Chương 41
Biến đi cho ông!
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Người bóng màu trắng nhìn chăm chú đôi tay tan chảy rồi lại mọc ra thịt mới của Vân Thiển, khẽ nức nở. “Kỷ lão sư ban nãy có điểm đi liễu nhà vệ sinh, đợi một lát mới trở về.”.
Cùng với sự tháo gỡ ống truyền và phá hủy song sắt, đau đớn và nỗi buồn của nó cũng truyền đến chỗ Quái vật tổ chim ở thế giới ngược. Kỷ lão sư lai chi hậu ngươi khiến nàng xem xem.
Người chơi và lính đánh thuê vẫn còn đắm chìm trong đau khổ vì chủ động ăn phân, lại còn ăn một cách vui vẻ. Hạ chúng tôi chỉ tầm mắt rơi tại bên cạnh đích nữ sinh trên người.
Bỗng luồng khí đau buồn hơn cả bọn họ ùn ùn kéo tới, chỉ có một mình Kim Thiên Thiên cảm nhận được sự nóng nảy và tức giận của Quái vật tổ chim. Hôm qua đến bọn họ trường học đích chuyển trường học sinh sao?.
Cô hơi bất an. Đèn trần chợt địa lóe lên liễu hai cái, chung quanh ánh đèn.
Cô cảm nhận được Quái vật tổ chim giận lây sang bọn họ, giống như bọn họ đã làm chuyện gì đó không thể tha thứ. Mở ra vừa nãy đích trang web, hắn chưa xem bao lâu,.
Cảm giác của Kim Thiên Thiên không sai. Sau khi bài tiết xong, người bóng sảng khoái toàn thân, tiến vào trạng thái chiến đấu. Cô thấp giọng nhắc nhở: “Chúng ta gặp phiền phức rồi.”
Bùi Chí Vũ thầm rủa: “Quái vật đúng là quái vật, cảm xúc thất thường. Mặc dù đôi lúc bọn chúng hiền lành nhưng cũng không che đậy được sự thật bọn chúng sẽ hủy diệt thế giới.” “Đây là ai?” Kỷ giáo y sắc mặt rất không hảo.
Không đợi người chơi nhắc nhở, lính đánh thuê đã lên tinh thần cảnh giác, bọn họ là người rất nhạy cảm với sát khí. Cuốn khởi tên hạ nhân áo sơ mi, kiểm tra đối phương đích tình huống.
Người bóng vừa có hành động lạ, bọn họ đã nhận ra ngay, ai nấy giơ vũ khí nhắm miệng súng về phía quái vật chuẩn bị rục rịch. Quá trình kiểm tra trung, nàng nôn oẹ tiếng không ngừng.
Trong chớp mắt, người bóng dựng thẳng vảy cá toàn thân bổ nhào tới. Ánh sáng đỏ phóng thẳng lên trời, hơi nóng cuồn cuồn bốc lên tại nơi lạnh lẽo, tạo thành vòng bảo vệ kiên cố vững chắc. Rèm ngăn cách sau sột soạt sột soạt tiếng không ngừng.
Quái vật tổ chim lạnh mắt nhìn vòng tròn đỏ dưới đất. Bước chân nó di chuyển, mắt đất theo đó chấn động, Quái vật tổ chim chầm chậm đi về một hướng. Hắn biết không thể nhìn thấy như vậy đích cảnh tượng.
Đó là… Trong cổ họng giống như ngậm trứ cái gì, nhả chữ mơ hồ không rõ.
Cửa vào thế giới ngược mà bọn họ đã vào!
Bùi Chí Vũ quát: “Nó muốn thông qua cánh cửa chúng ta tới mà ra ngoài, không thể để nó đi!” Hoặc là nói này đông tây căn bản không là Kỷ giáo y.
Thật ra ngoại trừ súng lửa, trên người mỗi người chơi đều buộc quả bom có lực sát thương rất lớn, chỉ cần một quả là có thể thắp lên ngọn lửa cháy liên tục trong phạm vi cả cây số. Đây là vũ khí sát thương cực mạnh mà công ty dược phẩm Tu Chính cố ý xin.
