Hoàng Thượng phế Hậu chưa – Chương 04

Chương 04

Mặc kệ con đường phía trước như thế nào, cứ đi là biết

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

***

Hoa lê trong viện rơi lả tả, lá xanh rợp bóng. Ngày thứ ba Sơ Dương thành thân, Tịch Phong Hà cảm giác thời gian đã qua rất lâu, ngày ngày nhàm chán ngồi trong viện ngẩn người.

Tịch Phong Hà vốn là người hoạt bát, biết chính mình và Sơ Dương không thành, nàng không còn khổ sở như trước. Dù vậy thỉnh thoảng nhớ tới ký ức xưa cũ, lòng nàng vẫn quặn đau.

Sáng sớm, Chu Khinh lại thấy Tịch Phong Hà ngồi dưới cây lê ngẩn người. Do dự một chút, nàng ta lại gần nói hôm nay là ngày Nhị tiểu thư lại mặt, hỏi nàng có tham gia yến hội hay không.

Nàng đau đớn ngẫm nghĩ nửa ngày trời, cảm thấy nên tham gia. Tuy không được tự nhiên, nhưng việc đã đến nước này, nếu nàng còn từ chối sẽ chỉ chứng tỏ bản thân không hiểu chuyện.

Tch Phong Hà sai ChuïKhinh chun bxiêm y, nàngti vin muľthân thnh an.fCòn chưa vàoca, nàng đãnghe thy tiếngcãi vã bênítrong, lng nghe,là ph mu.

“Tnh Hà Nhiđã hot bátnghch ngm, Ïnhà còn cóchúng ta chămsóc. Mt khivào cung, lcon bé gâychuyn, ai cheIch cho conbé đây!” Hiếmkhi mu thân¸ni cáu, gingơnói pha lnlo lng vàįtc gin.

“Ta đâucòn cách nàoìkhác, đây làìý Hoàng Thưng.Ta cũng khôngn đ HàɩNhi tiến cung,nhưng trong triuđ mi quanÍli, cho dùta t chiHoàng Thưng, saufnày đ aidám cưi HàNhi. Hung chiôThánh mnh khótrái, vài ngày}na Thánh chs ti phí

Tch Phong Hà)ngây ngn, tiếnícung? Tiến cungãlàm phi? Không,Hoàng Thưng bngtui ph thân,)chng lKhôngļđúng, bao nămnay Hoàng Thưng¹đâu có bưcĪvào Hu cung,irt cuc ngưicó ý gì

Nghĩvy, Tch Phong{Hà đy cađi vào. Ph]mu nhìn thyınàng, vi imòbt, Tch AnįHành đi vèphía nàng, “HàĩNhi…

Tch PhongHà nhìn bnh, nghi hochi: “Ph thân,mu thân, ýfhai ngưi làsao? Hai ngưiĪđnh đưa conívào cung ?Nhưng Hoàng Thưng…ĺđáng tui chacon mà.”

TchÍAn Hành vigii thích, Khôngphi Hoàng Thưng,Îlà Thái T.A…

Tch muđánh Tch AnHành, lưm ôngĮmt cái, quayãđu mm cưiãnói: “Hà Nhi,con nghe nươngļnói, Hoàng Thưngîđnh tuyn conlàm Thái Tphi. Nhưng chuynvn chưa đâuĮvào đâu.”

TchЇAn Hành nhĺging đáp, HoàngThưng đã smquyết đnh, eôlà không điđưc.

B Tch muêcnh cáo, ôngbc tc ngmùming.

Tch mu liãkéo Tch PhongHà gii thíchína ngày, TcháPhong Hà vnngây ngc. SơİDương va mithành thân, nàngìcòn chưa kpínghĩ ti chuyn,tương lai, thếĮmà đã b}an bài?

Không hiu¸vì sao trongĬđu Tch PhongHà li nysinh ý tưng{k quái. TĬkhi biết SơúDương thành thân,ĩnàng mt mmê mang, khôngbiết còn cóļth yêu aiíkhác hay chăng?òHin ti bonàng g choThái T chưaòbao gi gp(mt, nàng cmĪthy như vycũng không t.

