Cá muối cứu thế – Chương 25(1)

Chương 25(1)

Thủ lĩnh chuyện ma

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Văn Tư Thành, Vương Tư Tuệ và Đặng Chung thông qua triệu hồi thần linh, được Thần Bùn Vàng giúp đỡ giải quyết chuyện ma Quý ngài phát thanh trong phòng phát thanh, nhưng không lập tức giết chết cậu ta. Hắn đi trừ trong đầu không liên quan ý nghĩ, nói nói.

Trước khi chết, Quý ngài phát thanh giải thích rất nhiều chuyện cho bọn họ. Bọn họ nín đắc rất đau, biểu cảm thượng cũng có thể nhìn ra.

Ví dụ như thủ lĩnh chuyện ma có thể khống chế tất cả chuyện ma trong khu vực này. Chuyện ma giáo viên chủ nhiệm mà Vân Thiển và Văn Tư Thành gặp mặt lúc đó đột nhiên trở quẻ là do Quý ngài phát thanh đứng đằng sau khống chế. Hắn tu dài ngón tay nắm trứ màu xanh rượu ly, tôn lên đắc.

Lại ví dụ như Kẻ ghi chép, cũng chính là chiếc máy tính kia, nó là sơ hở mà Quan thẩm phán cố tình để lại để nhắm vào chuyện ma. Lúc ở trên tay Quan thẩm phán, nó có thể phục tùng tất cả, dù là một câu nói cũng có thể thay đổi thuộc tính chuyện ma. Đối phương đáy mắt chỗ sâu lóe lên trứ không thể tiếp cận đích.

Nội dung còn rất nhiều, cùng với một câu chuyện khiến người ta nghe thấy mà phẫn nộ.

Quý ngài phát thanh là một trong những thủ lĩnh chuyện ma. Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang có tổng cộng năm thủ lĩnh chuyện ma, là Ngũ đại quái đàm mà lúc trước Lý Vĩ Cơ từng đề cập tới. Không chừng đặc biệt đến cùng nàng quen biết đích người một dạng.

Bọn chúng bao gồm Kẻ hấp thụ nỗi sợ, Kẻ phanh thây, Quý ngài phát thanh, Nhà mỹ học và Quan thẩm phán.

Quan thẩm phán là người sáng tạo thế giới chuyện ma. Mặc dù bốn thủ lĩnh chuyện ma kia khinh thường cậu nhưng cũng phải thừa nhận cậu mới là thủ lĩnh của tất cả chuyện ma. Thứ ba cái thế giới tận thế truy tới cái quỷ cuồng động dục.

Chuyện ma là do Quan thẩm phán sáng tạo, dựa vào Quan thẩm phán. Không có cậu, những chuyện ma khác đều chẳng là gì.

Lúc mi bt đu, Quaníthm phán cý trao quynɩlc, đng xemìchuyn ma trongÎtrưng và conĪngưi chém giếtln nhau. Cuĭphát hin trưcĪchuyn ma, loàingưi yếu tkhông chu niùmt đòn, bèntăng thêm quyõtc cho chuyn(ma.

Ln sau, đtĮnhiên loài ngưivà chuyn maļcó th chungsng hòa bình.Điu này không¹hp ý cu,cu bèn míkhóa Trò chơiÍchuyn ma.

Quan thmļphán là kôcc k xuxa bnh hon.Cu thích nhìnóthy ngưi tafchém giết vàvũng vy tìmíđưng sng trongtuyt vng. Lúcsau còn chưaľtha mãn, bnĨthân cu cũngếtham gia vàoftrò chơi, hưngîth s kinhngc và đauíkh ca ngưikhác sau khibiết đưc sītht.

K hp thni s, K{phanh thây, Quýngài phát thanhïvà Nhà móhc vn làhc sinh NhtīTrung thc nghimThành ph HoánìGiang. Nhng kđó ln lưtlà Hi trưngHi hc sinh,Trưng ban bóngr, thành viênìphòng phát thanhfvà con gáiĩTrưng ban giámhiu. Tt cıđu là bnЇhc ca TngÍHành Ch lúcđó.

