng trường học bảo bọn họ mặc kệ là được.

Bây giờ, đầu heo biến thành Người đầu heo đáng sợ rồi.

Anh ta cũng là chuyện ma mà phát thanh nói sao? Như nửa năm này, Thành đá quý tích cóp đích thực lực vẫn chưa.

Chú bảo vệ là chuyện ma. Trên đường dẫn học sinh đến đây, ông cố ý nói ra thân phận chuyện ma của mình để bọn họ tưởng ông muốn giết chết mình, thành công dọa dẫm cả đám. Đồng dạng là bảo thạch sư, vì cái gì đại gia chênh lệch lớn như vậy.

Nhưng trên đường đi, chú bảo vệ vẫn luôn làm người giám hộ. Kể cả khi tới nhà ăn, Người đầu heo không cho bọn họ vào, cũng chính chú bảo vệ hiến nửa cánh tay cho Người đầu heo, bọn họ mới có thể bước vào nơi này. Quá khiêm tốn liễu, ngươi phù hợp đương bán hàng đa cấp trùm.

Bên kia vẫn đứng nói chuyện như cũ. Đứa con trai tử xem trứ da thô thịt dày tựu kinh đắc khởi huấn luyện.

Ging Ngưi đu heo âm{u đáng s:ơÔng tn côngơbo v conĩngưi làm gì?ïSau khi Tròɪchơi chuyn mabt đu, chúngíta và bnh là kđch. Ông làmЇvy ch t¸chc gin thlĩnh tôi thôi.”

Chú bo v:ÏCh cn chobn h Îli đây đi°đến tri sángĩlà đưc, ítnht nhng chuynma khác khôngdám đến chýcu, đưc ngàyɪnào hay ngàyìny. Ti mai,étôi s nghĩơtiếp cách khác.”

Ngưi đu heoìliếc xéo ông::Ông vn cònìcơ hi hiđhn, tôi cóĩth tr licánh tay nàyfcho ông, sdng cách giángcp thế này[đ bo v]con ngưi khôngâphi la chnsáng sut… Tôi{s ln sauơnhìn thy ông,¹ông đã đngcp vi đámchuyn ma Qun ào ri.”

Chú bo v[lc đu.

Ngưi đuưheo h mtĪtiếng, cm cánhơtay chú bov đnh nhétĩvào ming, chtįsc mt anhta lnh lo,ơtr cánh tayli.

Th lĩnh tôiĩti ri.”

Đèn)đưng ngoài phòngăn nhp nháy.Lúc ánh đènsáng đến cchn, tiếng vítoang kh vanglên, toàn bđèn đuc ttngúm.

Tt c miĪngưi đu ngheìthy tiếng vcánh. Nương theo,ánh sáng trng[ca nhà ănht ra, mtìbóng dáng cao{ln đng ngoàica kính. K°đó khoác áoếchoàng rng thùngìthình, bên dưiĬchiếc mũ choàngîlà hai đôimt nhum màuđ máu.

Gã tiìgn ca kính,àdán lên trên,îlè lưi liếmíláp ging nhưàđang thưng thcĩmùi v conngưi bên trong.

Gãnhìn chm chmàngưi trong phòngăn, g mũchoàng xung, líra khuôn mt,bt cưi lnhélo: “Tao có¹nên cám ơnũthng phn phúcnhà mày thay²tao tp hptt c thcăn hay khôngíđây?”

Đám ngưi{hong s lahét.

Quái vt nàytrông tht khngõkhiếp. Nanh nhnfdài ti cm,úb phn vnlà chiếc mũich có haiĩcái l, mtkhông có mí,máu tht chhc mt lòira, thnh thongr mt ít{máu đ thm.

Quáiìvt áo choàngbên ngoài phòngĪăn nghe thyătiếng la ó,say mê hítly s shãi dày đcĩtrong không khílúc này. Đúngưri, s nađi, s thêm,na đi!

Chú bov quát: “Bìnhìtĩnh li, ss hãi caèloài ngưi chínhlà thc ănca gã. Cácíngưi càng s,gã càng hưngįphn!”