Cuiãcùng ba ngưiíkhông bàn đưcgì ra hn,ĺTch mu cònìbn chun bľgia yến, boTch Phong Hàɩv trưc.

Tch PhongíHà ri rmīquay tr vLê Tng Uyn.Chu Khinh chunįb cho nàngmt chiếc váyédài màu xanhthêu hoa, nói)thưng ngày TchPhong Hà haymc đ trng,hôm nay mcĩgì đó diml hơn chút.

Tch}Phong Hà đangicó tâm s,tùy theo ýnàng ta.

Gia yến,²Tch Túc VũÍrúc vào lòngìSơ Dương nìn cưi ngtngào. Mc dùSơ Dương khôngnói chuyn, nhưnglng lng gprau cho TchèTúc Vũ. Thnhìthong hai ngưiīli ngt ngàothì thm to²nh.

Không biết cóìphi do TchîPhong Hà haykhông, bàn ănãtrm lng hơnĩrt nhiu, cũngmay có Tchmu và Vêdi nương náoîđng bu khôngĮkhí, âu cũnghòa hp.

Tch PhongHà ngi cnhúV di nương,phu thê SơDương ngi đidin hai ngưi.Nha hoàn bênīcnh V dinương thì thm,[tiu thư vàcô gia thtĩđp đôi. Vīdi nương quátônàng ta lmếming, thp thmnhìn sang Tch(Phong Hà, snàng trào phúngígì đó khiếnbàn tic mtngon.

Tch Phong Hà)li không khs như trongtưng tưng. Nàngĩmc k ánhmt ca V¸di nương, bình¸thn ăn cơm.

Vđdi nương vàTch Túc Vũđu là ngưihin lành, tínhtình ôn hòa.Tch Phong Hàíkhông mun gâys vi h.

Nhưngnhng ngưi khácthì chưa chc.

TchĩAn Hành cònɪcó mt nnhi tên TchNgôn Vân. Nàngįta nh hơn(Tch Phong Hàhai tháng, làn nhi cath thiếp yếuĩđui. Din moòth thiếp kiakhá bình thưng,°là bn thunh ca TchAn Hành. Vàhôn phu cabà ta chếtngoài ý mun,bà ta bũngưi đi chđtr. Tch AnHành thy bàta đáng thươngnên thu làmthiếp tht.

Nim tình(nghĩa ngày bé,mc dù TchAn Hành khôngsng ái bàta nhưng ttixu vn chobà ta mtcuc đi áocơm không lo.

Tch:Ngôn Vân chàoĩđi chưa đưcếbao lâu thìbà ta tĩthế. Ngày yìTch Phong Hàvn còn trongtã lót, TchĮmu không quánxuyến ni, đànhgiao Tch NgônVân cho Vìdi nương chămsóc. Bi vy¸quan h canàng ta vàTch Túc Vũrt tt.

Rõ ràng[c hai ngưiđu đưc Vídi nương dyļd, nàng tali kém xaTch Túc Vũ.Du dàng khôngêcó, nhưng liítha hưng tínhİtình nóng nyging ht TchPhong Hà. Hơnna nàng ta}vn tâm cơ,Tch Túc Vũyếu đui hayb bt nt,,Tch Ngôn Vânđu giúp nàngìy đòi liİgc ln lãi.

Tịch An Hành đối xử với nàng ta giống hệt như mẫu thân nàng ta, dịu dàng có thừa, nhưng tuyệt không cưng chiều bằng Tịch Phong Hà.

Lần này Tịch Túc Vũ thành thân với Sơ Dương, Tịch Phong Hà nháo loạn Thanh Lạc Uyển, Tịch Ngôn Vân cũng biết tâm tư Tịch Phong Hà. Mấy lần nàng ta tới Lê Tụng Uyển cười nhạo nàng, không ngừng sát muối vào miệng vết thương, Tịch Phong Hà tức giận sai Chu Khinh đuổi nàng ta ra ngoài. Tịch An Hành biết chuyện cảnh cáo Tịch Ngôn Vân, lúc này nàng ta mới chịu yên lặng.