Bởi vì cách thức sử dụng đặc biệt và bắt buộc con người châm ngòi nên vũ khí này rất phi nhân đạo. Nếu không tới phút cuối cùng, Tu Chính sẽ không sử dụng vũ khí này. Đất, giường bệnh, giẫm lên trứ Hạ nhân chỉ đích giường bệnh.
Người chơi hỏi thăm và biết được trong nháy mắt bom nổ, con người sẽ biến mất ngay lập tức, ngay cả đau đớn cũng không cảm giác được. Bọn họ bèn yêu cầu Hozia đưa thứ này cho mình.
Còn có vũ khí nàoiphù hợp vớiỉbọn họ hơnácái này?
Đây đúngỉlà vũ khíỉchế tạo riêngỏcho người chơiἱmà!
Tuy hình thểἲQuái vật tổứchim to lớn,ỗnhưng phạm viḹbom nổ cũngíkhá rộng, thếễnào cũng phảiĩlàm Quái vậtìtổ chim mấtíchút máu chứÍnhỉ?
Người chơi bảoỗlính đánh thuêềtự mình rútơlui, còn mìnhĮhùng hổ xôngọvề phía Quáiįvật tổ chim,ỉtự phát nổòchính mình!
Toàn bộởthế giới ngượcÍđều nhuốm màuợđỏ tươi. QuáiĮvật tổ chimἷbật tiếng gàoİthét trong biểnĺlửa, nó quẫyócái đuôi tạoỡthành từ sươngờđen, dễ dàngẫgiết chết mộtísố lượng lớnựngười chơi.
Nhưng cũngɩvì vậy màễbom trên ngườiỹngười chơi nổátung, hai bênđđều thiệt!
Bởi vìíKim Thiên Thiênïcó thể cảmọnhận được sựìđau khổ tộtìcùng của Quáiἵvật tổ chimĺnên không thểăchịu đựng nổiớmà chìm vào°hôn mê, đượcfmột người chơi(cõng trên lưng,ļchạy tới chạyĩlui.
Bùi Chí Vũ:ụ“Sự hi sinhjcủa chúng taèđều là vìócứu giúp thếígiới này! Cácıanh em, lên!ìHình dạng củaἰnó nhỏ hơnịban nãy rấtĮnhiều rồi!”
Ngườiíchơi móc bomịtrong balo khôngIgian ra, xôngílên lần nữa.
Nhân°tố tận thếữở thế giớiẻnày khá ghêỉgớm, nhưng cũngẹkhông phải khóịxử lý!
…
Ngục giamịdưới đất.
Vân Thiểnîlàm tan chảyìsong sắt thứểnăm, lỗ hỏngầlồng sắt đứtfgãy cho phépĩngười bóng màu¸trắng chui ra.ḷCô bước vàoẳchiếc lồng, nặngínề đỡ đối,phương khập khiễng²ra ngoài.
Văn NhânἶDu ngồi xổmÍquan sát thiìthể Charles. Thờiĩđiểm đối phươngựra tay vớiẩanh, anh đãạkhông còn xemîanh ta làỷbạn. Người nàyửgặp phải chuyệnằgì, tại saoủtrông cứ nhưụđã thoát lyíkhỏi phạm việgiống loài conãngười vậy?
Không phảiỹVăn Nhân DuĨkhông muốn giúpẵđỡ Vân Thiểnéđang di chuyểnằkhó khăn, mà:là chỉ cầnựanh tới gần,ớngười bóng màu,trắng sẽ phátĩra tiếng rítĬtrầm thấp, khôngàcho anh tiếpḽcận.
Văn Nhân Dujđành phải đứngḽmột bên nhìn.
CũngÍmay sau khiḹngười bóng rútờhết ống truyền,ũvết thương trênĺngười nó dầnýdần bình phục,ỉcó thể tựẹmình cử độngấmột ít.
Đi hơnɨnửa tiếng, bềἱmặt cơ thểịnó ửng đỏẹgiống như bịýlửa đốt, rênìrỉ bên taiĺVân Thiển.
Văn NhânĩDu: “Xảy raíchuyện gì?”
VânĮThiển lắc đầu:ľ“Có phải chúngằta nên đưaínó trở về{thế giới ngượcỡkhông?”
