Cá muối cứu thế – Chương 47

Chương 47

Này chẳng đáng giá

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

“Nói đi, chuyện hai người là thế nào?” Người chơi cần thanh trừ yếu tố tận thế.

Ba người vây quanh bàn trà. Vân Thiển ngồi một bên, Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du ngồi song song đối diện cô, chỉ ước ở giữa cách xa nửa mét. Nghe thấy câu hỏi của Vân Thiển, hai người giống như người câm, không nói năng gì, đương nhiên cũng không hỏi Vân Thiển nữa. Tổn thương người bản xứ, cũng không có thể cố ý phá hoại.

Vân Thiển: Chỉ cần mình ném mũ thật nhanh, mũ mãi mãi không chụp được mình. Chỉ cần có một danh người chơi giải quyết thế giới tận thế vấn đề.

Vốn dĩ cô chỉ thuận miệng suy đoán trong lúc nguy cấp, nhưng phản ứng của Văn Nhân Du và Tống Hành Chỉ lại khiến người ta nghi ngờ. Lần đầu tiên hai người gặp mặt nhưng lại tỏ vẻ đã biết đến sự tồn tại của người kia từ lâu, rõ ràng hai người tới từ thế giới tận thế khác nhau.

Tống Hành Chỉ lùn hơn Văn Nhân Du không chỉ một ít, cậu ngồi đó cứ như con trai của anh, cộng thêm thái độ khinh thường loáng thoáng của Văn Nhân Du truyền tới khiến Tống Hành Chỉ không mấy dễ chịu. Nàng tại nên thế giới đích thân phận là lớp mười một.

Cảm giác khó chịu truyền tới chỗ Văn Nhân Du, ngón tay anh khẽ nhúc nhích. Đến cột công cáo chỗ mới chuyện ma đích chuyện, đêm khuya.

Tống Hành Chỉ liếc trộm Văn Nhân Du, nếu Giới là lão già, Văn Nhân Du chính là lão cố già. Chúa cứu thế đây là cho nàng an bài liễu cái gì ngố tàu thân phận.

Khác với lão già toát lên cảm giác thiểu năng, lão cố già có cảm giác rất chín chắn. Bây giờ, anh đang thoải mái ngồi ở đó, đeo mắt kính gọng viền vàng, âu phục bán cổ điển cắt may hoàn hảo, ngắm nghía chiếc ly trên tay, thủy tinh trong suốt bình thường ở trong tay anh lại giống như đồ cổ cao cấp.

Giữa Vân Thiển và Văn Nhân Du từng xảy ra chuyện, Tống Hành Chỉ chắc chắn điều đó. Chúa cứu thế vậy mà không có cho nàng mắt kiếng.

Văn Nhân Du cũng âm thầm quan sát Tống Hành Chỉ. Tên hạ nhân chóp mũi tì sát kính, từ trái qua phải di động.

Không giống anh, Tống Hành Chỉ rất thuần khiết, từ gương mặt đã có thể nhận ra khí chất trong trẻo mà chỉ thiếu niên mới có. Ánh mắt Tống Hành Chỉ trong veo, sự chán ghét đối với anh và sự yêu thích đối với Vân Thiển lộ rõ mồn một. Thái độ của Vân Thiển đối với cậu ta cũng khác… “Cắt mắt hai mí, nâng sống mũi, cánh mũi thu hẹp, xóa tàn nhang. . .”.

Đim khác bit có lĭlà s khácnhau gia traoĬtim và trao,thân.

Văn Nhân Duíung nưc trng°nht nho. Anhvà Tng HànhCh là phânthân ca cùngmt ngưi, lúcbn h gpmt đã cmìgiác đưc điuđó.

Khong cách cànggn, cm xúcıchung gia haingưi càng rõ,Ímc đ nhđhưng càng ln.Nếu lúc cmÏxúc dao đngln, ngay câđng tác đơnïgin như lyly nưc cũngũcm nhn đưc.

TngHành Ch vàVăn Nhân Duïrt không thíchìloi cm giácnày.

“Cp.”

Mt bàníb đt ngónftay trng nõnİgõ lên.

Vân Thin:íChi bng tm)thi hai vri khi cănĨphòng nh béļca tôi, đinơi trao điúkhu cung ritiếp tc đếnâla gt tôi,ch đng ơđây bt chưctưng David, phòngtôi không thiếuđ trang trí.”

Tài ăn nóiưca cô luônìrt tt, thutchi chó mngmèo là mtìtrong nhng mônbt buc caluyn tp cáchăn nói.

