Cá muối cứu thế – Chương 25(2)

Chương 25(2)

Thủ lĩnh chuyện ma

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Mọi người trầm mặc, bọn họ chưa bao giờ gặp nhân tố tận thế tốt tính như vậy. Bậc thang đích phần cuối cùng là nhất gian phòng mỹ thuật.

Tống Hành Chỉ nhìn lướt qua cây súng trong tay Lý Duy, thầm nói: Súng này có thể giết mình.

Xích sắt bỗng nhiên vung lên, Văn Tư Thành kêu quang quác, nhóm người té ngã la liệt, tất cả đều bị xích sắt trói gô. Nàng đích mỹ là khí tức đích tỏa ra, dù cho là không thấy rõ nàng.

Vân Thiển bất ngờ không kịp đề phòng, bị ép ngồi lên xích sắt, tình trạng tốt hơn những người khác nhiều. Thế rồi Chỉ núp ở Tên hạ nhân sau lưng, thân thể run rẩy.

Tống Hành Chỉ lạnh mặt nói: “…Tôi không muốn chết, đám người ngoại lai các người có tư cách gì quyết định sống chết của tôi. Cho dù tôi thật sự dẫn đến tận thế thì đã sao, thế giới này đối xử với tôi như vậy, chẳng lẽ không đáng bị hủy diệt sao?” Chỗ ngồi thượng đích mỹ học gia hiển nhiên sửng sốt.

Lý Duy nổ súng, đạn bắn trúng bả vai Tống Hành Chỉ, máu tươi chảy ra.

Xích sắt đánh trúng cánh tay Lý Duy, súng lục rơi xuống đất nhưng bị xích sắt đánh bay tới trước mặt Vân Thiển. Người này gia hoàn toàn không để ý phòng mỹ thuật trong.

Đám người bị xích sắt kéo đi, một lực hút giống như đầm lầy hút mọi người xuống dưới đất. Va rồi gia cười tiếng như chuông bạc.

Tống Hành Chỉ ấn bả vai chảy máu, thấp giọng nói: “Sau khi bước vào trò chơi mới, các người sẽ chẳng nhớ được gì nữa, cũng sẽ không nhớ tới thế giới tươi đẹp mà các người từng ở. Nhưng đừng lo, tôi sẽ nhớ kỹ thay các người.” Càng như vậy, hắn càng không có cách nào sinh ra.

Rốt cuộc Thiên Hành Kiện cũng nhận ra Tống Hành Chỉ không nói đùa, anh quát: “ĐM, sao đột nhiên cậu trở mặt vậy, không phải ban nãy nói chuyện vui vẻ lắm sao?”

Vân Thiển nhặt súng lục trong tầm tay, rốt cuộc nhìn về phía Tống Hành Chỉ: “Tại sao nó có thể làm cậu bị thương?” Người nhận gia vừa yếu nổi giận, lại nghe thấy Tên hạ nhân.

Tống Hành Chỉ cau mày, nhưng không trả lời. Xích sắt cố sức kéo mọi người đi, tất cả đều hoảng loạn.

Nếu tht s như TngêHành Ch nói,bn h sákhông nh bnthân là ngưichơi, vy chng°phi s bınht mãi mãiī đây sao…

Súngcó th gâyĪthương tích choTng Hành Ch,không chng cóíth giết cu.

GingóĐng Lan Lanđim tĩnh: “VânóThin, giết cuta, nếu nhưĨcô không thlàm đưc thì²ném súng chotôi.”

Cô taékhông mun bìnht đây,Ĩthi gian ngnïcòn đưc, nếuЇlà thi gianĮdài s khiếncô ta phátđiên.

Xích st nânglên, bt mingĐng Lan Lan,ri li baoībc ly côta, nhìn tngoài ging như¹mt cc strn chc.

Tiếp đó,ĭtt c mingưi đu bdây xích bcľthành cc st,Ïchm chm đáp}xung.

Ch có mtmình Vân Thinõkhông b dâyxích bao bc.àCô giơ súngìv phía đngơmosaic Tng HànhCh.

Hơn mt naɨchân cô lúnxung dưi, váyĩđng phc ltılên do vưngvào xích st.

TngóHành Ch tign cô, quÏmt gi xung.Áo sơ mitrng trên cơth gy yếuɩrng thùng thình,Їcu vươn taylt váy li…Nhn ra mìnhva làm gì,íTng Hành Chílp tc rúttay v, ngngmt nhìn VânếThin.