“Không thểĩđưa nó trởívề, chỉ cònĩmột chút nữaìlà tôi cóɨthể dung hợpivới nó rồi.”ĩTrên lối điãâm thầm xuất¸hiện một người:ì“Du, cậu làìmột cấp dướiìrất giỏi, thuốcïcủa cậu chếòra đã trợĭgiúp tôi tiếnìhóa.”
Lúc VânÎThiển thấy ngườiìđến là Marion,ảtrong lòng thoángêkinh ngạc.
Cô đoánἰra Marion cóặvấn đề, nhưngẹkhông ngờ Thịễtrưởng thị trấnờHạnh Phúc này{có vấn đềfvề đầu ócỉ.
Thử hỏi aiἶlại biến vẻìngoài của mìnhïthành một bãiĭchất nhờn maḷquái bị ngườiòchê cười chứ?
Thảo:nào Marion diạchuyển không cóẩtiếng động, giờỉđây ông taẩđã không cònɩhai chân, hoànɨtoàn dựa vàoắcơ thể giốngạnhư thạch tráiḹcây ngọ nguậy.IThứ duy nhấtígiữ hình dáng²còn người làjcái đầu củaıông ta.
Sau khiẫMarion biến thành:bộ dạng quáiỳvật, đôi mắtưcũng trở nênịkhông thấy đường.
Lúcíhoàn toàn bướcĭxuống ngục giam,âông ta mớiớphát hiện thiıthể của Charles.
“Charles!ỵCharles của ba!”ĬÔng ta hétềlên. Sau khiạnhận ra chuyệnằgì, ông taĮhung dữ trừngềVăn Nhân Duạvà Vân Thiển:ΓHai người đãïlàm gì Charles?”ἰ
Ông ta lạiògần, thấy mặtỡCharles bị súngđshotgun bắn thànhặcái rổ, lại{nhìn súng trênẹtay Văn NhânỉDu, trong nháyỉmắt giận dữỉtrào dâng!
“Du, tôiõkhông ngờ mìnhălại nhìn lầmỉcậu! Tại saoɪcậu lại đốiἲxử với Charlesḹnhư vậy! Nóòvẫn luôn xemàcậu là bạn,îchẳng qua lúcĮtrước vì đốɨkỵ mà làmệsai một lần,ầtôi đã bảoínó nhận lỗiơrồi. Nó cònĨnói sẽ tiếp(tục hòa thuậnĩvới cậu…”
Văn°Nhân Du cầm[chặt súng shotgun,Їđứng trước mặtỗVân Thiển, chuẩnỉbị ra tay.
Thậmẻchí anh lườiịhỏi Marion vìĺsao lại biếnỷthành thế này.²Thay vì dưốthời gian hỏiỉông ta, chiİbằng anh quanīsát chỗ nàoècó thể bắn{một phát chếtĭngay.
Trái lại VâníThiển hắng giọng,²bắt đầu giởἶtuyệt chiêu Lừaùđảo đại pháp.
“Thịỳtrưởng Marion, vìỉsao ông lạiủđổ chuyện nàyữlên người Du?!fRõ ràng nguyênẳnhân là ởỗông mà!”
VânịThiển thốt lên,ịkhiến Marion nhìnệvề phía cô:ï“Tại sao?” Gươngïmặt ông tỏ°vẻ chột dạ.
VănõNhân Du ngheồthấy Vân ThiểnÍgọi thẳng anhôlà “Du” ,ếkhông khỏi giơḷtay kéo kínhỉxuống.
Vân Thiển nóiẫtiếp: “Giống nhưólời ông nói,ḷCharles vẫn xemụDu là bạnĮcho nên mớiỗtìm đến Du‹dưới hình hàiЇnày, nói vớiầDu rằng anhữta rất đau.”ắ
Marion ngọ nguậyịcơ thể: “Tôiἳlàm vậy làìvì tốt choļnó!”
Vân Thiểnìcao giọng: “Ôngẩnghĩ làm saoïchúng tôi tìmἲđược đến đây?ịChính Charles đãắdẫn chúng tôi²đến đây, anhíta hi vọngíchúng tôi có°thể ngăn chặnũhành vi lệchọlạc của ông.ẫAnh ta đauἴkhổ vì biếnụthành quái vậtụnên mới tựísát!”
