Cá muối cứu thế – Chương 75

Chương 75

Nhìn mông biết người

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Lần đầu tiên Vân Thiển biết Bang hội người chơi còn có cứ điểm.

Nhìn từ bên ngoài tòa nhà đảm nhiệm cứ điểm là một nhà thờ bình thường, nam nữ già trẻ ra ra vào vào, mặt mũi mỗi người nghiêm nghị, có tổ chức, có kỷ luật.

Vân Thiển: “Mấy người giống tà giáo thật đấy.”

Bùi Chí Vũ: “?”

“Tà giáo con khỉ, đây nơi tổ chức hoạt động tôn giáo được chính phủ phê duyệt đàng hoàng. Cô không nhìn thấy tấm bảng treo trên cửa chính hả? Bang hội người chơi chúng tôi là tổ chức đoàn thể hợp pháp, không phải tụ tập phi pháp!”

Vân Thin: “Tôi ch nóivy thôi, anhlàm gì kíchđng thế.”

BùiChí Vũ: “Dp¸đi.”

Bùi HưngóNhu: “Mi ngưi²là bn bètng hp tácvi nhau. Anh,èanh đng khóôchu thế.”

BùiChí Vũ: “Côta cha chpngưi ca thếīgii tn thế!Đây là ti¹ln!”

Anh cý hù daĮVân Thin.

Vân Thincòn lâu miêtin. Nếu làếti ln tht,làm sao BùiĩChí Vũ cònĩcó tâm trngnói đùa vicô.

T đu đến[cui, Văn NhânDu đu bìnhtĩnh, rõ rànglà ngưi đếnêt thế giitn thế nhưngli không sĺBang hi ngưichơi làm gìmình.

Trưc khi ngưil bưc vào¹c đim Banghi ngưi chơicn tiến hành°đăng ký.

Ngưi gácca đưa mt(t khai, bênļtrên yêu cuũđin “Tên h, Chng tc, “có phi,ngưi bn xũ thế giiìkhác không,ênếu chn phithì yêu cuđin “Bn đăngký qun chếïcư dân thếégii khác

VănįNhân Du cmthy thú v,anh bt đuđin.

Vân Thin: “Cácìngưi đã làmchính quy thếri à?”

BùiChí Vũ: “Đươngnhiên, nếu ai°cũng t giucư dân thếgii tn thếìnhư cô, thếgii chúng tas tr nênthế nào?”

BùijHưng Nhu lptc ct ngang:ìLà quy tcĬmi gp rútban hành mt²tun nay, đãtruyn đt đếnóBang hi ngưichơi tngthành ph. Dùĩcho giu giếmïcư dân thế¹gii tn thếļcũng s bîthiết b chúngtôi phát minhósau này quétra.”

Vân Thinkinh ngc nhìnBùi Hưng Nhu.ĩMi my ngàyékhông gp, côìging như biếnthành mt ngưiİkhác, phong tháivô cùng chngchc, dáng vtiu thư hoànÎtoàn biến mt.

Ngheý trong li°nói ca BùióChí Vũ thììhình như BùiĩHưng Nhu đãtr thành ngưiìph trách cđim Bang hingưi chơi này.

VănúNhân Du đin³t khai xong,ĩBùi Hưng Nhu²ly đi, chp[mt tm nhth ri liĩnói: “Sau khih thng ghinhn s thayđi thông tinca anh °thế gii chúng[tôi.”

Vân Thin]lên tiếng: “Thtîra tôi cònhai ngưi đếnt thế giiưtn thế, cóĩth cho thêmĩhai t khaiákhông?”

Bùi ChíïVũ và BùiíHưng Nhu: “…I

Bùi Hưng Nhuýnói: “Cô kếtĪbn vi tôi,:tôi gi cô{biu mu đinót, nh cá³nhân thì davào đnh dngınh th đinĺt. Nếu bnôh còn giânăng lc đcbit ca thếãgii ban đu,vy cn tiđây tiến hànhIkim tra trìnhjđ ti ch.”ľ

Vân Thin: “Đtôi bo bnÏtôi dn hti.”

Cô giìtin cho Văn[Tư Thành.

Văn TưThành: 0.0, ,īanh đưa bnh ti ngay.

Spĩxếp xong xuôi,jBùi Chí Vũİri đi trưc,)Bùi Hưng Nhuĩgii thích choVân Thin vìơsao Bang hiíngưi chơi phi°làm như thế.

Vicđnày phi btđđu nói ts xut hinca Chúa cuľthế.

Căn c vàomt vài ghichép đ li,òsau khi hoànĩthành nhim vChúa cu thế,bt c aiītrong nhóm ngưichơi đu tiênùrt lâu vĩtrưc đưc Chúacu thế lachn đu đtÎđưc li íchârt ln, sngơsung sưng trongthế gii hinthc.

Đng thi, bnòh s dngkinh nghim cóóđưc t thếgii tn thếđđ phát trinăthế gii hiníthc. Lch sľthế gii bnĮh tng cóļmt ln điênhy vt khoaìhc k thutkhông th tưngtưng ni, đólà s thayîđi ngưi chơimang li thế:gii hin thc.

Thưngĩcách mt đonthi gian, Chúacu thế sli xut hin.ÏThi gian xuthin kéo dàiĩkhông c đnh,mi ln đus chn sílưng ngưi chơinht đnh, điujphái bn hcu giúp nhngôthế gii tnthế khác.

