Cá muối cứu thế – Chương 50

Chương 50

Thần linh trống trải

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Tiếng nói Tống Hành Chỉ vừa dứt, tất cả đèn trong phòng sáng lên, MC trong tivi tiếp tục đọc tin tức: “Những ngày gần đây có nhiều vụ án cướp giật nổi lên trong thành phố…” Nàng bất nhất dạng, nàng là từng trải quá nghĩ rằng mình.

Vân Thiển nhận ra sức lực ôm mình giảm đi, tầm nhìn sáng trở lại, cô chớp mắt nhìn về phía cửa sổ. Trên tấm kính còn sót lại một ít chất nhầy, chứng tỏ lúc nãy thật sự có sâu lông bò qua. Hắn luôn luôn cho rằng, không phải mỗi cá nhân đều có.

Vân Thiển túm chặt áo Tống Hành Chỉ: “Nó chết rồi sao?”

Tống Hành Chỉ: “Ừ, chết rồi.” Cậu không để tâm Vân Thiển tiếp tục dính lên người cậu. Trên người cô có mùi thơm nhàn nhạt, đuôi tóc chạm đến mu bàn tay khiến cậu không kiềm được muốn chạm vào. Buộc khởi tóc, đối trứ phương hướng của ta, đem cổ cùng tấm lưng.

Đáng tiếc Vân Thiển buông ra rất nhanh, cô dần dần bình tĩnh, thoát khỏi cảm giác sợ hãi. Từ cổ bắt đầu, màu xám đã lan tràn đến xương bướm chỗ.

Vân Thiển cảm kích nhìn Tống Hành Chỉ: “Cảm ơn.” Vừa nãy hắn nhượng đối phương nâng đỡ thì, máu loãng nhỏ.

Tống Hành Chỉ bước ra khỏi sự mất mát, trong lòng còn sót lại xúc cảm ôm ấp của Vân Thiển. Cậu nở nụ cười, đang định nói gì bỗng thấy Vân Thiển ngáp một cái, lập tức ngã xuống. Như vậy làn da giống như thượng sắc không đều đều đích.

Đổ vào lòng cậu, ngủ ngon lành.

Tống Hành Chỉ tháo mắt kính của Vân Thiển, ngón tay xoa dấu vết bị mắt kính hằn bên trên sống mũi, rồi lại chuyển sang cánh môi. Cánh môi hé mở, màu sắc mê người. Giỏi thật, ngay cả bộ y phục đều không cho nàng, tựu khiến nàng.

Cậu hơi cúi người, không hôn lên cánh môi mà cách khoảng năm sáu centimet, ngón tay vuốt ve. Thế giới thượng xa nhất đích cự ly đừng quá mức mỹ nhâ.

Tống Hành Chỉ cất giọng pha chút nghẹn ngạo: “Vân Thiển, em muốn làm gì cũng được nhưng không được thích người khác…” Cậu dừng lại, ôm Vân Thiển vào lòng giống như gấu bông: “Nếu em thích người khác, tôi… tôi sẽ… tôi sẽ….”

Sẽ giết cô sao? Nàng đậm hít thở sâu, cắn trứ sau răng hàm nói.

Tống Hành Chỉ nghĩ cậu sẽ không nỡ giết Vân Thiển, vậy cậu phải uy hiếp Vân Thiển thế nào đây?

Tống Hành Chỉ hạ quyết tâm, hùng hồn nói: “Ngay lúc các người làm chuyện kỳ quặc, tôi sẽ tự thiến!” Nhượng ta ở trong sân tuỳ ý tìm cái địa phương ngủ.

Cm xúc kích đng vàli nói cacu truyn tiĪmt ngưi khác.

Taybưng rưu caVăn Nhân Dukhng li, nhânviên phc vĩhi: “Thưa anh,có chuyn gìsao?”

Nhân viênphc v liếcĺthy găng tayìtrên tay VănìNhân Du, thmếly làm lnhưng không biuhin ra mt.

Văn)Nhân Du nÏn cưi lchếs lc đu,²cm ly ly(rưu kh lcétrong tay. Anhnhìn tic rưut tp nhngngưi thưng lưu,²nhanh chóng hòanhp vào đy.

Cóđiu Văn NhânÎDu đã có¸đnh v chunxác v TngïHành Ch tronglòng, mt thngénhóc khuyết ttđnão thích đùthương đch mtnghìn, t hitám trăm.