Vân Thiểnĭnghiêm trang giảiḻthích Charles kínhỉtrọng người chaâMarion thế nào,ïhi vọng Marion¹đừng lầm đườngùlỡ bước thếệnào, nghe tớiInỗi Văn NhânồDu cũng sắpếtin chuyện “Charlesítự sát” .
Ngườiễbóng màu trắngἴdựa lên ngườiἴVân Thiển, chấtầnhầy nhỏ xuống.
VânĩThiển chắp haiítay sau lưng,ỉnói bằng giọngãđiệu cán bộɪgià: “Với tưẻcách là ngườiìlàm cha, ngayïcả con trai}nghĩ gì màốông cũng khôngĬbiết. Ông khôngЇthấy vấn đề:đều là ởÏông sao?”
Marionẵlắc đầu: “Khôngăphải, Charles sẽôhiểu ý tôi.ăTôi đã nóiἶvới nó đâyḻlà con đườngàtiến hóa củaữloài người. Tôiểđã từng sayḽmê của cải,ïsau này tôiũtìm được thứícàng quan trọngἷhơn, đó làïcách đứng trênốđỉnh thế giới.”ỗ
Marion nói ôngịta muốn biến°Charles thành bộẵdạng giống mìnhЇlà vì chuyệnỷkế tiếp ôngἴmuốn làm, chỉửcó biến thànhĩnhư vậy thìẵCharles mới giữốđược tính mạng…ọHơn nữa đâyịmới là diệnảmạo được Chúaổsáng thế ưuỷái.
Marion không hềɪe dè nóiêcho hai người³Vân Thiển kếíhoạch của mình.ọTrong mắt ôngợta, hai ngườiổnày đã làỏkẻ đã chết,ĩmà trước khiễông ta thựcờhiện kế hoạchỉvĩ đại, hẳnànên có ngườiỉbiết.
Marion tìm đượcựngười bóng màu]trắng ở thếógiới ngược mộtìcách tình cờ.
Một ngày nọ, ông ta lén đi vào thế giới ngược, chẳng qua chỉ muốn tìm được loại đất có thể gây trồng Hoa đỏ, nhưng không ngờ lại thấy cảnh tượng kia.
Đầu óc ông đã không thể nào suy nghĩ chuyện tiếp theo, nó hơi phức tạp quá với ông ta.
Dưới sự giúp đỡ của Văn Nhân Du và Vân Thiển, rốt cuộc Marion cũng biến thành cầu lông màu trắng.
Đó là sự tồn tại không thể giải thích.
Bóng dáng màu trắng quen thuộc bay thoăn thoắt trong ánh lửa. Động tác giơ chân giẫm lên người chơi của Quái vật tổ chim khựng lại, nó khó tin nhìn về phía đối phương.
Bây giờ mùi của ông ta và cầu lông màu trắng đã hoàn toàn giống nhau, có thể thay thế vị trí đối phương.
Nhìn vẻ mặt huênh hoang đắc ý của Marion, Vân Thiển thật sự tò mò chẳng lẽ người lựa chọn Thị trưởng thị trấn Hạnh Phúc dùng mông đít để chọn à?
Khổng lồ giống như đại họa hủy diệt thế giới, chỉ đứng sừng sững ở đó đã khiến người ta sợ hãi không thể hô hấp, vô số quái vật thần phục quỳ xuống trước nó.
Người chơi cõng Kim Thiên Thiên lẩm bẩm: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Thủ lĩnh của thế giới này.
Rất nhanh, ông ta nhìn thấy bóng đen không thể phớt lờ trên bầu trời, cùng với loài người liên tục tấn công bên dưới bóng đen.
Xem ra kiến thức đã hạn chế sự tiến hóa của mọi người, chỉ có người trong sa mạc văn hóa mới có thể dẫn dắt thế giới về phía diệt vong.
Hiện giờ ông ta đã bắt đầu đồng hóa với người bóng màu trắng, có nghĩa là…
Marion mê đắm sự hùng mạnh của sinh vật kia.
