Cá muối cứu thế – Chương 20(3)

Chương 20(3)

Chia binh ba hướng

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Văn Tư Thành nhìn chăm chú màu đỏ trong đài phun nước cỡ nhỏ, khó hiểu hỏi Đặng Chung và Vương Tư Tuệ: “Hai người nói xem tên bại não nào đặt suối phun trong phòng phát thanh vậy? Không sợ mình bị giật chết à? Suối phun từ từ biến thành màu đỏ là thẩm mỹ kiểu gì vậy, đầu óc chuyện ma đều có vấn đề hết hả?” Hết lần này đến lần khác đích ăn hiếp, từ hắn tiến cao trung sau.

Đặng Chung mắng: “Anh là một vạn cái tại sao đúng không?” Tại về sau một thiên, hắn đem trong trường học tất cả mọi người.

Vương Tư Tuệ nhỏ giọng nói: “Có thể chuyện ma sử dùng thiết bị không cần điện.” Đáng tiếc bên thắng vẫn luôn là kia bốn cá nhân, mặc dù giết chết.

Văn Tư Thành vỗ da bụng: “Franklin(*) nghe thấy chắc khóc thét mất.”

(*) Benjamin Franklin (1706 – 1790) là một thành viên trong nhóm lập quốc của Hoa Kỳ, cũng là một chính trị gia, nhà khoa học, nhà văn, thợ in, triết gia, nhà phát minh, nhà hoạt động xã hội, nhà ngoại giao hàng đầu, nổi tiếng với các phát minh về điện

Đây là một căn phòng phát thanh. Diện tích phòng rất lớn, toát lên một chút âm u kỳ lạ đằng sau cách bố trí ấm áp, cũng phải, suy cho cùng đồ trang trí đều là đầu lưỡi ngâm formalin(*).

(*) Một loại dung dịch dùng để ngâm bảo quản Tiện nhân cảm thấy bọn oan kiếp là cá nhân tài.

Bên cạnh thiết bị phát thanh chuyên nghiệp là khu vực nghỉ ngơi thư giãn, sofa cỡ lớn và các loại quà vặt thức uống. Văn Tư Thành nhìn mà chộn rộn.

Nên biết trước khi khởi hành, bọn họ chỉ ăn qua loa vài món, căn bản không lấp đầy sự thèm ăn của anh. Hiện tại còn không phải thu hồi đích thời điểm.

Đặng Chung giữ lấy Văn Tư Thành: “Anh làm gì thế?” Không thể không thừa nhận, đây là một cái mỹ đến cực hạn.

Văn Tư Thành đi v°phía trưc, kéoólê c ĐngòChung theo: “Tôiônhìn thy đĭăn là khôngkhng chế nibn thân! Cunhìn th hìnhtôi là biếttôi chc chnkhông gi niming mình. Cuìbuông tôi ra,²đ tôi ăn!Tôi thà ănchết còn hơn!”ì

Hai tay ĐngĮChung c gngògi ly VănTư Thành: “Đãlúc này ri,ôanh nghĩ tichuyn đng đnđưc không?!”

Vương(Tư Tu munļnói li thôi.àTht ra ĐngChung là mtngưi nghiêm túc,theo ch nghĩaĮanh hùng. Tuycó vài mtkhiến ngưi tathy ghét, nhưng¸sau khi đng(phi Văn TưèThành, anh bngbiến thành mgià lm mm,rt không phùhp vi gươngɪmt hung áckia.

“Bên đó VươngTư Tu pháthin mt lànsương đen xut{hin trưc thiếtЇb phát thanh,Ĩcô gi ĐngChung và VănTư Thành. Nhưng]hai ngưi nàyĪđang bt đuĩcông cuc giaolưu k lgia nhng ngưiĮđàn ông chįvì chuyn điìhay không điêti khu nghêngơi, căn bnkhông đ ýjti cô.

Sương đenchm rãi ngưngĨt thành mtõngưi thiếu niên,đtóc tai bùxù, mt màyãu ám xinhđp. Cu tava m ming,ơging nói mnhm vang vngkhp phòng phátthanh, làm đuâóc choáng váng,trưc mt tiásm.