Súng ca VânîThin dch chuynxung dưi, TngùHành Ch hi:ê“Súng này có{th giết tôi,em s giếttôi sao?”

Đuúsúng nhm thngvào si tóc[rũ xung trưctrán Tng HànhCh. Vân Thinbóp cò, giơÍsúng: “Đoàng!”

TngIHành Ch: “…

Cu d khócd cưi nhìnVân Thin cònchưa m chtan toàn, mingmô phng tiếngïsúng n như,tht, da cugit mình.

Vân Thinjth tay xung,ıtay kia chvào đu TngHành Ch: “Đmít ưt chļbiết khóc nhưcu din vaiÎngưi xu gìch, đng dinna, chúng tanghĩ cách khác.”

Tng Hành Ch:ĩ“Nếu còn cócách khác, mingưi s không ri rmnhư lúc nãy.”Cu kéo tayĬVân Thin xung,áp nh lênêgò má: “Tôithích em… vàĪc bn caem.”

Si tócìmm mi caĭcu c vàolòng bàn tayíVân Thin hơiĩnga, nhưng lib cu nmĩcht.

Nhit đ cơth cu vnİthp như cũ,có th bivì vy mà)cu mi hưngémình v phíaàm áp.

Vân Thincó th cmnhn đưc thíchÎmà Tng HànhòCh nói khôngfphi là thíchóđơn thun. Thíchca cu dànhicho cô khôngľging vi thích°ca đám VănTư Thành.

Bi vìïnhư thế, cô[mi mun nóirõ ràng.

Vân ThinÍkh m ming:}“Tng Hành Ch,jchúng ta quenĮnhau chưa đưcmy ngày. Cuèthích tôi, khnăng ln nhtlà vì tôiđt nhiên xuthin đi ttıvi cu. Cuĩmun phn ttnày cho nênmi thích tôi.Đây không phi°là thích trongquan h namn mà cunghĩ, cho nênıcu không cnáhi sinh bnthân. Cu cóth sáng toInên thế giiècu mun, thànhlp xã hikhông tưng caõmình

Đt nghiênòVân Thin ttïtiếng, cm giácôm ưt truynti t lòngïbàn tay khiếncô bt giácãmun cun tayli.

Tng Hành Chľđang liếm tayícô!

Vân Thin chiĩby trong lòng,đu óc trngrng: “V thànhĩniên đng cólàm như vy!”

Tng Hành Ch:ĩ“Tính thêm thigian đây,įtôi đã thànhÎniên lâu ri…

Tng Hành ChÏnâng tay cmísúng ca Vân[Thin lên, tay}kia vén siɨtóc rũ xung,đt đu súngílên vng tránĬláng mn, khóemt hơi ng(đ vì xúc²đng.

“Nếu làm thếănày, em s¸luôn nh titôi ch?”

TngîHành Ch sđ Vân Thinīđi, nhưng cumun Vân Thinmãi mãi nhÏti cu.

Không, khôngĩnhng tôi khôngnh cu màĮcòn s mauīchóng quên schcu!” Vân Thinmun di súngīđi, nhưng lib Tng HànhCh cưng épgi cht.

Thế cũngìkhông sao, nơi)này chng cóch nào đángnh c.” TngHành Ch nhìníra Vân Thinĩnói di, cuĬbiết ch cnVân Thin tétay giết mình,c đi côÍs không quên¹đưc đon kýic này.

Tng HànhįCh lúc nàychính là mtík bo lc¹vô tình.

Cu lyxích st tróiácht Vân Thin,ĩdây xích làÏmt phn cafcu, cu cóth cm nhnõđưc th không{nên chm vào,ĩtrái tai cuđ ng: “Cmơn mi ngưiđã cho tôiòkhong ký cɪđp đ, miđngưi không cnphi lijđây mà nênĩtr li nơiíca mình.”

TngïHành Ch nhânhàng di chuynjngón cái lênùtrên.

Ánh mt VânThin l vЇs hãi, lnđu tiên ging[nói tr nênhong lon: “Đng…

Ngón cái TngHành Ch đtlên ngón trɨca cô, n(cò súng.

Đoàng ——

Súng n nhươsm.

Tm mt tiįđen.

