Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 53

Chương 53

Uyển Uyển bạo lực: Còn ai nữa!!!

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

“Cố lên! Bắc Thành cố lên!”

Nghe thấy tên Tần Uyển Uyển, Giản Hành Chi lập tức cổ vũ. Nghe thấy Giản Hành Chi cổ vũ, ba người khác cũng vội vàng làm theo.

“Uyển Uyển cố lên!”

“Chủ nhân cố lên!”

“Tần Vãn Vãn cố lên!”

Ging bn ngưi vang lênítng đt khpsân đu, vaêhi ht vanáo nhit.

Dù gìnơi này tríNam Phong ra,:ba ngưi khácluôn là điòtưng đưc cɪvũ, ln đuôtiên c vũngưi khác, khôngth không nói}tiếng c lênĩnày vô cùngĭmi l đivi bn h.Tr Gin HànhïChi ra, cùnhóm đu là}nói cho có,không h cóchút s bngbng sc sngnhư đi cjđng nên có.

Nhưngmay mà tuvi bn h²cao, thanh âmkhá ln, nhtīthi rt cóIkhí thế.

Tn UynïUyn nhn đưcúc vũ, siếtnm đm, cmkiếm lên võâđài.

Nàng va bưclên, mi ngưibt đu hoanhô. Vóc dángNghiêm Ha caoln, nhìn TnÏUyn Uyn khinhthưng: “Cô làđ đ caôtên mun đánhĩta hôm qua?”

Tn Uyn UynĨlc đu theobn năng, bngídưng nghe thy]ging điu hăng²máu ca GinľHành Chi đngsau: “Đánh! BcĩThành, thay viısư đánh bcái đu chó,ca hn!”

TnúUyn Uyn xuíh cúi đu,tht mt mt.

NghiêmýHa cưi nho,íchp mt tay¹sau lưng: “Trôngácô yu điuthế này, taɩchp cô mtïtay.”

Vy thìôtt quá.”

TnUyn Uyn vuiv, thoi máiînói: “Xin nhưng.”ĩ

Nói xong, nànghít sâu mthơi, bày tưàthế. Nghiêm Haļngoc tay: “Tiïđi.”

Tiếng vadt, đám đôngãcũng không thyįrõ nàng xutth thế nào,ĩNghiêm Ha lptc b chém[mt nhát bayra ngoài!

C võľđài im lng,nghe thy GinfHành Chi xúcįđng v tay,°khoe khoang vimt ngưi xal bên trái:{Thy chưa?! Đđ ca taíđy, đy chínhlà đ đ)ca ta!”

Ngưiĩxa l gtíđu: “Ta biết,ími bt đuɨđã biết ri.”

Tn Uyn Uynìvn không nghĩ¹Nghiêm Ha lid dàng K.O(*)Įnhư thế. Nàngsng s nhìntay mình, sauĺđó cht nhnra.

(*) Knock Out

Nànglà cao th.

Trongphút chc, TnĭUyn Uyn ngptràn nim tin,Ibt đu nhìnxung quanh.

Mt látsau, giám khogi ngưi tiếptheo lên. Mt°cô gái ănùmc lòe lotIbay t trêntri xung, haiİtay cm kiếm,ếhô to: “Xemkiếm!”

Dt li,kiếm ca nàngìta bt đumúa máy ccÎnhanh, làm ngưikhác ri mt.Tn Uyn Uynînhìn theo mũiĩkiếm nàng ta,ălia đu quali.

Cô gái nàyich múa khôngătn công, gingãnhư xiếc othut

Đám đông nhìncô gái kiaíliên tc múa]kiếm, va múaıva cng thêmípháp thut, trôngàcàng đp mt.

“Côơta đang làmgì?”

T CôĐưng không nhnìra chiêu thcca n kiếmjtu này, hiéthăm Gin HànhChi ngi bênĭcnh. Gin HànhChi chng cm,ơnhìn mà phátĮmt: “Không biết.”ĩ

Nghe nói đâyơlà môn pháiômi, tên làKiếm Hoa Môn.”Į

Thúy Lc bên cnh giithích: “Thông quachiêu kiếm riĩmt đ mêhoc k đchÍtrưc, tìm đưc¸sơ h thìtn công btng.”