Sc mtQuái vt áochoàng trm xung,đang đnh dyd, bng thyìchú bo vúrút côn cnhsát nhm vàoigã!

Nhưng ngay lúccôn cnh sátsp đánh trúngQuái vt áoĩchoàng, vô sxích st xutIhin t hưkhông khóa chtchú bo vúli.

Quái vt áochoàng giơ vutphi lên, nhmìvào v tríĭtrái tim caĬchú bo v:Ï“Mày dám btkính vi tao?Giúp loài ngưiêlâu quá, màyquên mt quyItc trong chuynima ri à?ıBây gi làthi gian Tròìchơi chuyn ma,ưu đãi màQuan thm pháncho mày đãõmt ri! Đichết đi!”

Gãũhung hăng càoîxung ——

“Tiu đoànĬtrưng s haimãi mãi skhông ly liđưc đi bácItaly(*)!”

(*) Câuúnày xut phátìt b phim“Gươm Sáng,đi bác Italythưng dùng đich mt vũjkhí rt lihi, c câu)có nghĩa làĩQuái vt áoĩchoàng s khôngìth xut rađưc đòn sát:th

Quái vt áochoàng b vt¹nng đp vàoĭtht lưng, lcném mnh mɩlàm gã téngã, khiến chúìbo v cũngté lây.

Khn kiếp!Là con voiЇnào đè lênngưi gã?

Quái vtĮáo choàng mun,đng dy vàiln, nhưng vnchng th nào³nhúc nhích. Gãưc gì bnũthân ging vi]đám th lĩnhchưa có thc)th khác.

Chú bov cũng bĩđè khó chuging vy. Đâylà sc nnggì thế, myíchc cái tđòn đng lotnn xung haysao?

Ông vt vngng đu, lpìtc đi dinámt đôi mtáđào hoa xinhđp m mt,Їđng thi trànđy m c.

Chúbo v nhhc sinh nnày. Ông tngɪgp íhai ln, mtïln ti phòngjy tế, mtáln trên conđưng đi đến:rng cây nhiphía Nam.

Quái vtfáo choàng: “Đuɨheo chết bm,còn không mauti giúp!”

Ngưiăđu heo đngìtrong phòng ănìkhông nhúc nhích:ưTh lĩnh, tôikhông ging ngài.fNgài nm íngoài ca, đólà phm vingoài nhà ăn,tôi không thti đó giúpđưc.”

Quái vtáo choàng: “Thchết tit nàoĩđè lên ngưiátao!”

Th chếtótit đè lêníngưi mày làìbà c nimày đy!” VânThin đau khôm đu. VănTư Thành đúnglà đ giasúc, không nganh li xemôcô là đnípháo mà ném.

Conngưi có thĩlàm chuyn nhưvy sao?

Trưc khiđến nhà ăn,êtrên đưng điơ, bn hĮgp phi Ngưiìgy g, mtêđám chuyn maIkiu lưu manhíăn v đtnhiên xut hinnm vt ngangɩmt đt.

Chuyn maNgưi gy gÏtrông ging nhưmt cây gyìbng g, chiudài hơn nămđmươi centimet. Mièln chúng nóxut hin đu¸khiến bn hìchng kp phòngâb, tc đìxut hin nhanh,étc đ chytrn càng nhanh,¹làm ngưi tatc đến aìgan.

Th lc Vânîthin vn khôngêtt, cô bĺngưi gy glàm vp ngã¸my ln. Đây[vn là chuyníhết sc bithm, nhưng nhngãngưi chơi khácphát hin ngưigy g bìVân Thin đèílên li khôngth chy thoát.

Lntrưc chuyn majbng thông báoļLý Vĩ Cơĭcũng thế.

Vân Thinđúng là hòníđá trn yêu,à không, làũhòn đá trnìchuyn ma.

Dù đngèchung gng hithế nào, VânòThin đu nóiɪtrên ngưi mìnhĮkhông có vũkhí đi phóĺchuyn ma, thmìchí cô cònmun ci schãqun áo chngôminh bn thân.ĩSau đó, Đng]Chung b bangưi Văn TưThành, Thiên HànhìKin và LýêDuy đè xungđánh mt trn.