Đã kimÍtra nhân ttn thế

Thanhlý thế giihin ti, đItoàn vn thếıgii 78%】

Đánhũgiá: Làm rttt! Phn thưng90.000 t!】

【 Smng đã dùnglà 3 (1ĩln 100 t),ètr 300 t,phn thưng cònli 89.700 t.Đã phát, mikim tra vàìnhn!】

Ch sãcng hiến đãtính gp, hêthng kim trach s cnghiến tm thichưa m, xinhãy ch đi】

Mưi ngày naıbt đu dchơchuyn đến thếgii tn thếôtiếp theo, éChúa cu thế¹chúc bn mtcuc sng hnhïphúc】

Thi đim tmnhìn sáng lênln na, VânThin đã trĩli thế giiban đu, đinthoi trên tayrung lên.

“【 Ngânèhàng Dân thương】 Tài khon7699 ca bncng thêm 89.700ýt vào ngàyú3 tháng 9,s dư hinti là 94.700,03đt.”

“【 Tròchơi Noah 】Chúc mng bnơln đu tiênêhoàn thành tròchơi gii cu²tn thế. Bns bưc vàoếtrò chơi tiếpĩtheo vào 15:00:01ngày 13 tháng9. Xin hãychun b!”

Thời gian hiện tại là 09:16 ngày 3 tháng 9, chỉ vừa trôi qua 1 phút ở thế giới hiện thực.

Giới: “?”

Sương đen vẫn luôn lẩn quẩn trên bầu trời thành phố Hoán Giang xảy ra biến đổi. Cuối cùng thanh kiếm sắc nhọn treo trên đầu tất cả cư dân thành phố, thậm chí nhân dân cả nước đã rơi xuống.

Nhưng Vân Thiển lại cảm giác như đã trôi qua mấy đời, đôi tay run rẩy liên hồi.

Tống Hành Chỉ lập tức hùng hồn đáp: “Lão già, ngài đừng tưởng tôi nhỏ tuổi mà gạt tôi, ngay cả Vân Thiển mà ngài cũng không thích thì làm sao chúng ta là một được!”

Tác giả có lời muốn nói:

Cô ghét Tống Hành Chỉ.

Cô ghét Tống Hành Chỉ.

Thế giới mà Tống Hành Chỉ tạo ra đã được cứu rỗi, nhưng thế giới thật sự cậu ở sẽ không được cứu giúp.

***

Giới khác với những thần linh khác, thần linh vô dục vô cầu nhưng ngài không như vậy. Ngài sinh ra từ dục vọng của loài người, là thể tập hợp của tất cả dục vọng. Bản thân ngài không thể khống chế những thứ này, dẫn đến sinh vật tín ngưỡng ngài đều sẽ bị kích phát dục vọng, đi về hướng hủy diệt.

Giới trở lại phòng mỹ thuật. Ngài ngồi xuống, cánh tay vung ngang xích sắt, ngưng tụ ra một bóng dáng mờ nhạt.

Sau khi người chơi rời khỏi thế giới tận thế, xích sắt liên tục tuôn từ dưới lòng đất lên, chen chúc phá hủy phòng mỹ thuật, lan rộng giống như thủy triều, tràn ra ngoài trường học.

***

Tại một bệnh viện nào đó của thành phố Hoán Giang, phần lớn y tá bác sĩ lo lắng chạy tới phòng hồi sức cấp cứu. Đèn đỏ chớp nháy, tiếng báo động inh ỏi ——

Giới không thể nghe thấy tiếng lòng phân thân dục vọng của mình, đầu ngón tay ngài ấn lên đầu Tống Hành Chỉ, truyền thẳng ý nghĩ vào.

Không đợi bọn họ đến, điện tâm đồ thiếu niên nằm trên giường bệnh trong phòng vô trùng đã dần chuyển sang vạch ngang.

Dục vọng phải được thỏa mãn mới có thể thu hồi. Giới phải để Tống Hành Chỉ hoàn thành chấp niệm.

Từng học sinh hôn mê bất tỉnh khác trong phòng bệnh rơi vào tình trạng nguy kịch.

Tất cả mọi người đều phải nhận sự trừng phạt đích đáng.

Giới gật đầu tiếp: “Cô ta là tín đồ của ta.” Ngài ngập ngừng, tăng thêm bốn chữ “một trong những tín đồ.”

Sương đen vẫn luôn lẩn quẩn trên bầu trời thành phố Hoán Giang xảy ra biến đổi. Cuối cùng thanh kiếm sắc nhọn treo trên đầu tất cả cư dân thành phố, thậm chí nhân dân cả nước đã rơi xuống.

Thời gian hiện tại là 09:16 ngày 3 tháng 9, chỉ vừa trôi qua 1 phút ở thế giới hiện thực.

