Cá muối cứu thế – Chương 20(1)

Chương 20(1)

Chia binh ba hướng

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Văn Tư Thành: “Lúc trước, chúng ta tới đây, chắc chắn không có đến ba thư viện.” Thanh âm của nàng có chút trung tính.

Hôm bọn họ đi tới phòng máy, chỗ bên cạnh tòa hành chính chính là thư viện này. Một đường đi chân trần thải xé gió sương cùng chém.

Vân Thiển liếc nhìn Văn Tư Thành, chê anh nói cũng như không, nếu lúc trước có đến ba thư viện y như đúc, bọn họ có mù mới không chú ý tới.

Khu vực chỗ thư viện không có sương mù, đoạn đường ở gần đó vẫn còn sương trắng cao tới đầu gối, dày đặc không thể thấy rõ mặt đất. Nàng chán ghét tư thế như vậy.

Chắc chắn trong ba thư viện chỉ có một cái là thật, bọn họ nên chọn cái nào?

Đặng Chung lo bên trong có bẫy, dự định quan sát cẩn thận xung quanh rồi lại hành động. Hắn nói chuyện luôn luôn loại chậm rãi hương vị.

“Sợ cái gì, tôi dò đường cho mọi người.” Thiên Hành Kiện đi lung tung về phía trước. Chưa được năm bước, cả người anh ta đã rơi tự do, hét toáng lên: “Ôi quỷ thần thiên địa ơi!”

Những người khác vội chạy lên, Thiên Hành Kiện bám lấy rìa mặt đất bọn họ đang đứng, phía dưới giống như vách đá sâu hoắm. Sương trắng dưới đáy vực dần tan, bọn họ nhìn thấy một gương mặt người khổng lồ… Mà nguyên bản bị vây nhẫn nại giai đoạn.

Đó là gương mặt mà Vân Thiển và Văn Tư Thành nhìn thấy đằng sau cửa phòng ngủ Tống Hành Chỉ, có điều gương mặt này lớn hơn, phải đến cả trăm mét vuông! Người mù cúi đầu cười rộ lên, quanh thân đều.

Trên gương mặt to là vô số mặt cười chuyển động. Ngũ quan bên trên vặn vẹo, mắt uốn cong tới mức méo mó, mũi cao như ngọn núi, đôi môi tô đỏ ngoác rộng về phía Thiên Hành Kiện, hàm răng sắc nhọn đáng sợ như cá mút đá(*) khiến người khác khiếp đảm.

(*) Cá mút đá: trông hơi ớn nên mình chỉ để link, ai muốn xem thì click vào nhé (Link)

Thiên Hành Kin cúi đuánhìn tng vòng²răng, tay chânĺbn rn: “Mɪkiếp, không nhng²tôi có chngİs vt thkhng l, cònĩcó chng s)sinh vt ming]tròn na!”

ĐngChung và LýıDuy mun kéoThiên Hành Kinđlên, nhưng phíadưi ngưi anh²ta ging nhưĪcó lc hútvô tn mun¸kéo anh taɨxung. Hai ngưib Văn Tư[Thành đy ra:IĐ tôi!”

VănTư Thành kéoíThiên Hành Kinļmt cái, chai đng thingã ra sau.

ThiênHành Kin dánlên ngc VănľTư Thành, thanhniên cơ bpũkhóc rm rt:“Cp nhũ sizeđi ca anh)làm tôi nhòti mi tìnhđu quá.”

Mingưi câm nín.

VănếTư Thành kéoĩThiên Hành Kinìbám trên ngưiľxung, anh ngixm quan sátmt ngưi phíadưi ging nhưnhng ngưi khác.

Bi¸vì không ănđưc thc ănývn nên rơixung là ThiênHành Kin, bâygi nó đangx mt tcgin.

Sc mt ĐngɨChung khó coi,anh nghĩ tiămt chuyn đángs. Nếu ngưichơi rơi xungmà b thínày nut, lúc:tái sinh shi sinh đâu? Cơ bnngưi chơi chhi sinh tiľch cũ, trkhi có vtphm đc bitca vài thếâgii tn thế.

