Cá muối cứu thế – Chương 16

Chương 16

Quỷ hút máu ư?

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

“…Bạn có nghe chuyện ma về Kẻ hấp thụ nỗi sợ ngao du tại khuôn viên phía Bắc chưa?” Khả mẹ nó rõ ràng là cái đạn hạt nhân.

“Kẻ hấp thụ nỗi sợ vốn là một học sinh say mê nghiên cứu chuyện ma, không được học sinh nữ yêu thích. Nhưng bỗng một ngày kia, gã phát hiện mình có thể lấy được sức mạnh từ cảm xúc sợ hãi và máu huyết loài người, trong đó máu trinh nữ là ngon nhất. Gã bắt đầu săn giết đồng loại, máu tươi biến đổi cơ thể gã, biến gã trở thành chuyện ma thật sự…” Không có gì thở dốc nàng sau lưng nhất đặng.

Mỗi bài đăng chuyện ma đều sẽ mở đầu bằng câu nói đó, giống như cách thức chuyên dùng giới thiệu chuyện ma.

Tốc độ đọc mỗi phút của Đặng Lan Lan hơn bốn nghìn chữ, giúp cô ta đọc xong toàn bộ bài viết chưa đến nửa phút đồng hồ. Hơn nửa đầu bài đăng đều lảm nhảm kể về sự ra đời và cách thức hành động của chuyện ma. Loại này xé rách đau đớn làm cho Tần Trà.

Điểm quan trọng thật sự được viết ở nửa sau bài đăng.

Những người khác chỉ cảm thấy bài đăng trước mặt lướt qua, sau đó Đặng Lan Lan lập tức khái quát lại đặc điểm và nhược điểm của Quái vật áo choàng: “Tên chuyện ma là Kẻ hấp thụ nỗi sợ, bởi vì gã cảm thấy bản thân không được người khác yêu thích nên muốn tìm cách biến thành chuyện ma có sức hấp dẫn mê người.” Kiêu Điểu thích, hỉ nghe thấy mùi hoa.

Đặng Lan Lan không cảm thấy bộ dạng chuyện ma Quái vật áo choàng kia có chỗ nào mê người.

Thc ăn ch yếu caìgã là máu(ngưi, có thɩhút ly cmxúc s hãimà đi phươngòsinh ra thông²qua lúc da)dm đ tăngìsc mnh nht¹thi. Đi cáchnói d hiu,ĩmi ngưi cóIth xem thnày như quhút máu cónăng lc bisung.

Cô ta hơikhng li: “Cóđiu nhưc đimïca gã gingIvi cách điphó qu hútũmáu ca cácĩnưc Cơ Đcgiáo.”

“Ra vy,fthế chng phiàd x hơnïsao?”

Tt cmi ngưi đu{hiu, ch cóľĐng Chung gingÏnhư k mùĩch duy nhtáti đó. Tièsao Đng LanéLan va nóixong, mi ngưi¸lin cm thyïQuái vt áoăchoàng d x?

Khôngphi gii quyếtqu hút máuicn thánh giávà dng cbng bc sao?

Thánhgiá mà bnľh ly tɪhc sinh đu¹b hng ch chuyn mabng thông báo.ưHc sinh trongphòng ăn đu]mc đ ng,İkhông có trangsc. Dng cĩăn ung trongnhà ăn đuìbng inox…

Đng Chung)th th hi:Chng l trongnhà ăn códng c bngbc?”

Văn TưÏThành hi ngưcli: “Sao phiīcn dng cbng bc, không,phi tìm htãging thc vtlà xong riíà? Cu xemìphim nhiu quáđy, kim loiphòng ng quĩhút máu làst đó.”

VươngTư Tu gtĮđu: “Táo gai,]ht tiêu, tiɨđu có thchng li quhút máu; riìht ging thcvt có thkhiến qu hút[máu ngi đếmtng ht mt,đi mt trilên cao phơichết nó làxong.”

Đng Chungíhá hc mm,ínhìn Thiên HànhKin đu toànīcơ bp vàângưi trong sutLý Duy vnìluôn không hɨcó cm giácÍhin din đuãt ra tánĩđng.

