Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 58 (2)

Chương 58 (2)

Con muốn gì, sư phụ giành giúp con

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Hai người chạy như điên tới bến thuyền. Lúc này cuộc thi đã bắt đầu, thuyền của mọi người đã sớm lao đi như tên bắn. Giản Hành Chi đến bến thuyền định nhảy xuống nước, bên cạnh lập tức có người ngăn lại: “Đợi đã, bây giờ đang thi đấu, đường sông cấm rồi, không thể bơi lội.”

“Thi đấu cái gì?” Giản Hành Chi vội hỏi. Lời còn chưa dứt, Quân Thù lập tức lên tiếng: “Chúng ta dự thi, chúng ta cũng dự thi!”

“Dự thi?”

Nhân viên công tác caumày: “Các ngưicó thuyn sao?”

Quân Thù thĩhng hc: “Chúngta thuê!”

“Ngi}quá.” Nhân viênìcông tác lcâđu: “Thuyn thuêhết ri.”

Vadt li, bngɩnghe thy mt°tiếng n mùbên cnh. Câyíđi th đãb ngưi tachém ngang, ngãĩthng xung.

Có điucây còn chưađáp đt đãb vô sïquang kiếm đogt gia khôngtrung. Lúc rơiúxung đt, thânĩcây đã thànhhình dáng mtchiếc thuyn đcãmc, còn kèmītheo mt máiЇchèo. Gin HànhChi mt lnhnhìn nhân viêncông tác: “Bâygi có thuynĭri.”

Nhưng… Nhân{viên công tácâdo d: “Cácìngưi không cólinh thú ngthy.”

Linh thúng thy làmt loi linhthú dùng đt đuôi thuynĩđ đy thuynļchy, tương đươngïmt máy giaıtc. Gin Hành(Chi st rut:“Ta t chèo,nhưng bn hkhông đưc sao?”j

Không đưc.” Vmt nhân viêncông tác nghiêmtúc: “Không côngíbng.”

“Ta khôngquan tâm.”

Khôngéđưc.” Nhân viênícông tác lcɨđu: “Đây làtrang b btõbuc, chúng ta…

Chúng ta có!”

Quân Thù đtnhiên lên tiếng.Nhân viên côngɨtác và GinũHành Chi cùngõnhìn sang, chthy Quân Thùìđeo mt mtĺn thu tinh,itrên mt ncó mt ngɪthông hơi gingnhư mt nībơi li.

Gin HànháChi nhìn spbên cnh bàybán loi mtn này, linhìn Quân Thù,ũch thy QuânThù bày vImt không quan{tâm b dngóthế nào: “Talà linh thúÎng thy cangài y!”

Ông…īChng phi ôngįlà ngưi sao?”ĩ

Nhân viên côngítác ng ngàng.

“Aiưquy đnh ngưijkhông th làmɩlinh thú ngthy?”

Quân Thù[phn bác.

Đưc ri,(c thế đi.”ı

Gin Hành Chiđp ván quyếtđnh, đá thuynìđc mc xungnưc, thuyn rơiétrên mt sông.Quân Thù xoayngưi v phíaîGin Hành Chiìcun cht nmơđm nh, nóiì“C lên!” ,ĩsau đó nhúnngưi nhy xungnưc.

Gin Hành Chinhy lên thuynđc mc, nhânviên công tác¹vi vã nói:(“Cu tên gì?”

Gin Hành Chitóm ly máiơchèo, chèo raĩvt nh. QuâníThù dưinưc điên cungđá nưc đythuyn, hai ngưiùphi hp, nháymt biến mtĩkhi mt sông,ìch đ liĭging nói văngivng: “Gin HànhĪChi!”

Thông báo,ìthông báo, tuynth ht gingĬgia nhp đtxut… Nhân viênùcông tác lptc thông báo}tng trm bngìbùa truyn âm:j“Gin Hành Chi!”

Lúc Gin HànhýChi lao vunvút đui theoếTn Uyn Uynínhư điên, NamâPhong và T{Cô Đưng đangíchèo thuyn, bámđuôi thuyn YênĬVô Song tiãkhong cách khôngýxa không gn.