Marion biết thật ra nếu không có cầu lông màu trắng, thủ lĩnh cũng không giỏi ứng phó tình cảnh này.
Cầu lông màu trắng: “Ông xã, chụt chụt chụt!”
Nhưng về sau ông ta phát hiện con quái vật to lớn này lại nghe theo chỉ thị của một quả cầu lông cực kỳ nhỏ yếu, giống như quan hệ giữa sói và bái(*).
Một ngày nọ, ông ta lén đi vào thế giới ngược, chẳng qua chỉ muốn tìm được loại đất có thể gây trồng Hoa đỏ, nhưng không ngờ lại thấy cảnh tượng kia.
Marion bước vào thế giới ngược sớm hơn Vân Thiển và Văn Nhân Du.
Có lẽ ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng của Vân Thiển và Văn Nhân Du đã chọc giận Marion, ông ta nổi điên lên tấn công. Cơ thể chất nhờn ma quái mọc ra một đoạn xúc tú, chậm chạp vỗ mấy cái lên người cả hai .(*) Bái: Một loài động vật trong truyền thuyết, vì hai chân trước rất ngắn nên nếu muốn đi lại phải trèo lên mình sói, có thể xem bái như bộ não và sói như tay chân, sống cộng sinh với nhau
Nếu như ông ta trở thành bái, có phải ông ta có thể kiểm soát thế giới không?
Bọn họ đi lướt qua thi thể Marion, phải mang người bóng màu trắng trở về thế giới ngược mới được.
Marion đã làm được. Bằng việc bổ sung chất thuốc Văn Nhân Du liên tục chế ra, cuối cùng ông ta đã có thể thay thế bái. Chỉ cần xong bước cuối cùng, ông ta có thể hóa thành sinh vật giống hệt bái.
Ông ta vẫn giữ ký ức con người, cũng ghi nhớ những tiếng kêu khác nhau đại diện cho mệnh lệnh lúc cầu lông màu trắng giao tiếp với thủ lĩnh.
Sau khi Vân Thiển và Văn Nhân Du rời đi, thi thể chất nhờn ma quái dưới nhà giam từ từ tan chảy. Một quả cầu lông màu trắng mang gương mặt đàn ông trung niên nhảy nhót đi về phía thế giới ngược.
Ông ta bắt cóc bái ở thế giới ngược. Sau khi bước vào thế giới hiện thực, nó liền trở thành bộ dạng người bóng màu trắng.
Thủ lĩnh của thế giới này.
Marion cho rằng chỉ cần ông ta uống đủ máu của người bóng màu trắng, ông ta có thể biến thành nó.
Marion vô cùng tự tin, ông ta học đảm bảo y như đúc.
Nhìn vẻ mặt huênh hoang đắc ý của Marion, Vân Thiển thật sự tò mò chẳng lẽ người lựa chọn Thị trưởng thị trấn Hạnh Phúc dùng mông đít để chọn à?
Bất cứ người nào có chút kiến thức đều chẳng dám có trí tưởng tượng phong phú như Marion. Dựa vào uống máu để thay đổi giống loài, vậy mà ông ta cũng dám nghĩ, cũng thật có can đảm làm.
Sự tấn công của Marion lúc này chẳng khác gì “giơ nấm đấm nhỏ đấm ngực”.
Xem ra kiến thức đã hạn chế sự tiến hóa của mọi người, chỉ có người trong sa mạc văn hóa mới có thể dẫn dắt thế giới về phía diệt vong.
Đột nhiên Marion nhớ ra người bóng màu trắng cực kỳ yếu ớt, gần như không có sức công kích và cũng không có chỉ số IQ, thay đổi biến hóa bề ngoài dựa theo sự lương thiện và ác ý của người khác, vì vậy mới bị ông ta bắt đi dễ dàng.
Văn Nhân Du: “…”
Có lẽ ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng của Vân Thiển và Văn Nhân Du đã chọc giận Marion, ông ta nổi điên lên tấn công. Cơ thể chất nhờn ma quái mọc ra một đoạn xúc tú, chậm chạp vỗ mấy cái lên người cả hai .