Ban đu,ngưi chơi chếtì thế gii:tn thế thìcũng s chếtĩ thế giiïhin thc, nhưngîcó th lyìvà trao điòvt phm tthế gii tnthế và Chúaɨcu thế.

Điu nàyòkhiến ngưi chơico đu rtc, thm chívì cưp gitvt phm gimng mà đánhnhau, cu giúp,thế gii tnìthế ch cònlà nhim víhoàn thành cho²có.

Chúa cu thếjthay đi, ngưichơi có sĩln sinh mng(tương đương có)th chết vôs ln), nhưng}s có s²khác nhau giach s tinhthn mi ngưi,và hy bîtác đng lên)thân th ³thế gii hinthc sau khilàm xong nhimđv.

Điu này rtĩcuc cũng khiếnngưi chơi ľtp trung cuígiúp thế gii.

Kếītiếp, Chúa cuthế thay đinguyên tc chnIngưi chơi. Ngưiɪđưc Chúa cuĺthế la chnïcó th có)mt vài khuyếtđim nh nàyn v tínhcách, nhưng vcơ bn đuïkhông xu, đa}phn d mmlòng.

Cui cùng cũngxut hin vnưđ, có ngưiéchơi b sinhvt bán thngian ác ³thế gii tnthế la thànhngưi què, choľphép chúng điti thế giinày.

Thế gii hinthc không cóthn linh boýtr, ngưi trôngcoi chính làbn thân ngưiàbn x. Chcn mt ngưiãbn x mming đng ýÏcho cư dânthế gii khácbưc vào thìcó nghĩa là,đã m ramt khe h.

NgưiIchơi thông quaChúa cu thếđi ti vôs thế giitn thế, cóĮvài sinh vtímnh m thế gii tnthế ngi đưcɪmùi t kheĩh hoc trùngíhp đi tithế gii hinÎthc.

Khe h khôngếđưc thn linh}đích thân váli s ngàycàng m rng.Cũng bi khôngcó thn linhếqun lý, sìlưng bn chúngcàng ngày càngĩnhiu.

Ban đu Banghi ngưi chơiɪdo ngưi chơiĩt mình hpli, mc đíchõlà đ điphó nhng quái,vt này. Vèsau, nơi nàytr thành bangóhi tp hpìngưi chơi Chúa(cu thế, châyếu là đýngưi chơi cóĺth liên kếtđhành đng trongithế gii tnĪthế, đi phóquái vt trthành chuyn bíímt.

Nhng sinh vtĩthân thin ôthế gii khács đưc Bang¹hi ngưi chơisp xếp chã, nhng sinhăvt đc ácăs b gilà “d nguyên(*), cn pháingưi đi tiêudit.

(*) Tht raítác gi dùngt 异端 (dđoan) nghĩa làĩngun gc l,ï nưc mìnhơt d đoanli ch nhngđiu k lvà huyn bít tin đnnhm nhí, choénên mình thyás dng chd đoan đây không hp,vì vy điáthành d nguyên.

Banđu không cóınhiu ngưi biết°đến s tnưti ca dnguyên, dù làũngưi chơi trongBang hi ngưióchơi cũng chưaơchc biết đưc.Mt s ngưitrong bang choưrng mình cóɨth gii quyết,îkhông cn gâyhoang mang.

Dn dnľs lưng dɪnguyên tăng lên,ľngưi chơi thamgia Bang hiìngưi chơi btIđu biết đếnɨs tn tiica chúng, bnïh s đưcôBang hi ngưichơi che ch.Ngưi không thamgia Bang hi²ngưi chơi gpàphi bn chúngãcũng ch đànhĩt cu phúc.

Gnna tháng nay,ès lưng dınguyên tăng vt,ļđi ngũ boan đc bitīđi phó dnguyên liên tcm rng chiêuïm. Bùi ChííVũ và BùiHưng Nhu migia nhp Điếbo an gn³đây, bn hİđu mun gópĪmt phn sclc ca mình}bo v thếgii.

Mun tr tnĬgc vn đánày bt bucĺphi có mtthn linh bnglòng ch đngènhn thế giica bn h.

Vìvy Bang hi:ngưi chơi liênótc dâng lêntín đ ưutú cho cácv thn linh:khác nhau, hiivng có mtv thn chĺđng ra mt.

ThnBùn Vàng saulưng Vương TưTu đng ýgiúp đ, nhưngîđáng tiếc khôngphi thn linhcp cao. Ngàimun nhn thếgii bn h,thế gii bnɨh còn chngĩchu nghe theongài.

Nói đến đây,íBùi Hưng Nhukhông khi thdài: “Tôi cũngchng biết tiısao rt nhiujngưi có ntưng kém điıvi Bang hingưi chơi, cnghĩ chúng tôiıly đưc liíích gì đót ch thn¹linh, kiêu ngoĮvênh váo, khôngchu gia nhpÍcùng chúng tôi…

Vân Thin nhÏging lm bm:“Tôi cũng nghenói thế.”

Bùi²Hưng Nhu nhìn³cô: “Tho nàoìlúc thtrn Hnh Phúc,cô không mungia nhp viļchúng tôi. Bâygi tôi đãgii thích rõ°vi cô, côícó th thay)đi cách nhìnīvi Bang hingưi chơi không?”

Vân Thin gtīđu.

Đúng lúc VănTư Thành dnTng Hành ChЇvà Ô THi đến.

