Chương 04
Mặc kệ con đường phía trước như thế nào, cứ đi là biết
Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
***
Hoa lê trong viện rơi lả tả, lá xanh rợp bóng. Ngày thứ ba Sơ Dương thành thân, Tịch Phong Hà cảm giác thời gian đã qua rất lâu, ngày ngày nhàm chán ngồi trong viện ngẩn người.
Tịch Phong Hà vốn là người hoạt bát, biết chính mình và Sơ Dương không thành, nàng không còn khổ sở như trước. Dù vậy thỉnh thoảng nhớ tới ký ức xưa cũ, lòng nàng vẫn quặn đau.
Sáng sớm, Chu Khinh lại thấy Tịch Phong Hà ngồi dưới cây lê ngẩn người. Do dự một chút, nàng ta lại gần nói hôm nay là ngày Nhị tiểu thư lại mặt, hỏi nàng có tham gia yến hội hay không.
Nàng đau đớn ngẫm nghĩ nửa ngày trời, cảm thấy nên tham gia. Tuy không được tự nhiên, nhưng việc đã đến nước này, nếu nàng còn từ chối sẽ chỉ chứng tỏ bản thân không hiểu chuyện.
Tịch Phong Hà sai ChuïKhinh chuẩn bịẳxiêm y, nàngỗtới viện mẫuľthân thỉnh an.fCòn chưa vàoἶcửa, nàng đãợnghe thấy tiếngữcãi vã bênítrong, lắng nghe,ửlà phụ mẫu.
“Từợnhỏ Hà Nhiỳđã hoạt bátỵnghịch ngợm, ởÏnhà còn cóồchúng ta chămḹsóc. Một khiἱvào cung, lỡḽcon bé gâyỳchuyện, ai cheIchở cho conắbé đây!” Hiếmịkhi mẫu thân¸nổi cáu, giọngơnói pha lẫnịlo lắng vàįtức giận.
“Ta đâuỷcòn cách nàoìkhác, đây làìý Hoàng Thượng.ặTa cũng khôngἱnỡ để HàɩNhi tiến cung,ịnhưng trong triềuắđủ mọi quanÍlại, cho dùặta từ chốiỉHoàng Thượng, saufnày đố aiỉdám cưới HàἳNhi. Huống chiôThánh mệnh khóấtrái, vài ngày}nữa Thánh chỉḻsẽ tới phủ…”í
Tịch Phong Hà)ngây ngẩn, tiếnícung? Tiến cungãlàm phi? Không,ằHoàng Thượng bằngỉtuổi phụ thân,)chẳng lẽ… Khôngļđúng, bao năm‹nay Hoàng Thượng¹đâu có bướcĪvào Hậu cung,irốt cuộc ngườiồcó ý gì…
Nghĩộvậy, Tịch Phong{Hà đẩy cửaửđi vào. Phụ]mẫu nhìn thấyınàng, vội imòbặt, Tịch AnįHành đi vềèphía nàng, “HàĩNhi…”
Tịch PhongỉHà nhìn bọnổhọ, nghi hoặcảhỏi: “Phụ thân,ẽmẫu thân, ýfhai người làỗsao? Hai ngườiĪđịnh đưa conívào cung ạ?ầNhưng Hoàng Thượng…ĺđáng tuổi chaịcon mà.”
TịchÍAn Hành vộiệgiải thích, “Khôngễphải Hoàng Thượng,Îlà Thái Tử.ἶA…”
Tịch mẫuẫđánh Tịch AnấHành, lườm ôngĮmột cái, quayãđầu mỉm cườiãnói: “Hà Nhi,ịcon nghe nươngļnói, Hoàng Thượngîđịnh tuyển conỉlàm Thái Tửỏphi. Nhưng chuyệnẹvẫn chưa đâuĮvào đâu.”
TịchЇAn Hành nhỏĺgiọng đáp, HoàngỉThượng đã sớmẻquyết định, eôlà không đổiỉđược.
Bị Tịch mẫuêcảnh cáo, ôngẫbực tức ngậmùmiệng.
Tịch mẫu lạiãkéo Tịch PhongỉHà giải thíchínửa ngày, TịcháPhong Hà vẫnựngây ngốc. SơİDương vừa mớiồthành thân, nàngìcòn chưa kịpínghĩ tới chuyện,tương lai, thếĮmà đã bị}an bài?