Hành đng caĩbn ngưi bnơchúng trong trưnghc đúng là¸ác bá, nhưngcòn lâu milàm ra nhngưhành vi ác)đc như sauɩnày.

Sau khi gpíTng Hành Ch,[con quái thúác nim trong¹lòng bn chúngmi hoàn toànưthc tnh, lnmnh lên tngìngày.

Ban đu bnìchúng ghét TngHành Ch vìcu đưc thycô biu dương,írõ ràng làcô nhi nghèo)hèn mà liİbày ra b¸dng thanh cao,ĩkhông mun ăchung vi bnîchúng

Hơn na TngHành Ch làmt tên biếnthái.

Cu thích quanĩsát ngưi khácđbng ánh mtbiến thái, thíchsưu tm tưliu và nhchp xác chếtsát th liênĪhoàn các kiu.ếChó mèo điõlc trong trưngĮs b cuíbiến thành tiêubn, còn viếtmy câu chuynbun nôn khiếnăngưi khác khóĩchu.

Bn chúng xébài tp ca(Tng Hành Ch,lt úp bànca cu miįl ra nhngtm nh biếnéthái va misưu tp, khuyếnìkhích hc sinhãc lp bàixích Tng HànhЇCh, khiến cuïkhông th hoànthành bài tpnhóm, biến thànhchut chy quađưng, ngưi ngưiĬđòi đánh. Ban²đu, bn chúngch mun TngĪHành Ch cúiúđu.

Cho đến khibn chúng pháthin mt hcsinh tham giabt nt TngHành Ch mttích, tr bnfngưi chúng rakhông ai pháthin. Hc sinhíb mt tíchging như bthế gii xóasch. Bn chúngrt s hãi,chy đi cht²vn Tng HànhЇCh.

Tng Hành Chýkhông nói gì,s lưng hcísinh mt tíchtăng lên.

Hành viùbt nt lúcìsau càng trmtrng , midn la làìbn thân caiNhà m hcbiến mt. Chuynnày khiến bnngưi bn chúngrt tc gin.ï

Bn chúng bt°Tng Hành Ch,°nht cu phòng m thuttrên tng caonht ca thưívin, đt labên ngoài, lykhói da cukhai hết michuyn.

Chú bo vítun tra điũngang qua, nghethy tiếng gõca cu cuđca Tng HànhCh, nhưng bNhà m hcЇda đng loăchuyn bao đng.Con gái chúýbo v cũngàhc trongЇtrưng, ông biếtЇkhông th làmĭgì đám hcsinh quyn lc{này, đành philàm như không¸thy mà b°đi. Tng HànhCh không gõca na.

Bn ngưiúbn chúng btĩTng Hành Ch(phi khai hếtmi chuyn mith cu đi.

Lúcísau, ngn lanh biến thànhtrn ha honôch là ngoàiiý mun, bnchúng cũng bíkt bên trong.Có điu lúcđưc cu, ngưiĩta hi cònnhng hc sinhkhác kt bênùtrong hay không,bn chúng sb trách mngbèn không nóicó Tng HànhĨCh bênítrong.

Lương tâm chúùbo v triũdy, nói chođi cha cháyrng còn mthc sinh mcùkt.

Thế nhưng đã}không còn kp,)bt đu tphòng m thut,xích st dínhìmáu phân bkhp trưng, kéotoàn b Nht(Trung thc nghimThành ph HoánóGiang xung vcìsâu.

Tng Hành Ch)trong thế giinày không philà Tng HànhÎCh trong thếgii hin thc.

Cuĩđã là thưtp hp caľs tà ác.

