Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 77 (2)

Chương 77 (2)

Nếu như không phải ta, nàng cũng có thể sao?

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Lúc nàng đi tìm Giản Hành Chi, Giản Hành Chi đang đọc sách, Tần Uyển Uyển trực tiếp đẩy cửa sổ nhảy vào.

Khí tức của Tần Uyển Uyển theo gió ùa tới, Giản Hành Chi không cần quay đầu đã biết người tới là ai, y bị dọa nhét sách vào trong chăn theo bản năng. Lúc quay đầu, Tần Uyển Uyển đã ngồi lên giường y.

Tần Uyển Uyển thấy rõ Giản Hành Chi nhét cái gì vào chăn, nàng tò mò nhìn. Giản Hành Chi lập tức căng thẳng, lắp bắp nói: “Nàng, nàng, nàng… nàng lên giường ta làm gì?!”

“À.” Tần Uyển Uyển nghĩ tới bản thân mạo phạm, vội vã đứng lên giải thích: “Ta…”

Vì sao nàng đng lên?”ýGin Hành Chióbình tĩnh li.[Thy nàng vivàng đng dyiging như munɨcách xa mình,y li khôngvui, cau màyánói: “Nàng ngixung!”

Tn UynĩUyn: “…

Thtãkhó chiu.

Nh tiïbn thân cóchuyn cu xinômà đến, nàng¹li nh nhàngngi xung: “Sưph

Gin HànhChi xếp chânngi thng lên,ɨkhoanh hai tay(trưc ngc, xoayđu đi, giív không ngheúthy.

N cưi caTn Uyn Uynɪcng đ, vi,đi xưng hô:í“Gin Hành Chi.”j

.” Rt cucGin Hành Chiıđáp li: “Sao?”

Chuyn là thếĺnày.” Tn UynUyn gii thích:“Sư ph, chngphi ngưi lyɪđưc o cnhjdùng đ luynìkiếm trong mLn Ngôn Chià?”

, thìsao?”

Gin HànhéChi tùy ýđáp li, dùĩsao đó cũnglà th tngĩnàng, y cũngchng lo lngIkhi nàng hi.

TnìUyn Uyn hơingi ngùng, khkh mt ting:ũ“Cái đó… làìphn thưng nhimЇv ca ta….ЇNgưi… ngưi đưata nhé?”

Ngheíthy li này,Gin Hành Chiįquay đu, nghiêmïtúc nhc nh:Đây là thèta đem v.”ĭ

Ta tng nàng,không phi phnìthưng ca hЇthng.

Tn Uyn Uynnghe thy linày, phng đoánĩGin Hành Chiívn còn không]vui. Nàng cũngêcm thy va³cãi nhau xongɩli đòi đfhình như khôngľn, ngm nghĩ,bèn nh gingЇxin li: “Ngưiđng tc gin,sau này taĩkhông nói ngưi‘Cút na.”

“Ta³tc gin chuynnày sao?”

GinĬHành Chi lnhìnht liếc nhìnnàng. Tn UynUyn nghĩ ti³nghĩ lui: “Vy…vy sau nàyàcho dù chúngıta cãi nhau,ļta cũng sìcha mt mũiécho ngưi trưcmt ngưi khác.”

Gin Hành Chikhng li, nhđến chuyn nàyìrt quá đáng,y vn biếtàt ái ch.

Ygt đu: “Cònìgì na.”

“Còncó

Tn UynơUyn vt óc,ýtht s nghĩơkhông ra. Nàngcàng nghĩ càngcm thy không(đúng, sc nhļvì sao mìnhĩtc gin: “Ngưi…ngưi cũng đngquá đáng, rõràng là ngưi:không đúng trưc.ưNgưi chc tatc gin, nóiìta da dmvào ngưi nênĪta mi tc.[Ta xem ngưiľlà sư ph,{ngưi còn khôngvui?”

“Nàng baoln, ta baoln, ta miĩmt trăm tui!”Gin Hành Chiínhc đến cáiònày li bc:í“Hơn na, nàng{có thân phnIgì, ta làíthân phn gì,ásao ta cóth làm sưph nàng?”

“Tuita hơi lnЇmt chút… TnUyn Uyn kiêntrì nói: “Thâniphn cũng hơi¸cao mt chút,nhưng ta cònïkhông đ ý,ìngưi ngi cáigì?”

Gin HànhChi nghn hng,îy bc bítrong lòng, hmt tiếng, xoayđu đi.