Không hiểu¸vì sao trongĬđầu Tịch PhongỏHà lại nảyổsinh ý tưởng{kỳ quái. TừĬkhi biết SơúDương thành thân,ĩnàng mịt mờịmê mang, khôngữbiết còn cóļthể yêu aiíkhác hay chăng?òHiện tại bảoảnàng gả choịThái Tử chưaòbao giờ gặp(mặt, nàng cảmĪthấy như vậyứcũng không tệ.
Cuốiãcùng ba ngườiíkhông bàn đượcệgì ra hồn,ĺTịch mẫu cònìbận chuẩn bịľgia yến, bảoắTịch Phong Hàɩvề trước.
Tịch PhongíHà rối rắmīquay trở vềềLê Tụng Uyển.ạChu Khinh chuẩnįbị cho nàngạmột chiếc váyédài màu xanhứthêu hoa, nói)thường ngày TịchẽPhong Hà hayạmặc đồ trắng,ỗhôm nay mặcĩgì đó diễmịlệ hơn chút.
Tịch}Phong Hà đangicó tâm sự,ḽtùy theo ýạnàng ta.
Gia yến,²Tịch Túc VũÍrúc vào lòngìSơ Dương nởìnụ cười ngọtẻngào. Mặc dùắSơ Dương khôngởnói chuyện, nhưngḻlẳng lặng gắpớrau cho TịchèTúc Vũ. Thỉnhìthoảng hai ngườiīlại ngọt ngàoằthì thầm to²nhỏ.
Không biết cóìphải do TịchîPhong Hà hayịkhông, bàn ănãtrầm lắng hơnĩrất nhiều, cũngỉmay có Tịchỉmẫu và Vệêdi nương náoîđộng bầu khôngĮkhí, âu cũngảhòa hợp.
Tịch PhongἳHà ngồi cạnhúVệ di nương,ịphu thê SơằDương ngồi đốiịdiện hai người.ỗNha hoàn bênīcạnh Vệ diỵnương thì thầm,[tiểu thư vàịcô gia thậtĩđẹp đôi. Vệīdi nương quátônàng ta lắmếmiệng, thấp thỏmἶnhìn sang Tịch(Phong Hà, sợốnàng trào phúngígì đó khiếnừbàn tiệc mấtỉngon.
Tịch Phong Hà)lại không khổỉsở như trongỹtưởng tượng. Nàngĩmặc kệ ánhễmắt của Vệ¸di nương, bình¸thản ăn cơm.
Vệđdi nương vàểTịch Túc Vũḹđều là ngườiốhiền lành, tínhἱtình ôn hòa.ịTịch Phong Hàíkhông muốn gâyềsự với họ.
Nhưngịnhững người khácỳthì chưa chắc.
TịchĩAn Hành cònɪcó một nữửnhi tên TịchỉNgôn Vân. Nàngįta nhỏ hơn(Tịch Phong Hàấhai tháng, làọnữ nhi củaữthị thiếp yếuĩđuối. Diện mạoòthị thiếp kiaậkhá bình thường,°là bạn thuởẫnhỏ của TịchḹAn Hành. Vịàhôn phu củaἱbà ta chếtụngoài ý muốn,ứbà ta bịũngười đời chỉđtrỏ. Tịch AnỉHành thấy bàửta đáng thươngịnên thu làmửthiếp thất.
Niệm tình(nghĩa ngày bé,ịmặc dù TịchừAn Hành khôngỉsủng ái bàắta nhưng tốtixấu vẫn choỡbà ta mộtẹcuộc đời áoộcơm không lo.
Tịch:Ngôn Vân chàoĩđời chưa đượcếbao lâu thìảbà ta tạĩthế. Ngày ấyìTịch Phong Hàởvẫn còn trongịtã lót, TịchĮmẫu không quánịxuyến nổi, đànhỷgiao Tịch NgônἱVân cho Vệìdi nương chămἴsóc. Bởi vậy¸quan hệ củaửnàng ta vàồTịch Túc Vũầrất tốt.