ĐngChung nói slo lng nàycho mi ngưi:Ln này khôngiging ln trưc,ímt khi rơiíxung, nhng ngưikhác khó màļtiếp ng. Chúngta phi hànhđng cn thn.”

Mi ngưi gtôđu.

Văn Tư Thànhícm khái: “Cái,mt l này,đúng là xuhết ch nói,ítc lên càngıxu tn. Tiĭsao chuyn maìkhông biến mìnhd coi mtchút ch?”

Lijnói ca anhĩto thành tiếngèvng truyn xungfkhe vc, chínhxác vng vàotai mt qu.

Mtqu lp tcrng gin: “Ba!!!Ba!!!”

Đáy vcùa lên mtícơn gió lc,jmùi hôi thiĩvà máu thtb nhai nátĩthi vào mt.Ngưi chơi khôngkp đ phòng,ai ny bàyĩra v mtĩmc ói.

Tt cmi ngưi smĺmt nhìn VănľTư Thành: “Anhòbiết nó xuɨri còn đľkích nó làm¹gì?”

Mt qubên dưi càngĩrng d hơn,gió lc ùaĩlên không ngng,ìthi sương trngbay đi càngnhiu, l raĬtoàn cnh nơiìnày.

Trong ha có,phúc.

Bn h nhìnthy có mtvc thm ngănÏcách đng trưcɩba tòa thưvin , thưvin bên tráivà bên phiđu có mtcây cu bcgia vc sâu,ìni lin đưngíđi.

Ch có phíaĬtrưc thư viný gia, cũngÍchính là cáiđi din bnìh trng không.

Đây{là gì?”

ChânĩLý Duy chà]xát dưi đt,cm giác bêndưi có gìđó bt thưng.ïAnh cúi đu,īnhìnthy mt naphiến đá trng.

LýĬDuy ngi xungĬphi bùn đtítrên b mtĩphiến đá, hìnhįnh bên trêndn hin ra.

Mtcánh tay giơ,nm đm, gingĩnhư tư thế)vn đng viênth hình đangĨkhoe cơ bpcưng tráng, trênnm đm loangl vết máu.

LúcLý Duy đnglên trên, mtngoài khi đáphát ra ánhĮsáng đ nhànĩnht, sau khianh đi xungthì phiến đáĩkhông phát sángũna.

Thiên Hành Kinơtò mò bưcĩlên đng th,ôánh sáng đsáng lên.

Vân Thin,úĐng Chung, Vương:Tư Tu đngưlên phiến đáfcánh tay thìli không phátíra ánh sáng}đ.

Văn Tư Thànhjvà Đng LanLan đng lênèthì li phátùsáng.

Ch như vy,Įkhông có gìkhác.

Ngưi chơi chnghiu mô têgì, bên nàyđưng ct, bnóh d đnhđi sang haibên xem nơicó cu.

Haiïbên trái phi,íngang v trííphiến đá cánhìtay cũng cóphiến đá ging:vy.

Hình nh phiếnđá bên tráilà mt cáiĩming m raging như munnói, hàm răngĩtrên dưi bênĪtrong cánh môihơi l, đulưi trong mingégiu mt lưièdao, trên lưi¸dao dính vếtîmáu.

Vân Thin, VănTư Thành, ĐngChung đng lênĨđó, phiến đáphát ra ánhsáng đ.

Nhng ngưiíkhác không sáng.

Hìnhnh trên phiếnơđá bên philà mt gươngímt 2D, xinhđp phi giitính, rìakhuôn mt làïhai cái tayđang lt daũmt, đ lľmáu tht thira bên dưiýda mt xinh)đp.

Vân Thin,Vương Tư Tu,Đng Lan Lanđng lên đó,phiến đá phátĩra ánh sángđ.

Nhng ngưi khácIkhông sáng.

Có língưi đng lênĨphiến đá phátsáng mi cóúth đi quacây cu, bngļkhông lúc điqua s bìmt sc lcôvô hình đánh,bt ra.