Có lẽ ghen tỵ Tịch Phong Hà được sủng ái, từ nhỏ Tịch Ngôn Vân đã không thích Tịch Phong Hà. Mỗi lần gặp mặt Tịch Phong Hà, nàng ta đều ngấm ngầm khích bác. Tịch Phong Hà không phải loại người ngậm bồ hòn như Tịch Túc Vũ, nàng ăn miếng trả miếng, cứ vậy quan hệ của hai người càng không tốt.

Trong bóng đêm, phu thê Sơ Dương lại không vui mừng như vậy. Tịch Túc Vũ theo sau Sơ Dương, nàng ấy lơ đãng hỏi: “Phong Hà sắp gả cho Thái Tử, chúng ta cũng nên chuẩn bị chút đồ cưới cho muội ấy.”

Tịch An Hành trầm ngâm một lúc, “Được. Nếu con đã quyết định, ngày mai ta sẽ bẩm báo Hoàng Thượng.”

Lần này Tịch Túc Vũ thành thân với Sơ Dương, Tịch Phong Hà nháo loạn Thanh Lạc Uyển, Tịch Ngôn Vân cũng biết tâm tư Tịch Phong Hà. Mấy lần nàng ta tới Lê Tụng Uyển cười nhạo nàng, không ngừng sát muối vào miệng vết thương, Tịch Phong Hà tức giận sai Chu Khinh đuổi nàng ta ra ngoài. Tịch An Hành biết chuyện cảnh cáo Tịch Ngôn Vân, lúc này nàng ta mới chịu yên lặng.

“Nhị tỷ, Nhị tỷ phu.” Tịch Ngôn Vân nâng chén về phía phu thê Sơ Dương, “Ngày ấy Hoàng Đế hạ chỉ tứ hôn, Vân Nhi không hiểu dụng ý của Hoàng Thượng. Hôm nay thấy Nhị tỷ và Nhị tỷ phu xứng đôi như này, mới biết Hoàng Thượng đã sớm nhìn ra hai người là uyên ương trời sinh, không đành lòng phá hư mối lương duyên. Vân Nhi kính Nhị tỷ và Nhị tỷ phu chén rượu.”

Hôm nay gia yến, Tịch Ngôn Vân thấy Tịch Phong Hà lẳng lặng ăn cơm, bắt đầu giở trò.

Tịch An Hành đối xử với nàng ta giống hệt như mẫu thân nàng ta, dịu dàng có thừa, nhưng tuyệt không cưng chiều bằng Tịch Phong Hà.

Hôm nay gia yến, Tịch Ngôn Vân thấy Tịch Phong Hà lẳng lặng ăn cơm, bắt đầu giở trò.

“Nhị tỷ, Nhị tỷ phu.” Tịch Ngôn Vân nâng chén về phía phu thê Sơ Dương, “Ngày ấy Hoàng Đế hạ chỉ tứ hôn, Vân Nhi không hiểu dụng ý của Hoàng Thượng. Hôm nay thấy Nhị tỷ và Nhị tỷ phu xứng đôi như này, mới biết Hoàng Thượng đã sớm nhìn ra hai người là uyên ương trời sinh, không đành lòng phá hư mối lương duyên. Vân Nhi kính Nhị tỷ và Nhị tỷ phu chén rượu.”

Trên đường trở về, Chu Khinh cẩn thận hỏi Tịch Phong Hà đã nghĩ kỹ hay chưa, đừng vì nóng giận nhất thời mà trêu đùa hạnh phúc bản thân.

Dứt lời, nàng ta khiêu khích nhìn Tịch Phong Hà.

Dứt lời, nàng ta khiêu khích nhìn Tịch Phong Hà.

Phu thê Sơ Dương uống cạn ly. Vệ di nương nói vài câu khách sáo, khen Tịch Ngôn Vân trưởng thành rồi, tương lai nhất định tìm được vị hôn phu như ý.

Tịch Phong Hà không chút khách khí đâm thẳng vào tử huyệt của Tịch Ngôn Vân. Nàng ta giống hệt mẫu thân nàng ta, tư dung bình thường, chẳng khác nào các tiểu thư quan gia khác.