Li nóicnh khóe khiếnếhai ngưi đànìông trưc mtìrun lên. TngHành Ch nghe²thy ging nóinng n caèVân Thin, khóemt không têch đưc đng, vô cùngãti thân, nhưngíđu óc lirt nhanh nhn.

“Emcòn nh víthn tt bngămà tôi tngÏnói vi emkhông?” Tng HànhìCh nh gingìngp ngng: “Xíchst là nănglc tri sinhïca tôi, tôiísng nó cũngís tn ti.iThn linh nóicho tôi biếtmình không thĪs dng lungtung năng lc thế giinày, cũng khôngđưc đ btk ai biết,nếu không sãgây ra nhIhưng không tt.ĩVì vy, tôimi không nóicho em biết…ôTôi không quen]ngưi này, có{điu ln đuũtiên gp đãíthy rt quenthuc. Nhng chuynIcó th nói,tôi đu nóicho em hếtri. Tôi skhông làm chuynîgì xu c,l nào emơcòn không tintôi?”

Vân ThinЇnhưng mày.

Chuyn cóth nói, vy:tc là còncó chuyn không¸th nói?

Cũng maythái đ TngİHành Ch thànhíkhn, cu nóiímt hi liîchy ti bêncnh Vân Thin²làm nũng, ômɪly cánh tayécô, di đuÏti lui gingnhư mèo conìngoan ngoãn.

Sc mtèVân Thin duxung trông thy,cô véo gòếmá mm mica Tng HànhùCh: “Cu cũngĺphi nói chuynnày cho anhýLý và anhVăn, bn hãmi là ngưigiúp cu thuÍxếp thân phn.L như cuxy ra chuyn,bn h phichu trách nhim.”î

Tng Hành Chly đin thoi}di đng ra:“Tôi lp tc{gi đin nóicho h biết!”}

Vân Thin hàilòng, kế tiếpphóng ánh mtĩsc bén nhìnsang Văn NhânĨDu: “Đến lưtàanh khai báori.”

Tng Hành(Ch va điĩđin thoi niļmáy, va khéoĭléo nói: “ChúÍà, chú tïtin ti đâyìs to phiníphc cho VânThin đy.”

VănNhân Du: “…ĩĐây là ưuthế không biếtùxu h ca)thiếu niên trĩà?

Anh đy mtĺkính, nhanh chóngba ra mt,lý do.

Văn NhânèDu nói anhgp đưc mtv thn, cóđl cùng mtángưi vi TngHành Ch.

Thn linhkia mun cơ[th anh, tinòđ là phi³tha mãn ttc nguyn vngvà yêu cuca anh, nếukhông s khôngth ly đưcjcơ th anh.ɪAnh thy đuéóc thn linhkia không thôngminh lm, bènìnói ra nguynvng mun cóđưc trái tim:Vân Thin. Chonên anh mitheo cô đếnĩđây, bi vìanh biết VânThin s khôngĺyêu mình.

Văn NhânDu di mt,ĭgi v đaulòng.

Vân Thin sngùst mà phtìl màn biudin ca VănɩNhân Du, chúĩý ti mtÎchuyn khác: “Tisao thn linhÎmun cơ thĭanh?”

Văn NhânDu: “S thíchïca thn linhmà, ai biếtđưc. Không chnggương mt caĩchúng tôi hpêgu thn linh,ìmun s dngũchúng tôi làm¹công c đili nhng thếgii khác… Cuthy đúng không,ĩcu nhóc?”

TngHành Ch: “…Phi.”ÎLão c giàxo trá, nóichuyn na thtna gi, cũngáchng s Giiâtìm ti tínhs.

Vân Thin nghing: “Cho nênàanh mi bo]tôi đng baogi thích anh?”ư

Văn Nhân DuIgt đu, anhòdui tay vphía Vân Thin:íTrưc khi tôiếthích ng viíthế gii mi]này, có lphi làm phinem…

Tng HànhCh túm lytay Văn NhânDu kéo qua,nói liên thanh:ếVân Thin làïcon gái, anh đây khôngtin. Anh Văncho tôi mưn{căn h rtln, tm thi,anh có th² cùng tôi,đúng lúc tôiúcũng đang làmíquen vi thếgii này, miįngưi có thĩgiúp đ lnưnhau.”

Văn Nhân,Du nheo mtĩnhìn Tng Hành[Ch hi lâu.ĩThy v mtquá tt riĮca Vân Thin,anh thp gingđáp: “Cũng đưc.”)