Thuynhai bên tươngįđương, nhưng linhthú ng thyca Tn UynìUyn tt hơnìYên Vô Songnhiu. Tn UynľUyn không đnhrút dây đngrng nên khôngĮgia nhp điİnhóm chèo thuyn,âgi li mtĩphn thc lc,bám theo YênVô Song tïđng xa.

Yên VôjSong thy lnínày cũng khôngľcó đi thýcnh tranh quá²mnh nên không{dc toàn lc,Įdn Kim KiếmìĐng T chèothuyn, duy trìãưu thế dnđu cách xamt trưng.

Nhưng dùĨlà thế cũngb xa rtìnhiu thuyn saulưng, t tbưc vào vùngãnưc thm.

Âm thanhxung quanh nhdn, lau syihai b sôngcao bng ngưi.ìTn Uyn Uynõquan sát xungíquanh mt vòng,đi ti bên:cnh T Cô]Đưng, cm lyómái chèo: “Cũngíđưc ri, ta]chèo thuyn ápsát thuyn bnh. Huynh nhyĪlên thuyn épbn h dng,ta lp tcđui kp.”

Đưc.”ù

T Cô Đưnggt đu, btĪđu tăng tc.

YênVô Song nhnêra thuyn saulưng tăng tc,ânhưng mày: “Thúĩv.”

Y cũngêra sc tăng{tc chèo thuyn.

Haiăbên k đuingưi chy, TnUyn Uyn nghiếncht răng. Cũngfmay linh thúɨng thy caínàng tt hơn,lúc đến mtmt h, TnUyn Uyn spýđui kp YênVô Song, nàngìkh kêu lên:ΓT đi ca!”

T Cô ĐưngIđng đu thuyn,gt đu viïTn Uyn Uyn.òHai thuyn dnếtiếp cn, TCô Đưng nhúnfmũi chân rútkiếm đâm váphía thuyn YênVô Song!

Cũng chínhľlúc này, sauôlưng bng vangòlên mt tiếngiào. Btnưc văng tungtóe cao talu, tkéo ti tt]vào mt TìCô Đưng!

Tạ Cô Đường nhắm mắt lui lại theo bản năng, rơi trở về thuyền. Tần Uyển Uyển xuyên qua bọt nước nhìn thấy Yên Vô Song tăng tốc chạy phía trước, Tần Uyển Uyển nghiến răng, lập tức cũng tăng tốc theo!

Đây không phải là chuyện thần kỳ nhất, thần kỳ nhất chính là linh thú ngự thủy của nó hoàn toàn chẳng khiêm tốn, bọt sóng của linh thú thủy gây ra cũng rất cao.

Nhưng ngay lúc tăng tốc, nàng bỗng phát hiện có một chiếc thuyền độc mộc kế bên đang ngăn cách ở giữa nàng và Yên Vô Song.

Y hào phóng đưa cúp cho nàng: “Con muốn cái gì, nói với sư phụ, sư phụ giành cho con.”

Vừa nghĩ vậy, Quân Thù hít sâu, hô to một tiếng, lấy bùa nổ ra, đột ngột nhắm về phía thuyền Tần Uyển Uyển!

Tạ Cô Đường kinh ngạc mở miệng: “Sao ngài…”

Yên Vô Song và nàng đều là thuyền lớn, thân thuyền rất cao, mái chèo và linh thú ngự thủy đều nằm dưới đáy, như vậy mới bảo đảm bất kể tốc độ nào đều sẽ không tạo ra bọt sóng lớn, hầu như bọt sóng đều nằm dưới nước, đây là một cách chèo thuyền văn minh.

Nó là một chiếc thuyền độc mộc. Với tốc độ của nó, muốn đuổi kịp hai chiếc thuyền lớn, không thể không bắn bọt sóng cao tựa sóng biển.

Nhưng chiếc thuyền nhỏ này thì không, nó rất thiếu văn minh.

Khoảng cách ba con thuyền cũng chỉ nửa trượng. Ba bên rơi vào cạnh tranh cực đoan, xuyên thẳng qua khu ám sát định sẵn, rẽ qua khúc quanh, lao trên mặt sông. Dưới sự hoan hô của đám đông, cự ly vạch đích ngày càng gần!

Vì tiền, vì bắt người, vì bắt kịp!

Yên Vô Song tăng tốc, Tần Uyển Uyển càng tăng tốc, y càng phải tăng tốc hơn nữa!