T CôĐưng và GinHành Chi đunhìn Thúy LcÎging như nhìntên ngc. ThúyơLc ngây ngưi,²vi vã giithích: “Môn phái³này không phita lp, cácİngưi nhìn talàm gì?”

“Bnh tng thngchưa?”

Gin HànhChi nhíu mày.ĩThúy Lc suynghĩ, ngp ngngínói: “Hình nhưĩtng thng vàitrn.”

“Tên ngcìnào đ bn:h thng vy?”í

Gin Hành Chiɪnghi hoc, ttc mi ngưirơi vào trmtư.

Tn Uyn Uynĭtrên võ đài[hoang mang nhìnkiếm chiêu, nókiếm tu điídin đang tiếptc múa, múađến khi mttri gay gt,nhóm ngưi GinHành Chi ngidưi bóng câytrên cao. NamiPhong mua dưa)hu và nưcìda ti phátcho ba ngưi,c đám mtơmi ging nhưfbn thân đangxem biu dinÎvăn ngh tiu]hc.

Bn h mt,ìTn Uyn Uyncũng rt mt.Nàng xếp chânЇngi dưi đtngáp. Nàng munra tay, nhưng²li s thĩđon k qucãnày có by,êch đành ápìdng phương ánđch bt đng,Įta bt đng,Їnhìn chăm chúĩv n tukia.

Đng tác ntu múa kiếmbt đu chmli. Tn UynUyn không nhnĩđưc khuyên nàngta: “Cô nương,Įhay là chúngõta đánh đi.”:

V n tukia va ngheínàng nói, lptc lên tinh}thn, va múaếkiếm va nháyõmt vi nàng,ànhìn chòng chcnàng bng ánh)mc sc lm:“Ta có lihi không? Múaihay không?”

TnìUyn Uyn vigt đu: “Lihi.”

Mau ratay đi!

Vy saoýcô không vtay cho ta?”

Đi phương thhng hc: “Côkhông thy taísp hết sclc ri à?!”

Tn Uyn Uynhiu ngay, nàngta vn luônđi tiếng vtay này!

Tn UynUyn nhanh chóngùcm kiếm vtay. Cũng chínhìlúc này, quangkiếm đt ngtíbng lên tphía đi din,đánh m vàonàng!

Gin HànhɨChi va kinhngc va tcgin, đt ngtbt dy: “Hènh ——

Licòn chưa dt,y b ThúyīLc kéo xungbt ming: “Nhưvy mà cũngtrúng chiêu, cuîmng mà khôngímt mt h?”

Tn Uyn Uynb kiếm nàyÎđánhm xungđt, trng tàilp tc bưcılên, nm bênngưi Tn UynáUyn bt đuđếm s: “Mưi,chín…

V nìtu đón nhnľs hoan hôìca mi ngưi,chy vòng quanhsân thi đu:Đa t, đaÏt mi ngưi…,

Li còn chưaÍdt, mt quangíkiếm phóng raĩt phía TníUyn Uyn, lpĩtc nhìn thykiếm khí đâmĭcc nhanh nhưmưa v phían tu trongmt phm vijcht hp. Lúcľép đến rìaâvõ đài, TnîUyn Uyn đtènhiên dng kiếm.īMi ngưi ngngth, đi TnUyn Uyn xutchiêu. Bng nhiênTn Uyn Uynĩthu kiếm, cungĩkính nói: “Đãnhưng.”

N tuìngây ra, TnãUyn Uyn tiêuésái xoay ngưi.Cũng chính lúcnày, toàn thânín tu phunơmáu, ngã vũsau. Ngưi caiđi cu hĩlp tc chyīlên, khiêng ngưixung.

Tn Uyn Uynđbưc v phíavõ đài giaác vùng huyênnáo sau lưng,bưc chân trànĩđy t tinvà vui sưng.ũLúc đi quangưi Gin HànhChi, thm chí]nàng còn httóc, nháy mtvi mi ngưi.