Tn Uyn]Uyn suy nghĩ,Ïkéo tay áoy d dành:“Ngưi đng gin.”ì

Đng có lôiIlôi kéo kéo.”

Gin Hành Chiănhích sang mtếbên, Tn UynUyn nhích theo:“Ngưi gin cáigì, ngưi nóiđi.”

Gin HànhĬChi không nói.ìTn Uyn Uynd dành nhưİthế, lòng ymm đi myĨphn.

Y xoay đu,hi lâu sau,rt cuc xoayđu li: “Taúhi nàng mtĩchuyn.”

“Ngưi nói(đi.”

Tn UynUyn hào hng,Gin Hành Chiínhích ti trưcmt nàng, nhìnIchm chm vàomt. Y cáchĩnàng hơi gn,tim Tn UynUyn đp nhanhjhơn. Gin HànhChi thm vnìnàng: “Ta hiĩnàng, nếu hômđó ngưi trongơphòng đá khôngìphi ta, đi)đi mt ngưiànào khác, nàngfcũng hôn sao?”°

“Ta… Tn UynUyn mun xoayòđu tránh nés săm soica y khong cách gn.

“Nóiétht!”

Gin HànhChi giơ tayáp hai bênđu nàng, épnàng nhìn y.

Khong°cách này quáìgn, Tn UynòUyn không nhnìđưc nh đếnêcnh tưng hômđó.

Gin Hành Chiınhìn chm chm}nàng, hi li:“Ai cũng đưcphi không?”

“Cũng…ĺTn Uyn Uynnut nưc bt,nói tht: “Cũngkhông phi aiɩcũng đưc…

Dù(sao ban đunàng thà tmình tìm đưngđcũng không munbt chuyn viGin Hành Chi.

Nhưng¸v sau… vîsau phát hiniy là ngưiàkhông t, cmthy có thăchp nhn đưc.

Vyİcòn ai na?”õ

Gin Hành Chiătiếp tc hi,Tn Uyn Uynáchp chp mt:Chưa… Chưa tngnghĩ.”

“Nàng nghĩĩk đi!”

Gin:Hành Chi nhíufmày: “Có phich có ta?”

Chc… chc làįvy?” Tn UynUyn không dámkhng đnh, nhưngЇnàng nói liănày li thyɨhơi cht d,,s Gin HànhɩChi hiu lmÏcái gì, viįnhn mnh: “Dù{sao ta chícó mt mìnhngưi là sưph! Ta… ta…

Đưc ri.”

GinãHành Chi nghethy li này,èmt ánh lêný cưi, thoimái buông nàngra, đim nhiênínói: “V ngh]đi, ngày maiɪta đưa o¸cnh cho nàng.Th này tmthi đ chĩta, nàng mundùng c tìmta là đưc.”

“Ngưi… ngưi khôngiđưa ta à?”Į

Tn Uyn Uynưcòn mun lyiphn thưng v,IGin Hành Chiliếc xéo nàng:ó“Sư ph bo,qun giúp nàng,sao thế?”

À

Tn Uyn Uyncm thy hìnhĩnhư cũng đúng,nàng hm hc,đng dy: “Vy…vy ta đi,[ngày mai tati.”

“Tn UynùUyn.” Gin HànhChi thy nàngÍđng dy, ngitrên giưng, uĪoi nói: “ThưngCc Tông taĨkhông như HpHoan Tông, mônquy nghiêm ngt.Nàng hôn ta,ta không thúlàm sư phfnàng na, nh:chưa?”

Tn Uyn)Uyn ngây ngưi,únàng quay phtđu li: “Vyómà ngưi cònãmun bo qunèđ thay ta?!”Į

“Làm… làm bằng hữu không được sao?” Giản Hành Chi tìm lý do: “Bằng hữu bảo quản đồ giúp nàng, thì sao?”

Đến ngay.

“Người…” Tần Uyển Uyển tức đến nói không nên lời: “Người vô lại!”

666: “…”

Giản Hành Chi bực mình, lập tức đưa hắn mười con linh điểu: “Mau, gửi tin đi. Người trong nhà ông mà không tới đón, chúng ta mặc kệ ông đấy.”

“Ta vô lại?” Giản Hành Chi nghe thấy Tần Uyển Uyển nói, lấy làm lạ: “Đồ ta lấy được, ta không đưa nàng là ta vô lại?”