Nó là một chiếc thuyền độc mộc. Với tốc độ của nó, muốn đuổi kịp hai chiếc thuyền lớn, không thể không bắn bọt sóng cao tựa sóng biển.

“Chúc mừng! Chúc mừng!”

Đây không phải là chuyện thần kỳ nhất, thần kỳ nhất chính là linh thú ngự thủy của nó hoàn toàn chẳng khiêm tốn, bọt sóng của linh thú thủy gây ra cũng rất cao.

“Tiền bối?”

Vì thế, Tần Uyển Uyển vốn không thấy rõ rốt cuộc người trên thuyền là ai, có bao nhiêu người. chỉ thấy sóng lớn cuồn cuộn, thuyền nhỏ chèo trên mặt sông, bày ra tư thái sóng thần.

Yên Vô Song và nàng đều là thuyền lớn, thân thuyền rất cao, mái chèo và linh thú ngự thủy đều nằm dưới đáy, như vậy mới bảo đảm bất kể tốc độ nào đều sẽ không tạo ra bọt sóng lớn, hầu như bọt sóng đều nằm dưới nước, đây là một cách chèo thuyền văn minh.

Hơn nữa rõ ràng người chèo thuyền này sử dụng linh lực, đến mức sóng nước mang theo linh lực dồi dào. Nếu Tạ Cô Đường vượt qua lớp sóng này nhảy lên thuyền Yên Vô Song, e là rất khó đáp xuống bằng trạng thái tốt nhất.

Hơn nữa rõ ràng người chèo thuyền này sử dụng linh lực, đến mức sóng nước mang theo linh lực dồi dào. Nếu Tạ Cô Đường vượt qua lớp sóng này nhảy lên thuyền Yên Vô Song, e là rất khó đáp xuống bằng trạng thái tốt nhất.

Vì thế, y dồn hết sức lực tạo ra kỳ tích, sử dụng bạo lực để bổ túc khiếm khuyết của thuyền, duy trì trạng thái ngang hàng với hai chiếc thuyền lớn!

Ngay bước ngoặc căng thẳng này, Tần Uyển Uyển khó lòng phân biệt nguồn gốc linh lực từ đâu, cả đầu đều là bắt lấy Yên Vô Song, sợ trạng thái Tạ Cô Đường không tốt, kế hoạch bất thành. Nàng lập tức căn dặn Tạ Cô Đường: “Tạ đại ca, chúng ta cùng chèo, vượt qua chiếc thuyền nhỏ này.”

Tất cả mọi người đã hoàn toàn quên bẵng mình tới đây làm gì, chỉ nhớ phải chèo thuyền, dốc sức chèo thuyền!

Rõ ràng tốc độ của Yên Vô Song tăng lên, nếu chiếc thuyền nhỏ này chỉ có tốc độ như thế, bọn họ có thể vượt qua!

Khoảnh khắc lấy được hạng nhất kia, y đã suy nghĩ rõ ràng.

Cũng chính lúc này, mái chèo Giản Hành Chi đập mạnh lên đầu hắn, Quân Thù bị đập đơ người, òng ọc chìm xuống.

Tạ Cô Đường cũng có ý đó, y buông kiếm, bắt đầu chèo thuyền!

Mà nàng tham gia cuộc thi chèo thuyện cũng không phải là để ngắm hoa thưởng trăng, dẫu sao suốt quãng đường nàng đều chèo thuyền, cố gắng chiến thắng.

Cuộc cạnh tranh giữa Yên Vô Song và Tần Uyển Uyển kích thích ham muốn thắng thua của Giản Hành Chi.

Tiếp theo, thuyền của Tần Uyển Uyển và Yên Vô Song trước sau trôi về vạch đích, ba con thuyền đồng loạt cập bờ. Tất cả mọi người đều nằm bẹp trên thuyền, mệt lả thở dốc.

Y vừa nghĩ Tần Uyển Uyển muốn bỏ rơi mình, nghĩ đến Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường đơn độc chơi thuyền trên hồ, y cảm thấy không được, y nhất định phải chèo song song với Tần Uyển Uyển!

Vì thế, y dồn hết sức lực tạo ra kỳ tích, sử dụng bạo lực để bổ túc khiếm khuyết của thuyền, duy trì trạng thái ngang hàng với hai chiếc thuyền lớn!