Bêndưi hoan hô]m ti, nhómGin Hành Chiíra sc vtay, còn phnkhích hơn cmình thng.

Du saoĩba ngưi bn)h ngi đâyũchiến thng làõchuyn bình thưng,ănhưng đây làīln chiến thngđu tiên caTn Uyn Uyn,khi đu cakiếm tu!

Tn UynıUyn thế nhưtr che, đánhti trn cuicùng đã là}sau gi Ng(*).¸Mt ngưi đànông trông gingnhư con kh bưc lên.

(*)Ï11-13h trưa

Ngưi nàyva lên, đôiĪmt tà dâmļđã dán lênɨngưi Tn Uyn¹Uyn. Tn Uyn]Uyn b nhìnđến khó chu,Ĭgiơ tay thil xong riùtrc tiếp đâmĩmt kiếm.

Ngưi đànông thy Tn³Uyn Uyn đâmĩti, ming btđu kêu lên:Ôi chao, tium nhân, coifchng té nha.”

Nói xong, chânênàng vp mtcái, b nhàoýv trưc. Hngiơ tay lêns tht lưngTn Uyn Uyn.Tn Uyn Uynđnh tránh theobn năng, nhưngdưng như điïphương đã đoántrưc đưc đngêtác tránh néìca nàng, nhmichun v trí)nàng né màđâm mt kiếm!

“ĐM nhà hắn!” Giản Hành Chi nhận ra tên này ức hiếp Tần Uyển Uyển là con gái, cố ý sử dụng thủ đoạn hạ lưu. Y tức tối đứng bật dậy, Thúy Lục và Tạ Cô Đường vội vã kéo y. Thúy Lục khuyên nhủ: “Tu chân giới không phải toàn chính nhân quân tử, trước sau gì cũng gặp, cô ấy gặp sớm cũng tốt.”

Nói xong, nàng giật tóc đối phương ra sau, đập mạnh xuống đất, sau đó chém một nhát về phía nửa thân dưới của y!

Lời còn chưa dứt, Tần Uyển Uyển đấm một quyền lên đầu đối phương, sau đó điên cuồng đấm hết cú này tới cú khác.

Thúy Lục nói không phải không có lý, Giản Hành Chi tức đến run chân nhưng vẫn ngồi xuống.

“Tởm quá!” Thúy Lục hết chịu nổi, nàng ta đột ngột bật dậy, muốn xông lên đánh người. Giản Hành Chi và Nam Phong vội vàng kéo nàng ta lại: “Bình tĩnh, giờ đang thi đấu, Uyển Uyển có thể thắng!”

“Ta!”

Tần Uyển Uyển trên đài phản ứng cực nhanh, nhún người nhảy một cái, té xuống đất. Đối phương đuổi theo chém. Mắt thấy sắp lăn xuống đài, nàng túm lấy dây thừng, trở người tung một cước.

“Nhưng như vậy thì có ích gì?” Nam Phong chán nản: “Mọi người cũng chẳng thể lên đài, còn thua cả ta.”

Y nuốt nước bọt, nhìn Tần Uyển Uyển đứng thẳng dậy. Trọng tài không cần đếm, trực tiếp chạy lên khiêng người đi. Tần Uyển Uyển đứng bất khuất trên võ đài, cơ thể đầy máu, y sam rách rưới, siết quả đấm nhuốm máu, ngạo thị chúng nhân, quát lớn: “Còn ai nữa?! Ta hỏi còn ai nữa?!”

Đối phương bắt lấy cổ chân nàng, “chậc” một tiếng, nhìn về phía Tần Uyển Uyển một cách bẩn thỉu: “Mỹ nhân đúng là mỹ nhân, chân cũng thơm như vậy.”

Dứt lời, Tần Uyển Uyển giơ tay quét một phát, nháy mắt mười mấy thanh quang kiếm đâm xuyên qua thanh niên. Thanh niên vẫn không chịu thua, nhào lên trước định đánh, có điều động tác hắn đã chậm chạp, Tần Uyển Uyển hất kiếm hắn đi, vươn tay túm lấy đầu hắn lên gối: “Này thì giẫm! Này thì giẫm!”