Vừa nghe thấy lời này, Quân Thù lập tức căng thẳng. Chắc chắn Thẩm Tri Minh còn đang theo dõi hắn, nếu nhóm người Giản Hành Chi rời đi, bây giờ hắn gặp Thẩm Tri Minh sẽ chết chắc.

Dáng vẻ hung hăng của Tần Uyển Uyển lập tức xẹp xuống. Giản Hành Chi khẽ khụ một tiếng, tiếp tục nhắc nhở: “Nàng muốn dùng, ngày mai tới tìm ta. Nếu nàng không muốn dùng ảo cảnh này cũng không sao…” Giản Hành Chi học theo dáng vẻ siết nắm tay của nàng lúc bình thường, khích lệ: “Ngày mốt là trận chung kết của nàng, cố lên!”

“Người trong nhà ông sao thế? Sao còn chưa tới đón?”

“Kế hoạch này của ngài…” 666 tưởng tượng cảnh tượng đó: “Ta cảm thấy hơi giống tới cửa trả thù…”

Tần Uyển Uyển nghe thấy lời này, hít sâu một hơi, tức tối xoay người bỏ đi. Trước khi đi, nàng bỏ lại một câu: “Ngày mai, ta chờ người ở vườn hoa!”

“Làm… làm bằng hữu không được sao?” Giản Hành Chi tìm lý do: “Bằng hữu bảo quản đồ giúp nàng, thì sao?”

Giản Hành Chi nghe vậy nhướng mày, đợi sau khi Tần Uyển Uyển đi rồi, y chậm rãi rút quyển sách xem lúc nãy ra, lấy bút trong túi Càn Khôn, bắt đầu nghiêm túc tiếp tục nghiên cứu, còn viết lời chú thích bên cạnh.

Hắn quét xong đình viện liền nhìn thấy một con quạ ngậm thư bay vào, đáp lên vai hắn.

666 nhìn tên sách “Làm sao trở thành người đàn ông có sức hấp dẫn”, không nhịn được than thở: “Chủ nhân, rốt cuộc ngài đang làm gì?”

Quân Thù bị dọa nhảy dựng, quay đầu định ra tay. Nhìn thấy Giản Hành Chi, hắn nhanh chóng khống chế cây chổi giơ lên, thi lễ: “Giản đạo quân.”

“Đang theo đuổi Uyển Uyển.”

“À.” Giản Hành Chi nghe nói thế, cảm thấy vui vẻ: “Có phải ông cũng cảm thấy hôm nay ta rất anh tuấn không?”

Giản Hành Chi lật sách, chậm rãi đáp: “Ta muốn thay đổi ấn tượng của Uyển Uyển đối với ta, khiến nàng thích ta, sau đó chúng ta trở lại Tiên giới. Ta khôi phục thân phận, mở rộng động phủ, thu nhận nhiều đệ tử, thành lập một Tông môn. Sau đó, ta dẫn đệ tử lên Tịch Sơn đề thân!”

Giản Hành Chi vừa nói vừa cau mày: “Ông có người nhà thật không? Ông không lừa chúng ta đấy chứ? Ông xác nhận tin tức chưa?”

Đợi Giản Hành Chi xoay người rời đi, Quân Thù hít sâu một hơi, quay đầu lấy mười con linh điểu, viết luôn mười lần: “Cha, tới nhanh lên, con muốn giết người!!!”

“Cô hiểu cái gì, như vậy mới có thân phận, có địa vị, có mặt mũi! Thân phận của Uyển Uyển ở Tiên giới rất cao quý! Chờ ta cưới nàng…”

“Kế hoạch này của ngài…” 666 tưởng tượng cảnh tượng đó: “Ta cảm thấy hơi giống tới cửa trả thù…”

Nói xong, y nhỏ máu lên linh điểu, thả bọn chúng bay ra ngoài.

Giản Hành Chi nghiêm túc học tập làm sao trở thành một người đàn ông hấp dẫn. Ngày hôm sau, y rời giường sớm, ăn mặc lộng lẫy một phen, đi tìm Vô Danh vẫn còn đang quét rác trước.

“Cô hiểu cái gì, như vậy mới có thân phận, có địa vị, có mặt mũi! Thân phận của Uyển Uyển ở Tiên giới rất cao quý! Chờ ta cưới nàng…”

Hắn không nhịn được hỏi thêm một câu: “Đạo quân, hôm nay ngài có chuyện quan trọng sao?”