Trưc mtôTng Hành Chýhin lên khungícnh Văn Nhân,Du nhìn thyjlúc tham giaɩtic rưu, cuũlc đu đáĭbay khung cnh,ĩtiếp tc đcsách. Vân Thinđang ng saytrên sofa saulưng cu, đpìchăn lông trênngưi.

Trong khong thigian đó, sâulông màu scĩsc s liãxut hin vàiln, gn nhưômưi lăm phútmt ln. Ttc chúng đuũb xích stìca Tng HànhCh đánh tanơtác d nhưtr bàn tay.Đến na đêmâkhông còn sâuèlông xut hinna.

. . .ì%&*

Tng HànhìCh quay đu,:Vân Thin đangnói m, cuìáp sát lign mi ngheìthy ni dungìcô nói.

“…Không choìtôi đè, ti¸sao không chotôi đè

“…Cơïth đàn ôngíthơm phc, cơbng…

Tng HànhľCh: “… Trongmơ mà cũngĭnghĩ ti đànông sao, đúngÏlà Vân Thin,có th pháthuy háo đsc đến cchn.

Lúc trongátrưng, em cònđng tay đngchân vi tôi,ti sao bây[gi không chuchm vào tôi?”ăCm Tng HànhCh chng lênsofa, vươn ngónôtay chc vàophn tht mmľbên má Vân{Thin.

Vân Thin hnõdi lt ngưilăn xung sofa,īTng Hành Chb cô đèbên dưi.

Cánh mũiìkht kht gingnhư ngi thyõđ ăn ngon,ÍVân Thin mơïmàng m mt,ihíp li nhìnngưi bên dưi:â“Xem tôi pháthin ra gìnày, mt điìm nhân!”

Côchui nhi lênngưi Tng HànhCh ging nhưýcún con, bưngmt cu hôncht cht vangùdi.

Tng Hành Chàb cô trétnưc miếng đymt, gương mtàđ bng. Cuvn không cóý ngăn VâníThin, nhưng loêcô thc dyôli tc gin,ìbèn vươn tayđy cô: “Tôilà Tng HànhCh, Vân Thin,:em tnh li¸đi.”

Vân Thin]li ng say,¸cun trong lòngĩTng Hành Ch,íkhiến cu tiếnòthoái lưng nan.

Mànínày b Gii³nhìn thy hếtiqua Thy kính.ĪNgài nhàm chánchm lên mtkính, suy nghĩîxem mình cóúnên mc đaitrinh tiết choúc đám phân)thân dc vnghay không, đ:phòng mt trinhtrong tay Vân:Thin.

Xem tình hìnhtrưc mt, Thamếlam còn dúx, li anhnói trưc kiajhn là nóiĨdi, dc vngĬca anh vnlà tin bc,ìVân Thin chcó sc hpdn vi anhèmà thôi.

C chpèkhông ging vy,cu ch muncó đưc VânThin, hơn nadòng sc mnhnày trưng thànhìvi tc đɨcc k khótin, không chngcui cùng cucó th trthành dc vng,chính ging nhưTham lam.

Thy kínhlăn tăn daođng, Gii nhìnÏthy nhiu nơitrên thế gii[Vân Thin xutĩhin sinh vtĮkhông thuc vĺthế gii bnh. Thn đinɪÁnh Sáng làmľvic là nhưvy, vào nhà]v sinh màĪkhông chùi đít,ɩđ li mtđng rc ri.

ĐámVân²Thin có thđến thế giiónh ca ngàilà nh đưngliên thông doľThn đin ÁnhSáng to ra,mà đã làĭđưng thì dĩnhiên có haihưng. Sinh vtĪmay mn hocĪđ thc lc thế giinh khác có,th thông quaĪđưng liên thôngđi đến thếágii này.

Ngài đãêtng nói thếgii này làècái sàng, smmun gì cũngtiêu đi.

Gii linhìn thy mtđđám tín đĩta ra mùithi ca Thnđin Ánh Sángchy lung tung,Ĩdn dp nhngsinh vt đếnt thế giiính khác. Thếàcc dn đưckhng chế.

Gii: “Chánngt.”

Ngài munri khi thn¹đin tìm chútínim vui nhưngli b cmchế ca ThníBóng Ti bày)ra cn li,íra ngoài làs nghe thytiếng nói “Tĩnhtâm mà ThnBóng Ti đli, ngay cıVương Lâm cũngÎkhông th bưcvào.

Thưng ngày, Giiļrt thích chyïđến thế giiũnh do thnılinh khác caiïqun tng “lvt, bâygi không th¹nào làm chuynânày, ngài bngcm thy hơitrng tri.