Tng HànhĩCh ăn mcchnh t, ÔT Hi ănmc quái d,chiu cao haingưi ging nhau,ïgương mt gingónhau, đng đó ging nhưĨmt cp songsinh khác màuÍda, làm vàicô gái nhđi ngang laĩhét inh i.

BùiHưng Nhu dníhai ngưi điîkim tra nănglc.

Văn Tư Thànhìlm bm: “Sao]vy, anh HaiVăn Nhân khicn kim traúà, tôi thyưanh ta cũngĪcó năng lcõđc bit mà.”

Vân Thin: “?”ư

Văn Nhân Duăthp ging: “Tôich là ngưibình thưng.”

VănTư Thành: “Rõĩràng anh làngưi có nănglc, ngưi bình:thưng làm saoàcó kh năngkinh doanh vơľvét ca ci°nhanh như vy?íAnh mi tiÏthế gii chúngìtôi bao nhiêungày, tôi ngheanh tôi nóiũanh sp lênbng tên nhngjngưi giàu nhtĩthành ph chúngtôi ri nh?”

Vân Thin khiếpđm!

Văn Nhân Duâli nghiêm túcđáp: “Vn chưaľđ, quá ít.”ĬKhông có thtnhiu tin dnĩtúi, trong lòngianh c cmthy thiếu thiếu.

Vân Thin nóicho Văn TưĩThành nhng chuyniBùi Hưng Nhunói vi côlúc nãy.

Văn TưThành bày rab mt thiunăng trí tu,ɨln đu tiênİanh nghe thychuyn như vy.Anh suy nghĩįmt lát riľnói: “Xem rahm trú nĩtôi to lúcľtrưc có tácdng ri, hômɨnào tôi phiĨchuyn vào, bên ngoài nguyíhim quá!”

VânThin nhìn tráiľnhìn phi, thyĩBùi Hưng Nhuícòn chưa đira, cô níuĩcánh tay Văn¹Tư Thành, nhging nói: “Thtra tôi hơikhông yên tâm.”

Văn Tư Thànhvn luôn xem:Vân Thin làem gái già,vn dĩ côdán lên ngưiýanh thì anhĨcũng chng cmgiác gì, chođến khi nhìnïthy b dngcưi híp mtīca Văn NhânDu.

Ánh mắt kia tràn đầy hai chữ “hiền từ(*)”.

Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải đi ra, ánh mắt Bùi Hướng Nhu ẩn chứa sự ngạc nhiên mừng rỡ. Bùi Hướng Nhu biết chuyện này phải đi hỏi Vân Thiển mới được.

Bọn họ có thể cùng du lịch, à không, cùng cứu giúp một thế giới tận thế rồi!

Văn Tư Thành: “…”

Vân Thiển và Văn Tư Thành đồng thanh: “Cô khóc thêm hai tiếng, khóc lớn một chút, chúng tôi sẽ đồng ý.”(*) Tác giả dùng chữ Đương nhiên Vân Thiển cũng từng nói với Bùi Hướng Nhu chuyện cô làm công ty nào, công ty đó sập tiệm. Bùi Hướng Nhu tỏ vẻ không tin, Bang hội người chơi tại Hải Thành do cô phụ trách phát triển rất tốt.核善Người như vậy đương nhiên Bùi Hướng Nhu phải nghĩ cách lôi kéo vào Bang hội người chơi, gia nhập Đội bảo an.,có nghĩa là á***Anh lập tức kéo cánh tay Vân Thiển ra, duy trì khoảng cách xã giao hai mươi centimet trở lên, nghiêm nghị nói: “Vân chó, em có biết cái gì gọi là nam nữ thụ thụ bất thân không. Anh sợ em mà kéo tay anh thêm một lúc nữa, anh sẽ phải làm chị em với em mất thôi!”Lúc Bùi Hướng Nhu nói tới chuyện thú vị giữa Văn Nhân Du và Vân Thiển, hai người đồng loạt xù lông. Cô đã hiểu, Vân Thiển có thể thuyết phục họ.nh mắt thế này này

Bùi Hướng Nhu nói: “Cô có thể gia nhập Đội bảo an của Bang hội người chơi không, cùng đối phó dị nguyên với chúng tôi, bảo vệ thế giới chúng ta sống!”

Bùi Hướng Nhu: Đờ mờ hai con gia súc.

Đầu tín đồ bại não này chỉ toàn chứa mông đít!

Văn Tư Thành: “…”

Văn Nhân Du ngắm nghía mép găng tay, giống như chưa xảy ra chuyện gì.

Tống Hành Chỉ ôm cánh tay trái Vân Thiển, khó chịu nhìn Bùi Hướng Nhu. Bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng quái vật tấn công thông qua đôi mắt của Văn Nhân Du, biết đối với Vân Thiển mà nói thứ đó rất nguy hiểm.

Bùi Hướng Nhu nhỏ giọng rấm rức: “Bây giờ Bang hội người chơi Hải Thành do tôi và anh trai tôi phụ trách. Cô cũng biết anh trai tôi mỗi ngày đều tinh trùng lên não, hệt như đồ bỏ đi, chẳng có tác dụng gì, chỉ có một mình tôi vất vả chèo chống…”

Anh lập tức kéo cánh tay Vân Thiển ra, duy trì khoảng cách xã giao hai mươi centimet trở lên, nghiêm nghị nói: “Vân chó, em có biết cái gì gọi là nam nữ thụ thụ bất thân không. Anh sợ em mà kéo tay anh thêm một lúc nữa, anh sẽ phải làm chị em với em mất thôi!”