Vô số xích sắt trong sương đen phá mây bay ra như mãng xà khổng lồ, đâm xuống mặt đất, phá hủy vô số tòa nhà.

Vô số xích sắt trong sương đen phá mây bay ra như mãng xà khổng lồ, đâm xuống mặt đất, phá hủy vô số tòa nhà.

Giới đứng giữa không trung, thờ ơ bàng quan trước sự trốn chạy và la hét của thế nhân.

Ngài là thần linh, Tống Hành Chỉ là một trong những phân thân dục vọng của ngài. Mục đích chuyến đi lần này của ngài là thu hồi phân thân, nhưng Tống Hành Chỉ có chấp niệm chưa hoàn thành, ngài phải để cậu hoàn thành mới có thể thu hồi.

Thế giới mà Tống Hành Chỉ tạo ra đã được cứu rỗi, nhưng thế giới thật sự cậu ở sẽ không được cứu giúp.

Tất cả mọi người đều phải nhận sự trừng phạt đích đáng.

Tống Hành Chỉ không để ý sự ngập ngừng kỳ lạ của Giới, phồng má hỏi: “Vậy ngài thích Vân Thiển à?”

Giới trở lại phòng mỹ thuật. Ngài ngồi xuống, cánh tay vung ngang xích sắt, ngưng tụ ra một bóng dáng mờ nhạt.

Giới khẽ gật đầu: “Ngươi là một phần tách ra của ta.”

Bóng dáng kia ngày càng rõ ràng, đồng phục học sinh áo trắng quần đen, hai mắt nhắm nghiền, trán bị đạn bắn thủng một lỗ, sau gáy là một mảng máu tanh.

Tại một bệnh viện nào đó của thành phố Hoán Giang, phần lớn y tá bác sĩ lo lắng chạy tới phòng hồi sức cấp cứu. Đèn đỏ chớp nháy, tiếng báo động inh ỏi ——

Là Tống Hành Chỉ.

Từng học sinh hôn mê bất tỉnh khác trong phòng bệnh rơi vào tình trạng nguy kịch.

Giới chữa trị vết thương, giơ tay ấn lên đỉnh đầu người kia, bắt đầu dung hợp.

Nhưng dung hợp nửa giờ, ngài đột ngột hất Tống Hành Chỉ ra, rên lên một tiếng, khóe môi rỉ máu: “Chấp niệm chưa hoàn thành sao…”

Dưới sự chỉ dẫn của thần tối cao, ngài phân chia tất cả dục vọng ra, ném tới những thế giới khác nhau, để cho chúng tự mình trưởng thành, thỏa mãn dục vọng rồi lại thu hồi. Đây là cách tu hành chỉ có ngài làm được.

Giới khác với những thần linh khác, thần linh vô dục vô cầu nhưng ngài không như vậy. Ngài sinh ra từ dục vọng của loài người, là thể tập hợp của tất cả dục vọng. Bản thân ngài không thể khống chế những thứ này, dẫn đến sinh vật tín ngưỡng ngài đều sẽ bị kích phát dục vọng, đi về hướng hủy diệt.

Dưới sự chỉ dẫn của thần tối cao, ngài phân chia tất cả dục vọng ra, ném tới những thế giới khác nhau, để cho chúng tự mình trưởng thành, thỏa mãn dục vọng rồi lại thu hồi. Đây là cách tu hành chỉ có ngài làm được.

Thứ dục vọng chỉ cố chấp với phụ nữ này thà không thu hồi còn hơn!

Tống Hành Chỉ mặc kệ gương mặt lạnh băng của Giới, cậu nói tiếp: “Không phải ngài nói mình là thần linh sao, ngài dẫn tôi đi gặp Vân Thiển, tôi sẽ tin ngài là thần linh. Lúc nhìn thấy tôi chết, cô ấy cứ rơi nước mắt mãi, chắc chắn cũng thích tôi. Nếu thấy tôi hồi sinh, nhất định cô ấy sẽ rất vui.”

Dục vọng phải được thỏa mãn mới có thể thu hồi. Giới phải để Tống Hành Chỉ hoàn thành chấp niệm.

Lão già? Ngài ư?

Cậu ngượng ngùng vặn vẹo cơ thể, gần như uốn người thành hình bánh quai chèo.

Tống Hành Chỉ không ngờ cậu có thể nhìn thấy ánh mặt trời lần nữa. Cậu đứng trước mặt một thanh niên mang gương mặt giống hệt mình nhưng lại hết sức uy nghiêm.