LúcQuý ngài phátthanh gii thíchcâu chuyn khôngànói thng tên}h Tng HànhCh, sut câuchuyn ch dùngĩ“hc sinh nđ thay thếtên ngưi. Sau)khi k xong,Quý ngài phátfthanh đ bangưi Văn TưÏThành đánh giáìcui cùng aiđúng ai saiïtrong chuyn này.

VănTư Thành ngheÎxong hết sccm khái: “Hóaĩra không phiũai thếĺgii này cũng:có m.”

Ngayìlp tc, anhvà Đng Chunglao vào đánhQuý ngài phátthanh ti tp.ùLn đu tiênĪh thy kbo lc likhông biết xuìh đi bobn h đánhÏgiá ai đúngai sai trongchuyn này mtcách hiên ngangľnhư vy!

Nhim vêca ngưi chơiđi ti thếgii tn thế]là dit trɪnhân t tnthế. Mc dùbn h thôngơcm cho Quanthm phán, nhưng{lp trưng btđng, bn hvn phi điphó Quan thmfphán.

Lúc Văn TưiThành k chuynnày cho VânThin, Tng HànhCh im lngĮđng nghe, khôngũh ngăn cn.

Chngqua lúc nóiâđến s thíchĮca mình, cuhơi cau mày.

VănTư Thành dùngãbn con súc°vt đ miêuıt đám ngưiĭNhà m hc,ïTng Hành Chkh cưi thànhĩtiếng.

Ngón tayõrũ hai bênngưi cu khínhúc nhích, gânâxanh trên muùbàn tay ni(lên, mt đtítuôn ra tngĩsi xích stđung đưa, kéoéNhà m hcÏđã rơi vàoitrng thái điên(di xung lòngưđt.

Hành đng:ln này daítt c ngưichơi git mình,h tưng TngīHành Ch munıđi phó mình.

Cóđiu không cn¹s, mt thnlinh đang đngđng sau bnăh! Đúng lúcɨcó th đìngài đi phónhân t tnthế!

Thn Bùn Vàngcm thy đâylà thi cơ]đ tín đthay đi cáchànhìn v mình.Ngài h mtátiếng, không hïhng thú viícâu chuyn ca°loài ngưi. Bnĺtính con ngưiơlà đng vtghê tm, nhngchuyn này hoànÎtoàn bình thưng.

Ngàiýphóng thn thut,ìánh sáng vànglóa mt chiếuúvào dây xích.{Ngưi chơi bchói, không khiĪnhm hai mtĭli.

Ánh sáng biếnmt, chng cógì xy ra.

Tng Hành Chívn còn đngđó, tò mòưquan sát ThnếBùn Vàng, cũnhư Thn BùnɩVàng đt pháojhoa rc rôcho cu xem.

TngĩHành Ch: “Ánhésáng này đpìtht, ngài đanglàm o thutíà?”

Văn TưîThành: “…Cái nàyÍlà ném pháosáng h?”

ĐngChung, Thiên HànhĩKin cùng LýDuy: H, đâyÍlà thn linh?

VươngôTư Tu trmmc không nói,ïThn Bùn Vàng°càng hong hthơn ngưi chơi.)Sao thn thutèca ngài liíkhông có hiuЇqu đi vilinh hn loàiìngưi thế²gii này?

Thời điểm mỗi thần linh ra đời đều sẽ có một khả năng thiên phú, Thần Bùn Vàng cũng vậy. Khả năng thiên phú của ngài là đôi mắt sự thật, có thể nhìn thấu mọi dấu vết giả tạo, có điều không thể sử dụng lung tung ở Thần giới, dễ mạo phạm đến những thần linh khác.

Cậu muốn giữ cô lại.

Nhân tố tận thế biết sự tồn tại của người chơi không quan trọng, cuối cùng gì chúng cũng sẽ biến mất, bí mật sẽ không bị tiết lộ.