Tịch Phong Hà thầm khinh thường, mặc kệ nàng ta diễn trò, nàng không quan tâm.

Trời đêm đầy sao.

Nhưng Tịch Ngôn Vân không buông tha nàng, lại nói: “Tam tỷ tỷ lớn tuổi hơn con. Tam tỷ tỷ còn chưa thành gia, sao con dám kết hôn trước.” Không đợi Tịch Phong Hà mở miệng, nàng ta nói tiếp: “Tam tỷ tỷ xinh đẹp nhường này, lại còn là đích nữ nhà ta, không biết có bao nhiêu công tử ngoài kia xếp hàng dài mong được cầu thân Tam tỷ tỷ. Đáng tiếc Tam tỷ tỷ không ưng, có lẽ phải là nam tử vô địch thiên hạ mới có thể lọt vào mắt Tam tỷ tỷ.”

Mọi người im lặng, phu thê Sơ Dương có hơi mất tự nhiên. Vệ di nương lo lắng, Tịch phụ Tịch mẫu đều tỏ vẻ tức giận.

Sơ Dương cúi đầu, Tịch Túc Vũ không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng có thể đoán được một hai. Sơ Dương im lặng một lát, nói: “Theo ý phu nhân là được.”

Không đợi Tịch phụ mở miệng, Tịch Phong Hà đã đứng lên, lạnh lùng nhìn thẳng mắt Tịch Ngôn Vân, “Không dối gạt muội muội, đúng là chỉ có nam tử vô địch thiên hạ mới xứng đáng gả cho tỷ. Tỷ vẫn chưa nói với muội muội đúng không, Hoàng Thượng đã quyết định hứa hôn tỷ với Thái Tử.”

Mọi người kinh ngạc, Tịch Phong Hà nhìn Tịch Ngôn Vân ngây ra như phỗng, hếch cằm, “Muội cũng biết tính tình tỷ tỷ không tốt, nhưng ít ra tỷ tỷ vẫn còn cái mặt này. Nếu muội muội muốn gả sớm thì nên thu liễm nhiều vào, tốt nhất là dịu dàng ôn hòa giống Nhị tỷ tỷ, thế thì công tử thế gia danh môn mới coi trọng.”

Mọi người kinh ngạc, Tịch Phong Hà nhìn Tịch Ngôn Vân ngây ra như phỗng, hếch cằm, “Muội cũng biết tính tình tỷ tỷ không tốt, nhưng ít ra tỷ tỷ vẫn còn cái mặt này. Nếu muội muội muốn gả sớm thì nên thu liễm nhiều vào, tốt nhất là dịu dàng ôn hòa giống Nhị tỷ tỷ, thế thì công tử thế gia danh môn mới coi trọng.”

Nhưng Tịch Ngôn Vân không buông tha nàng, lại nói: “Tam tỷ tỷ lớn tuổi hơn con. Tam tỷ tỷ còn chưa thành gia, sao con dám kết hôn trước.” Không đợi Tịch Phong Hà mở miệng, nàng ta nói tiếp: “Tam tỷ tỷ xinh đẹp nhường này, lại còn là đích nữ nhà ta, không biết có bao nhiêu công tử ngoài kia xếp hàng dài mong được cầu thân Tam tỷ tỷ. Đáng tiếc Tam tỷ tỷ không ưng, có lẽ phải là nam tử vô địch thiên hạ mới có thể lọt vào mắt Tam tỷ tỷ.”

Tịch Phong Hà không chút khách khí đâm thẳng vào tử huyệt của Tịch Ngôn Vân. Nàng ta giống hệt mẫu thân nàng ta, tư dung bình thường, chẳng khác nào các tiểu thư quan gia khác.

Không đợi Tịch phụ mở miệng, Tịch Phong Hà đã đứng lên, lạnh lùng nhìn thẳng mắt Tịch Ngôn Vân, “Không dối gạt muội muội, đúng là chỉ có nam tử vô địch thiên hạ mới xứng đáng gả cho tỷ. Tỷ vẫn chưa nói với muội muội đúng không, Hoàng Thượng đã quyết định hứa hôn tỷ với Thái Tử.”