Ô Tề Hải/ Tống Hành Chỉ: Có lý!

(*) Là cái meme này đây:

Vân Thiển: “…” Cô cạn lời nhìn về phía Văn Nhân Du.

Kim Thiên Thiên biết chuyện bèn gọi điện chúc mừng: “Hay thật, cô cũng bị kéo vào làm cu li hả? “

Vân Thiển lại là người có thói quen tập luyện hàng ngày, thể lực tốt, biết kỹ thuật đấu vật, thỉnh thoảng còn có bộ phận hỗ trợ chuyên nghiệp từ xa (anh em con chú con bác và cha cô), khiến Văn Tư Thành có cảm giác ôm bắp đùi.

Văn Nhân Du ngắm nghía mép găng tay, giống như chưa xảy ra chuyện gì.

Chuyện như tập thể dục, một mình tập rất chán, tìm bạn mới bền lâu.

Vân Thiển: 【Phù thủy biển cưỡng hôn Thần Chiến Tranh bị sét đánh thành bộ dạng xấu đau xấu đớn. Báng bổ thần linh bị trừng phạt nặng như vậy, mình xinh đẹp như hoa nhường này, không thể vì một cái mông đít mà cháy xém được, phải nhịn… Mông cong chạy thật là nảy, đã biết rồi thì ngắm thêm một chút vậy.】

Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải đi ra, ánh mắt Bùi Hướng Nhu ẩn chứa sự ngạc nhiên mừng rỡ. Bùi Hướng Nhu biết chuyện này phải đi hỏi Vân Thiển mới được.

Từ chỗ Kim Thiên Thiên, Bùi Hướng Nhu biết được Vân Thiển có một thần linh vô danh bảo trợ, Thần Chiến Tranh cũng muốn Vân Thiển làm tín đồ, bên cạnh cô còn có hai tay đấm ghê gớm, có thể nhẹ nhàng đối phó dị nguyên.

(*) Là một biểu tượng cảm xúc, O là đầu người, r là tay úp xuống đất, 2 là hình dáng chân người đang quỳ, Or2 tức là người quỳ xuống, mông khá cong và tròn.

Ban nãy cô từng hỏi hai người có hứng thú gia nhập Đội bảo an không.

Giới: “…”

,có nghĩa là á

Thái độ Ô Tề Hải kiêu ngạo hiện hết lên mặt, nghe thấy câu hỏi của cô chỉ bày ra bộ dạng hai tay đút túi, lười để ý lời cô.

(*) Là cái meme này đây:

Tống Hành Chỉ trông ôn hòa ốm yếu nhưng lại rất khó giao tiếp. Bùi Hướng Nhu nói chuyện với cậu giống như giao tiếp trẻ em tự kỷ, có nghĩa là người đó nhìn bạn, nghe bạn nói nhưng ứ chịu trả lời.

Chỉ có lúc nhắc tới Vân Thiển, thái độ của bọn họ mới tốt hơn một chút.

(*) Tác giả dùng chữ 核善,có nghĩa là ánh mắt thế này này

Vân Thiển: “Chuyện gì?”

Đương nhiên Vân Thiển cũng từng nói với Bùi Hướng Nhu chuyện cô làm công ty nào, công ty đó sập tiệm. Bùi Hướng Nhu tỏ vẻ không tin, Bang hội người chơi tại Hải Thành do cô phụ trách phát triển rất tốt.

Lúc Bùi Hướng Nhu nói tới chuyện thú vị giữa Văn Nhân Du và Vân Thiển, hai người đồng loạt xù lông. Cô đã hiểu, Vân Thiển có thể thuyết phục họ.

Nhưng cô nên nói thế nào để thuyết phục Vân Thiển đây?

Bùi Hướng Nhu nói tiếp: “Nếu sống trong thế giới nguy hiểm, mọi người ra ngoài hẹn hò hoặc làm chút chuyện gì đó rất dễ bị cắt ngang đấy.”

Vân Thiển: “?” Tốc độ xe quá nhanh, cô theo không kịp.

Bùi Hướng Nhu gọi Vân Thiển chuẩn bị trở về lại: “Vân Thiển, tôi có thể nhờ cô một chuyện không?”

Giới: “?”

Vân Thiển: “Chuyện gì?”

***

Vân Thiển: 【Ngài ấy tới đây làm gì? Mình phải thật bình tĩnh, không thể để ngài biết mình đã phát hiện, hay là chạy lên sờ một cái xem cảm giác thế nào?】

Bùi Hướng Nhu nói: “Cô có thể gia nhập Đội bảo an của Bang hội người chơi không, cùng đối phó dị nguyên với chúng tôi, bảo vệ thế giới chúng ta sống!”

Vân Thiển: Ai da, nói chuyện thì nói, sao còn dùng mỹ nhân kế? Vân Thiển cô rõ ràng là người có xu hướng giới tính bình thường, sao có thể bị phụ nữ dụ dỗ?

Từ chỗ Kim Thiên Thiên, Bùi Hướng Nhu biết được Vân Thiển có một thần linh vô danh bảo trợ, Thần Chiến Tranh cũng muốn Vân Thiển làm tín đồ, bên cạnh cô còn có hai tay đấm ghê gớm, có thể nhẹ nhàng đối phó dị nguyên.

Hai người bọn họ hẹn nhau chạy bộ buổi sáng.