“Bn có nghe…ï

Nghe CM nhàmày, không nhìnĩthy ti taoìđang đánh ln(h?!” Văn TưĭThành và ĐngChung đng thanhếrng gin: “Cóīmt nhìn không?đCó biết làmıngưi không? Cóíth thc thimt chút không?ôThng nhóc nhưĭmày bưc vàoĩxã hi thnào cũng băn đòn, câmÎming!”

Văn TưThành nhìn thy°thiếu niên ngưngt t sươngđen đơ ngưi:ti ch, hinĩnhiên b hànhìvi ca VănTư Thành vàĐng Chung làmkhiếp s.

Ch chútè——

Tm mt VănïTư Thành vàIĐng Chung giaoÏnhau, hai ngưiđtrao đi ánhòmt mt hi,òtrong nháy mtâlp tc hiuý.

Hình như thìva nãy bnìh quát làĩchuyn ma thìèphi?

Đng tác đu[vt ca haingưi ging nhưfn nút quaychm, càng ngày¸càng chm, cuicùng dng li,ìôm nhau, runnhư cy synhìn v phíangưi thiếu niênkia.

Đúng là chuynma, đi phươngfn mt ncưi tăm ti,ĭđu lưi thèıra liếm môi.ÏLưi ca cuîta không phi{là lưi, màùđưc to thànht nhiu lưiìdao.

“Tao là Quýngài phát thanh đây, phtrách k litt c chuynma cho chúngâmày biết. Chcchúng mày đãbiết chuyn maïcó lãnh đa:t tên bo)v đáng ghétkia. Hin tichúng mày đangĩ trong lãnhđa ca tao,Īđng có hànhì đng thiếusuy nghĩ.”

Tiếngãđng nh cailưi dao giaonhau trong mingıcu ta nghemà sn dagà.

Khác vi strâu bò giÍto ca Kíhp th nis, tên nàyãkhiến ngưi taɪcm giác rt°nguy him…

Quý ngàiphát thanh nói:í“Rt hân hnhíđưc gp chúngmày.”

Vương TưĨTu và ĐngÏChung dâng lêncnh giác. VănìTư Thành căng{thng mà đáptheo bn năng:]Vy thì màyvui mng quásm ri!”

VươngTư Tu, ĐngChung: “…

Quýngài phát thanh:“…

Cu tan n cưi}cng nhc, chìv phía khu(ngh ngơi: “Ngi.”ì

Vương Tư Tuđvà Đng Chungɨngi xung sofa,ÏVăn Tư Thànhjchm chp cïđng, mun đánhlén chuyn maòtrưc mt nhưngɩmãi không tìmĩđưc cơ hi.

Đióphương nhìn anhònhư cưi nhưĮkhông. Cp môngìcc k n[nang ca VănĩTư Thành chmrãi đt xung.

QuýÎngài phát thanh:“Tao mun kĩcho chúng màyômt câu chuyncũ, hi vngíchúng mày ngheũxong câu chuynïnày có thcho tao mtđáp án ——Írt cuc, ai³mi là ngưi(sai?”

Ngay lúccu ta nóixong ch “sai, cp môngļca Văn TưİThành cũng tiếpxúc vi sofa,ìanh ngi luiív sau.

Đt nhiên)Vương Tư Tuvà Đng Chungbt ng téxung đt. Bn]h và VănTư Thành nghchêmt nhìn chmchm th gãyĩnát bên dưi,Īđó là mnhìvn sofa màích cn nhìnb mt vt]liu đp đílà biết ccòk đt đ.

Cnhtưng mc nimìhơn na phútjđng h, Quýngài phát thanhm ming nóibng ging điuĭêm ái:

Thôi,tao không munïk chuyn choíchúng mày na.Chúng mày điíchết đi.”

Vôs lưi daobay ra t¹ming cu ta,jVăn Tư Thànhvươn tay tráitúm ly VươngéTư Tu, tayļphi túm lyЇĐng Chung, kéobn h raphía sau.