Rõ ràng[cả hai ngườiỡđều được Vệídi nương dạyļdỗ, nàng taởlại kém xaẳTịch Túc Vũ.ửDịu dàng khôngêcó, nhưng lạiíthừa hưởng tínhİtình nóng nảyẽgiống hệt TịchềPhong Hà. Hơnẻnữa nàng ta}vốn tâm cơ,ỵTịch Túc Vũọyếu đuối hayấbị bắt nạt,,Tịch Ngôn Vânỉđều giúp nàngìấy đòi lạiİgốc lẫn lãi.
Tịch An Hành đối xử với nàng ta giống hệt như mẫu thân nàng ta, dịu dàng có thừa, nhưng tuyệt không cưng chiều bằng Tịch Phong Hà.
Lần này Tịch Túc Vũ thành thân với Sơ Dương, Tịch Phong Hà nháo loạn Thanh Lạc Uyển, Tịch Ngôn Vân cũng biết tâm tư Tịch Phong Hà. Mấy lần nàng ta tới Lê Tụng Uyển cười nhạo nàng, không ngừng sát muối vào miệng vết thương, Tịch Phong Hà tức giận sai Chu Khinh đuổi nàng ta ra ngoài. Tịch An Hành biết chuyện cảnh cáo Tịch Ngôn Vân, lúc này nàng ta mới chịu yên lặng.
Có lẽ ghen tỵ Tịch Phong Hà được sủng ái, từ nhỏ Tịch Ngôn Vân đã không thích Tịch Phong Hà. Mỗi lần gặp mặt Tịch Phong Hà, nàng ta đều ngấm ngầm khích bác. Tịch Phong Hà không phải loại người ngậm bồ hòn như Tịch Túc Vũ, nàng ăn miếng trả miếng, cứ vậy quan hệ của hai người càng không tốt.
Trong bóng đêm, phu thê Sơ Dương lại không vui mừng như vậy. Tịch Túc Vũ theo sau Sơ Dương, nàng ấy lơ đãng hỏi: “Phong Hà sắp gả cho Thái Tử, chúng ta cũng nên chuẩn bị chút đồ cưới cho muội ấy.”
Tịch An Hành trầm ngâm một lúc, “Được. Nếu con đã quyết định, ngày mai ta sẽ bẩm báo Hoàng Thượng.”
Lần này Tịch Túc Vũ thành thân với Sơ Dương, Tịch Phong Hà nháo loạn Thanh Lạc Uyển, Tịch Ngôn Vân cũng biết tâm tư Tịch Phong Hà. Mấy lần nàng ta tới Lê Tụng Uyển cười nhạo nàng, không ngừng sát muối vào miệng vết thương, Tịch Phong Hà tức giận sai Chu Khinh đuổi nàng ta ra ngoài. Tịch An Hành biết chuyện cảnh cáo Tịch Ngôn Vân, lúc này nàng ta mới chịu yên lặng.
“Nhị tỷ, Nhị tỷ phu.” Tịch Ngôn Vân nâng chén về phía phu thê Sơ Dương, “Ngày ấy Hoàng Đế hạ chỉ tứ hôn, Vân Nhi không hiểu dụng ý của Hoàng Thượng. Hôm nay thấy Nhị tỷ và Nhị tỷ phu xứng đôi như này, mới biết Hoàng Thượng đã sớm nhìn ra hai người là uyên ương trời sinh, không đành lòng phá hư mối lương duyên. Vân Nhi kính Nhị tỷ và Nhị tỷ phu chén rượu.”
Hôm nay gia yến, Tịch Ngôn Vân thấy Tịch Phong Hà lẳng lặng ăn cơm, bắt đầu giở trò.
Tịch An Hành đối xử với nàng ta giống hệt như mẫu thân nàng ta, dịu dàng có thừa, nhưng tuyệt không cưng chiều bằng Tịch Phong Hà.
Hôm nay gia yến, Tịch Ngôn Vân thấy Tịch Phong Hà lẳng lặng ăn cơm, bắt đầu giở trò.“Nhị tỷ, Nhị tỷ phu.” Tịch Ngôn Vân nâng chén về phía phu thê Sơ Dương, “Ngày ấy Hoàng Đế hạ chỉ tứ hôn, Vân Nhi không hiểu dụng ý của Hoàng Thượng. Hôm nay thấy Nhị tỷ và Nhị tỷ phu xứng đôi như này, mới biết Hoàng Thượng đã sớm nhìn ra hai người là uyên ương trời sinh, không đành lòng phá hư mối lương duyên. Vân Nhi kính Nhị tỷ và Nhị tỷ phu chén rượu.”