Trong nháy mắt, một đống mơ tưởng lướt qua đầu Giản Hành Chi, y tức khắc đỏ mặt. Giây phút nhận ra, y lập tức bài trừ ý nghĩ hạ lưu này, khẽ khụ một tiếng, chính khí lẫm liệt đáp: “Chúng ta có thể cùng nhau luyện kiếm mỗi ngày rồi!”

Giản Hành Chi đang nói bỗng dừng lại. 666 đợi một hồi, tò mò hỏi: “Ngài sẽ thế nào?”

“Xác nhận rồi.”

“Đang theo đuổi Uyển Uyển.”

Trong nháy mắt, một đống mơ tưởng lướt qua đầu Giản Hành Chi, y tức khắc đỏ mặt. Giây phút nhận ra, y lập tức bài trừ ý nghĩ hạ lưu này, khẽ khụ một tiếng, chính khí lẫm liệt đáp: “Chúng ta có thể cùng nhau luyện kiếm mỗi ngày rồi!”

666: “…”

Ngài cưới vợ làm gì, ngài và kiếm cùng sống cô độc đến hết đời không phải hay hơn hả?

Quân Thù gật đầu, ngẫm lại, hắn hơi ngượng ngập mở miệng: “Hay là… ta xác nhận lại lần nữa?”

Giản Hành Chi nghiêm túc học tập làm sao trở thành một người đàn ông hấp dẫn. Ngày hôm sau, y rời giường sớm, ăn mặc lộng lẫy một phen, đi tìm Vô Danh vẫn còn đang quét rác trước.

Dáng vẻ hung hăng của Tần Uyển Uyển lập tức xẹp xuống. Giản Hành Chi khẽ khụ một tiếng, tiếp tục nhắc nhở: “Nàng muốn dùng, ngày mai tới tìm ta. Nếu nàng không muốn dùng ảo cảnh này cũng không sao…” Giản Hành Chi học theo dáng vẻ siết nắm tay của nàng lúc bình thường, khích lệ: “Ngày mốt là trận chung kết của nàng, cố lên!”

Nhiệm vụ Ngọc Linh Lung đã hoàn thành, nhưng nhiệm vụ đưa Vô Danh đoàn tụ với người nhà chậm chạp mãi không hoàn. Tần Uyển Uyển nghi ngờ không phải không có lý.

“Hả…” Quân Thù gật đầu, hơi đố kị đáp: “Đúng vậy.”

“Này.” Giản Hành Chi thúc Quân Thù đang quét rác một cái.

Giản Hành Chi kiêu ngạo, vẻ mặt Quân Thù cứng đờ.

Quân Thù bị dọa nhảy dựng, quay đầu định ra tay. Nhìn thấy Giản Hành Chi, hắn nhanh chóng khống chế cây chổi giơ lên, thi lễ: “Giản đạo quân.”

“Người trong nhà ông sao thế? Sao còn chưa tới đón?”

Giản Hành Chi vừa nói vừa cau mày: “Ông có người nhà thật không? Ông không lừa chúng ta đấy chứ? Ông xác nhận tin tức chưa?”

“Xác nhận rồi.”

Quân Thù gật đầu, ngẫm lại, hắn hơi ngượng ngập mở miệng: “Hay là… ta xác nhận lại lần nữa?”

Quân Thù cúi đầu, cầm chổi lên lần nữa, bắt đầu vận công quét rác. Lá rụng bay tán loạn, lá cây rơi xuống cũng bay lả tả.

Giản Hành Chi bực mình, lập tức đưa hắn mười con linh điểu: “Mau, gửi tin đi. Người trong nhà ông mà không tới đón, chúng ta mặc kệ ông đấy.”

Giản Hành Chi đang nói bỗng dừng lại. 666 đợi một hồi, tò mò hỏi: “Ngài sẽ thế nào?”

Ngài cưới vợ làm gì, ngài và kiếm cùng sống cô độc đến hết đời không phải hay hơn hả?

Vừa nghe thấy lời này, Quân Thù lập tức căng thẳng. Chắc chắn Thẩm Tri Minh còn đang theo dõi hắn, nếu nhóm người Giản Hành Chi rời đi, bây giờ hắn gặp Thẩm Tri Minh sẽ chết chắc.

666 nhìn tên sách “Làm sao trở thành người đàn ông có sức hấp dẫn”, không nhịn được than thở: “Chủ nhân, rốt cuộc ngài đang làm gì?”