Văn Tư Thànhta như phátíhin châu lcmi: “Không phiĩch, không phiIch, không phiɩch, Đng Chungĩca ca, ngayòc truyn thuyếtcơ bn nàymà cu cũngkhông biết sao?”

Đng Chung lalên: “Mi ngưicác ngưi đuìbiết mi kcc đy!”

ThiênHành Kin an}i khoác vaiĩĐng Chung: “Khôngósao đâu điɨtrưng, trưc đâyítôi cũng không[thích đc sáchíging cu. Conđngưi không thch chú trngíb ngoài, bên¹trong cũng phiìtu b, khôngth đ nó²t t mcrung đưc.”

VươngTư Tu gtgù.

Đng Chung: “…

Anh b mcrung bên trong}á, có phinghiêm trng quáīri không?

Vân Thin:į“My ngưi nhanhùlên, tôi spìđè không niína ri!”

Miımt chiêu thcènhm vào quhút máu màngưi chơi nóira, Quái vt}áo choàng đuīs kích đngògiãy gia mtìln, mi lngiãy gia đuókhiến Vân Thinxê dch lnhơn ln trưc.

VânâThin đoán mình}sp b Quái³vt áo choànght văng.

Cô vanói xong, VănÎTư Thành némÍTng Hành Ch¹cho cô, chy[vào phòng ănõvi nhng ngưiêchơi khác tìmưkiếm dng cđi phó quİhút máu.

Ngưiíchơi: “Nhà ănícó ht gingikhông? Tt c{mi ngưi tìmèht ging thcvt như ti,èht tiêu gìđó ra đây!Nhanh tay phgiúp, mun sng²thì đng dong,dài!”

Lúc ngưiíchơi c ýàth hin rõ²s hin dinca bn thân,nhóm ngưi bnîx thế giitn thế sĩchú ý tiih mà ghiíli n tưng,úch không gpri quên ngayging như trưc.

Nếusau đó ngưichơi li duyìtrì s hinĪdin thp, nĪtưng ca ngưibn x vìbn h sút t phainht, biến bnìh thành ngưiĺqua đưng giáp.

Nhân°viên và hcİsinh trong phòngăn đng thiÎhành đng dưis kêu giļca ngưi chơi.

Qunhiên Văn TưThành gii ném,,Tng Hành Chrơi chính xácólên chân VânăThin, ging nhưÍchú chó concun tròn trong}lòng cô.

Làn dacu trng mut.Lúc nhm mt,¸lông mi nhưhai chiếc qutɨnh, ph bóngđ màu xanhđen nhàn nht.Dưng như mơ²thy chuyn gìđáng s, đu²mày cu nhănli, cánh tayico trưc ngưiĪtheo bn năng,túm ly ttc nhng gìÎcó th, thếlà túm ngayángc áo sơmi ca Vân(Thin.

Vân Thin imõlng cm nhns lành lnhĩcách lp áo,lòng hoài nghi¸Tng Hành Ch°là mt tênháo sc.

Cô kéoiđôi tay trưcngc đt vàođũng qun điphương, ri lyîdây nt siếtıcht lưng qun.ĩTrong thi gian°đó, cô chng[thy đưc thgì không nênìthy.

Quái vt áochoàng nghe thyĩđám ngưi vanãy trao điÍnhng cách điphó mình đangbt đu tìmãcông c, gãcung lên.

Gã không³biết ti saođmáy tính kiaĩvn nm trongtay đám ngưiđó, chng phinó nên quayli ch Quanthm phán saukhi Trò chơiýchuyn ma btđu ư?

Quái vtáo choàng: “ConĪngưi th taora, ch cnàmày thn phc¹tao, tao cóíth cho màyưmt cơ hiĩphc v.”

VânïThin: Chuyn maônày đt nhiênb nam chínhÎnga đc truynĩKhi Đim(*) bámlên ngưi à?