Văn Tư Thànhınghe thy Vân²Thin mang theomt ngưi đànòông t thếgii tn thếîv, gà gántrong tay anhílp tc mtíngon. Anh bêbng b chyti phòng chothuê ca VâníThin, đau lòngtc gin nói:“Ti sao anhâkhông gp chuyntt như vy?”ĩ

Vân Thin kli tình hunggp phi ngoàiý mun thế gii tnthế ca cô,Văn Tư Thànhhết sc kinhôngc. Anh chưaùbao gi gptình hung Chúa¹cu thế báoli, nhưng VânÏThin vn cóìth mang ngưit thế giiïtn thế trv, có lĩChúa cu thếìb li khôngphi chuyn gììto tát.

Trong chuynónày, Văn TưThành khá cim, bi vìɩcho dù xyra vn đgì thì cũngchng th nàocu xin ngưiɪkhác giúp đ.ĩNgày th haiĺb Chúa cuīthế ràng buc,fanh đã liênèh vi bphn quc gia.òĐáng tiếc Chúacu thế cóth điu chnhùtính hp lýca bn thânI ti thếĩgii hin thc,õbt k nơiinào liên quanđến Chúa cuthế đu skhông b chúĪý.

Anh cũng s)giúp đ hiìthăm th chuynTng Hành Chvà Văn Nhân³Du đi đếnthế gii hin¹thc là thếếnào.

Vân Thin vnİđnh nói thêmơnhng chuyn khác,ĪVăn Tư Thànhơli bo côngh ngơi choĭkhe trưc, chuynıdư li ngàyémai nói tiếp.T thế giiòtn thế trïv, thân thís không mtnhưng tinh thn:li cc kĩmt mi, ng}c ngày cũngĬchưa chc kheÏli đưc.

Văn TưThành ch vàoTng Hành Chïvà Văn NhânDu: “Hai ngưitm thi điưtheo tôi, đúnglúc hôm nayìtôi đi doHi Thành. Vânchó, hai ngưiưlà đ ri,ùsau này emđng dn thêmngưi v na,ũl nào emđnh tp hpmt bàn mtchưc h?”

VânÎThin: Chuyn nàyliên quan gìem?

Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du xuống lầu, Văn Nhân Du đi sau bọn họ một bước.

Đêm đó, điện thoại bên gối nhận được hai tin nhắn.

Nhân viên thu mua: “Chào bạn, đây là kênh thu mua bên ngoài của Bang hội người chơi. Xin hỏi bạn muốn bán vật phẩm gì?”

Đúng là Vân Thiển rất mệt, cô ngáp một cái, vừa định đóng cửa, Văn Nhân Du bỗng ngăn cửa lại, ôm eo cô, ấn một nụ hôn sâu lên môi.

Đúng là Vân Thiển rất mệt, cô ngáp một cái, vừa định đóng cửa, Văn Nhân Du bỗng ngăn cửa lại, ôm eo cô, ấn một nụ hôn sâu lên môi.

Vào lúc này, cậu dám chắc hai người họ là một.

Văn Nhân Du giải quyết được một căn bệnh khác vẫn luôn quấy nhiễu Vân Thiển. Sau khi tắm xong, cô ngủ ngon hơn bao giờ hết.

“【Trò chơi Noah】 rất lấy làm tiếc, bởi vì Chúa cứu thế xảy ra lỗi không xác định, trò chơi lần hai của bạn vẫn chưa hoàn thành. Đúng 09:00:01, ngày 25 tháng 9 bước vào trò chơi tiếp theo, mời bạn chuẩn bị sẵn sàng!”

“Em bây giờ càng hấp dẫn tôi.”

Lý Duy: “Hai người xem hot search chưa?

Bước chân Tống Hành Chỉ giẫm hụt, may mà hình thể Văn Tư Thành khá lớn, có thể đảm nhiệm đệm thịt. Anh xoay đầu định răn dạy cậu nhóc Tống Hành Chỉ này…

Vân Thiển nhìn chằm chằm bốn chữ “bất cứ vật gì” nửa ngày. Dường như bốn chữ này có ám chỉ nào khác, không chỉ là nói vật phẩm.

Văn Tư Thành: “?”

Mặt Tống Hành Chỉ đỏ gay, hai tay bịt lấy phần miệng nhưng chẳng thể ngăn cản cảm xúc mềm mại truyền đến cánh môi, ngay cả cảnh tượng giống hệt cũng xuất hiện trước mắt .