Rõ ràng tốc độ của Yên Vô Song tăng lên, nếu chiếc thuyền nhỏ này chỉ có tốc độ như thế, bọn họ có thể vượt qua!

Yên Vô Song tăng tốc, Tần Uyển Uyển càng tăng tốc, y càng phải tăng tốc hơn nữa!

Y vừa nghĩ Tần Uyển Uyển muốn bỏ rơi mình, nghĩ đến Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường đơn độc chơi thuyền trên hồ, y cảm thấy không được, y nhất định phải chèo song song với Tần Uyển Uyển!

Nhưng chiếc thuyền nhỏ này thì không, nó rất thiếu văn minh.

Khoảng cách ba con thuyền cũng chỉ nửa trượng. Ba bên rơi vào cạnh tranh cực đoan, xuyên thẳng qua khu ám sát định sẵn, rẽ qua khúc quanh, lao trên mặt sông. Dưới sự hoan hô của đám đông, cự ly vạch đích ngày càng gần!

Tất cả mọi người đã hoàn toàn quên bẵng mình tới đây làm gì, chỉ nhớ phải chèo thuyền, dốc sức chèo thuyền!

Vì thế, Tần Uyển Uyển vốn không thấy rõ rốt cuộc người trên thuyền là ai, có bao nhiêu người. chỉ thấy sóng lớn cuồn cuộn, thuyền nhỏ chèo trên mặt sông, bày ra tư thái sóng thần.

Vì tiền, vì bắt người, vì bắt kịp!

“Có phải con muốn cúp không?”

Kẻ duy nhất còn lý trí trong nhóm người này chỉ có Quân Thù thoi thóp hơi tàn.

Hắn sắp chịu hết nổi, não bộ nói cho hắn biết cứ vậy đi, có lẽ hắn sẽ chết tại đây, hắn cắn răng, cuối cùng quyết định.

Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển sức cùng lực kiệt, đưa cúp tới.

Hắn phải vứt bỏ biện pháp bạo lực này, xông lên, đục chìm thuyền Tần Uyển Uyển. Thuyền Tần Uyển Uyển chìm rồi, Giản Hành Chi đuổi kịp bọn họ là có thể giết chết Tạ Cô Đường. Dù cho không đánh nhau, hắn đứng ra xác nhận Giản Hành Chi sai bảo hắn đục thuyền cũng có thể châm ngòi li gián Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi!

Ngay lúc đó, bùa nổ trong tay Quân Thù “ầm” một tiếng, sóng lớn cuồn cuộn dâng lên, ba con thuyền bị sóng xô đẩy. Thuyền nhỏ phản ứng nhanh hơn, Giản Hành Chi dùng linh lực làm khiên, biến thuyền thành kiếm, ngự kiếm mà qua, thuận lợi trượt tới vạch đích!

Hắn phải vứt bỏ biện pháp bạo lực này, xông lên, đục chìm thuyền Tần Uyển Uyển. Thuyền Tần Uyển Uyển chìm rồi, Giản Hành Chi đuổi kịp bọn họ là có thể giết chết Tạ Cô Đường. Dù cho không đánh nhau, hắn đứng ra xác nhận Giản Hành Chi sai bảo hắn đục thuyền cũng có thể châm ngòi li gián Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi!

Vừa nghĩ vậy, Quân Thù hít sâu, hô to một tiếng, lấy bùa nổ ra, đột ngột nhắm về phía thuyền Tần Uyển Uyển!

Cũng chính lúc này, mái chèo Giản Hành Chi đập mạnh lên đầu hắn, Quân Thù bị đập đơ người, òng ọc chìm xuống.

Vạch đích ở ngay trước mắt, ba con thuyền nhào về phía vạch đích như điên.

Ngay lúc đó, bùa nổ trong tay Quân Thù “ầm” một tiếng, sóng lớn cuồn cuộn dâng lên, ba con thuyền bị sóng xô đẩy. Thuyền nhỏ phản ứng nhanh hơn, Giản Hành Chi dùng linh lực làm khiên, biến thuyền thành kiếm, ngự kiếm mà qua, thuận lợi trượt tới vạch đích!

Tần Uyển Uyển nghe thế, nháy mắt hiểu ngay mạch suy nghĩ của Giản Hành Chi. Nàng nghẹn hơi, trợn trắng mắt, ngất xỉu.