(*)ıTên mt trangweb đăng truynch ging TnGiang

Sc chú ý(ca cô diêkhi ngưi TngHành Ch, cơth dn scép xung ,°nhưng li khôngth đè cht}Quái vt áoýchoàng ging như}lúc nãy.

Chú boĮv: “Nh hơnónhiu ri.” Ôngvt v rútĩcánh tay bļđè bên dưiQuái vt áochoàng, vòng tayĺkhng chế cơ¸th giãy giaca đi phương:“Tôi ch có°th làm đếnđây.”

Quái vtáo choàng rngũgin: “Thng phnùphúc chết gim!ìSao mày dámđi x nhưìvy vi ngưilàm th lĩnh³như tao. Còncon nh loàingưi trên ngưiĩtao na, vndĩ gương mtmày còn khiến¸tao có hngthú cưng chiu,bây gi màymt cơ hiri. Ch tao,thoát thân, taoľchc chn phiũbm thây chúngmày thành nghìnmnh!”

Vân Thin:Ông chú, chúcũng là chuynãma, sao liigiúp chúng tôithế?”

Chú boIv: “Không tisao c, chòvì tôi munlàm thế.”

VânùThin: “Chú đúnglà ngưi tt.úPhi ri, vЇtrí bây gi¸ca chú cóĩth đánh gã²mt trn, tr]mi thù suýtĺb gã giếtáchết ban nãy.”

Chú bo vícưi kh lcđu: “Gã làɩth lĩnh, cpɪbc ca tôiĩthp hơn gã,ĩkhông th tncông. Đây làquy tc.”

Nghevy, Vân Thin,hiu đi kháiìgia nhng chuyníma vi nhauitn ti chênhįlch cp bc.Chuyn ma cpthp không thphát đng tncông chuyn maĮcp cao.

Vân Thinvà chú bov trò chuynhết sc ănÏý.

Quái vt áoIchoàng b ănbơ bày vmt nhc nhã:“Tao đây rõïràng là mtth lĩnh, vyòmà b làmơnhc trong taychúng mày nhưĺvy. Chúng màyưtưng có Kìghi chép làưcó th điíphó tao sao?!ÎNm mơ!”

Tiếngũgào ca gãĩging như dãthú gm rú,cưng đ âmĩthanh to nên²sóng âm lanra tng vòng,chn đng đếnv ca kínhnhà ăn!

Không ngờ áo choàng sau lưng gã có thể hóa thành hai cánh giống như cánh dơi, chậm chạp cử động, muốn dùng sức cánh dơi thoát khỏi ràng buộc.

Cô vội vàng lấy cục gạch và con dao trong balo ra. Tay trái cầm cục gạch nhắm chính xác vào mặt Quái vật áo choàng đập ba cái, mạnh đến độ chỉ còn nửa cục. Tay phải cầm dao đâm vào cổ Quái vật áo choàng, xoáy một cái rồi rút ra.

Vương Tư Tuệ: “Cẩn thận!”

Vân Thiển vội vàng buông Tống Hành Chỉ, hai tay dồn sức đè toàn thân xuống dưới, bắt đầu giằng co với Quái vật áo choàng.

Đặng Chung mặc kệ Văn Tư Thành, cầm lấy cây xẻng khác, chuẩn bị bước lên bổ cú chót.

“Ngài áo choàng…” Vân Thiển chuyển từ ngồi xếp chân sang nằm úp trên người Quái vật áo choàng. Khoảng cách gần rốt cuộc khiến cô thấy rõ diện mạo đối phương gớm ghiếc buồn nôn đến mức nào, quả là ngang tài ngang sức với quái vật hang động trong The Descent(*).

Nếu Quái vật áo choàng thoát thân, đừng nói đến sự an toàn của người bản xứ trong nhà ăn, Tống Hành Chỉ và chú bảo vệ ở ngay bên cạnh sẽ mất mạng đầu tiên.

Nhưng khi anh đi tới bên cạnh Quái vật áo choàng…

“Loảng xoảng ——”

Ban nãy Đặng Lan Lan nói thế nào nhỉ, Quái vật áo choàng “cảm thấy mình không được người khác phái yêu thích nên muốn nghĩ cách biến thành chuyện ma có sức hấp dẫn mê người.”