VươngTư Tu nóiįcô tng gp[ngưi có thİcht ging nhưũVân Thin.

Vương Tư Tuệ: “Một số ít người chơi thần chọn có thiên phú đặc biệt, đó là quà tặng thần linh ban cho bọn họ.”

(*) Nhân vật phản diện trong Harry Potter

Người đầu heo: “…”

Nhưng Vân Thiển không phải người chơi thần chọn. Nhóm người vội vàng đi tới nhà ăn cứu người bản xứ, không tiếp tục suy nghĩ chuyện này nữa.

“Mau tìm điểm yếu của gã đi!”

Vương Tư Tuệ cảm thấy sai sai, không phải Vân Thiển thuộc kiểu ngây thơ trong sáng sao?

Có thêm một món đồ chơi đối phó Chuyện ma, bọn họ mừng còn không kịp, làm gì có chuyện ghét bỏ.

Chuyện ma bị khống chế, chú bảo vệ được cứu. Học sinh và nhân viên nhìn thấy bên ngoài là con người chứ không phải chuyện ma thì rất vui mừng.

Đám người tăng tốc, cuối cùng cũng đuổi đến nhà ăn, nhìn thấy con quái vật còn mù hơn cả Voldemort(*) đang định giết chú bảo vệ, người mà vừa nhìn đã biết người tốt.

Chú bảo vệ vẫn bị đè bên dưới Quái vật áo choàng. Dựa vào lời của chú bảo vệ thì tốc độ thứ này hết sức kỳ quái, Vân Thiển không thể động đậy, một khi cô động đậy, Quái vật áo choàng sẽ chạy thoát.

Hơn nữa, cách này làm sao có thể thành công!

Vương Tư Tuệ: “Một số ít người chơi thần chọn có thiên phú đặc biệt, đó là quà tặng thần linh ban cho bọn họ.”Là người tới cứu bọn họ sao?Anh ta lẳng lặng rút xuống tầng hầm dưới đất.(*) Nhân vật phản diện trong Harry Potter

Sau đó, họ trố mắt nhìn Quái vật áo choàng bị đạn pháo Vân Thiển bắn hạ tại chỗ, không thể nhúc nhích, mất sạch sức chiến đấu.

Không ngờ hiệu quả đá trấn yêu Vân Thiển có thời hạn hiệu lực…

Văn Tư Thành đặt Tống Hành Chỉ vẫn luôn hôn mê trên vai xuống, đi về phía Vân Thiển, đồng thời nói: “Vân chó, đây là thời khắc vinh quan thuộc về em!”

(*) Nhân vật phản diện trong Harry Potter

Văn Tư Thành: “Môn ném tạ lớp mười, anh đều hạng nhất đấy!”

Vân Thiển: “?”

Là người tới cứu bọn họ sao?

Cơ thể mất trọng lực, cả người bị nhấc lên.

Quên mất mặt hàng này còn biết ăn nói hơn cả anh, Văn Tư Thành cúi đầu nhận sai: “Chị Hai, em sai rồi, lần sau em không dám nữa.”

Văn Tư Thành: “Môn ném tạ lớp mười, anh đều hạng nhất đấy!”

Ba người Đặng Chung, Vương Tư Tuệ và Thiên Hành Kiện đồng thanh khuyên ngăn: “Khoan đã, chúng ta có thể nghĩ cách khác…”

Có thêm một món đồ chơi đối phó Chuyện ma, bọn họ mừng còn không kịp, làm gì có chuyện ghét bỏ.

Ba người Đặng Chung, Vương Tư Tuệ và Thiên Hành Kiện đồng thanh khuyên ngăn: “Khoan đã, chúng ta có thể nghĩ cách khác…”

Đám người tăng tốc, cuối cùng cũng đuổi đến nhà ăn, nhìn thấy con quái vật còn mù hơn cả Voldemort(*) đang định giết chú bảo vệ, người mà vừa nhìn đã biết người tốt.