Trên đường trở về, Chu Khinh cẩn thận hỏi Tịch Phong Hà đã nghĩ kỹ hay chưa, đừng vì nóng giận nhất thời mà trêu đùa hạnh phúc bản thân.
Dứt lời, nàng ta khiêu khích nhìn Tịch Phong Hà.
Dứt lời, nàng ta khiêu khích nhìn Tịch Phong Hà.
Phu thê Sơ Dương uống cạn ly. Vệ di nương nói vài câu khách sáo, khen Tịch Ngôn Vân trưởng thành rồi, tương lai nhất định tìm được vị hôn phu như ý.
Tịch Phong Hà không chút khách khí đâm thẳng vào tử huyệt của Tịch Ngôn Vân. Nàng ta giống hệt mẫu thân nàng ta, tư dung bình thường, chẳng khác nào các tiểu thư quan gia khác.Tịch Phong Hà thầm khinh thường, mặc kệ nàng ta diễn trò, nàng không quan tâm.
Trời đêm đầy sao.
Nhưng Tịch Ngôn Vân không buông tha nàng, lại nói: “Tam tỷ tỷ lớn tuổi hơn con. Tam tỷ tỷ còn chưa thành gia, sao con dám kết hôn trước.” Không đợi Tịch Phong Hà mở miệng, nàng ta nói tiếp: “Tam tỷ tỷ xinh đẹp nhường này, lại còn là đích nữ nhà ta, không biết có bao nhiêu công tử ngoài kia xếp hàng dài mong được cầu thân Tam tỷ tỷ. Đáng tiếc Tam tỷ tỷ không ưng, có lẽ phải là nam tử vô địch thiên hạ mới có thể lọt vào mắt Tam tỷ tỷ.”
Mọi người im lặng, phu thê Sơ Dương có hơi mất tự nhiên. Vệ di nương lo lắng, Tịch phụ Tịch mẫu đều tỏ vẻ tức giận.
Sơ Dương cúi đầu, Tịch Túc Vũ không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng có thể đoán được một hai. Sơ Dương im lặng một lát, nói: “Theo ý phu nhân là được.”
Không đợi Tịch phụ mở miệng, Tịch Phong Hà đã đứng lên, lạnh lùng nhìn thẳng mắt Tịch Ngôn Vân, “Không dối gạt muội muội, đúng là chỉ có nam tử vô địch thiên hạ mới xứng đáng gả cho tỷ. Tỷ vẫn chưa nói với muội muội đúng không, Hoàng Thượng đã quyết định hứa hôn tỷ với Thái Tử.”
Mọi người kinh ngạc, Tịch Phong Hà nhìn Tịch Ngôn Vân ngây ra như phỗng, hếch cằm, “Muội cũng biết tính tình tỷ tỷ không tốt, nhưng ít ra tỷ tỷ vẫn còn cái mặt này. Nếu muội muội muốn gả sớm thì nên thu liễm nhiều vào, tốt nhất là dịu dàng ôn hòa giống Nhị tỷ tỷ, thế thì công tử thế gia danh môn mới coi trọng.”
Mọi người kinh ngạc, Tịch Phong Hà nhìn Tịch Ngôn Vân ngây ra như phỗng, hếch cằm, “Muội cũng biết tính tình tỷ tỷ không tốt, nhưng ít ra tỷ tỷ vẫn còn cái mặt này. Nếu muội muội muốn gả sớm thì nên thu liễm nhiều vào, tốt nhất là dịu dàng ôn hòa giống Nhị tỷ tỷ, thế thì công tử thế gia danh môn mới coi trọng.”
Nhưng Tịch Ngôn Vân không buông tha nàng, lại nói: “Tam tỷ tỷ lớn tuổi hơn con. Tam tỷ tỷ còn chưa thành gia, sao con dám kết hôn trước.” Không đợi Tịch Phong Hà mở miệng, nàng ta nói tiếp: “Tam tỷ tỷ xinh đẹp nhường này, lại còn là đích nữ nhà ta, không biết có bao nhiêu công tử ngoài kia xếp hàng dài mong được cầu thân Tam tỷ tỷ. Đáng tiếc Tam tỷ tỷ không ưng, có lẽ phải là nam tử vô địch thiên hạ mới có thể lọt vào mắt Tam tỷ tỷ.”