“Tởm quá!” Thúy Lục hết chịu nổi, nàng ta đột ngột bật dậy, muốn xông lên đánh người. Giản Hành Chi và Nam Phong vội vàng kéo nàng ta lại: “Bình tĩnh, giờ đang thi đấu, Uyển Uyển có thể thắng!”

Bốn người đều sững sờ, nhìn mặt trời chầm chậm hạ xuống. Người đàn ông kia bước tới cạnh Tần Uyển Uyển, giẫm chân lên mặt nàng.

Vừa nói xong, Tần Uyển Uyển bị tên kia ném đi, đập mạnh xuống đất, bụi bay mù mịt. Bốn người ngây ra, rốt cuộc Tạ Cô Đường chịu hết nổi, đứng dậy: “Ta đi đánh hắn.”

Thúy Lục nghiến răng: “Ta chỉ cần một chưởng.”

Thúy Lục nói không phải không có lý, Giản Hành Chi tức đến run chân nhưng vẫn ngồi xuống.

Tần Uyển Uyển trên đài phản ứng cực nhanh, nhún người nhảy một cái, té xuống đất. Đối phương đuổi theo chém. Mắt thấy sắp lăn xuống đài, nàng túm lấy dây thừng, trở người tung một cước.

“Không được!”

Trọng tài hoàn hồn, vội bước lên: “Mười, chín…”

Tất cả kiếm tu đều không khỏi khép chân chặt một chút, nhìn Tần Uyển Uyển cứ như bất ngờ bộc phát oán hận tích tụ lâu ngày, chuyển bị động sang chủ động, điên cuồng vung chém về phía kiếm tu kia.

Lần này, Thúy Lục bình tĩnh lại, nàng ta và Giản Hành Chi cùng kéo y: “Đây là thi đấu, chúng ta không thể nhúng tay!”

“Kiếm ý.”

Mang theo suy nghĩ đều là kinh nghiệm sống, bốn người ngồi trên đài cao nhìn Tần Uyển Uyển và người nọ đánh nhau.

Y đột ngột nhận ra điều này —— Đánh người thì thôi, còn giẫm lên mặt, đây là hành động xấu xa quá đáng cỡ nào!

Trình độ người nọ chẳng ra sao, nhưng lại rất vô sỉ, mỗi lần mở miệng đều khiến người ta khó kiềm chế, hoặc là làm vài hành động không đứng đắn để nàng tránh, nàng vừa tránh liền mắc bấy, mắc bẫy liền bị đánh. May mà Tần Uyển Uyển bị đánh quen rồi, đập xuống đất mấy lần đều có thể kiên cường đứng lên.

“Ta… không…”

Tần Uyển Uyển bị đánh vài đợt trên đài thì dứt khoát không đánh nhau với đối phương nữa. Hắn đuổi, nàng chạy, nàng ra tay không bằng đối phương nhưng chạy lại nhanh hơn. Phạm vi võ đài nhỏ như vậy, thế nhưng ngay cả y phục của nàng mà hắn cũng không sờ được.

Đám đông câm nín im phăng phắc. Không biết tại sao, Giản Hành Chi bỗng cảm thấy hình như nắm đấm đó đang nện lên mặt y.

Hai người kẻ đuổi người chạy, đánh cả buổi chiều. Mắt thấy mặt trời sắp xuống núi mà cứ tiếp tục bất phân thắng bại như vậy, Tạ Cô Đường cắn ngón tay, không nhịn được nói: “Cỡ trình độ này, ta chỉ cần một kiếm.”

“Ta nhường các người khiến các người lờn mặt hả? Chọc không được, trốn cũng không xong, ta đã chạy thế rồi, ngươi đánh ta thì thôi, ngươi còn giẫm lên mặt ta?!”

Thúy Lục nghiến răng: “Ta chỉ cần một chưởng.”

Mang theo suy nghĩ đều là kinh nghiệm sống, bốn người ngồi trên đài cao nhìn Tần Uyển Uyển và người nọ đánh nhau.

Giản Hành Chi siết nắm đấm liếc mắt nhìn: “Ta chỉ cần một ngón tay.”