Thần Bùn Vàng sử dụng đôi mắt sự thật. Ngài phát hiện được một chuyện khó tin, Tống Hành Chỉ không phải linh hồn loài người mà là một bộ phận của thần linh nào đó…

Vân Thiển giơ tay lên lau mắt, khịt mũi. Người xưa nói đúng, đàn ông đẹp mã chẳng có ai tốt, đối xử với đàn ông không thể trao tim chỉ có thể trao thận.

Giới phất tay, đuổi Thần Bùn Vàng ra khỏi thế giới rồi lại biến mất lần nữa.

Thần Bùn Vàng đang muốn nhìn kỹ hơn, bỗng nhiên ngài nhìn thấy vị thần linh mang ngài tới đây xuất hiện. Đôi mắt sự thật chưa đóng của ngài nhìn thấy khuôn mặt thật sự của vị thần linh này.

Vân Thiển muốn về nhà.

Thiên Hành Kiện: “Hầy, thần linh trên đời nhiều như vậy, cái này không được thì đổi cái khác.”

Khuôn mặt hai người họ hoàn toàn giống nhau, chỉ khác là một người thanh niên và một người thiếu niên.

Giới phất tay, đuổi Thần Bùn Vàng ra khỏi thế giới rồi lại biến mất lần nữa.

Sắc mặt Tống Hành Chỉ ảm đạm, nhìn chăm chú Vân Thiển.

Người chơi chỉ thấy Thần Bùn Vàng lâm trận bỏ chạy, tam quan(*) vỡ nát. Đây là thần linh ngược đời gì vậy?

Vân Thiển mặc kệ Tống Hành Chỉ, cô nhìn đám người Văn Tư Thành: “Mọi người ra tay đi, tôi không thể nào ra tay diệt trừ cậu ấy.”

Thời điểm mỗi thần linh ra đời đều sẽ có một khả năng thiên phú, Thần Bùn Vàng cũng vậy. Khả năng thiên phú của ngài là đôi mắt sự thật, có thể nhìn thấu mọi dấu vết giả tạo, có điều không thể sử dụng lung tung ở Thần giới, dễ mạo phạm đến những thần linh khác.

Bọn họ đồng loạt khuyên nhủ cô vứt bỏ gốc cây cũ, chạy về hướng rừng rậm bạt ngàn, cứ như Vương Tư Tuệ bị tên đàn ông đểu cáng tổn thương.Cậu biết rõ thế giới này tệ hại cỡ nào. Cậu nhìn thấy vẻ mặt muốn rời đi trên gương mặt mỗi người, kể cả Vân Thiển.Vân Thiển và Văn Tư Thành không hề nhúc nhích.(*) Tam quan bao gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan

Văn Tư Thành, Đặng Chung, Thiên Hành Kiện và Lý Duy vây quanh Vương Tư Tuệ: “Em gái, đừng để chuyện này trong lòng.”

Trong lòng những người chơi cũ, người chơi thần chọn và thần linh cực kỳ trâu bò, chỉ cần thần linh giáng xuống, nhân tố gì cũng bị tiêu diệt. Kết quả thì sao?

Cô mở miệng: “Tôi sẽ không trách cậu, trong chuyện này, cậu mới là người vô tội.”

Vương Tư Tuệ bị đả kích tột cùng, có chuyện gì khiến tín đồ tuyệt vọng hơn hình tượng thần linh của mình sụp đổ?

Trong nháy mắt cô ta lên tiếng, Lý Duy giật mình, nhìn ánh mắt đáng sợ của Đặng Lan Lan.

Vân Thiển và Văn Tư Thành không hề nhúc nhích.

Văn Tư Thành, Đặng Chung, Thiên Hành Kiện và Lý Duy vây quanh Vương Tư Tuệ: “Em gái, đừng để chuyện này trong lòng.”

Vương Tư Tuệ khóc nức nở: “Tại sao ngài ấy bỏ em, do em không tốt sao?”

Vương Tư Tuệ khóc nức nở: “Tại sao ngài ấy bỏ em, do em không tốt sao?”