Văn Tư Thành giơ ngón tay cái lên với Đặng Chung: “Cắt cắt(*) được lắm nha, bình thường ném lao chính xác lắm phải không?”

Chú bảo vệ vừa ngỡ ngàng vừa sững sờ, không hiểu vì sao Vân Thiển lại đột nhiên bày tỏ tình ý đối với Quái vật áo choàng. Lẽ nào cô cũng bị ảnh hưởng như những học sinh nữ kia?

Từ nãy đến giờ, một trong những đặc điểm tính cách mà Quái vật áo choàng thể hiện ra chính là kiêu căng ngạo mạn, thích cường điệu thân phận bản thân.

Anh xông lên trước, nhưng lại không nhanh bằng Tống Hành Chỉ bên cạnh.

Là ai?! Ai đã buộc tay cậu trong đũng quần?!

Tư thái cúi thấp hàng phục, lấy sắc dụ dỗ, cộng thêm khen ngợi thích đáng.

Ban nãy Đặng Lan Lan nói thế nào nhỉ, Quái vật áo choàng “cảm thấy mình không được người khác phái yêu thích nên muốn nghĩ cách biến thành chuyện ma có sức hấp dẫn mê người.”

“Ngài áo choàng…” Vân Thiển chuyển từ ngồi xếp chân sang nằm úp trên người Quái vật áo choàng. Khoảng cách gần rốt cuộc khiến cô thấy rõ diện mạo đối phương gớm ghiếc buồn nôn đến mức nào, quả là ngang tài ngang sức với quái vật hang động trong The Descent(*).

Đám người trong nhà ăn chạy tán loạn, la hét inh ỏi.

(*) Cách đọc lệch của chữ ca ca, còn có nghĩa là “tiêu đời, xong đời”Từ nãy đến giờ, một trong những đặc điểm tính cách mà Quái vật áo choàng thể hiện ra chính là kiêu căng ngạo mạn, thích cường điệu thân phận bản thân.(*) Tên một bộ phim điện ảnh kinh dị phiêu lưu của Anh năm 2005

Vân Thiển nói tiếp: “Ai bảo ngôi sao trên trời đẹp thì chắc chắn là chưa nhìn thấy đôi mắt ngài rồi.” Tay cô sờ lên đôi cánh dơi kia: “Chỉ cần nhìn nó, tôi đã có thể tưởng tượng được dáng dấp đẹp trai ngời ngời của ngài khi bay lượn trên bầu trời. Thật ra lúc máy tính giới thiệu về ngài, tôi đã mê mẩn ngài rồi. Sinh vật có thể hút máu người cao quý biết bao nhiêu!”

Đầu gã duy trì tư thế ban đầu, cơ thể chậm chạp xoay lại, hai cánh tay như tay gấu lướt lên chiếc cổ mảnh khảnh không chịu nổi một cú bẻ của cô gái.

Thật kinh dị mà.

(*) Tên một bộ phim điện ảnh kinh dị phiêu lưu của Anh năm 2005

Tay Vân Thiển khẽ run, cô hít sâu một hơi, mỉm cười nói: “Sao ngài gấp đi vậy, tư thế bây giờ của chúng ta không thoải mái sao?”

Quái vật áo choàng nổi điên, cánh dơi giang rộng gần ba mét bay lên, sà xuống nhắm về phái Vân Thiển.

Hơi thở thơm ngát như hoa lan, đầu Quái vật áo choàng xoay tròn một góc khó tin, hai mắt màu đỏ không có mí mắt lộ rõ máu thịt nhìn chằm chằm Vân Thiển.

Tay Vân Thiển khẽ run, cô hít sâu một hơi, mỉm cười nói: “Sao ngài gấp đi vậy, tư thế bây giờ của chúng ta không thoải mái sao?”

Gã không vội giải quyết tính mạng đối phương mà hành động chậm rãi giống như ấn cái nút, muốn gợi lên cảm giác sợ hãi trong cô.