Vân Thiển làm theo cách của nhân viên thu mua, chờ đợi đánh giá.

Vào lúc này, cậu dám chắc hai người họ là một.

Lý Duy: “…”

“Vân Thiển, tôi là Kim Thiên Thiên, tôi thêm số WeChat của cô nhưng vẫn chưa được đồng ý T 皿 T. Cô mau đồng ý đi.”

Chuyện một người trải qua, những người khác sẽ có cảm giác giống hệt.

Lúc gần đi ngủ, cô đọc tin tức. Thằng nhóc mắt to nào đó trên mạng xã hội nhảy dù khỏi tiêu đề đứng đầu hot search.

Vân Thiển nhớ đến lời Bùi Chí Vũ những vật phẩm trên quyển sách ảnh kia ít nhất năm trăm nghìn trở lên. Mặc dù túi ngủ không có trên sách ảnh nhưng cũng là vật phẩm cùng loại, hẳn giá sẽ không thấp quá .

Tống Hành Chỉ rên rỉ, ôm đầu ngồi xổm dưới đất. Chuyện này… quá kích thích rồi.

Nhân viên thu mua: “Bất cứ vật gì mang từ thế giới tận thế về, chúng tôi đều có thể tiến hành thu mua sau khi đánh giá.”

Văn Tư Thành nhìn mà thở dài. Đứa trẻ đi từ thế giới tận thế này không được rồi, đi trên đường mà cũng nằm mộng xuân, phải là quỷ háo sắc tu luyện đến cấp độ nào mới có thể tự tưởng tượng từ trong hư không ra để giải quyết đây?

Chuyện một người trải qua, những người khác sẽ có cảm giác giống hệt.

Nhân viên thu mua: “Mời bạn lấy vật phẩm trong balo không gian ra, dùng  đồng hồ cứu thế chạm vào, chỗ chúng tôi sẽ bắt đầu tiến hành đánh giá vật phẩm. Thời gian đánh giá chừng một ngày, sau khi làm xong sẽ báo giá cho bạn. Bạn có thể chọn bán hay không bán.

Văn Nhân Du giải quyết được một căn bệnh khác vẫn luôn quấy nhiễu Vân Thiển. Sau khi tắm xong, cô ngủ ngon hơn bao giờ hết.

“Em bây giờ càng hấp dẫn tôi.”

Đêm đó, điện thoại bên gối nhận được hai tin nhắn.

Mở được rồi!

Đến buổi tối, kênh thu mua bên ngoài của Bang hội người chơi hồi đáp.

“【Trò chơi Noah】 rất lấy làm tiếc, bởi vì Chúa cứu thế xảy ra lỗi không xác định, trò chơi lần hai của bạn vẫn chưa hoàn thành. Đúng 09:00:01, ngày 25 tháng 9 bước vào trò chơi tiếp theo, mời bạn chuẩn bị sẵn sàng!”

“Vân Thiển, tôi là Kim Thiên Thiên, tôi thêm số WeChat của cô nhưng vẫn chưa được đồng ý T 皿 T. Cô mau đồng ý đi.”

Nhân viên thu mua: “Nếu bạn tham gia Bang hội người chơi, những thông tin này đều có thể cho bạn biết. Phúc lợi của Bang hội người chơi chúng tôi đãi ngộ cao, bầu không khí người chơi hài hòa thân thiện, mỗi người chơi gia nhập Bang hội người chơi đều không sợ giống như rắn mất đầu, tìm không ra đầu mối ở thế giới tận thế. Chúng tôi đảm bảo mỗi thế giới tận thế của người chơi đều sẽ có sự trợ giúp của Bang hội người chơi! Nếu muốn gia nhập, mời bạn bấm số điện thoại 1592xx3xxxx, sẽ có người liên lạc và tiến hành xét duyệt vào hội.”

Vân Thiển thức dậy đã là trưa hôm sau. Cô đeo mắt kính, nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại. Trước tiên cô bấm đồng ý lời kết bạn của Kim Thiên Thiên, rồi lại thử mở balo không gian trong thế giới hiện thực.

Cô nhập website mà Bùi Chí Vũ nói cho cô biết. Mặt đồng hồ cứu thế trên tay sáng lên, trang web đã được tải. Sau khi ảnh động của một chiếc búa nhỏ đập vào màn hình, cửa sổ liên lạc nhảy ra.

Mở được rồi!

Túi ngủ cô lấy ở thế giới tận thế nằm im lìm trong balo không gian.