“ĐM nhà hắn!” Giản Hành Chi nhận ra tên này ức hiếp Tần Uyển Uyển là con gái, cố ý sử dụng thủ đoạn hạ lưu. Y tức tối đứng bật dậy, Thúy Lục và Tạ Cô Đường vội vã kéo y. Thúy Lục khuyên nhủ: “Tu chân giới không phải toàn chính nhân quân tử, trước sau gì cũng gặp, cô ấy gặp sớm cũng tốt.”

“Nhưng như vậy thì có ích gì?” Nam Phong chán nản: “Mọi người cũng chẳng thể lên đài, còn thua cả ta.”

Lời này khiến đám người càng lo lắng, vội vã uống hai ngụm nước dừa cho hạ hỏa.

Lời này khiến đám người càng lo lắng, vội vã uống hai ngụm nước dừa cho hạ hỏa.

Tên đàn ông quay đầu nhìn về phía trọng tài: “Đếm số đi.”

Cũng chính lúc đó, tên kia đột nhiên bùng nổ, xung quanh đều là phi kiếm, đồng thời phóng về phía Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển lập tức mở kiếm trận, nhưng đối phương nhanh hơn, đã chuẩn bị chu toàn. Kiếm trận Tần Uyển Uyển chớp mắt nổ tung, toàn thân nàng bị quang kiếm đâm vào, cắm xuống đất, nằm im bất động.

Một giọng nói già nua vang lên, ánh mắt Tần Uyển Uyển liếc qua sắc như dao, nhìn ông lão run lẩy bẩy trên chỗ ngồi giám khảo: “Ta muốn hỏi… ta có thể tan làm chưa?”

“Tiểu mỹ nhân.” Đối phương nghiêng đầu: “Còn chưa nhận thua?”

Bốn người đều sững sờ, nhìn mặt trời chầm chậm hạ xuống. Người đàn ông kia bước tới cạnh Tần Uyển Uyển, giẫm chân lên mặt nàng.

Tần Uyển Uyển không đáp. Nàng nằm dưới đất, Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển trên đài, trái tim đột nhiên thắt lại.

Lời còn chưa dứt, ánh sáng trên người Tần Uyển Uyển phóng thẳng lên trời, đối phương ngã lộn mèo sang một bên, tức khắc Uyên Ngưng trở lại trong tay Tần Uyển Uyển. Nàng chém một nhát, đối phương tránh né, ngay lúc đó Tần Uyển Uyển chém thêm một nhát ở nửa thân dưới đối phương, đối phương vội vã xoay người. Nhưng cũng trong tích tắc xoay người, quang kiếm đã đợi hắn từ lâu, hắn cuống cuồng né tránh, Tần Uyển Uyển túm lấy tóc hắn, lạnh giọng cười một tiếng: “Né cái gì?”

“Tiểu mỹ nhân.” Đối phương nghiêng đầu: “Còn chưa nhận thua?”

Nàng đập điên cuồng mấy chục cái, xoay mặt đối phương đối diện mình: “Có phục hay không? Có biết sai không?!”

Giản Hành Chi siết nắm đấm liếc mắt nhìn: “Ta chỉ cần một ngón tay.”

Tần Uyển Uyển không đáp. Nàng nằm dưới đất, Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển trên đài, trái tim đột nhiên thắt lại.

Vừa nói xong, Tần Uyển Uyển bị tên kia ném đi, đập mạnh xuống đất, bụi bay mù mịt. Bốn người ngây ra, rốt cuộc Tạ Cô Đường chịu hết nổi, đứng dậy: “Ta đi đánh hắn.”

Tất cả mọi người đều phát hiện, trừ tên đàn ông giẫm lên mặt nàng.

Thật quá đáng.

Trình độ người nọ chẳng ra sao, nhưng lại rất vô sỉ, mỗi lần mở miệng đều khiến người ta khó kiềm chế, hoặc là làm vài hành động không đứng đắn để nàng tránh, nàng vừa tránh liền mắc bấy, mắc bẫy liền bị đánh. May mà Tần Uyển Uyển bị đánh quen rồi, đập xuống đất mấy lần đều có thể kiên cường đứng lên.