Người như vậy đương nhiên Bùi Hướng Nhu phải nghĩ cách lôi kéo vào Bang hội người chơi, gia nhập Đội bảo an.

Người như vậy đương nhiên Bùi Hướng Nhu phải nghĩ cách lôi kéo vào Bang hội người chơi, gia nhập Đội bảo an.

Ô Tề Hải ôm cánh tay Vân Thiển: “Đúng vậy, lá gan chị gái nhỏ xíu, người lại ốm yếu như vậy, mắt nhìn của cô tệ thật đấy!”

Vân Thiển: “Tôi không được đâu, tôi nhát gan sợ chết.”

Bình thường Tống Hành Chỉ đi học, Ô Tề Hải không muốn đi học, cậu bị Văn Nhân Du lừa ra biển bắt cá. Có cậu ở đó, chiếc thuyền không cần lo gặp nguy hiểm.

Ô Tề Hải ôm cánh tay Vân Thiển: “Đúng vậy, lá gan chị gái nhỏ xíu, người lại ốm yếu như vậy, mắt nhìn của cô tệ thật đấy!”

Có cái gì cảm động hơn chuyện đại tiểu thư cúi đầu cầu xin người khác?!

Xung quanh đây có một nhóm chạy bộ buổi sáng, bắt đầu chạy sáng sớm sáu giờ mỗi ngày đến bảy giờ rưỡi.

Tống Hành Chỉ ôm cánh tay trái Vân Thiển, khó chịu nhìn Bùi Hướng Nhu. Bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng quái vật tấn công thông qua đôi mắt của Văn Nhân Du, biết đối với Vân Thiển mà nói thứ đó rất nguy hiểm.

Sau khi Văn Tư Thành biết chuyện, anh cảm khái lão cáo già đúng là lão cáo già, dễ dàng xoay hai cậu nhóc mòng mòng.

Bùi Hướng Nhu nói: “Đúng vậy, hai cậu bạn trai nhỏ của cô rất tài giỏi, bọn họ có thể nhẹ nhàng đối phó dị nguyên, sẽ không để cô xảy ra chuyện đâu.”

Vân Thiển nhiệt tình hỏi: “Anh làm sao vậy, khó chịu à, cần giúp đỡ không?”

Vân Thiển: “…”

Ngài cần tiếp cận Vân Thiển nhưng không muốn bị cô nhận ra, như vậy không tiện nghiên cứu thứ trên người cô có phải Tính dục của ngài không.

Ô Tề Hải và Tống Hành Chỉ lập tức cảm thấy Bùi Hướng Nhu thật biết nói chuyện, nếu như bỏ đi chữ “hai cậu” và “nhỏ” thì càng tốt.

Vân Thiển đang nói đùa với Văn Tư Thành, bỗng khóe mắt liếc thấy người kia, tốc độ chạy lập tức chậm lại.

Bùi Hướng Nhu nói tiếp: “Nếu sống trong thế giới nguy hiểm, mọi người ra ngoài hẹn hò hoặc làm chút chuyện gì đó rất dễ bị cắt ngang đấy.”

Vân Thiển và Văn Tư Thành biết tỏng Bùi Hướng Nhu đang diễn kịch, nhưng bọn họ vẫn mềm lòng.

Giới vừa kết thúc thời gian cấm túc đã lập tức chạy tới thế giới Vân Thiển.

Vân Thiển: “?” Tốc độ xe quá nhanh, cô theo không kịp.

Dù sao Vân Thiển cũng có thể thông qua Văn Nhân Du để liên lạc.

Ô Tề Hải/ Tống Hành Chỉ: Có lý!

Hai người kia quá ngây thơ rồi!

Ban nãy cô từng hỏi hai người có hứng thú gia nhập Đội bảo an không.

Bọn họ giống như hai bụi cỏ đầu tường: “Chị gái/Vân Thiển, chúng tôi có thể giúp sức, không hề cực khổ chút nào, đây chính là thế giới chị/em sống mà.”

Lúc Bùi Hướng Nhu nói tới chuyện thú vị giữa Văn Nhân Du và Vân Thiển, hai người đồng loạt xù lông. Cô đã hiểu, Vân Thiển có thể thuyết phục họ.

Ánh mắt kia tràn đầy hai chữ “hiền từ(*)”.

Vân Thiển: “Hai người yên lặng chút đi!”

Vân Thiển: “…” Cô cạn lời nhìn về phía Văn Nhân Du.

Cô nhìn Bùi Hướng Nhu, đang định mở miệng, chợt thấy Bùi Hướng Nhu cúi đầu cụp mắt.

Anh lập tức kéo cánh tay Vân Thiển ra, duy trì khoảng cách xã giao hai mươi centimet trở lên, nghiêm nghị nói: “Vân chó, em có biết cái gì gọi là nam nữ thụ thụ bất thân không. Anh sợ em mà kéo tay anh thêm một lúc nữa, anh sẽ phải làm chị em với em mất thôi!”

Bùi Hướng Nhu giơ tay lên, ngón trỏ vén mái tóc dài ra sau tai, để lộ sườn mặt xinh đẹp và xương quai xanh nhỏ nhắn bên dưới cổ áo len trễ vai, trông vô cùng xinh đẹp.

Bùi Hướng Nhu nói: “Đúng vậy, hai cậu bạn trai nhỏ của cô rất tài giỏi, bọn họ có thể nhẹ nhàng đối phó dị nguyên, sẽ không để cô xảy ra chuyện đâu.”