Tt clưi dao gămvào cơ thanh. Văn TưùThành đau đngào rú, cơth tht mrun ry.

Vương TưTu và ĐngɨChung không ng°Văn Tư Thành[s làm thế,hin nhiên vanãy là phnx theo bnìnăng ca anh.

Nguyhim ti, phnx đu tiênca anh làly thân mìnhbo v ngưiábên cnh. Cànglà hành đngkhông suy nghĩ,ɩcàng phn ánhľnhân phm camt ngưi.

Thng kê]s mng caìVăn Tư Thànhliên tiếp tăngflên ba, lênbn,… cho đếnèlên sáu midng li. Tđó thy đưcsc tn công(ca Quý ngàiphát thanh đángĩs c nào!j

Đng Chung ginįd trng Quýíngài phát thanh.

Quýĩngài phát thanhly làm lĭchuyn Văn Tư³Thành chu toàn[b lc côngkích nhưng likhông có duìhiu t vong,cu ta chtÍhiu: “Chng tráchèK hp thni s liĬthua trong tayãchúng mày, hóa{ra chúng màyîcó kh năngđc bit nhưúvy. Do Quanľthm phán cmthy nhàm chánĩvì ln nàochúng tao cũngóthng nên minghĩ ra cáchnày sao?”

LiĬlà Quan thmphán, chú bov cũng đɨcp ti chuynma này.

Chúng màyÍtng nghe nói[chưa? Trưc đâynó là mtk vô dng,có đưc năng:lc kia nhưngli chng biếts dng, mtquái vt khiếnïngưi ta bunônôn. Nó biếntt c mingưi tr nênthế này, bnúthân li hènnhát không dámxut hin, luônĬtrn tránh sãtìm kiếm caıchúng tao, chbiết tiếp xúcïvi đám chuynma cp thp.”ĩ

Mi mt chQuý ngài phátİthanh nói, mtlưi dao liìphóng ra. Taycu ta vungãnh, Văn TưThành lin bìlưi dao xoayɨquanh c, chmrãi ct đt.

Cu¹ta đang thưngİthc các loiĭcm xúc vùngvy, lo lng,ĩs hãi đanxen.

“Rác rưởi mà các người nói chính là như vậy đấy. Bởi vì là rác rưởi cho nên thích tụ tập lại một chỗ, cứ như số lượng đông đúc có thể khiến bọn chúng biến đổi từ lượng đến chất. Nhưng bọn chúng mãi mãi không biết giữa rác rưởi và hàng cao cấp không có cách nào chuyển đổi.”

Anh cũng để ý Quý ngài phát thanh rất để tâm khi bị người khác chê bai.

(*) Cơ vòng: Cơ co dãn ở hậu môn, bàng quang

Lưỡi dao càng phóng nhiều hơn, Đặng Chung cũng bị lọt vào phạm vi tấn công.

Vương Tư Tuệ triệu hồi thần linh thành công, phân thân của thần sắp giáng xuống nơi này.

“Lý lẽ đơn giản như vậy mà chúng lại không hiểu.”

Giọng Vương Tư Tuệ đúng lúc vang lên, lờ mờ hư ảo giống như thánh âm: “Tới rồi.”

Văn Tư Thành tỏ ra là một tín đồ thần linh cuồng nhiệt, chửi Quý ngài phát thanh ỏm tỏi.

(*) Tác giả chỉ ghi là 口过, mình đoán là viết tắt của chữ 口交过, có nghĩa là quan hệ bằng miệng =)))

“Chúng mày biết không, nó là một trong những nhân vật chính trong câu chuyện mà tao muốn kể…”

“Rác rưởi mà các người nói chính là như vậy đấy. Bởi vì là rác rưởi cho nên thích tụ tập lại một chỗ, cứ như số lượng đông đúc có thể khiến bọn chúng biến đổi từ lượng đến chất. Nhưng bọn chúng mãi mãi không biết giữa rác rưởi và hàng cao cấp không có cách nào chuyển đổi.”