Lý Duyvà Thiên HànhKin không thÍkhông đng tich, ch nhngngưi khác đithăm dò đuĩcu khác.

Trong tay hai người cầm một bộ đàm vô tuyến, đây là thiết bị truyền tin mà bọn họ tìm được lúc thu gom vật tư, số lượng không nhiều. Bọn họ để lại cho người bản xứ ở nhà ăn bốn cái, bên mình lấy ba cái.

Dựa theo sự mô tả của bọn Văn Tư Thành, phiến đá bên phía bọn họ là một chữ “Công(*)” dựng đứng. Hai vạch ngang trên dưới cùng cong về một hướng, ở giữa có một vạch ngang kéo dài lên. Trên khe trượt có năm điểm nút, trên điểm nút có ba nút trượt. Hoa văn nút trượt là Nhện, Quyển sách và Dơi.

Bộ đàm vô tuyến dùng được, nhưng sẽ bị nhiễu sóng, thỉnh thoảng nghe không rõ, có điều so với đồng hồ chỉ có thể phát tín hiệu và phải ngầm hiểu ý thì bộ đàm tốt hơn nhiều.

Hẳn là cô ấn nhiều lần, máu trong lỗ lúc thì tuôn ra, lúc thì biến mất.

Văn Tư Thành và Đặng Chung đi bên trái. Vân Thiển, Vương Tư Tuệ và Đặng Lan Lan đi bên phải. Mỗi bên lấy một bộ đàm để tiện trao đổi tình hình.

Vân Thiển đeo mắt kính, hình ảnh trong mắt rõ ràng hơn nhiều. Cô và hai người còn lại chia nhau tìm kiếm manh mối gần đấy.

Trên cầu không xảy ra chuyện gì, người hai bên trái phải đều an toàn đến trước thư viện.

Bên kia mắng oang oang: “Anh mới sờ mông đít, đó là công tắc! Công tắc!”

Văn Tư Thành và Đặng Chung đi bên trái. Vân Thiển, Vương Tư Tuệ và Đặng Lan Lan đi bên phải. Mỗi bên lấy một bộ đàm để tiện trao đổi tình hình.

Cửa thư viện đóng chặt, thử mấy lần cũng không thể mở khóa.

Vân Thiển đeo mắt kính, hình ảnh trong mắt rõ ràng hơn nhiều. Cô và hai người còn lại chia nhau tìm kiếm manh mối gần đấy.

Vân Thiển kể lại tình huống bên các cô cũng giống vậy.

Bộ đàm vô tuyến dùng được, nhưng sẽ bị nhiễu sóng, thỉnh thoảng nghe không rõ, có điều so với đồng hồ chỉ có thể phát tín hiệu và phải ngầm hiểu ý thì bộ đàm tốt hơn nhiều.

Vân Thiển tìm được phiến đá giống với bên kia cây cầu, có điều bên dưới phiến đá này có ba cái lỗ và một ổ khóa

Vân Thiển: “Cái nút đó có tác dụng, mọi người sang đây.”

Đột nhiên lỗ ở giữa bị rót đầy máu, ổ khóa mở ra một phần ba, Vân Thiển sửng sốt.

Cùng lúc đó, Vương Tư Tuệ kêu lên: “Chỗ tôi có cái nút có thể ấn vào, hình như ấn xuống chả có phản ứng gì.”

Cùng lúc đó, Vương Tư Tuệ kêu lên: “Chỗ tôi có cái nút có thể ấn vào, hình như ấn xuống chả có phản ứng gì.”

Vân Thiển tìm được phiến đá giống với bên kia cây cầu, có điều bên dưới phiến đá này có ba cái lỗ và một ổ khóa

Hẳn là cô ấn nhiều lần, máu trong lỗ lúc thì tuôn ra, lúc thì biến mất.

Vương Tư Tuệ và Đặng Lan Lan bước tới, Vân Thiển kể lại cảnh tượng xảy ra lúc nãy cho hai người.

Vân Thiển: “Cái nút đó có tác dụng, mọi người sang đây.”