Cũng chính lúc đó, tên kia đột nhiên bùng nổ, xung quanh đều là phi kiếm, đồng thời phóng về phía Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển lập tức mở kiếm trận, nhưng đối phương nhanh hơn, đã chuẩn bị chu toàn. Kiếm trận Tần Uyển Uyển chớp mắt nổ tung, toàn thân nàng bị quang kiếm đâm vào, cắm xuống đất, nằm im bất động.

Y đột ngột nhận ra điều này —— Đánh người thì thôi, còn giẫm lên mặt, đây là hành động xấu xa quá đáng cỡ nào!

Y nhìn Tần Uyển Uyển trên đài bị giẫm, siết chặt nắm đấm.

Tần Uyển Uyển nằm sấp bên trên. Khoảnh khắc cảm giác đối phương giẫm lên mặt, phẫn nộ đột ngột xộc thẳng lên đỉnh đầu nàng

Một tên rồi hai tên, tưởng nàng là gà chết thật hả, cho nên mới ăn hiếp nàng như thế?!

Thật quá đáng.

Nàng siết nắm đấm. Phong vân xung quanh biến hóa, người nọ lại hồn nhiên không phát hiện ra. Tạ Cô Đường ngẩng đầu nhìn trời, đột ngột lên tiếng: “Đây là…”

Đối phương bắt lấy cổ chân nàng, “chậc” một tiếng, nhìn về phía Tần Uyển Uyển một cách bẩn thỉu: “Mỹ nhân đúng là mỹ nhân, chân cũng thơm như vậy.”

“Kiếm ý.”

“Ta không…”

Giản Hành Chi liếc nhìn linh khí xung quanh, ánh mắt dừng trên người Tần Uyển Uyển: “Kiếm của nàng trước giờ không có nhuệ khí, nhường được thì nhường, nhịn được thì nhịn. Bây giờ…”

Giản Hành Chi liếc nhìn linh khí xung quanh, ánh mắt dừng trên người Tần Uyển Uyển: “Kiếm của nàng trước giờ không có nhuệ khí, nhường được thì nhường, nhịn được thì nhịn. Bây giờ…”

Một tên rồi hai tên, tưởng nàng là gà chết thật hả, cho nên mới ăn hiếp nàng như thế?!

Rốt cuộc nàng tức giận rồi.

Tần Uyển Uyển nằm sấp bên trên. Khoảnh khắc cảm giác đối phương giẫm lên mặt, phẫn nộ đột ngột xộc thẳng lên đỉnh đầu nàng

Tất cả mọi người đều phát hiện, trừ tên đàn ông giẫm lên mặt nàng.

Nàng siết nắm đấm. Phong vân xung quanh biến hóa, người nọ lại hồn nhiên không phát hiện ra. Tạ Cô Đường ngẩng đầu nhìn trời, đột ngột lên tiếng: “Đây là…”

Tên đàn ông quay đầu nhìn về phía trọng tài: “Đếm số đi.”

Trọng tài hoàn hồn, vội bước lên: “Mười, chín…”

Lời còn chưa dứt, ánh sáng trên người Tần Uyển Uyển phóng thẳng lên trời, đối phương ngã lộn mèo sang một bên, tức khắc Uyên Ngưng trở lại trong tay Tần Uyển Uyển. Nàng chém một nhát, đối phương tránh né, ngay lúc đó Tần Uyển Uyển chém thêm một nhát ở nửa thân dưới đối phương, đối phương vội vã xoay người. Nhưng cũng trong tích tắc xoay người, quang kiếm đã đợi hắn từ lâu, hắn cuống cuồng né tránh, Tần Uyển Uyển túm lấy tóc hắn, lạnh giọng cười một tiếng: “Né cái gì?”

Nói xong, nàng giật tóc đối phương ra sau, đập mạnh xuống đất, sau đó chém một nhát về phía nửa thân dưới của y!