(*) Bái: Một loài động vật trong truyền thuyết, vì hai chân trước rất ngắn nên nếu muốn đi lại phải trèo lên mình sói, có thể xem bái như bộ não và sói như tay chân, sống cộng sinh với nhau
Giống như muỗi đốt.
Đột nhiên Marion nhớ ra người bóng màu trắng cực kỳ yếu ớt, gần như không có sức công kích và cũng không có chỉ số IQ, thay đổi biến hóa bề ngoài dựa theo sự lương thiện và ác ý của người khác, vì vậy mới bị ông ta bắt đi dễ dàng.
——Trở về rồi, sao?
Marion cho rằng chỉ cần ông ta uống đủ máu của người bóng màu trắng, ông ta có thể biến thành đối phương.
Ông ta bắt cóc bái ở thế giới ngược. Sau khi bước vào thế giới hiện thực, nó liền trở thành bộ dạng người bóng màu trắng.
Hiện giờ ông ta đã bắt đầu đồng hóa với người bóng màu trắng, có nghĩa là…
Gần như cùng một lúc, Văn Nhân Du đồng thời nổ súng. Hai người vô cùng ăn ý trong chuyện này.
Đầu óc ông đã không thể nào suy nghĩ chuyện tiếp theo, nó hơi phức tạp quá với ông ta.
Sự tấn công của Marion lúc này chẳng khác gì “giơ nấm đấm nhỏ đấm ngực”.
Quái vật tổ chim: “…”
Vân Thiển vẩy chất nhầy trên tay ra. Chất nhầy rời khỏi tay lập tức biến thành chất lỏng có tính ăn mòn cực cao, bay thẳng về phía đầu Marion.
Đó là sự tồn tại không thể giải thích.
Gần như cùng một lúc, Văn Nhân Du đồng thời nổ súng. Hai người vô cùng ăn ý trong chuyện này.
Một trong những nhược điểm của người bóng là đầu, thì ra Marion biến thành người bóng cũng có nhược điểm này.
Marion mê đắm sự hùng mạnh của đối phương.
Bọn họ đi lướt qua thi thể Marion, phải mang người bóng màu trắng trở về thế giới ngược mới được.
Nhưng về sau ông ta phát hiện con quái vật to lớn này lại nghe theo chỉ thị của một quả cầu lông cực kỳ nhỏ yếu, giống như quan hệ giữa sói và bái(*).
Sau khi Vân Thiển và Văn Nhân Du rời đi, thi thể chất nhờn ma quái dưới nhà giam từ từ tan chảy. Một quả cầu lông màu trắng mang gương mặt đàn ông trung niên nhảy nhót đi về phía thế giới ngược.
Bước cuối cùng, tái sinh sau khi hủy diệt.
Dưới sự giúp đỡ của Văn Nhân Du và Vân Thiển, rốt cuộc Marion cũng biến thành cầu lông màu trắng.
Một trong những nhược điểm của người bóng là đầu, thì ra Marion biến thành người bóng cũng có nhược điểm này.
Ông ta vẫn giữ ký ức con người, cũng ghi nhớ những tiếng kêu khác nhau đại diện cho mệnh lệnh lúc cầu lông màu trắng giao tiếp với thủ lĩnh.
Có lẽ ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng của Vân Thiển và Văn Nhân Du đã chọc giận Marion, ông ta nổi điên lên tấn công. Cơ thể chất nhờn ma quái mọc ra một đoạn xúc tú, chậm chạp vỗ mấy cái lên người cả hai .
Bây giờ mùi của ông ta và cầu lông màu trắng đã hoàn toàn giống nhau, có thể thay thế vị trí nó.
Nếu như ông ta trở thành bái, có phải ông ta có thể kiểm soát thế giới không?
Ông ta sẽ kiểm soát thế giới này!
Marion nhắm thẳng về phía đó. Đây là nấc thang đầu tiên dẫn ông ta về hướng tương lai tươi sáng!
Marion bước vào thế giới ngược sớm hơn Vân Thiển và Văn Nhân Du.
Không biết tại sao nhiệt độ không khí của thế giới ngược rất cao, khiến ông ta cảm thấy không dễ chịu.