Vân Thiển: Ai da, nói chuyện thì nói, sao còn dùng mỹ nhân kế? Vân Thiển cô rõ ràng là người có xu hướng giới tính bình thường, sao có thể bị phụ nữ dụ dỗ?

Bùi Hướng Nhu nhỏ giọng rấm rức: “Bây giờ Bang hội người chơi Hải Thành do tôi và anh trai tôi phụ trách. Cô cũng biết anh trai tôi mỗi ngày đều tinh trùng lên não, hệt như đồ bỏ đi, chẳng có tác dụng gì, chỉ có một mình tôi vất vả chèo chống…”

Cái này mà cũng nhận ra?

Bùi Chí Vũ đi ngang qua, bày bộ mặt người da đen chấm hỏi(*).

Vân Thiển: 【Phù thủy biển cưỡng hôn Thần Chiến Tranh bị sét đánh thành bộ dạng xấu đau xấu đớn. Báng bổ thần linh bị trừng phạt nặng như vậy, mình xinh đẹp như hoa nhường này, không thể vì một cái mông đít mà cháy xém được, phải nhịn… Mông cong chạy thật là nảy, đã biết rồi thì ngắm thêm một chút vậy.】(*) Là cái meme này đây:

Bùi Hướng Nhu: “Tôi biết trước đây ấn tượng của mọi người đối với Bang hội người chơi không tốt, đây là vấn đề do người quản lý, không liên quan đến Bang hội người chơi. Đội bảo an muốn tìm người phù hợp rất khó, nếu cô và Văn Tư Thành có thể cùng tham gia thì không còn gì tốt hơn.”

Bùi Hướng Nhu gọi Vân Thiển chuẩn bị trở về lại: “Vân Thiển, tôi có thể nhờ cô một chuyện không?”

Vân Thiển và Văn Tư Thành biết tỏng Bùi Hướng Nhu đang diễn kịch, nhưng bọn họ vẫn mềm lòng.

Có Văn Tư Thành bên cạnh, anh có thể trông chừng cô. Cho dù đột nhiên phát bệnh, Vân Thiển cũng không cần lo đột nhiên ngã xuống bị xe bên đường tông phải, cô có thể chạy tới nơi cách xa khu nhà để tập luyện.

Có cái gì cảm động hơn chuyện đại tiểu thư cúi đầu cầu xin người khác?!

Giới dừng bước.

Vân Thiển và Văn Tư Thành đồng thanh: “Cô khóc thêm hai tiếng, khóc lớn một chút, chúng tôi sẽ đồng ý.”

Bùi Hướng Nhu: “…”

Nhưng cô nên nói thế nào để thuyết phục Vân Thiển đây?

Rốt cuộc cô cũng có một công việc ổn định có thể ăn no chờ chết.

Bùi Hướng Nhu: Đờ mờ hai con gia súc.

nh mắt thế này này

Đội bảo an tăng thêm hai thành viên mới là Vân Thiển và Văn Tư Thành, trong đó Vân Thiển dắt díu thêm già trẻ lớn bé, vì vậy Đội bảo an tăng thêm bốn người.

Trên đường tập thể dục, Văn Tư Thành dịch chuyển vào thế giới tận thế một lần. Lần này là thế giới người máy muốn hủy diệt địa vị loài người. Sau khi trở lại thế giới này, anh nhận được tin nhắn thời gian bước vào thế giới tận thế tiếp theo giống với Vân Thiển.

Kim Thiên Thiên biết chuyện bèn gọi điện chúc mừng: “Hay thật, cô cũng bị kéo vào làm cu li hả? “

Vân Thiển đau lòng tức giận: “Sắc đẹp hại người!”

***

Đội bảo an cũng xem như là công việc chính thức có lương. Lương mỗi tháng 7000 tệ, dựa vào số lượng dị nguyên tháng đó xử lí được mà phát thưởng, đóng bảo hiểm xã hội và chế độ phúc lợi đầy đủ, chỉ cần túc trực đợi lệnh cứu giúp thế giới.

Bùi Chí Vũ đi ngang qua, bày bộ mặt người da đen chấm hỏi(*).

Vân Thiển nhìn nghề nghiệp đăng ký trong thông tin nhân sự, cuối cùng cô không còn là người hành nghề tự do nữa, mà trở thành người hành nghề tôn giáo. Vân Thiển vô cùng vui vẻ.

Rốt cuộc cô cũng có một công việc ổn định có thể ăn no chờ chết.

Không ngờ Vân Thiển lại phát hiện ra ngài nhanh như vậy!

Đương nhiên Vân Thiển cũng từng nói với Bùi Hướng Nhu chuyện cô làm công ty nào, công ty đó sập tiệm. Bùi Hướng Nhu tỏ vẻ không tin, Bang hội người chơi tại Hải Thành do cô phụ trách phát triển rất tốt.

Bình thường Tống Hành Chỉ đi học, Ô Tề Hải không muốn đi học, cậu bị Văn Nhân Du lừa ra biển bắt cá. Có cậu ở đó, chiếc thuyền không cần lo gặp nguy hiểm.

Ba người bọn họ có thể liên lạc với nhau, khả năng di chuyển của Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải rất nhanh, hoàn toàn có thể làm chuyện của mình, không cần lo lắng Vân Thiển muốn tìm nhưng không tìm được bọn họ.