Lời còn chưa dứt, Tần Uyển Uyển sầm mặt, túm tóc đối phương nện xuống đài, nện từ trái sang phải, từ phải sang trái, đập tới lui mười mấy cái. Đối phương bị đập đến mặt mày biến dạng: “Biết giẫm lên mặt người khác là sai chưa?!”

Tất cả kiếm tu đều không khỏi khép chân chặt một chút, nhìn Tần Uyển Uyển cứ như bất ngờ bộc phát oán hận tích tụ lâu ngày, chuyển bị động sang chủ động, điên cuồng vung chém về phía kiếm tu kia.

“Ta nhường các người khiến các người lờn mặt hả? Chọc không được, trốn cũng không xong, ta đã chạy thế rồi, ngươi đánh ta thì thôi, ngươi còn giẫm lên mặt ta?!”

Dứt lời, Tần Uyển Uyển giơ tay quét một phát, nháy mắt mười mấy thanh quang kiếm đâm xuyên qua thanh niên. Thanh niên vẫn không chịu thua, nhào lên trước định đánh, có điều động tác hắn đã chậm chạp, Tần Uyển Uyển hất kiếm hắn đi, vươn tay túm lấy đầu hắn lên gối: “Này thì giẫm! Này thì giẫm!”

Nàng đập điên cuồng mấy chục cái, xoay mặt đối phương đối diện mình: “Có phục hay không? Có biết sai không?!”

Y nhìn Tần Uyển Uyển trên đài bị giẫm, siết chặt nắm đấm.

“Ta… không…”

Lời còn chưa dứt, Tần Uyển Uyển sầm mặt, túm tóc đối phương nện xuống đài, nện từ trái sang phải, từ phải sang trái, đập tới lui mười mấy cái. Đối phương bị đập đến mặt mày biến dạng: “Biết giẫm lên mặt người khác là sai chưa?!”

“Ta không…”

Lời còn chưa dứt, Tần Uyển Uyển đấm một quyền lên đầu đối phương, sau đó điên cuồng đấm hết cú này tới cú khác.

Đấm lên đấm xuống, đấm túi bụi, máu văng lên mặt nàng, tôn lên gương mặt diễm lệ khác thường.

Đấm lên đấm xuống, đấm túi bụi, máu văng lên mặt nàng, tôn lên gương mặt diễm lệ khác thường.

Đám đông câm nín im phăng phắc. Không biết tại sao, Giản Hành Chi bỗng cảm thấy hình như nắm đấm đó đang nện lên mặt y.

Y nuốt nước bọt, nhìn Tần Uyển Uyển đứng thẳng dậy. Trọng tài không cần đếm, trực tiếp chạy lên khiêng người đi. Tần Uyển Uyển đứng bất khuất trên võ đài, cơ thể đầy máu, y sam rách rưới, siết quả đấm nhuốm máu, ngạo thị chúng nhân, quát lớn: “Còn ai nữa?! Ta hỏi còn ai nữa?!”

“Ta!”

Một giọng nói già nua vang lên, ánh mắt Tần Uyển Uyển liếc qua sắc như dao, nhìn ông lão run lẩy bẩy trên chỗ ngồi giám khảo: “Ta muốn hỏi… ta có thể tan làm chưa?”

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

6 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Em còn tưởng anh bớt ngông rồi, ai ngờ là em hiểu sai à.

Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Đội trưởng đội cổ động mang tên – Giản Hành Chiiiii

Last edited 1 Năm Cách đây by Azan0306
Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Anh cũng biết sợ hả, bình thường đánh chị đã tay lắm mà.

tranngocmai0912
tranngocmai0912
1 Năm Cách đây

được rồi, giờ có vẻ anh Giản đã nhận ra giẫm lên mặt đối thủ là sai rồi!
Uyển Uyển đánh hay lắm!

Pumpkin Pie
Pumpkin Pie
1 Năm Cách đây

Uầy uầy uầy, vùng lên Uyển Uyển của ta ơiiii, quá ngầu rồi. Sau này cũng hãy đánh bẹp tên chó Giản như vậy nháaa

Khunglong
Khunglong
1 Năm Cách đây

=))) giờ anh mới thấy hành vi giẫm chân lên mặt người khác là quá đáng a ??

6
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!