Quý ngài phát thanh mỉm cười mở miệng. Cậu ta nói chuyện rất khó nghe, không phải là dùng từ tệ hại mà là giọng điệu và bộ dạng lúc nói lý lẽ của cậu ta.

(*) Tế bào thần kinh gương: còn gọi là Miror Neurons

(*) Tế bào thần kinh gương: còn gọi là Miror Neurons

Rất giống mấy bà tám bàn tán người khác từ đầu ngõ tới cuối xóm, thích sử dụng mồm mép công kích người khác. Lời nói như dao, hèn gì lưỡi của cậu ta đều là dao, đúng là quá hợp!

“Tôi bằng lòng dâng hiến trái tim và cơ thể cho chủ tôi, trở thành thân xác giáng xuống thế gian của ngài, mắt nhìn vạn vật…”

Văn Tư Thành và Đặng Chung muốn tấn công, nhưng xung quanh bọn họ toàn là vòng vây được tạo từ lưỡi dao. Dù sức lực lớn cỡ nào, chỉ cần chuyện ma kia nói chuyện, lưỡi dao sẽ bay tới vèo vèo, bọn họ không có cách nào tấn công đối phương!

Quý ngài phát thanh sầm mặt: “Mày nói cái gì, mày dám nhục mạ tao?” Sắc mặt cậu ta âm u, lưỡi dao chuyển động trong miệng, giọng nói trầm thấp cực điểm hiện rõ sự tức giận của cậu ta: “Mày tính khoe khoang mồm mép trước mặt tao hả?”

Đặng Chung: “?”

Lưỡi dao càng phóng nhiều hơn, Đặng Chung cũng bị lọt vào phạm vi tấn công.

Vương Tư Tuệ đeo nút tai lên, âm thanh xung quanh biến mất, lòng dần bình tĩnh lại.

Quý ngài phát thanh tò mò quan sát Vương Tư Tuệ, muốn xem cô có thể làm ra hành động phản kháng gì.

口过

“Tôi bằng lòng dâng hiến trái tim và cơ thể cho chủ tôi, trở thành thân xác giáng xuống thế gian của ngài, mắt nhìn vạn vật…”

Đối với kẻ mồm mép thì phải tấn công bằng mồm mép. Lúc nãy, Văn Tư Thành muốn tấn công Quý ngài phát thanh bằng sức lực nhưng không được cậu ta để ý, ngược lại khi anh bắt đầu chửi đổng thì lại chọc trúng điểm G của Quý ngài phát thanh.

, mình đoán là viết tắt của chữ

Quý ngài phát thanh cười nhạo: “Chẳng lẽ mày còn tin sự tồn tại của thần trên đời này sao?”

Vương Tư Tuệ đeo nút tai lên, âm thanh xung quanh biến mất, lòng dần bình tĩnh lại.

, có nghĩa là quan hệ bằng miệng =)))

Cậu ta cảm thấy hành động của Vương Tư Tuệ không thú vị, lưỡi dao tụ tập lại chuẩn bị giết cô.

Vương Tư Tuệ đang thỉnh thần, không thể để chuyện ma quấy nhiễu!

Văn Tư Thành mắng sa sả: “Chính mày là quỷ mà còn không tin trên đời này có thần à? Cách suy nghĩ của mày đúng là trái ngược định luật bảo toàn năng lượng, thứ nhãi con bộ dạng dị hợm. Mày dám không tin Vua hiểu biết loài người cao quý của tụi tao hả?”

Văn Tư Thành tỏ ra là một tín đồ thần linh cuồng nhiệt, chửi Quý ngài phát thanh ỏm tỏi.

“Mày biết không? Từ lúc mày xuất hiện gián đoạn cuộc giao lưu bạn bè giữa chúng tao, tao đã hết sức thông cảm cho mày, nhãi con giống mày chắc chắn thiếu hụt tế bào thần kinh gương(*) đúng không? Ấy, ấy, ánh mắt ngơ ngác của mày là sao vậy, không biết tế bào thần kinh gương là gì phải không? Tao nói cho mày biết, đó là tế bào có tác dụng phản chiếu hành vi của người khác, là một trong những đặc điểm tiến hóa từ vượn thành loài người, có thể bắt chước từ hành động đơn giản đến phức tạp, cũng khiến con người biết được cái gì gọi là nhìn sắc mặt, nhìn ánh mắt… Mày không biết rất bình thường.”