Vân Thiển nói tiếp: “Ai bảo ngôi sao trên trời đẹp thì chắc chắn là chưa nhìn thấy đôi mắt ngài rồi.” Tay cô sờ lên đôi cánh dơi kia: “Chỉ cần nhìn nó, tôi đã có thể tưởng tượng được dáng dấp đẹp trai ngời ngời của ngài khi bay lượn trên bầu trời. Thật ra lúc máy tính giới thiệu về ngài, tôi đã mê mẩn ngài rồi. Sinh vật có thể hút máu người cao quý biết bao nhiêu!”

Cậu cứng đờ thoáng chốc, cuộn chặt nắm đấm.

Nếu Quái vật áo choàng thoát thân, đừng nói đến sự an toàn của người bản xứ trong nhà ăn, Tống Hành Chỉ và chú bảo vệ ở ngay bên cạnh sẽ mất mạng đầu tiên.

Chú bảo vệ vừa ngỡ ngàng vừa sững sờ, không hiểu vì sao Vân Thiển lại đột nhiên bày tỏ tình ý đối với Quái vật áo choàng. Lẽ nào cô cũng bị ảnh hưởng như những học sinh nữ kia?

Bên kia, giọng nói Quái vật áo choàng ngọt ngào như sắp nhỏ ra nước: “Em thật biết nói chuyện, mỗi câu mỗi chữ đều chạm đến đáy lòng tôi. Đã vậy, lúc giết em… tôi sẽ để em chết không đau đớn.”

Quái vật áo choàng quát: “Vậy mày còn không mau rời khỏi người tao?”

Vân Thiển vươn ngón tay, khẽ di vòng tròn trên cánh dơi rồi rút lại, đặt lên cổ tay mình, rũ mắt thấp giọng nói: “Ngài nhìn đi, cơ thể ngài hấp dẫn như vậy, quyến rũ đến mức người ta không muốn rời đi phút nào.”

Quái vật áo choàng bật tiếng rít gào, há to miệng —— Vân Thiển bèn nhét nửa cục gạch còn lại vào miệng gã.

Cô phát tín hiệu khẩn cấp cho đám Văn Tư Thành thông qua đồng hồ cứu thế, báo nơi này cần giúp đỡ. Bọn họ mà không tới, Quái vật áo choàng sắp chạy rồi!

Không ngờ áo choàng sau lưng gã có thể hóa thành hai cánh giống như cánh dơi, chậm chạp cử động, muốn dùng sức cánh dơi thoát khỏi ràng buộc.

Gương mặt tái nhợt của Quái vật áo choàng dần dần ửng đỏ. Giọng Vân Thiển thiên về lạnh lùng, nhưng lúc cô cố tình mềm giọng tán tỉnh phối hợp với cặp mắt long lanh ánh nước thì rất dễ dàng lừa người.

Tống Hành Chỉ đúng lúc tỉnh lại, nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng mãnh liệt giữa người đẹp và quái vật.

Tống Hành Chỉ đúng lúc tỉnh lại, nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng mãnh liệt giữa người đẹp và quái vật.

Một cây xẻng bay từ xa tới đâm trúng gáy Quái vật áo choàng, phát ra tiếng xèo xèo giống như ném thịt nướng lên vỉ sắt. Quái vật áo choàng bay trên không mất khống chế, dúi thẳng xuống đất, nằm im bất động.

Cậu cứng đờ thoáng chốc, cuộn chặt nắm đấm.

Không cần phải hỏi, chắc chắn là chuyện ma áo choàng xấu xí kia ép Vân Thiển trở nên như vậy. Quái vật áo choàng ghê tởm, bên dưới đã nằm một chú bảo vệ, vậy mà còn muốn ra tay với Vân Thiển!

Gương mặt tái nhợt của Quái vật áo choàng dần dần ửng đỏ. Giọng Vân Thiển thiên về lạnh lùng, nhưng lúc cô cố tình mềm giọng tán tỉnh phối hợp với cặp mắt long lanh ánh nước thì rất dễ dàng lừa người.