Tịch Phong Hà không chút khách khí đâm thẳng vào tử huyệt của Tịch Ngôn Vân. Nàng ta giống hệt mẫu thân nàng ta, tư dung bình thường, chẳng khác nào các tiểu thư quan gia khác.
Không đợi Tịch phụ mở miệng, Tịch Phong Hà đã đứng lên, lạnh lùng nhìn thẳng mắt Tịch Ngôn Vân, “Không dối gạt muội muội, đúng là chỉ có nam tử vô địch thiên hạ mới xứng đáng gả cho tỷ. Tỷ vẫn chưa nói với muội muội đúng không, Hoàng Thượng đã quyết định hứa hôn tỷ với Thái Tử.”
“Phụ thân, con nghĩ kỹ rồi.” Tịch Phong Hà nhìn Sơ Dương, giọng điệu càng thêm kiên định, “Ngôn Vân nói đúng, nữ nhi đã gả là phải gả cho nam tử vô địch thiên hạ.”
“Ngươi!” Tịch Ngôn Vân còn chưa kinh ngạc xong đã bị Tịch Phong Hà chọc giận.
“Ừ, ta biết rồi, ngươi mãi mãi theo ta. Dù ta gả cho đồ tể ngươi cũng theo sau giúp ta bán thịt heo.”
“Đây là con đường ta chọn, đương nhiên ta không hối hận.” Tịch Phong Hà cảm giác gả cho Thái Tử cũng không tệ.
Nàng ta vừa định phát tác thì Tịch An Hành ngắt lời, “Hà Nhi, chuyện này còn có thể thương thảo. Nếu con không muốn, phụ thân sẽ tâu với Hoàng Thượng…”
“Phụ thân, con nghĩ kỹ rồi.” Tịch Phong Hà nhìn Sơ Dương, giọng điệu càng thêm kiên định, “Ngôn Vân nói đúng, nữ nhi đã gả là phải gả cho nam tử vô địch thiên hạ.”
Gia yến tiếp tục, Tịch Ngôn Vân im thin thít, chẳng qua ai cũng có tâm sự. Phu thê Sơ Dương không còn ngọt ngào như trước, cứ vậy buổi tiệc kết thúc trong lời tuyên bố hùng hồn của Tịch Phong Hà.
Tịch An Hành trầm ngâm một lúc, “Được. Nếu con đã quyết định, ngày mai ta sẽ bẩm báo Hoàng Thượng.”
Mọi người im lặng, phu thê Sơ Dương có hơi mất tự nhiên. Vệ di nương lo lắng, Tịch phụ Tịch mẫu đều tỏ vẻ tức giận.
Gia yến tiếp tục, Tịch Ngôn Vân im thin thít, chẳng qua ai cũng có tâm sự. Phu thê Sơ Dương không còn ngọt ngào như trước, cứ vậy buổi tiệc kết thúc trong lời tuyên bố hùng hồn của Tịch Phong Hà.
Nàng ta vừa định phát tác thì Tịch An Hành ngắt lời, “Hà Nhi, chuyện này còn có thể thương thảo. Nếu con không muốn, phụ thân sẽ tâu với Hoàng Thượng…”Trên đường trở về, Chu Khinh cẩn thận hỏi Tịch Phong Hà đã nghĩ kỹ hay chưa, đừng vì nóng giận nhất thời mà trêu đùa hạnh phúc bản thân.
“Ngươi!” Tịch Ngôn Vân còn chưa kinh ngạc xong đã bị Tịch Phong Hà chọc giận.
Thật ra Tịch Phong Hà chưa nghĩ kỹ, chiều nay nàng mới biết việc này, đúng là vừa rồi ở gia yến nàng hành động theo cảm tính. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, nàng không hề hối hận.
“Đây là con đường ta chọn, đương nhiên ta không hối hận.” Tịch Phong Hà cảm giác gả cho Thái Tử cũng không tệ.