Vương Tư Tuệ và Đặng Lan Lan bước tới, Vân Thiển kể lại cảnh tượng xảy ra lúc nãy cho hai người.

Vương Tư Tuệ: “Lẽ nào phải lấp đầy ba cái lỗ mới mở được khóa.”

Trên cầu không xảy ra chuyện gì, người hai bên trái phải đều an toàn đến trước thư viện.

Trong tay hai người cầm một bộ đàm vô tuyến, đây là thiết bị truyền tin mà bọn họ tìm được lúc thu gom vật tư, số lượng không nhiều. Bọn họ để lại cho người bản xứ ở nhà ăn bốn cái, bên mình lấy ba cái.

Vương Tư Tuệ: “Lẽ nào phải lấp đầy ba cái lỗ mới mở được khóa.”

Ba người nhìn lỗ bên trái chảy máu ra.

Ba người nhìn lỗ bên trái chảy máu ra.

Vân Thiển cầm bộ đàm: “Văn heo, bên hai người ấn nút hả?” Cô hỏi Vương Tư Tuệ hình dáng cái nút: “Một cái nút giống mông đít.”

Văn Tư Thành: “Chỗ tụi anh có phiến đá giống với bên kia, phía trên có ba cái lỗ, sau khi ấn công tắc thì một lỗ đầy máu, là cái bên phải ấy. Sau đó, trên phiến đá có hoa văn ổ khóa mở ra một nửa.

Tiếng điện đàm rè rè, giọng Văn Tư Thành đứt quãng “Em… sao em… biết?”, rồi lại trở nên rõ ràng “Ban nãy Đặng Chung sờ mông đít tới mất hồn luôn…”

Vân Thiển cầm bộ đàm: “Văn heo, bên hai người ấn nút hả?” Cô hỏi Vương Tư Tuệ hình dáng cái nút: “Một cái nút giống mông đít.”

Bên kia mắng oang oang: “Anh mới sờ mông đít, đó là công tắc! Công tắc!”

Văn Tư Thành: “Chỗ tụi anh có phiến đá giống với bên kia, phía trên có ba cái lỗ, sau khi ấn công tắc thì một lỗ đầy máu, là cái bên phải ấy. Sau đó, trên phiến đá có hoa văn ổ khóa mở ra một nửa.

Có điều bên phía Văn Tư Thành còn phát hiện ra gì đó, anh nói: “Đệch, phiến đá bên em nâng lên được không, phía dưới có đồ.”

Đặng Chung nhìn món đồ chơi này nghệch mặt ra: “Ghép hình à? Trông không giống lắm.”

Vân Thiển kể lại tình huống bên các cô cũng giống vậy.

Tiếng điện đàm rè rè, giọng Văn Tư Thành đứt quãng “Em… sao em… biết?”, rồi lại trở nên rõ ràng “Ban nãy Đặng Chung sờ mông đít tới mất hồn luôn…”

(*) Chữ Công là chữ này

Có điều bên phía Văn Tư Thành còn phát hiện ra gì đó, anh nói: “Đệch, phiến đá bên em nâng lên được không, phía dưới có đồ.”

Cùng lúc Văn Tư Thành nói bên dưới phiến đá có đồ, Vương Tư Tuệ nâng phiến đá lên, đúng là bên dưới có bí mật thật.

Dưới phiến đá có một khoảng trống lõm xuống, hình tứ giác, lại là một phiến đá nữa. Phiến đá có vài khe trượt, chỗ khe trượt có bảy điểm nút, trên điểm nút có tổng cộng năm nút trượt có thể di chuyển. Hoa văn trên nút trượt lần lượt là Chim, Rắn, Búp bê, Đường ray và Bông hoa.

Hình dạng tổng thể của khe trượt là hình lưỡi liềm dựng thẳng, phần trên và giữa ngăn ra một đoạn.

Dựa theo sự mô tả của bọn Văn Tư Thành, phiến đá bên phía bọn họ là một chữ “Công(*)” dựng đứng. Hai vạch ngang trên dưới cùng cong về một hướng, ở giữa có một vạch ngang kéo dài lên. Trên khe trượt có năm điểm nút, trên điểm nút có ba nút trượt. Hoa văn nút trượt là Nhện, Quyển sách và Dơi.