Hơn nữa, cách này làm sao có thể thành công!

Văn Tư Thành đặt Tống Hành Chỉ vẫn luôn hôn mê trên vai xuống, đi về phía Vân Thiển, đồng thời nói: “Vân chó, đây là thời khắc vinh quan thuộc về em!”

Sau đó, họ trố mắt nhìn Quái vật áo choàng bị đạn pháo Vân Thiển bắn hạ tại chỗ, không thể nhúc nhích, mất sạch sức chiến đấu.

Vân Thiển: “?”

Anh ta lẳng lặng rút xuống tầng hầm dưới đất.

Chuyện ma bị khống chế, chú bảo vệ được cứu. Học sinh và nhân viên nhìn thấy bên ngoài là con người chứ không phải chuyện ma thì rất vui mừng.

Là người tới cứu bọn họ sao?

Bấy giờ, Quái vật áo choàng khiến bọn họ sợ hãi đang dán mặt dưới đất, học sinh nữ mảnh mai xinh đẹp đang ngồi vững như Thái Sơn bên trên, khuôn mặt chẳng hề sợ hãi quái vật, bảo gã gọi cô là bà cố nội.

Tất cả mọi người chen chúc trước cửa kính, nhìn ra bên ngoài.

Bấy giờ, Quái vật áo choàng khiến bọn họ sợ hãi đang dán mặt dưới đất, học sinh nữ mảnh mai xinh đẹp đang ngồi vững như Thái Sơn bên trên, khuôn mặt chẳng hề sợ hãi quái vật, bảo gã gọi cô là bà cố nội.

Tựa đề bài đăng: “Kẻ hấp thụ nỗi sợ ngao du tại khuôn viên phía Bắc.”

Đặng Lan Lan: “Tìm được rồi.” Cô ta đưa màn hình máy tính cho nhóm người.

Người đầu heo: “…”

Nhưng Vân Thiển không phải người chơi thần chọn. Nhóm người vội vàng đi tới nhà ăn cứu người bản xứ, không tiếp tục suy nghĩ chuyện này nữa.

Anh ta lẳng lặng rút xuống tầng hầm dưới đất.

Đặng Lan Lan lấy máy tính, tìm kiếm thông tin Quái vật áo choàng trong Chuyện ma.

Cơ thể mất trọng lực, cả người bị nhấc lên.

Chú bảo vệ vẫn bị đè bên dưới Quái vật áo choàng. Dựa vào lời của chú bảo vệ thì tốc độ thứ này hết sức kỳ quái, Vân Thiển không thể động đậy, một khi cô động đậy, Quái vật áo choàng sẽ chạy thoát.

Hai tay Văn Tư Thành ôm đầu, quỳ gối bên cạnh Vân Thiển: “Chị Vân, em sai rồi. Lúc đó tình thế cấp bách, chú bảo vệ đang trong tình trang nguy hiểm. Em đúng là ấm đầu, không nên chưa được chị cho phép mà đã ném chị, lại còn ném xa như vậy. Tất cả là tại chị quá nhẹ nên mới thế.”

Văn Tư Thành: “…”

Anh ngấm ngầm khen Vân Thiển.

Đặng Chung, Thiên Hành Kiện và Lý Duy kinh ngạc nhìn về phía Văn Tư Thành. Tên này biết ăn nói thật đấy.

Vân Thiển lắc ngón tay: “Anh tỉnh táo lại đi, anh đang chơi chữ trước mặt em đó à? Thứ nhất, đạo đức bắt cóc chỉ có tác dụng với người có đạo đức, em không nằm trong đó. Thứ hai, anh muốn ngầm khen em thì xin khen cho đúng. Em không có hứng thú với lời khen về cân nặng.”

Vương Tư Tuệ cảm thấy sai sai, không phải Vân Thiển thuộc kiểu ngây thơ trong sáng sao?

Vương Tư Tuệ: “Một số ít người chơi thần chọn có thiên phú đặc biệt, đó là quà tặng thần linh ban cho bọn họ.”