Vân Thiển nghi ngờ nhân viên thu mua này từng mở công ty bảo hiểm, hơn nữa còn từng bán hàng đa cấp.

Mặt Tống Hành Chỉ đỏ gay, hai tay bịt lấy phần miệng nhưng chẳng thể ngăn cản cảm xúc mềm mại truyền đến cánh môi, ngay cả cảnh tượng giống hệt cũng xuất hiện trước mắt .

Vân Thiển thức dậy đã là trưa hôm sau. Cô đeo mắt kính, nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại. Trước tiên cô bấm đồng ý lời kết bạn của Kim Thiên Thiên, rồi lại thử mở balo không gian trong thế giới hiện thực.

Vân Thiển nhớ đến lời Bùi Chí Vũ những vật phẩm trên quyển sách ảnh kia ít nhất năm trăm nghìn trở lên. Mặc dù túi ngủ không có trên sách ảnh nhưng cũng là vật phẩm cùng loại, hẳn giá sẽ không thấp quá .

Cô nhập website mà Bùi Chí Vũ nói cho cô biết. Mặt đồng hồ cứu thế trên tay sáng lên, trang web đã được tải. Sau khi ảnh động của một chiếc búa nhỏ đập vào màn hình, cửa sổ liên lạc nhảy ra.

Nhân viên thu mua: “Chào bạn, đây là kênh thu mua bên ngoài của Bang hội người chơi. Xin hỏi bạn muốn bán vật phẩm gì?”

Bước chân Tống Hành Chỉ giẫm hụt, may mà hình thể Văn Tư Thành khá lớn, có thể đảm nhiệm đệm thịt. Anh xoay đầu định răn dạy cậu nhóc Tống Hành Chỉ này…

Bên dưới còn có mô tả hiện trường phạm tội tự anh ta chứng kiến, tuy nhiên nhanh chóng bị kiểm duyệt xóa bỏ.

Vân Thiển: “Chỗ các người thu mua cái gì?”

Nhân viên thu mua: “Bất cứ vật gì mang từ thế giới tận thế về, chúng tôi đều có thể tiến hành thu mua sau khi đánh giá.”

Tống Hành Chỉ rên rỉ, ôm đầu ngồi xổm dưới đất. Chuyện này… quá kích thích rồi.

Điện thoại rung lên, tin nhắn tới liên tục trong group ăn chơi nhậu nhẹt của cô, Văn Tư Thành và Lý Duy.

Vân Thiển cảm thấy mặt mũi thần linh này thật không đáng giá, cô lựa chọn giữ lại túi ngủ.

Vân Thiển nhìn chằm chằm bốn chữ “bất cứ vật gì” nửa ngày. Dường như bốn chữ này có ám chỉ nào khác, không chỉ là nói vật phẩm.

Vân Thiển: “Chỗ các người thu mua cái gì?”

Trong lúc chờ, Kim Thiên Thiên tán gẫu với cô, bảo mình đã gia nhập Bang hội người chơi.

Vân Thiển: “Có thể giải thích cụ thể bất cứ vật gì là bao gồm những gì không?

Nhân viên thu mua: “Nếu bạn tham gia Bang hội người chơi, những thông tin này đều có thể cho bạn biết. Phúc lợi của Bang hội người chơi chúng tôi đãi ngộ cao, bầu không khí người chơi hài hòa thân thiện, mỗi người chơi gia nhập Bang hội người chơi đều không sợ giống như rắn mất đầu, tìm không ra đầu mối ở thế giới tận thế. Chúng tôi đảm bảo mỗi thế giới tận thế của người chơi đều sẽ có sự trợ giúp của Bang hội người chơi! Nếu muốn gia nhập, mời bạn bấm số điện thoại 1592xx3xxxx, sẽ có người liên lạc và tiến hành xét duyệt vào hội.”

Vân Thiển nghi ngờ nhân viên thu mua này từng mở công ty bảo hiểm, hơn nữa còn từng bán hàng đa cấp.

Nhìn cách nói chuyện trôi chảy này đi, vừa nhìn đã biết là nội dung chuẩn bị sẵn sàng mọi lúc mọi nơi.

Vân Thiển: “Tôi suy nghĩ một chút… Làm sao tôi bán được đồ cho các người?

Túi ngủ cô lấy ở thế giới tận thế nằm im lìm trong balo không gian.