Quân Thù nhận lấy linh điểu đưa tin, cảm ơn Giản Hành Chi. Sau đó, hắn chợt nhận ra hôm nay Giản Hành Chi ăn mặc khá màu mè, bình thường y chỉ mặc đạo bào hoặc áo trắng đơn giản, hôm nay dù vẫn mặc làm bào bạch sam, nhưng hình như y phục đã được ủi gọn gàng chỉnh tề, còn đeo trang sức, chi tiết rất hoàn mỹ, trông giống như sắp làm chuyện quan trọng.

Hắn không nhịn được hỏi thêm một câu: “Đạo quân, hôm nay ngài có chuyện quan trọng sao?”

Giản Hành Chi xoay người vẫy tay: “Đi đây.”

“À.” Giản Hành Chi nghe nói thế, cảm thấy vui vẻ: “Có phải ông cũng cảm thấy hôm nay ta rất anh tuấn không?”

“Hả…” Quân Thù gật đầu, hơi đố kị đáp: “Đúng vậy.”

Tần Uyển Uyển nghe thấy lời này, hít sâu một hơi, tức tối xoay người bỏ đi. Trước khi đi, nàng bỏ lại một câu: “Ngày mai, ta chờ người ở vườn hoa!”

“Hôm nay ta sắp hẹn hò với Uyển Uyển.”

Giản Hành Chi kiêu ngạo, vẻ mặt Quân Thù cứng đờ.

Giản Hành Chi xoay người vẫy tay: “Đi đây.”

Đợi Giản Hành Chi xoay người rời đi, Quân Thù hít sâu một hơi, quay đầu lấy mười con linh điểu, viết luôn mười lần: “Cha, tới nhanh lên, con muốn giết người!!!”

Nói xong, y nhỏ máu lên linh điểu, thả bọn chúng bay ra ngoài.

Quân Thù cúi đầu, cầm chổi lên lần nữa, bắt đầu vận công quét rác. Lá rụng bay tán loạn, lá cây rơi xuống cũng bay lả tả.

Hắn vội vàng mở ra, chỉ thấy bên trên viết hai chữ bằng chu sa:

Hắn đã Trúc Cơ lần nữa. Đợi cha hắn đến, lấy linh đan diệu dược bồi vào, hắn sẽ nhanh chóng khôi phục mỹ mạo Quân thiếu chủ của mình! Đến lúc đó, hắn nhất định phải mang Uyển Uyển đi!

Ông lão trong đình viện ngập tràn sát khí.

Hắn đã Trúc Cơ lần nữa. Đợi cha hắn đến, lấy linh đan diệu dược bồi vào, hắn sẽ nhanh chóng khôi phục mỹ mạo Quân thiếu chủ của mình! Đến lúc đó, hắn nhất định phải mang Uyển Uyển đi!

Hắn quét xong đình viện liền nhìn thấy một con quạ ngậm thư bay vào, đáp lên vai hắn.

Quân Thù nhận lấy linh điểu đưa tin, cảm ơn Giản Hành Chi. Sau đó, hắn chợt nhận ra hôm nay Giản Hành Chi ăn mặc khá màu mè, bình thường y chỉ mặc đạo bào hoặc áo trắng đơn giản, hôm nay dù vẫn mặc làm bào bạch sam, nhưng hình như y phục đã được ủi gọn gàng chỉnh tề, còn đeo trang sức, chi tiết rất hoàn mỹ, trông giống như sắp làm chuyện quan trọng.

“Người…” Tần Uyển Uyển tức đến nói không nên lời: “Người vô lại!”

Hắn vội vàng mở ra, chỉ thấy bên trên viết hai chữ bằng chu sa:

Đến ngay.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

6 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Học ai không học, sao chị học thói nhảy cửa sổ của anh thế?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Không phải ai cũng được, chỉ có anh thôi, tên ngốc này.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Chời ơi sao thành bằng hữu rồi, lại friendzone nữa à?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh cưới vợ chỉ để luyện kiếm mỗi ngày à, vậy sao anh với kiếm của anh không thành hôn cho rồi đi?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Có vẻ gia đình Quân thiếu chủ gặp chuyện rồi.

Duy Nhiên
Duy Nhiên
2 Năm Cách đây

Mình cứ tưởng tượng cái cảnh ông lão râu tóc bạc phơ ốm o gầy mòn mà cứ luôn mồm gọi cha gọi mẹ là mắc cười. Già quá trời già mà hở chút là kêu cha kêu mẹ, 0 biết tự lập. Ngày vả mặt của QT sắp tới chưa! Giải quyết thằng cha này đi chứ tui là tui hết chịu nổi thằng cha QT này rồi.

6
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!