Giới: “!”

Dù sao Vân Thiển cũng có thể thông qua Văn Nhân Du để liên lạc.

Sau khi Văn Tư Thành biết chuyện, anh cảm khái lão cáo già đúng là lão cáo già, dễ dàng xoay hai cậu nhóc mòng mòng.

Sắc mặt Giới u ám, nhìn Vân Thiển.

Gần đây mỗi ngày Văn Tư Thành đều đến tìm Vân Thiển, biết được Văn Nhân Du lấy lý do lỡ như cần liên lạc Tống Hành Chỉ/ Ô Tề Hải mà dính lấy Vân Thiển như sam.

(*) Là một biểu tượng cảm xúc, O là đầu người, r là tay úp xuống đất, 2 là hình dáng chân người đang quỳ, Or2 tức là người quỳ xuống, mông khá cong và tròn.

核善

Hai người kia quá ngây thơ rồi!

Vân Thiển: 【Đây là mông thần linh mà! Độ cong này, độ nảy này, hiệu ứng thị giác này là độc nhất vô nhị. Là ngài, là ngài, chính là ngài, thần linh mông cong của chúng ta!】

Sáng sớm, Văn Tư Thành lại đến tìm Vân Thiển. Cô đã thay quần áo thể thao, cao giọng hô “Xuất phát.”

Vân Thiển đau lòng tức giận: “Sắc đẹp hại người!”

Hai người bọn họ hẹn nhau chạy bộ buổi sáng.

Văn Tư Thành chuẩn bị rèn luyện, không phải vì giảm cân mà muốn bản thân khỏe mạnh hơn một chút.

Vân Thiển: “Tôi không được đâu, tôi nhát gan sợ chết.”

Vân Thiển: 【Ô hay, hình như cái mông này thấy ở đâu rồi? Chẳng phải là cái mông mình biết đó ư?!】

Chuyện như tập thể dục, một mình tập rất chán, tìm bạn mới bền lâu.

Vân Thiển lại là người có thói quen tập luyện hàng ngày, thể lực tốt, biết kỹ thuật đấu vật, thỉnh thoảng còn có bộ phận hỗ trợ chuyên nghiệp từ xa (anh em con chú con bác và cha cô), khiến Văn Tư Thành có cảm giác ôm bắp đùi.

Bọn họ giống như hai bụi cỏ đầu tường: “Chị gái/Vân Thiển, chúng tôi có thể giúp sức, không hề cực khổ chút nào, đây chính là thế giới chị/em sống mà.”

Có Văn Tư Thành bên cạnh, anh có thể trông chừng cô. Cho dù đột nhiên phát bệnh, Vân Thiển cũng không cần lo đột nhiên ngã xuống bị xe bên đường tông phải, cô có thể chạy tới nơi cách xa khu nhà để tập luyện.

Xung quanh đây có một nhóm chạy bộ buổi sáng, bắt đầu chạy sáng sớm sáu giờ mỗi ngày đến bảy giờ rưỡi.

Vân Thiển và Văn Tư Thành gia nhập nhóm chạy bộ, mỗi ngày đều chạy hăng say.

Vân Thiển: “…”

Trên đường tập thể dục, Văn Tư Thành dịch chuyển vào thế giới tận thế một lần. Lần này là thế giới người máy muốn hủy diệt địa vị loài người. Sau khi trở lại thế giới này, anh nhận được tin nhắn thời gian bước vào thế giới tận thế tiếp theo giống với Vân Thiển.

Bùi Hướng Nhu: “…”

Bọn họ có thể cùng du lịch, à không, cùng cứu giúp một thế giới tận thế rồi!

Văn Tư Thành chuẩn bị rèn luyện, không phải vì giảm cân mà muốn bản thân khỏe mạnh hơn một chút.

Đa số người như Văn Tư Thành chạy bộ rất dễ tổn thương đầu gối, không những anh cần bảo vệ toàn bộ, tốc độ chạy cũng không thể quá nhanh. Cho nên bọn họ vẫn luôn rớt ở phía sau đội ngũ.

Vân Thiển: 【Ohhhhh… Là Or2(*)!】

Đột nhiên một thanh niên chưa gặp bao giờ sáp nhập vào nhóm chạy, đang chạy phía trước bọn họ.

Vân Thiển đang nói đùa với Văn Tư Thành, bỗng khóe mắt liếc thấy người kia, tốc độ chạy lập tức chậm lại.

Vân Thiển: 【Ô hay, hình như cái mông này thấy ở đâu rồi? Chẳng phải là cái mông mình biết đó ư?!】

Giới: “?”

Vân Thiển: 【Đây là mông thần linh mà! Độ cong này, độ nảy này, hiệu ứng thị giác này là độc nhất vô nhị. Là ngài, là ngài, chính là ngài, thần linh mông cong của chúng ta!】

Gần đây mỗi ngày Văn Tư Thành đều đến tìm Vân Thiển, biết được Văn Nhân Du lấy lý do lỡ như cần liên lạc Tống Hành Chỉ/ Ô Tề Hải mà dính lấy Vân Thiển như sam.

Giới: “!”

Sáng sớm, Văn Tư Thành lại đến tìm Vân Thiển. Cô đã thay quần áo thể thao, cao giọng hô “Xuất phát.”

Cái này mà cũng nhận ra?

Thái độ Ô Tề Hải kiêu ngạo hiện hết lên mặt, nghe thấy câu hỏi của cô chỉ bày ra bộ dạng hai tay đút túi, lười để ý lời cô.