口交过

Đối với kẻ mồm mép thì phải tấn công bằng mồm mép. Lúc nãy, Văn Tư Thành muốn tấn công Quý ngài phát thanh bằng sức lực nhưng không được cậu ta để ý, ngược lại khi anh bắt đầu chửi đổng thì lại chọc trúng điểm G của Quý ngài phát thanh.

Quý ngài phát thanh cười nhạo: “Chẳng lẽ mày còn tin sự tồn tại của thần trên đời này sao?”

Quý ngài phát thanh sầm mặt: “Mày nói cái gì, mày dám nhục mạ tao?” Sắc mặt cậu ta âm u, lưỡi dao chuyển động trong miệng, giọng nói trầm thấp cực điểm hiện rõ sự tức giận của cậu ta: “Mày tính khoe khoang mồm mép trước mặt tao hả?”

Văn Tư Thành mắng sa sả: “Chính mày là quỷ mà còn không tin trên đời này có thần à? Cách suy nghĩ của mày đúng là trái ngược định luật bảo toàn năng lượng, thứ nhãi con bộ dạng dị hợm. Mày dám không tin Vua hiểu biết loài người cao quý của tụi tao hả?”

Văn Tư Thành: “Đặng Chung cắt cắt, đây là show time của cậu, không phải cậu giỏi nói mấy lời nhục mạ sao?”

Văn Tư Thành sáng mắt, nhục mạ phải để nhục mạ đối phó!

Nhưng anh không giỏi nói mấy lời nhục mạ, nhai đi nhai lại chỉ có mấy câu.

(*) Cơ vòng: Cơ co dãn ở hậu môn, bàng quang

Văn Tư Thành: “Đặng Chung cắt cắt, đây là show time của cậu, không phải cậu giỏi nói mấy lời nhục mạ sao?”

Quý ngài phát thanh: “Chúng mày là loài người nhỏ bé vừa yếu đuối vừa vô dụng. Mặc dù có được sự trợ giúp của Quan thẩm phán nhưng ngay cả vòng vây bình thường như thế cũng không thoát được, còn muốn đánh bại tao tại lĩnh vực sở trường của tao? Dĩ nhiên trên Kẻ ghi chép viết thế, nhưng miệt thị tao, chúng mày tưởng muốn là làm được à?”

Đặng Chung: “?”

Miệng Đặng Chung nói liền tù tì y như súng liên thanh, hoàn toàn không cho Quý ngài phát thanh cơ hội chen vào.

Anh cũng để ý Quý ngài phát thanh rất để tâm khi bị người khác chê bai.

Quý ngài phát thanh: “Chúng mày là loài người nhỏ bé vừa yếu đuối vừa vô dụng. Mặc dù có được sự trợ giúp của Quan thẩm phán nhưng ngay cả vòng vây bình thường như thế cũng không thoát được, còn muốn đánh bại tao tại lĩnh vực sở trường của tao? Dĩ nhiên trên Kẻ ghi chép viết thế, nhưng miệt thị tao, chúng mày tưởng muốn là làm được à?”

Thật ra bọn Văn Tư Thành vốn không biết nhược điểm của chuyện ma Quý ngài phát thanh là gì.

Thật ra bọn Văn Tư Thành vốn không biết nhược điểm của chuyện ma Quý ngài phát thanh là gì.

Lời này của Quý ngài phát thanh giống như hành vi teo não khi tự chứng minh “Tôi là thôn dân” trong lúc chơi trò giết người sói.

“Lý lẽ đơn giản như vậy mà chúng lại không hiểu.”

Rất giống mấy bà tám bàn tán người khác từ đầu ngõ tới cuối xóm, thích sử dụng mồm mép công kích người khác. Lời nói như dao, hèn gì lưỡi của cậu ta đều là dao, đúng là quá hợp!