Hắn sắp chịu hết nổi, não bộ nói cho hắn biết cứ vậy đi, có lẽ hắn sẽ chết tại đây, hắn cắn răng, cuối cùng quyết định.

Tiếp theo, thuyền của Tần Uyển Uyển và Yên Vô Song trước sau trôi về vạch đích, ba con thuyền đồng loạt cập bờ. Tất cả mọi người đều nằm bẹp trên thuyền, mệt lả thở dốc.

Kế tiếp, nàng nhìn thấy nhóm người đổ về thuyền đầu, nhân viên công tác cầm cúp chạy về phía thanh niên áo lam giữa đám đông. Thanh niên áo lam cầm cúp xong thì nhảy về phía nàng, ngồi xổm trước mặt quan sát.

Chỉ có Giản Hành Chi và Yên Vô Song tinh thần phấn chấn, Tạ Cô Đường gắng gượng chịu đựng.

“Chúc mừng! Chúc mừng!”

Tần Uyển Uyển dán ở mép thuyền, gian nan ngẩng đầu, muốn xem kẻ chèo thuyền độc mộc rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Vạch đích ở ngay trước mắt, ba con thuyền nhào về phía vạch đích như điên.

Kế tiếp, nàng nhìn thấy nhóm người đổ về thuyền đầu, nhân viên công tác cầm cúp chạy về phía thanh niên áo lam giữa đám đông. Thanh niên áo lam cầm cúp xong thì nhảy về phía nàng, ngồi xổm trước mặt quan sát.

“Tiền bối?”

Tạ Cô Đường kinh ngạc mở miệng: “Sao ngài…”

“Có phải con muốn cúp không?”

Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển sức cùng lực kiệt, đưa cúp tới.

Y hiếm khi thấy học trò của mình cố gắng như vậy, y nghĩ chắc hẳn nàng rất muốn chiếc cúp này, cho nên mới bằng lòng dốc sức như vậy.

Tần Uyển Uyển không có cơ hội mang thai, những lời nàng nói chắc chắn là lừa người. Vì sao nói thì y không biết, nhưng đợi lát nữa y hỏi nàng là được.

Khoảnh khắc lấy được hạng nhất kia, y đã suy nghĩ rõ ràng.

Tạ Cô Đường cũng có ý đó, y buông kiếm, bắt đầu chèo thuyền!

Tần Uyển Uyển không có cơ hội mang thai, những lời nàng nói chắc chắn là lừa người. Vì sao nói thì y không biết, nhưng đợi lát nữa y hỏi nàng là được.

Mà nàng tham gia cuộc thi chèo thuyện cũng không phải là để ngắm hoa thưởng trăng, dẫu sao suốt quãng đường nàng đều chèo thuyền, cố gắng chiến thắng.

Y hiếm khi thấy học trò của mình cố gắng như vậy, y nghĩ chắc hẳn nàng rất muốn chiếc cúp này, cho nên mới bằng lòng dốc sức như vậy.

Y hào phóng đưa cúp cho nàng: “Con muốn cái gì, nói với sư phụ, sư phụ giành cho con.”

Tần Uyển Uyển nghe thế, nháy mắt hiểu ngay mạch suy nghĩ của Giản Hành Chi. Nàng nghẹn hơi, trợn trắng mắt, ngất xỉu.

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

5 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Ông Quân Thù này vì chia rẽ người khác mà cũng hết lòng dữ.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Người ta nói thuyền của anh thiếu văn minh quá kìa ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Lời nói ra thì cảm động thiệt đó, nhưng hiểu rõ tình huống thì thấy cảm lạnh hết sức ?

tranngocmai0912
tranngocmai0912
2 Năm Cách đây

Được rồi, tấm lòng của anh giản, em nhận hộ cho nhé! Chứ chị Uyển tức đến nỗi ngất xỉu rồi

Duy Nhiên
Duy Nhiên
2 Năm Cách đây

Có ông sư phụ thế này thì thế nào cũng có 1 ngày lên cơn đau tim, chết ngay tại chỗ. Đến lúc này thì tui chắc chắn 1 điều, 0 phải anh Giản khùng, mà là bà tác giả khùng. Trời ơi khùng hết nước chấm. Cười ra nước mắt với cái diễn tiến truyện của bả ???

5
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!