Giới vừa kết thúc thời gian cấm túc đã lập tức chạy tới thế giới Vân Thiển.

Cô nhìn Bùi Hướng Nhu, đang định mở miệng, chợt thấy Bùi Hướng Nhu cúi đầu cụp mắt.

Ngài cần tiếp cận Vân Thiển nhưng không muốn bị cô nhận ra, như vậy không tiện nghiên cứu thứ trên người cô có phải Tính dục của ngài không.

Vì vậy ngài biến thành một thanh niên dáng dấp bình thường không hề bắt mắt lẫn vào nhóm chạy bộ buổi sáng. Lúc nãy, ngài vẫn luôn chạy phía sau bọn họ, vừa mới từ từ chạy lên, chuẩn bị tìm cơ hội tiếp cận thăm dò.

Không ngờ Vân Thiển lại phát hiện ra ngài nhanh như vậy!

Vân Thiển: 【Ngài ấy tới đây làm gì? Mình phải thật bình tĩnh, không thể để ngài biết mình đã phát hiện, hay là chạy lên sờ một cái xem cảm giác thế nào?】

Vân Thiển nhìn nghề nghiệp đăng ký trong thông tin nhân sự, cuối cùng cô không còn là người hành nghề tự do nữa, mà trở thành người hành nghề tôn giáo. Vân Thiển vô cùng vui vẻ.

Văn Tư Thành: 【Không được, háo sắc chỉ có thể để trong lòng, tuyệt đối không thể biến thành hành động】

Văn Tư Thành: 【Sao Vân chó cứ nhìn chằm chằm mông người ta vậy, lỡ như bị phát hiện thì sao? Ôi chao, cái mông này đúng là không tồi nha.】

Giới: “…”

Vân Thiển giả vờ vươn vai.

Vì vậy ngài biến thành một thanh niên dáng dấp bình thường không hề bắt mắt lẫn vào nhóm chạy bộ buổi sáng. Lúc nãy, ngài vẫn luôn chạy phía sau bọn họ, vừa mới từ từ chạy lên, chuẩn bị tìm cơ hội tiếp cận thăm dò.

Đột nhiên một thanh niên chưa gặp bao giờ sáp nhập vào nhóm chạy, đang chạy phía trước bọn họ.

Văn Tư Thành: 【Không được, háo sắc chỉ có thể để trong lòng, tuyệt đối không thể biến thành hành động】

Vân Thiển và Văn Tư Thành gia nhập nhóm chạy bộ, mỗi ngày đều chạy hăng say.

Vân Thiển: 【Phù thủy biển cưỡng hôn Thần Chiến Tranh bị sét đánh thành bộ dạng xấu đau xấu đớn. Báng bổ thần linh bị trừng phạt nặng như vậy, mình xinh đẹp như hoa nhường này, không thể vì một cái mông đít mà cháy xém được, phải nhịn… Mông cong chạy thật là nảy, đã biết rồi thì ngắm thêm một chút vậy.】

Vân Thiển: “Hai người yên lặng chút đi!”

Giới dừng bước.

Vân Thiển nhiệt tình hỏi: “Anh làm sao vậy, khó chịu à, cần giúp đỡ không?”

Vân Thiển: 【Ohhhhh… Là Or2(*)!】

Sắc mặt Giới u ám, nhìn Vân Thiển.

Đầu tín đồ bại não này chỉ toàn chứa mông đít!

Vân Thiển giả vờ vươn vai.

Bùi Hướng Nhu nói: “Cô có thể gia nhập Đội bảo an của Bang hội người chơi không, cùng đối phó dị nguyên với chúng tôi, bảo vệ thế giới chúng ta sống!”Vân Thiển: Ai da, nói chuyện thì nói, sao còn dùng mỹ nhân kế? Vân Thiển cô rõ ràng là người có xu hướng giới tính bình thường, sao có thể bị phụ nữ dụ dỗ?Ban nãy cô từng hỏi hai người có hứng thú gia nhập Đội bảo an không.(*) Là một biểu tượng cảm xúc, O là đầu người, r là tay úp xuống đất, 2 là hình dáng chân người đang quỳ, Or2 tức là người quỳ xuống, mông khá cong và tròn.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

9 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Trình độ nhận dạng người quen thượng thừa luôn. Phải mà đứng đấy xem chắc muốn đội quần hộ luôn quá

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

nhục giùm Thiển tỷ nếu mà biết Giới đọc được suy nghĩ không biết chị iu sẽ thế nào =)))

Mai Tram
Mai Tram
2 Năm Cách đây

Thấy ngại dùm bà Thiển luôn á chời, háo sắc vừa thôi chị ơi người ta biết tỏng hết ròi kìa ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Khỏi kiếm chi xa, có anh Giới mà.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Haha sau này Vân Thiển sống khỏi sợ thiếu tiền rồi.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Nhìn mông mà đoán được người, em cũng cạn lời với chị luôn.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Không còn nửa miếng liêm sỉ luôn ấy Vân chó ơi =)))))
Thần linh ? cong × Tín đồ bại não

keobonggonmauhong
keobonggonmauhong
2 Năm Cách đây

tự nhiên mị nhớ tới bờ mông cong hoàn mĩ của Thor :v

Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Giới tắt kênh liên lạc đi ko coa ngày nghe đc thứ khiến mình thổ huyết đấy

9
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!