Cậu không muốn đôi mắt luôn cười của Vân Thiển mang theo cảm xúc khác, đặc biệt là cảm xúc ghét cậu.

(*) Tên hai quyển sách bài tập bổ trợ.

Đặng Chung: “Không thể nào, rõ ràng là bản thân tên kia tệ lậu, chuyện ma cũng không xử lý được.”

Vương Tư Tuệ: “Anh không được nói ngài ấy như vậy!”

Đặng Lan Lan: “Các người không muốn làm thì để tôi.”

Thiên Hành Kiện: “Hầy, thần linh trên đời nhiều như vậy, cái này không được thì đổi cái khác.”

Bọn họ đồng loạt khuyên nhủ cô vứt bỏ gốc cây cũ, chạy về hướng rừng rậm bạt ngàn, cứ như Vương Tư Tuệ bị tên đàn ông đểu cáng tổn thương.

Rốt cuộc Vân Thiển lên tiếng. Cô nhìn về phía Tống Hành Chỉ, đôi mắt không còn trong trạng thái tràn ngập ánh sáng nữa.

Văn Tư Thành vỗ bắp đùi: “Tôi nói này, cũng chỉ có học sinh chỗ cậu là rảnh háng, học sinh cấp ba trường thực nghiệm chúng tôi cả ngày làm bài còn không kịp…”

Tình cảnh vốn dĩ hết sức căng thẳng bỗng trở tràn đầy ấm áp.

Lý Duy khẽ lắc đầu, làm sao Đặng Lan Lan lại cảm thấy gượng ép được. Anh nhớ kỹ khuôn mặt Đặng Lan Lan trong đầu, chỉ đợi lúc trở về hiện thực tiến hành điều tra. Cô ta chắc chắn là một tội phạm!

“Lúc trước, cậu lợi dụng sự đồng cảm của tôi đối với cậu sao? Đúng là lời nói trước phòng mỹ thuật của cậu không phải nói dối, nhưng cậu che giấu chân tướng thật sự… Cậu có thể dễ dàng giải quyết những người này như trở bàn tay, vậy tại sao cậu lại muốn giả vờ đáng thương trước mặt tôi. Tôi không muốn bắt đầu trò chơi lần thứ tư với cậu.”

Rốt cuộc Vân Thiển lên tiếng. Cô nhìn về phía Tống Hành Chỉ, đôi mắt không còn trong trạng thái tràn ngập ánh sáng nữa.

Vương Tư Tuệ: “Chị đừng gượng ép bản thân, chúng ta có thể tìm cách khác rời khỏi…”

Bỗng nhiên Tống Hành Chỉ sợ hãi, cậu muốn giải thích nhưng không biết phải nói cái gì.

Vân Thiển giơ tay lên lau mắt, khịt mũi. Người xưa nói đúng, đàn ông đẹp mã chẳng có ai tốt, đối xử với đàn ông không thể trao tim chỉ có thể trao thận.

Bọn họ đồng loạt khuyên nhủ cô vứt bỏ gốc cây cũ, chạy về hướng rừng rậm bạt ngàn, cứ như Vương Tư Tuệ bị tên đàn ông đểu cáng tổn thương.

Cô mở miệng: “Tôi sẽ không trách cậu, trong chuyện này, cậu mới là người vô tội.”

Bọn Đặng Chung, Thiên Hành Kiện bày ra tư thế phòng thủ theo bản năng, Lý Duy lấy súng lục ra nhắm về phía Tống Hành Chỉ.

Tống Hành Chỉ nhìn thấy khóe mắt Vân Thiển hơi lấp lánh, khí thế giảm xuống số không. Cậu cuống cuồng nói: “Cứ tiếp tục như thế cũng được, nếu em không thích thì chúng ta không bắt đầu lần chơi thứ tư… Em đừng khóc.”