Rất nhanh, ông ta nhìn thấy bóng đen không thể phớt lờ trên bầu trời, cùng với loài người liên tục tấn công bên dưới bóng đen.
(*) Bái: Một loài động vật trong truyền thuyết, vì hai chân trước rất ngắn nên nếu muốn đi lại phải trèo lên mình sói, có thể xem bái như bộ não và sói như tay chân, sống cộng sinh với nhau
Marion biết thật ra nếu không có cầu lông màu trắng, thủ lĩnh cũng không giỏi ứng phó tình cảnh này.
Marion: “Chít!”
Nó cần mình!
Bước cuối cùng, tái sinh sau khi hủy diệt.
Marion nhắm thẳng về phía đó. Đây là nấc thang đầu tiên dẫn ông ta về hướng tương lai tươi sáng!
Bóng dáng màu trắng quen thuộc bay thoăn thoắt trong ánh lửa. Động tác giơ chân giẫm lên người chơi của Quái vật tổ chim khựng lại, nó khó tin nhìn về phía bóng trắng.
——Trở về rồi, sao?
Bầu trời rơi xuống vô số sương đen dập tắt ngọn lửa. Quái vật tổ chim và cầu lông cách đó không xa nhìn nhau không nói nên lời. Vách tường thịt mọc lên dưới chân người chơi cuộn bọn họ tới tận cổ, cơ thể không thể nhúc nhích, khung cảnh ngưng đọng.
Đúng lúc Kim Thiên Thiên tỉnh lại, cô có thể cảm nhận được đại khái cảm xúc này, phiên dịch ra nghĩa là…
Rốt cuộc Quái vật tổ chim cũng thấy cầu lông màu trắng xoay người, là gương mặt thân….Đệch mợ, nó không quen cái thứ này!
Rốt cuộc Quái vật tổ chim cũng thấy cầu lông màu trắng xoay người, là gương mặt thân….Đệch mợ, nó không quen cái thứ này!
Marion: “Chít!”
Bất cứ người nào có chút kiến thức đều chẳng dám có trí tưởng tượng phong phú như Marion. Dựa vào uống máu để thay đổi giống loài, vậy mà ông ta cũng dám nghĩ, cũng thật có can đảm làm.
Đây là tiếng kêu mệnh lệnh mà mỗi lần thủ lĩnh nghe thấy đều rất vui vẻ.
Marion đã làm được. Bằng việc bổ sung chất thuốc Văn Nhân Du liên tục chế ra, cuối cùng ông ta đã có thể thay thế bái. Chỉ cần xong bước cuối cùng, ông ta có thể hóa thành sinh vật giống hệt bái.
Marion vô cùng tự tin, ông ta học đảm bảo y như đúc.
Quái vật tổ chim: “…”
Người chơi cõng Kim Thiên Thiên lẩm bẩm: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Đúng lúc Kim Thiên Thiên tỉnh lại, cô có thể cảm nhận được đại khái cảm xúc này, phiên dịch ra nghĩa là…
Cầu lông màu trắng: “Ông xã, chụt chụt chụt!”
Quái vật tổ chim: “Biến đi cho ông!”
Sau bao ngày tui nhịn để dồn chương và tới nay kg nhịn được nữa. Nhớ truyện chết mất. Đúng là truyện không làm người đọc thất vọng mà. Đọc chương nào cười xỉu chương đó…
*Thương Thương* :))
Ngay khi vừa nghiêm túc thì truyện lại tấu hài
Vậy ra Quái vật tổ chim tìm kiếm người bóng màu trắng ấy à.
Không hiểu sao đọc tới chỗ “Trở về rồi sao?” đau lòng gì đâu á ?
Cười khùng mà =)))))
Thật sự chỉ có người ở sa mạc văn hoá mới tưởng tượng ra như này =)))))
quả cầu lông đáng yêu muốn chết, vậy tổ chim là chồng quả cầu lông là vợ đúng ko? ông già thị trưởng héo úa nghĩ s thay thế vợ ngta đc v -_-
Cười xỉu há há há cha già đầu trọc giả dạng vợ ngta ko bị đánh mới là lạ