Đặng Chung hít sâu một hơi, híp nửa mắt, khóe môi nhếch lên, phong thái lập tức hết sức gợi đòn. Anh bắt chước giọng điệu nói chuyện của Quý ngài phát thanh.

“Mày biết không? Từ lúc mày xuất hiện gián đoạn cuộc giao lưu bạn bè giữa chúng tao, tao đã hết sức thông cảm cho mày, nhãi con giống mày chắc chắn thiếu hụt tế bào thần kinh gương(*) đúng không? Ấy, ấy, ánh mắt ngơ ngác của mày là sao vậy, không biết tế bào thần kinh gương là gì phải không? Tao nói cho mày biết, đó là tế bào có tác dụng phản chiếu hành vi của người khác, là một trong những đặc điểm tiến hóa từ vượn thành loài người, có thể bắt chước từ hành động đơn giản đến phức tạp, cũng khiến con người biết được cái gì gọi là nhìn sắc mặt, nhìn ánh mắt… Mày không biết rất bình thường.”

(*) Tế bào thần kinh gương: còn gọi là Miror Neurons(*) Tác giả chỉ ghi là 口过(*) Tế bào thần kinh gương: còn gọi là Miror Neurons

Quý ngài phát thanh: “?”

“Mày biết tại sao tao nói rất bình thường không? Mày không biết đúng không, mày chắc chắn không biết rồi. Nhìn bộ dạng và cách ăn mặc của mày chắc vẫn còn là học sinh cấp ba, rất thích giở mồm mép.Từ sáng đến tối dẩu cái miệng bô lô ba la rồi lại nhìn người khác chướng mắt chính là kiếp sống con người của mày, à không, là niềm vui duy nhất của kiếp sống chuyện ma chứ gì? Cái lũ chỉ chăm chăm mê đắm vẻ ngoài, không để ý học tập. Đúng rồi, mày bảo là dùng sự tích của những chuyện ma khác để thúc đẩy phát sinh sợ hãi đúng không ? Vậy sao không kể chuyện về mình đi?”

“Vì mày không có chuyện gì để nói phải không, cùng lắm là bắt chước người khác khoe khoang mấy câu đại loại như cấu tạo miệng tao khác cấu tạo miệng chúng mày. Miệng chúng mày là miệng, miệng tao là cơ vòng(*) . Tạm thời mày đừng nói, tao biết tám phần là mày nói các loại lý do như che giấu thực lực bản thân, nhưng rốt cuộc vì che giấu hay là vì sự tích của mày chẳng đáng một xu so với người khác thì còn chưa biết.”

Văn Tư Thành sáng mắt, nhục mạ phải để nhục mạ đối phó!

(*) Tế bào thần kinh gương: còn gọi là Miror NeuronsVương Tư Tuệ đeo nút tai lên, âm thanh xung quanh biến mất, lòng dần bình tĩnh lại.(*) Cơ vòng: Cơ co dãn ở hậu môn, bàng quang

Ban đầu Quý ngài phát thanh tức đến mặt mày trắng bệch, sau đó cười khẩy: “Mày tên Đặng Chung đúng không, tao biết rõ mày từ trong miệng người khác…”

Đặng Chung hít sâu một hơi, híp nửa mắt, khóe môi nhếch lên, phong thái lập tức hết sức gợi đòn. Anh bắt chước giọng điệu nói chuyện của Quý ngài phát thanh.

Miệng Đặng Chung nói liền tù tì y như súng liên thanh, hoàn toàn không cho Quý ngài phát thanh cơ hội chen vào.

Ban đầu Quý ngài phát thanh tức đến mặt mày trắng bệch, sau đó cười khẩy: “Mày tên Đặng Chung đúng không, tao biết rõ mày từ trong miệng người khác…”

Vương Tư Tuệ đang thỉnh thần, không thể để chuyện ma quấy nhiễu!

Đặng Chung ngắt lời cậu ta ngay lập tức: “Làm sao mày có thể biết rõ tao từ miệng đứa khác, thằng đó từng chơi miệng(*) cho tao chưa mà biết rõ tao?”