Đột nhiên lỗ ở giữa bị rót đầy máu, ổ khóa mở ra một phần ba, Vân Thiển sửng sốt.

Dựa theo sự mô tả của bọn Văn Tư Thành, phiến đá bên phía bọn họ là một chữ “Công(*)” dựng đứng. Hai vạch ngang trên dưới cùng cong về một hướng, ở giữa có một vạch ngang kéo dài lên. Trên khe trượt có năm điểm nút, trên điểm nút có ba nút trượt. Hoa văn nút trượt là Nhện, Quyển sách và Dơi.Vương Tư Tuệ và Đặng Lan Lan bước tới, Vân Thiển kể lại cảnh tượng xảy ra lúc nãy cho hai người.(*) Chữ Công là chữ này Văn Tư Thành suy nghĩ hình ảnh Vân Thiển vừa nói, cố gắng tổng hợp trong đầu, hình như có thể ghép lại với nhau… Anh ngập ngừng: “Hơi giống Hoa Dung Đạo(*).”

Hình dạng tổng thể của khe trượt là hình lưỡi liềm dựng thẳng, phần trên và giữa ngăn ra một đoạn.

Đặng Chung nhìn món đồ chơi này nghệch mặt ra: “Ghép hình à? Trông không giống lắm.”

Văn Tư Thành suy nghĩ hình ảnh Vân Thiển vừa nói, cố gắng tổng hợp trong đầu, hình như có thể ghép lại với nhau… Anh ngập ngừng: “Hơi giống Hoa Dung Đạo(*).”

Văn Tư Thành suy nghĩ hình ảnh Vân Thiển vừa nói, cố gắng tổng hợp trong đầu, hình như có thể ghép lại với nhau… Anh ngập ngừng: “Hơi giống Hoa Dung Đạo(*).”

(*) Một trò chơi trí tuệ dân gian của Trung Quốc, nhưng mình đọc xong lại chẳng thấy liên quan gì với trò chơi mà tác giả miêu tả trong truyện. Các bạn có thể đọc thêm ở đây: Link

***

Câu hỏi gợi ý pass Chương 20(2): Quỷ nữ trong phòng vi tính mặc váy màu gì? (Pass 1 chữ, viết thường, viết không dấu)

4.6 10 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

58 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Uầy càng ngày càng rối não phải đọc lại mấy lần ms miễn cưỡng thông não đc 8 phần

Last edited 2 Năm Cách đây by Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Double_V
Double_V
2 Năm Cách đây

Cái team này suốt ngày bodysamsung mấy con ma ? mấy con ma kiểu tao tức á, mà tao lại không đánh được ?

Hapin
Hapin
2 Năm Cách đây

Có anh Thành là tiết tấu tự nhiên mắc cười ngang, cái chữ “mất hồn” nó thâm thúy dữ

Thùy Linh
Thùy Linh
2 Năm Cách đây

Tự nhiên thấy chương này lằng nhằng khó hiểu?, phải đọc lại 2 lần liền

Mướp đắng sấy khô
Mướp đắng sấy khô
2 Năm Cách đây

Đọc chương này cảm giác não mình không đủ dùng, hơi bị khó hình dung.

Last edited 2 Năm Cách đây by Mướp đắng sấy khô
Ann Nguyen
Ann Nguyen
2 Năm Cách đây

Mấy con ma miêu tả thấy kinh dị lắm mà sao cũng hài quá haha, người ma gì cũng tấu hài tất.

Ash Hyeong do
Ash Hyeong do
2 Năm Cách đây

Khe trượt, nút trượt, điểm nút đúng khó hình dung luôn nha. Đọc mấy lần vẫn ù ù cạc cạc.

Khanhi
Khanhi
2 Năm Cách đây

chương này khó hiểu z, t đọc mấy lần mới hiểu được, truyện cuốn quá trùm cuối là ai z trời

58
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!