Nhưng ngay lúc cậu định hành động cứu người…

Quái vật áo choàng quát: “Vậy mày còn không mau rời khỏi người tao?”

Là ai?! Ai đã buộc tay cậu trong đũng quần?!

Vân Thiển được Tống Hành Chỉ ôm trọn vào lòng, móng sắt Quái vật áo choàng sắp đâm xuyên hai người…

Bên kia, giọng nói Quái vật áo choàng ngọt ngào như sắp nhỏ ra nước: “Em thật biết nói chuyện, mỗi câu mỗi chữ đều chạm đến đáy lòng tôi. Đã vậy, lúc giết em… tôi sẽ để em chết không đau đớn.”

Đầu gã duy trì tư thế ban đầu, cơ thể chậm chạp xoay lại, hai cánh tay như tay gấu lướt lên chiếc cổ mảnh khảnh không chịu nổi một cú bẻ của cô gái.

Gã không vội giải quyết tính mạng đối phương mà hành động chậm rãi giống như ấn cái nút, muốn gợi lên cảm giác sợ hãi trong cô.

Thật kinh dị mà.

Văn Tư Thành, Vương Tư Tuệ, Đặng Chung nhận được tín hiệu bèn vớ lấy mấy thứ như xẻng chạy tới tiếp ứng, vừa tới đã thấy cảnh tượng Vân Thiển hung hăng hành hạ Quái vật áo choàng.

Vân Thiển: “…”

Cô vội vàng lấy cục gạch và con dao trong balo ra. Tay trái cầm cục gạch nhắm chính xác vào mặt Quái vật áo choàng đập ba cái, mạnh đến độ chỉ còn nửa cục. Tay phải cầm dao đâm vào cổ Quái vật áo choàng, xoáy một cái rồi rút ra.

Quái vật áo choàng đột nhiên vùng dậy, móng vuốt đâm xuyên qua bụng Đặng Chung, móc cả người anh lên, ném vào nhà ăn, hất văng cả một dãy băng ghế!

Cô chỉ hận con dao trong tay không phải dao sắt.

Hơi thở thơm ngát như hoa lan, đầu Quái vật áo choàng xoay tròn một góc khó tin, hai mắt màu đỏ không có mí mắt lộ rõ máu thịt nhìn chằm chằm Vân Thiển.

Quái vật áo choàng bật tiếng rít gào, há to miệng —— Vân Thiển bèn nhét nửa cục gạch còn lại vào miệng gã.

Không cần phải hỏi, chắc chắn là chuyện ma áo choàng xấu xí kia ép Vân Thiển trở nên như vậy. Quái vật áo choàng ghê tởm, bên dưới đã nằm một chú bảo vệ, vậy mà còn muốn ra tay với Vân Thiển!

Văn Tư Thành, Vương Tư Tuệ, Đặng Chung nhận được tín hiệu bèn vớ lấy mấy thứ như xẻng chạy tới tiếp ứng, vừa tới đã thấy cảnh tượng Vân Thiển hung hăng hành hạ Quái vật áo choàng.

Vân Thiển kiệt sức, mệt mỏi dâng trào, cơ thể lảo đảo…

Văn Tư Thành: “Tiêu rồi, Vân chó lại đi vào trạng thái hồi chiêu!”

Anh xông lên trước, nhưng lại không nhanh bằng Tống Hành Chỉ bên cạnh.

Cô phát tín hiệu khẩn cấp cho đám Văn Tư Thành thông qua đồng hồ cứu thế, báo nơi này cần giúp đỡ. Bọn họ mà không tới, Quái vật áo choàng sắp chạy rồi!

Vân Thiển: “…”

Quái vật áo choàng nổi điên, cánh dơi giang rộng gần ba mét bay lên, sà xuống nhắm về phái Vân Thiển.

Vân Thiển được Tống Hành Chỉ ôm trọn vào lòng, móng sắt Quái vật áo choàng sắp đâm xuyên hai người…

Văn Tư Thành: “Tiêu rồi, Vân chó lại đi vào trạng thái hồi chiêu!”