Nhân viên thu mua: “Mời bạn lấy vật phẩm trong balo không gian ra, dùng  đồng hồ cứu thế chạm vào, chỗ chúng tôi sẽ bắt đầu tiến hành đánh giá vật phẩm. Thời gian đánh giá chừng một ngày, sau khi làm xong sẽ báo giá cho bạn. Bạn có thể chọn bán hay không bán.

Vân Thiển làm theo cách của nhân viên thu mua, chờ đợi đánh giá.

Trong lúc chờ, Kim Thiên Thiên tán gẫu với cô, bảo mình đã gia nhập Bang hội người chơi.

Đến buổi tối, kênh thu mua bên ngoài của Bang hội người chơi hồi đáp.

Lý Duy: “F*ck, tôi từng thấy tận mắt cách thức phanh thây này, chắc chắn là Đặng Lan Lan!”

Đây đúng là vật phẩm thần từng dùng nhưng ngoại trừ có thể giúp người khác đi ngủ bình an bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu thì chẳng có tác dụng gì đặc biệt… Nể mặc thần linh, giá cả thu mua thứ này là năm nghìn tệ.

Vân Thiển cảm thấy mặt mũi thần linh này thật không đáng giá, cô lựa chọn giữ lại túi ngủ.

Văn Tư Thành nhìn mà thở dài. Đứa trẻ đi từ thế giới tận thế này không được rồi, đi trên đường mà cũng nằm mộng xuân, phải là quỷ háo sắc tu luyện đến cấp độ nào mới có thể tự tưởng tượng từ trong hư không ra để giải quyết đây?

Lúc gần đi ngủ, cô đọc tin tức. Thằng nhóc mắt to nào đó trên mạng xã hội nhảy dù khỏi tiêu đề đứng đầu hot search.

# Kẻ trừng trị tội phạm #

Là tin tức một tài khoản thường đưa lên. Anh ta bảo rằng mình ở một địa phương nhỏ, nơi bọn họ ở xảy ra vài vụ án giết người. Cái chết của người bị giết rất kinh khủng, nhưng ai nấy đều vỗ tay khen hay. Những kẻ bị giết đều là súc sinh nổi tiếng ở địa phương…

Bên dưới còn có mô tả hiện trường phạm tội tự anh ta chứng kiến, tuy nhiên nhanh chóng bị kiểm duyệt xóa bỏ.

Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du xuống lầu, Văn Nhân Du đi sau bọn họ một bước.

Đây đúng là vật phẩm thần từng dùng nhưng ngoại trừ có thể giúp người khác đi ngủ bình an bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu thì chẳng có tác dụng gì đặc biệt… Nể mặc thần linh, giá cả thu mua thứ này là năm nghìn tệ.

Điện thoại rung lên, tin nhắn tới liên tục trong group ăn chơi nhậu nhẹt của cô, Văn Tư Thành và Lý Duy.

Lý Duy: “…”

Lý Duy: “Hai người xem hot search chưa?

Một tấm ảnh chụp màn hình, là phần hồi đáp Vân Thiển thấy nhưng bị kiểm duyệt xóa bỏ.

Lý Duy: “F*ck, tôi từng thấy tận mắt cách thức phanh thây này, chắc chắn là Đặng Lan Lan!”

Vân Thiển: “Có thể giải thích cụ thể bất cứ vật gì là bao gồm những gì không?

Văn Tư Thành: “?”

Vân Thiển: “?”

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

8 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Nona Nguyễn
Nona Nguyễn
3 Năm Cách đây

Lúc đọc mấy chương đầu cunh4 ngờ ngợ Đặng Lan Lan rồi. Kg biết nghi ngờ đúng kg…

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

Ô Thế đặng lan lan diệt gian trừ bạo giúp dân thật à?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

A Du bao nhiêu tuổi mà thành lão cố già luôn dị nè~

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh cũng hôn người ta rồi mà anh làm như mới lần đầu vậy hả A Tống.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Không ổn lắm nhỉ, ảnh hưởng từ thế giới ảo ra ngoài đời thực hay đó giờ là vậy rồi?

movunguyetha
movunguyetha
2 Năm Cách đây

Bao giờ mấy anh zai này mới về cơ thể gốc không biết, chứ đọc như này t cứ có cảm giác bản thân đang đọc truyện np ?

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Đặng Lan Lan thật à, sợ quá ???
Đúng là chỉ cần ném đủ nhanh không chiếc nồi nào có để đội lên đầu Vân chó :)))))

keobonggonmauhong
keobonggonmauhong
2 Năm Cách đây

này là một người làm ba người hưởng á hả hahaha

8
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!