Bỗng nhiên Tống Hành Chỉ sợ hãi, cậu muốn giải thích nhưng không biết phải nói cái gì.

Cậu không muốn đôi mắt luôn cười của Vân Thiển mang theo cảm xúc khác, đặc biệt là cảm xúc ghét cậu.

Bọn họ nói chuyện không kiêng kỵ Tống Hành Chỉ nữa. Tống Hành Chỉ là nhân tố tận thế, không phải người bản xứ, quy tắc bắt người chơi bảo mật với người bản xứ không có hiệu lực —— Về mặt này, Chúa cứu thế khá nhân tính hóa, không phải hệ thống cứng nhắc, sẽ căn cứ vào nhận thức của người chơi mà thay đổi quy tắc. Có điều có thể nhận ra không phải chuyện gì Chúa cứu thế cũng biết, nó cũng cần người chơi đi thăm dò thế giới tận thế.

Tống Hành Chỉ bước tới gần người chơi, xích sắt xê dịch theo, cậu không hề tỏ ra ác ý.

Vân Thiển mặc kệ Tống Hành Chỉ, cô nhìn đám người Văn Tư Thành: “Mọi người ra tay đi, tôi không thể nào ra tay diệt trừ cậu ấy.”

Người chơi chỉ thấy Thần Bùn Vàng lâm trận bỏ chạy, tam quan(*) vỡ nát. Đây là thần linh ngược đời gì vậy?

“Lúc trước, cậu lợi dụng sự đồng cảm của tôi đối với cậu sao? Đúng là lời nói trước phòng mỹ thuật của cậu không phải nói dối, nhưng cậu che giấu chân tướng thật sự… Cậu có thể dễ dàng giải quyết những người này như trở bàn tay, vậy tại sao cậu lại muốn giả vờ đáng thương trước mặt tôi. Tôi không muốn bắt đầu trò chơi lần thứ tư với cậu.”

Sắc mặt Tống Hành Chỉ ảm đạm, nhìn chăm chú Vân Thiển.

(*) Tam quan bao gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan

Văn Tư Thành gãi đầu, gật rồi lại lắc, rốt cuộc thở dài thườn thượt.

Lý Duy: “Tôi cũng không làm được.”

Đặng Chung và Vương Tư Tuệ trầm mặc, Thiên Hành Kiện nói: “Như vậy chúng ta không thể nào rời khỏi nơi này, lẽ nào cứ đứng đây mãi sao?”

Đặng Lan Lan: “Các người không muốn làm thì để tôi.”

Văn Tư Thành gãi đầu, gật rồi lại lắc, rốt cuộc thở dài thườn thượt.

Trong nháy mắt cô ta lên tiếng, Lý Duy giật mình, nhìn ánh mắt đáng sợ của Đặng Lan Lan.

Trong lòng những người chơi cũ, người chơi thần chọn và thần linh cực kỳ trâu bò, chỉ cần thần linh giáng xuống, nhân tố gì cũng bị tiêu diệt. Kết quả thì sao?

Vương Tư Tuệ: “Chị đừng gượng ép bản thân, chúng ta có thể tìm cách khác rời khỏi…”

Tống Hành Chỉ: “Như vậy chắc hẳn mọi người rất muốn trở về.”

Lý Duy khẽ lắc đầu, làm sao Đặng Lan Lan lại cảm thấy gượng ép được. Anh nhớ kỹ khuôn mặt Đặng Lan Lan trong đầu, chỉ đợi lúc trở về hiện thực tiến hành điều tra. Cô ta chắc chắn là một tội phạm!

Tình cảnh vốn dĩ hết sức căng thẳng bỗng trở tràn đầy ấm áp.

Đặng Chung và Vương Tư Tuệ trầm mặc, Thiên Hành Kiện nói: “Như vậy chúng ta không thể nào rời khỏi nơi này, lẽ nào cứ đứng đây mãi sao?”