Thật ra Tịch Phong Hà chưa nghĩ kỹ, chiều nay nàng mới biết việc này, đúng là vừa rồi ở gia yến nàng hành động theo cảm tính. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, nàng không hề hối hận.“Mặc kệ tiểu thư gả cho ai, Chu Khinh một lòng theo tiểu thư.” Chu Khinh mỉm cười, đương nhiên lựa chọn của tiểu thư là tốt nhất.
“Tiểu thư!”“Ừ, ta biết rồi, ngươi mãi mãi theo ta. Dù ta gả cho đồ tể ngươi cũng theo sau giúp ta bán thịt heo.”
“Tiểu thư!”
Có lẽ ghen tỵ Tịch Phong Hà được sủng ái, từ nhỏ Tịch Ngôn Vân đã không thích Tịch Phong Hà. Mỗi lần gặp mặt Tịch Phong Hà, nàng ta đều ngấm ngầm khích bác. Tịch Phong Hà không phải loại người ngậm bồ hòn như Tịch Túc Vũ, nàng ăn miếng trả miếng, cứ vậy quan hệ của hai người càng không tốt.
Trời đêm đầy sao.
Tịch Phong Hà nở nụ cười hạnh phúc. Nàng thích Sơ Dương, nhưng nàng sẽ không vì Sơ Dương mà từ bỏ chính bản thân. Mặc kệ con đường phía trước như thế nào, cứ đi là biết.Tịch Phong Hà nở nụ cười hạnh phúc. Nàng thích Sơ Dương, nhưng nàng sẽ không vì Sơ Dương mà từ bỏ chính bản thân. Mặc kệ con đường phía trước như thế nào, cứ đi là biết.
Trong bóng đêm, phu thê Sơ Dương lại không vui mừng như vậy. Tịch Túc Vũ theo sau Sơ Dương, nàng ấy lơ đãng hỏi: “Phong Hà sắp gả cho Thái Tử, chúng ta cũng nên chuẩn bị chút đồ cưới cho muội ấy.”
Sơ Dương cúi đầu, Tịch Túc Vũ không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng có thể đoán được một hai. Sơ Dương im lặng một lát, nói: “Theo ý phu nhân là được.”
Tịch Túc Vũ nở nụ cười tự giễu, đáp “Dạ”.
Giây phút Tịch Phong Hà nói phải gả cho Thái Tử, nàng ấy nhìn thấy đau đớn và bất đắc dĩ trong mắt Sơ Dương. Nhưng dù có hao hết tâm tư, chung quy chẳng thể đổi được, chẳng bằng cứ mặc kệ hắn.
Mình đọc thấy có 1 lỗi đánh máy:
… tư dung bình THƯỜNG …
Đã sửa <3
A đọc chương này có cảm giác nam phụ có thích nữ9 nhưng chắc là có ẩn tình nhỉ?
Cầm được thì cũng có thể buông được. Mình thích bạn ấy rồi nha. Yêu hận rõ ràng thì sau này khi có ngoảnh đầu nhìn lại sẽ không hối hận vì những lựa chọn của mình ngày đó.
Cảm thấy nam 8 cũng có thích nữ 9 ấy, nhưng ko hiểu vì sao lại xin ban hôn vs nữ 8. Kể cả biết vua có ý tác hợp nữ 9 vs thái tử cũng có thể ở vậy mà, nhỡ sau này có ng hợp ý thì sao ><
Tịch Ngôn Vân:(( chỉ là đứa được cho ăn ở nhà mà ngông gkee á?
Ngó phân nửa dàn nam phụ đánh mất nữ chính đều vì “thân bất do kỷ” , mà ngược lại nam chính hoặc may mắn, hoặc cố gắng dù thế nào cũng phải giành đc nữ chính ??♀️ Sau này có hối thì cũng muộn rồi ??♀️
Phải nói cảm ơn mấy anh nam phụ thân bất do kỷ nên nam chính mới có cơ hội đến với nữ 9 chứ ???
Mình nghĩ chắc nam 8 thích nữ 9 nhưng nghĩ mình không có tư cách cưới đích nữ nên mới cưới nhị tiểu thư. K biết ai đúng ai sai nữa
Biết ngay màa, chắc chắn có ẩn tình gì đây