“Loảng xoảng ——”

Vân Thiển nghe thấy tiếng xích sắt trước khi hoàn toàn thiếp đi.

Vân Thiển vội vàng buông Tống Hành Chỉ, hai tay dồn sức đè toàn thân xuống dưới, bắt đầu giằng co với Quái vật áo choàng.

Một cây xẻng bay từ xa tới đâm trúng gáy Quái vật áo choàng, phát ra tiếng xèo xèo giống như ném thịt nướng lên vỉ sắt. Quái vật áo choàng bay trên không mất khống chế, dúi thẳng xuống đất, nằm im bất động.

(*) Cách đọc lệch của chữ ca ca, còn có nghĩa là “tiêu đời, xong đời”

Văn Tư Thành giơ ngón tay cái lên với Đặng Chung: “Cắt cắt(*) được lắm nha, bình thường ném lao chính xác lắm phải không?”

Vân Thiển vội vàng buông Tống Hành Chỉ, hai tay dồn sức đè toàn thân xuống dưới, bắt đầu giằng co với Quái vật áo choàng.(*) Tên một bộ phim điện ảnh kinh dị phiêu lưu của Anh năm 2005(*) Cách đọc lệch của chữ ca ca, còn có nghĩa là “tiêu đời, xong đời”

Đặng Chung mặc kệ Văn Tư Thành, cầm lấy cây xẻng khác, chuẩn bị bước lên bổ cú chót.

Nhưng khi anh đi tới bên cạnh Quái vật áo choàng…

Vương Tư Tuệ: “Cẩn thận!”

(*) Tên một bộ phim điện ảnh kinh dị phiêu lưu của Anh năm 2005

Quái vật áo choàng đột nhiên vùng dậy, móng vuốt đâm xuyên qua bụng Đặng Chung, móc cả người anh lên, ném vào nhà ăn, hất văng cả một dãy băng ghế!

Đám người trong nhà ăn chạy tán loạn, la hét inh ỏi.

***

Câu hỏi gợi ý pass chương 17(1): Trong thế giới này, Vân Thiển là học sinh lớp nào? (Pass gồm cả số lẫn chữ, viết thường, viết liền nhau)

5 15 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

59 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Càng ngày càng thích Thành cưa rồi đấy, ổng với chị Thiển đúng chuẩn tổ hợp vs mạch não kỳ lạ ?

Hapin
Hapin
2 Năm Cách đây

Bất ngờ chưa ông dà Hành Chỉ. Chị Thiển đang nói lời yêu với người ta mà anh còn ở đây, tay kề ấp gối với chiếc quần của anh

Mướp đắng sấy khô
Mướp đắng sấy khô
2 Năm Cách đây

Không một chuyện ma nào bước qua được cái miệng của Vân chó cả.

Ann Nguyen
Ann Nguyen
2 Năm Cách đây

Con ma nào cũng chịu thua chị, diễn xuất quá đỉnh. Sao truyện khúc đánh nhau mà như truyện hài

Ash Hyeong do
Ash Hyeong do
2 Năm Cách đây

Nữ học sinh tóc xoăn nâu trà trơ tráo lại thành công đánh lừa một chuyện ma mới. Ngàn like cho chị.

Ánh Linh
Ánh Linh
2 Năm Cách đây

Chị nhà mà đi diễn là giải Oscar chỉ có thể thuộc về chị,không ai như bả luôn á lúc căng thẳng bà đi vuốt mông ngựa không trượt phát nào

Khanhi
Khanhi
2 Năm Cách đây

diễn xuất của chị nhà chắc giành được giải Oscar rồi không một con ma nào hong mắc lừa

Phương
Phương
2 Năm Cách đây

Má Thiển chắc phải được phong cho làm thần lừa :(((

Quanh
Quanh
2 Năm Cách đây

Chơi lần đầu tiên thấy cách thủ tiêu quỷ hút máu lạ như vậy á :)))))))

59
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!