Đặng Lan Lan: “Sao lại gượng ép, hiện giờ cậu ta là nhân tố dẫn đến thế giới tận thế. Từ nghĩa lớn mà xét, giết cậu ta không phải là đang cứu thế giới sao? Không giết cậu ta, chúng ta sẽ mãi mãi bị nhốt ở thế giới này, không thể nào về nhà.”

Bọn họ nói chuyện không kiêng kỵ Tống Hành Chỉ nữa. Tống Hành Chỉ là nhân tố tận thế, không phải người bản xứ, quy tắc bắt người chơi bảo mật với người bản xứ không có hiệu lực —— Về mặt này, Chúa cứu thế khá nhân tính hóa, không phải hệ thống cứng nhắc, sẽ căn cứ vào nhận thức của người chơi mà thay đổi quy tắc. Có điều có thể nhận ra không phải chuyện gì Chúa cứu thế cũng biết, nó cũng cần người chơi đi thăm dò thế giới tận thế.

Nhân tố tận thế biết sự tồn tại của người chơi không quan trọng, cuối cùng gì chúng cũng sẽ biến mất, bí mật sẽ không bị tiết lộ.

Khuôn mặt hai người họ hoàn toàn giống nhau, chỉ khác là một người thanh niên và một người thiếu niên.

Thiên Hành Kiện: “Đúng vậy, lớp mười hai thì khỏi phải nói, mỗi ngày làm Ngũ tam Hoàng cương(*), đi nhà xí cũng là xa xỉ.”

Đặng Lan Lan không hề áy náy về việc giết Tống Hành Chỉ, nhưng cô ta không biết làm sao để giết cậu.

Dưới sự cản trở của xích sắt, thậm chí cô ta còn chẳng thể đến gần cậu.

Thần Bùn Vàng đang muốn nhìn kỹ hơn, bỗng nhiên ngài nhìn thấy vị thần linh mang ngài tới đây xuất hiện. Đôi mắt sự thật chưa đóng của ngài nhìn thấy khuôn mặt thật sự của vị thần linh này.

Tống Hành Chỉ hoàn hồn, hỏi lại: “Tại sao nói tôi sẽ dẫn đến thế giới tận thế, đây là nguyên nhân người phái các người tới đây khiến tôi biến mất sao? Các người tới từ cùng một nơi, không phải người cùng thế giới với tôi đúng không… Có thể nói cho tôi biết chỗ các người trông như thế nào không?”

Nhưng nếu vậy cô sẽ không cười nữa.

Tống Hành Chỉ hoàn hồn, hỏi lại: “Tại sao nói tôi sẽ dẫn đến thế giới tận thế, đây là nguyên nhân người phái các người tới đây khiến tôi biến mất sao? Các người tới từ cùng một nơi, không phải người cùng thế giới với tôi đúng không… Có thể nói cho tôi biết chỗ các người trông như thế nào không?”

Tống Hành Chỉ bước tới gần người chơi, xích sắt xê dịch theo, cậu không hề tỏ ra ác ý.

Bọn Đặng Chung, Thiên Hành Kiện bày ra tư thế phòng thủ theo bản năng, Lý Duy lấy súng lục ra nhắm về phía Tống Hành Chỉ.

Vân Thiển và Văn Tư Thành không hề nhúc nhích.

Vân Thiển vẫn còn tức giận, ngược lại Văn Tư Thành lại nghiêm túc trả lời sự khác nhau và giống nhau của thế giới bọn họ và nơi này. Tống Hành Chỉ tập trung lắng nghe.

Đặng Lan Lan không hề áy náy về việc giết Tống Hành Chỉ, nhưng cô ta không biết làm sao để giết cậu.

Tống Hành Chỉ nhìn thấy khóe mắt Vân Thiển hơi lấp lánh, khí thế giảm xuống số không. Cậu cuống cuồng nói: “Cứ tiếp tục như thế cũng được, nếu em không thích thì chúng ta không bắt đầu lần chơi thứ tư… Em đừng khóc.”