“Phụ thân, con nghĩ kỹ rồi.” Tịch Phong Hà nhìn Sơ Dương, giọng điệu càng thêm kiên định, “Ngôn Vân nói đúng, nữ nhi đã gả là phải gả cho nam tử vô địch thiên hạ.”

“Ngươi!” Tịch Ngôn Vân còn chưa kinh ngạc xong đã bị Tịch Phong Hà chọc giận.

“Ừ, ta biết rồi, ngươi mãi mãi theo ta. Dù ta gả cho đồ tể ngươi cũng theo sau giúp ta bán thịt heo.”

“Đây là con đường ta chọn, đương nhiên ta không hối hận.” Tịch Phong Hà cảm giác gả cho Thái Tử cũng không tệ.

Nàng ta vừa định phát tác thì Tịch An Hành ngắt lời, “Hà Nhi, chuyện này còn có thể thương thảo. Nếu con không muốn, phụ thân sẽ tâu với Hoàng Thượng…”

“Phụ thân, con nghĩ kỹ rồi.” Tịch Phong Hà nhìn Sơ Dương, giọng điệu càng thêm kiên định, “Ngôn Vân nói đúng, nữ nhi đã gả là phải gả cho nam tử vô địch thiên hạ.”

Gia yến tiếp tục, Tịch Ngôn Vân im thin thít, chẳng qua ai cũng có tâm sự. Phu thê Sơ Dương không còn ngọt ngào như trước, cứ vậy buổi tiệc kết thúc trong lời tuyên bố hùng hồn của Tịch Phong Hà.

Tịch An Hành trầm ngâm một lúc, “Được. Nếu con đã quyết định, ngày mai ta sẽ bẩm báo Hoàng Thượng.”

Mọi người im lặng, phu thê Sơ Dương có hơi mất tự nhiên. Vệ di nương lo lắng, Tịch phụ Tịch mẫu đều tỏ vẻ tức giận.

Gia yến tiếp tục, Tịch Ngôn Vân im thin thít, chẳng qua ai cũng có tâm sự. Phu thê Sơ Dương không còn ngọt ngào như trước, cứ vậy buổi tiệc kết thúc trong lời tuyên bố hùng hồn của Tịch Phong Hà.

Nàng ta vừa định phát tác thì Tịch An Hành ngắt lời, “Hà Nhi, chuyện này còn có thể thương thảo. Nếu con không muốn, phụ thân sẽ tâu với Hoàng Thượng…”

Trên đường trở về, Chu Khinh cẩn thận hỏi Tịch Phong Hà đã nghĩ kỹ hay chưa, đừng vì nóng giận nhất thời mà trêu đùa hạnh phúc bản thân.

“Ngươi!” Tịch Ngôn Vân còn chưa kinh ngạc xong đã bị Tịch Phong Hà chọc giận.

Thật ra Tịch Phong Hà chưa nghĩ kỹ, chiều nay nàng mới biết việc này, đúng là vừa rồi ở gia yến nàng hành động theo cảm tính. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, nàng không hề hối hận.

“Đây là con đường ta chọn, đương nhiên ta không hối hận.” Tịch Phong Hà cảm giác gả cho Thái Tử cũng không tệ.

Thật ra Tịch Phong Hà chưa nghĩ kỹ, chiều nay nàng mới biết việc này, đúng là vừa rồi ở gia yến nàng hành động theo cảm tính. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, nàng không hề hối hận.

“Mặc kệ tiểu thư gả cho ai, Chu Khinh một lòng theo tiểu thư.” Chu Khinh mỉm cười, đương nhiên lựa chọn của tiểu thư là tốt nhất.

“Tiểu thư!”

“Ừ, ta biết rồi, ngươi mãi mãi theo ta. Dù ta gả cho đồ tể ngươi cũng theo sau giúp ta bán thịt heo.”

“Tiểu thư!”