Văn Tư Thành: “…”

Tất cả mọi người chen chúc trước cửa kính, nhìn ra bên ngoài.

Vân Thiển lắc ngón tay: “Anh tỉnh táo lại đi, anh đang chơi chữ trước mặt em đó à? Thứ nhất, đạo đức bắt cóc chỉ có tác dụng với người có đạo đức, em không nằm trong đó. Thứ hai, anh muốn ngầm khen em thì xin khen cho đúng. Em không có hứng thú với lời khen về cân nặng.”

Quên mất mặt hàng này còn biết ăn nói hơn cả anh, Văn Tư Thành cúi đầu nhận sai: “Chị Hai, em sai rồi, lần sau em không dám nữa.”

Anh ngấm ngầm khen Vân Thiển.

Đặng Lan Lan: “Tìm được rồi.” Cô ta đưa màn hình máy tính cho nhóm người.

Tựa đề bài đăng: “Kẻ hấp thụ nỗi sợ ngao du tại khuôn viên phía Bắc.”

Cả đám đang định tới xem, cơ thể Vân Thiển chợt lảo đảo, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, suýt nữa Quái vật áo choàng trốn thoát khỏi người cô.

Cô không ngồi vững vàng giống như trước nữa, mỗi động tác của gã đều khiến cô lắc lư.

Hai tay Văn Tư Thành ôm đầu, quỳ gối bên cạnh Vân Thiển: “Chị Vân, em sai rồi. Lúc đó tình thế cấp bách, đối phương đang trong tình trang nguy hiểm. Em đúng là ấm đầu, không nên chưa được chị cho phép mà đã ném chị, lại còn ném xa như vậy. Tất cả là tại chị quá nhẹ nên mới thế.”

Không ngờ hiệu quả đá trấn yêu Vân Thiển có thời hạn hiệu lực…

“Mau tìm điểm yếu của gã đi!”

***

Câu hỏi gợi ý pass Chương 16: Những chương trước từng nhắc đến ai có đứa con trai mười lăm tuổi? (Pass 3 chữ, viết thường, viết liền nhau, viết không dấu)

4.3 21 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

61 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
JenniaNguyen
JenniaNguyen
2 Năm Cách đây

Ném, bị xem như đạn pháo mà ném… Má nữ9 đúng shock tinh thần thiệc chứ?

Yukichi
Yukichi
2 Năm Cách đây

Tất cả lui ra cho c vân thể hiện năng lực mạnh mẽ của mình nào

Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Vân – đá trấn chuyện ma – Thiển có hạn sử dụng đấy, chị chuẩn bị hồi chiêu r

Hapin
Hapin
2 Năm Cách đây

Vân – đá trấn ma – Thiển từ đây sẽ nằm trong top list ưu ái của các anh chị em người chơi. Xin lỗi chị, nhìn chị bị bắn đi, em cười không ngậm được mồm

Mướp đắng sấy khô
Mướp đắng sấy khô
2 Năm Cách đây

Thế giới đã có vật chất đặc biệt tên Vân Thiển-trọng lượng riêng có thể thay đổi linh hoạt

Ann Nguyen
Ann Nguyen
2 Năm Cách đây

sao lại xem chị tôi như cục tạ mà ném để trấn chuyện mà thế kia haha, chắc chị shock lắm

Ash Hyeong do
Ash Hyeong do
2 Năm Cách đây

Công nhận lúc đọc đoạn miêu tả Quát vật áo choàng mị nhớ ngay đến cái mũi của Voldemort ấy.

Ánh Linh
Ánh Linh
2 Năm Cách đây

ông Văn Tư Thành này đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả ?

Khanhi
Khanhi
2 Năm Cách đây

lần đầu t đọc truyện mà xem nữ chính như đạn pháo mà ném đi á, bất lực với anh Thành quá nhen

Soleil
Soleil
2 Năm Cách đây

Hình như pass chương này tới mấy chương sau mới đề cập á. Lúc đầu mình bấm mãi phongyte, nunhennhen, diendantruong ko ra nên đọc convert chương này sau mới nhận ra r quay lại giải pass để đọc

61
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!