Văn Tư Thành vỗ bắp đùi: “Tôi nói này, cũng chỉ có học sinh chỗ cậu là rảnh háng, học sinh cấp ba trường thực nghiệm chúng tôi cả ngày làm bài còn không kịp…”

Thiên Hành Kiện: “Đúng vậy, lớp mười hai thì khỏi phải nói, mỗi ngày làm Ngũ tam Hoàng cương(*), đi nhà xí cũng là xa xỉ.”

Thần Bùn Vàng sử dụng đôi mắt sự thật. Ngài phát hiện được một chuyện khó tin, Tống Hành Chỉ không phải linh hồn loài người mà là một bộ phận của thần linh nào đó…Lý Duy: “Tôi cũng không làm được.”(*) Tên hai quyển sách bài tập bổ trợ.

Đặng Lan Lan: “Sao lại gượng ép, hiện giờ cậu ta là nhân tố dẫn đến thế giới tận thế. Từ nghĩa lớn mà xét, giết cậu ta không phải là đang cứu thế giới sao? Không giết cậu ta, chúng ta sẽ mãi mãi bị nhốt ở thế giới này, không thể nào về nhà.”

Trừ Đặng Lan Lan và Vân Thiển, những người còn lại đều tham gia câu chuyện. Bỏ đi xích sắt, mọi người tạo thành một vòng tròn thảo luận dưới ánh mặt trời, hết sức ấm áp.

Cậu biết rõ thế giới này tệ hại cỡ nào. Cậu nhìn thấy vẻ mặt muốn rời đi trên gương mặt mỗi người, kể cả Vân Thiển.

Tống Hành Chỉ: “Như vậy chắc hẳn mọi người rất muốn trở về.”

Cậu biết rõ thế giới này tệ hại cỡ nào. Cậu nhìn thấy vẻ mặt muốn rời đi trên gương mặt mỗi người, kể cả Vân Thiển.

Dưới sự cản trở của xích sắt, thậm chí cô ta còn chẳng thể đến gần cậu.

Vân Thiển muốn về nhà.

Thần Bùn Vàng sử dụng đôi mắt sự thật. Ngài phát hiện được một chuyện khó tin, Tống Hành Chỉ không phải linh hồn loài người mà là một bộ phận của thần linh nào đó…

Vương Tư Tuệ: “Anh không được nói ngài ấy như vậy!”

Cậu muốn giữ cô lại.

Vân Thiển vẫn còn tức giận, ngược lại Văn Tư Thành lại nghiêm túc trả lời sự khác nhau và giống nhau của thế giới bọn họ và nơi này. Tống Hành Chỉ tập trung lắng nghe.

Nhưng nếu vậy cô sẽ không cười nữa.

5 10 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

8 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Nona Nguyễn
Nona Nguyễn
3 Năm Cách đây

Đoạn cuối nghe thấy tội tội cho tiểu Tống quá…

Thanh Hà
Thanh Hà
3 Năm Cách đây

Uiii thương Tống Hành Chỉ ghê ???

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

không biết cuối cùng thì ai ra tay với THC được nhỉ

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Ai đúng ai sai cái nỗi gì, đám người đáng ghét chỉ biết bắt nạt người khác thì hay ho gì hơn ai chứ?

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Chỉ ca đừng lo cuối cùng vẫn sẽ gặp được Vân chó thôi, Vân chó sẵn sàng trao thận cho anh rồi =))))))

Big fan của trường Damocles
Big fan của trường Damocles
2 Năm Cách đây

Thương bạn Chỉ quá ? @Giới anh làm gì đi chứ sao chỉ đứng xem z thôi í hả

Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Ông Giới đâu rồi chx lên sân khấu à?

An Linh
An Linh
2 Năm Cách đây

bạo lực học đường bao giờ mới chấm dứt?

8
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!