Nhưng anh không giỏi nói mấy lời nhục mạ, nhai đi nhai lại chỉ có mấy câu.

Văn Tư Thành và Đặng Chung muốn tấn công, nhưng xung quanh bọn họ toàn là vòng vây được tạo từ lưỡi dao. Dù sức lực lớn cỡ nào, chỉ cần chuyện ma kia nói chuyện, lưỡi dao sẽ bay tới vèo vèo, bọn họ không có cách nào tấn công đối phương!

Nhưng anh không giỏi nói mấy lời nhục mạ, nhai đi nhai lại chỉ có mấy câu.Vương Tư Tuệ triệu hồi thần linh thành công, phân thân của thần sắp giáng xuống nơi này.(*) Tác giả chỉ ghi là 口过Đối với kẻ mồm mép thì phải tấn công bằng mồm mép. Lúc nãy, Văn Tư Thành muốn tấn công Quý ngài phát thanh bằng sức lực nhưng không được cậu ta để ý, ngược lại khi anh bắt đầu chửi đổng thì lại chọc trúng điểm G của Quý ngài phát thanh., mình đoán là viết tắt của chữ Quý ngài phát thanh: “Chúng mày là loài người nhỏ bé vừa yếu đuối vừa vô dụng. Mặc dù có được sự trợ giúp của Quan thẩm phán nhưng ngay cả vòng vây bình thường như thế cũng không thoát được, còn muốn đánh bại tao tại lĩnh vực sở trường của tao? Dĩ nhiên trên Kẻ ghi chép viết thế, nhưng miệt thị tao, chúng mày tưởng muốn là làm được à?”口交过Rất giống mấy bà tám bàn tán người khác từ đầu ngõ tới cuối xóm, thích sử dụng mồm mép công kích người khác. Lời nói như dao, hèn gì lưỡi của cậu ta đều là dao, đúng là quá hợp!, có nghĩa là quan hệ bằng miệng =)))

Quý ngài phát thanh: “?”

Quý ngài phát thanh mỉm cười mở miệng. Cậu ta nói chuyện rất khó nghe, không phải là dùng từ tệ hại mà là giọng điệu và bộ dạng lúc nói lý lẽ của cậu ta.

Văn Tư Thành chửi bậy trong lòng, ngầm cảm thán: Đặng cắt cắt không hổ là gia súc, nói chuyện thật trâu bò!

Giọng Vương Tư Tuệ đúng lúc vang lên, lờ mờ hư ảo giống như thánh âm: “Tới rồi.”

Vương Tư Tuệ triệu hồi thần linh thành công, phân thân của thần sắp giáng xuống nơi này.

***

P/s (Zens Zens): Câu hỏi gợi ý Pass từ Chương 21 – 112 : Link

5 12 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

55 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Thùy Linh
Thùy Linh
2 Năm Cách đây

Chương này ông Chung chửi nghe đã ghê?? rất nhiều từ ngữ chuyên ngành nhá rất là chanh chua??

Ann Nguyen
Ann Nguyen
2 Năm Cách đây

Quá đã luôn anh Chung, đọc tới giờ mới biết anh có tài đấu võ mồm đỉnh cao.

Ash Hyeong do
Ash Hyeong do
2 Năm Cách đây

Ban đầu tui nghĩ chị Thiển giỏi mồm mép nhất trong mấy người này, kết hợp với sự lươn lẹo trơ tráo của chị khiến chuyện ma tức chớt.
Nhưng đến nay diện kiến anh Chung mới thấy đỉnh cao mồm mép là như thế nào. Đã giỏi nhục mạ lại còn giàu tri thức nữa chứ.

Khanhi
Khanhi
2 Năm Cách đây

anh Chung mồm mép đỉnh quá nói một tràng không vấp mà còn tri thức nữa chớ

Quanh
Quanh
2 Năm Cách đây

Uầy đọc mấy chương trước tưởng Đặng Chung chỉ là ăn nói thẳng thắn khó nghe, ai ngờ ảnh lại có biệt tài phun châu ngọc ác tới z :))))))

55
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!