Có lẽ ghen tỵ Tịch Phong Hà được sủng ái, từ nhỏ Tịch Ngôn Vân đã không thích Tịch Phong Hà. Mỗi lần gặp mặt Tịch Phong Hà, nàng ta đều ngấm ngầm khích bác. Tịch Phong Hà không phải loại người ngậm bồ hòn như Tịch Túc Vũ, nàng ăn miếng trả miếng, cứ vậy quan hệ của hai người càng không tốt.

Trời đêm đầy sao.

Tịch Phong Hà nở nụ cười hạnh phúc. Nàng thích Sơ Dương, nhưng nàng sẽ không vì Sơ Dương mà từ bỏ chính bản thân. Mặc kệ con đường phía trước như thế nào, cứ đi là biết.

Tịch Phong Hà nở nụ cười hạnh phúc. Nàng thích Sơ Dương, nhưng nàng sẽ không vì Sơ Dương mà từ bỏ chính bản thân. Mặc kệ con đường phía trước như thế nào, cứ đi là biết.

Trong bóng đêm, phu thê Sơ Dương lại không vui mừng như vậy. Tịch Túc Vũ theo sau Sơ Dương, nàng ấy lơ đãng hỏi: “Phong Hà sắp gả cho Thái Tử, chúng ta cũng nên chuẩn bị chút đồ cưới cho muội ấy.”

Sơ Dương cúi đầu, Tịch Túc Vũ không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng có thể đoán được một hai. Sơ Dương im lặng một lát, nói: “Theo ý phu nhân là được.”

Tịch Túc Vũ nở nụ cười tự giễu, đáp “Dạ”.

Giây phút Tịch Phong Hà nói phải gả cho Thái Tử, nàng ấy nhìn thấy đau đớn và bất đắc dĩ trong mắt Sơ Dương. Nhưng dù có hao hết tâm tư, chung quy chẳng thể đổi được, chẳng bằng cứ mặc kệ hắn.

5 15 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

10 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
munln
munln
3 Năm Cách đây

Mình đọc thấy có 1 lỗi đánh máy:
… tư dung bình THƯỜNG …

Nona Nguyễn
Nona Nguyễn
3 Năm Cách đây

A đọc chương này có cảm giác nam phụ có thích nữ9 nhưng chắc là có ẩn tình nhỉ?

Hạnh Lê
Hạnh Lê
3 Năm Cách đây

Cầm được thì cũng có thể buông được. Mình thích bạn ấy rồi nha. Yêu hận rõ ràng thì sau này khi có ngoảnh đầu nhìn lại sẽ không hối hận vì những lựa chọn của mình ngày đó.

U.y.n
U.y.n
3 Năm Cách đây

Cảm thấy nam 8 cũng có thích nữ 9 ấy, nhưng ko hiểu vì sao lại xin ban hôn vs nữ 8. Kể cả biết vua có ý tác hợp nữ 9 vs thái tử cũng có thể ở vậy mà, nhỡ sau này có ng hợp ý thì sao ><

Đỗ Mai Linh
Đỗ Mai Linh
3 Năm Cách đây

Tịch Ngôn Vân:(( chỉ là đứa được cho ăn ở nhà mà ngông gkee á?

Thư Phạm
Thư Phạm
3 Năm Cách đây

Ngó phân nửa dàn nam phụ đánh mất nữ chính đều vì “thân bất do kỷ” , mà ngược lại nam chính hoặc may mắn, hoặc cố gắng dù thế nào cũng phải giành đc nữ chính ??‍♀️ Sau này có hối thì cũng muộn rồi ??‍♀️

Hien hien
Hien hien
3 Năm Cách đây

Phải nói cảm ơn mấy anh nam phụ thân bất do kỷ nên nam chính mới có cơ hội đến với nữ 9 chứ ???

May may may
May may may
2 Năm Cách đây

Mình nghĩ chắc nam 8 thích nữ 9 nhưng nghĩ mình không có tư cách cưới đích nữ nên mới cưới nhị tiểu thư. K biết ai đúng ai sai nữa

Tường Vy Nguyễn
Tường Vy Nguyễn
2 Năm Cách đây

Biết ngay màa, chắc chắn có ẩn tình gì đây

10
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!