Giới không thể nghe thấy tiếng lòng phân thân dục vọng của mình, đầu ngón tay ngài ấn lên đầu Tống Hành Chỉ, truyền thẳng ý nghĩ vào.

Tống Hành Chỉ: “Ngài biết Vân Thiển không?”

Ngài là thần linh, Tống Hành Chỉ là một trong những phân thân dục vọng của ngài. Mục đích chuyến đi lần này của ngài là thu hồi phân thân, nhưng Tống Hành Chỉ có chấp niệm chưa hoàn thành, ngài phải để cậu hoàn thành mới có thể thu hồi.

Đầu mày Giới cau lại, không hiểu cách thức tư duy của dục vọng Cố chấp. Ngài đáp: “Ta không thích loài người.”

Tống Hành Chỉ cau mày nhìn Giới: “Tôi và ngài là một?”

Sau khi người chơi rời khỏi thế giới tận thế, xích sắt liên tục tuôn từ dưới lòng đất lên, chen chúc phá hủy phòng mỹ thuật, lan rộng giống như thủy triều, tràn ra ngoài trường học.

Giới khẽ gật đầu: “Ngươi là một phần tách ra của ta.”

Vân Thiển: Không những tôi không vui, tôi còn đập bể cái đầu chó của cậu 🙂

Tống Hành Chỉ: “Ngài biết Vân Thiển không?”

Giới gật đầu tiếp: “Cô ta là tín đồ của ta.” Ngài ngập ngừng, tăng thêm bốn chữ “một trong những tín đồ.”

Giới: “…”

Tống Hành Chỉ không để ý sự ngập ngừng kỳ lạ của Giới, phồng má hỏi: “Vậy ngài thích Vân Thiển à?”

Đầu mày Giới cau lại, không hiểu cách thức tư duy của dục vọng Cố chấp. Ngài đáp: “Ta không thích loài người.”

Giới: Ta tự mắng ta

Tống Hành Chỉ cau mày nhìn Giới: “Tôi và ngài là một?”

Tống Hành Chỉ lập tức hùng hồn đáp: “Lão già, ngài đừng tưởng tôi nhỏ tuổi mà gạt tôi, ngay cả Vân Thiển mà ngài cũng không thích thì làm sao chúng ta là một được!”

Giới: “?”

Giới đứng giữa không trung, thờ ơ bàng quan trước sự trốn chạy và la hét của thế nhân.

Lão già? Ngài ư?

Rõ ràng ngài là thần linh nhỏ tuổi nhất.

Tống Hành Chỉ mặc kệ gương mặt lạnh băng của Giới, cậu nói tiếp: “Không phải ngài nói mình là thần linh sao, ngài dẫn tôi đi gặp Vân Thiển, tôi sẽ tin ngài là thần linh. Lúc nhìn thấy tôi chết, cô ấy cứ rơi nước mắt mãi, chắc chắn cũng thích tôi. Nếu thấy tôi hồi sinh, nhất định cô ấy sẽ rất vui.”

Cậu ngượng ngùng vặn vẹo cơ thể, gần như uốn người thành hình bánh quai chèo.

Giới: “…”

Thứ dục vọng chỉ cố chấp với phụ nữ này thà không thu hồi còn hơn!

Giới chữa trị vết thương, giơ tay ấn lên đỉnh đầu đối phương, bắt đầu dung hợp.

***

Nhưng Vân Thiển lại cảm giác như đã trôi qua mấy đời, đôi tay run rẩy liên hồi.

Rõ ràng ngài là thần linh nhỏ tuổi nhất.***Thứ dục vọng chỉ cố chấp với phụ nữ này thà không thu hồi còn hơn!Tác giả có lời muốn nói:

Giới: Ta tự mắng ta

Vân Thiển: Không những tôi không vui, tôi còn đập bể cái đầu chó của cậu 🙂

5 10 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

14 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
keobonggonmauhong
keobonggonmauhong
2 Năm Cách đây

Anh Tống biến thái quá đi, còn đâu hình tượng thần linh uy nghiêm của Giới nữa

luwucii
luwucii
2 Năm Cách đây

Không biết có không nhưng mong chờ đến cảnh dục vọng Cố Chấp với Giới đánh nhau
để giành Vân Thiển :))

Yuyu
Yuyu
2 Năm Cách đây

Haha bị phân thân của mình chửi là lão già kkkk

Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Đang buồn buồn cái hài ngang à
Mỗi lần Giới xh là bắt đầu tấu hài ???

14
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!