Đen toĩcon và Trngbé nh đangI ngn núiđng sau thnđin. Gii đnh³tìm Đen to)con luyn tay,nhưng Trng bénh đang mangthai, Đen tocon vi tưcách là chanên không rnhđ ý ngưiİkhác, thn linhcũng không đưc.

Giitò mò nhìnЇTrng bé nh,įthân hình quìcu ca nóòphng lên mt,qu bóng nh,trông ging cáiéh l nmngang.

Ngài nhìn mthi thì riđi.

Gii đi vɨphía Tnh trìíca thn đin,ļcũng là nơingài tm ra.Tuy thn thutcó th giiquyết mi vnòđ nhưng trênmt vài phươngdin, thn linhcũng rt thíchĩhưng th.

Ví dnhư Gii, ngàiìrt thích ngâmngưi trong aoīnưc, như vyámi có thtr giúp ngàiángăn cách hoàntoàn năm giácĭquan .

Gii munbiết rt cucìnhng đon kýĬc sâu trongîđu Vân Thinlà thế nào.Ký c đièphương b nátưvn, rõ rànglà chuyn màcô cũng khôngònh đưc sauĩkhi ký cób đánh v.

Ngàiêđã tng gpjcô gái nàyísao?

Gii xoay chiếcânhn trên tay.Đây là mtòchiếc nhn gbình thưng, ngàich biết đâyĮlà th rtĩquan trng viõngài, còn nguyênÍnhân ti saoéquan trng thìkhông nh ni.

Tócɪtrng trôi lngIl trên mtnưc, bp bnhlay đng. Giiđng dy khimt nưc, áo¹bào t đngbiến ra, ngàiđi đi lili trong thnđin.

Vương Lâm nhìnũGii đi tiđi lui, cuiĬcùng đi vàophòng tu luyn,ĭông ta mith phào.

Gii ngưngt Thy kínhtrong phòng tuĩluyn, bên tronglà khung cnhɪVân Thin đangÏchơi đin thoiítrong phòng ng.

Lníđu tiên Gii[biết loài ngưiIcó th nmĩtư thế lálùng như vy.Ngài không biếtòti sao VânThin phi vòngchân lên đu,ári li vòngétay qua chân.Tư thế nhưđvy xem mànĮhình d chuhơn sao?

Đột nhiên, người trong khung cảnh cá chép lộn mình, nhào tới trước gương, càu nhàu: “Dáng ngực không tệ, lại còn rất vểnh. Mông cũng rất tròn, đẫy đà xinh đẹp. Tại sao mình ra ngoài hẹn trai đều hẹn không được?

Anh nhướng mày. Đốt ngón tay bỗng bị cắn chặt.

Tín đồ của ngài lại tìm một người thấp kém cỡ này để giải quyết dục vọng, với tư cách là thần linh được cô tín ngưỡng, vậy chẳng phải ngài mất mặt lắm sao?

Giới nhìn Vân Thiển lúc thì vén áo, khoa tay múa chân đo kích cỡ hai cục thịt vô dụng trước ngực, lúc thì lại phỏng theo độ cong phần mông, cuối cùng nằm trên giường la to: “Ông trời ơi, ban cho tôi một người đàn ông hoàn thành Home run(*) dù chỉ một lần đi!”

Nhắc nhở vang lên hết lần này đến lần khác, thật tiếc Giới không chịu mở văn phòng trinh thám giải quyết vô số vấn đề ngoại tình trong hôn nhân, nếu ngài chịu mở, chắc chắn kinh doanh phát đạt.

Một cậu thiếu niên trạc tuổi Tống Hành Chỉ chạy ra từ trong khe hở.

Giáo viên chủ nhiệm bước dọc theo đường đi giữa hai dãy bàn học tới, nhìn thấy thiếu niên úp gương mặt đỏ lựng xuống bàn bèn lo lắng hỏi. Mặc dù học sinh chuyển trường dựa vào quan hệ nhập học, nhưng thành tích thi khá ổn, hẳn có thể thi đại học vào trường không tệ, cũng không kéo chân sau lớp bọn họ.Anh nhướng mày. Đốt ngón tay bỗng bị cắn chặt.(*) Vốn là thuật ngữ trong bóng chày, nhưng ở Đài Loan thường dùng để so sánh mức độ thân thiết của nam nữ. Home run là mức độ cao nhất, bao gồm nắm tay, hôn môi, quan hệ

“Chị gái ——” Giọng nói nũng nịu ngọt lịm nhưng nhuốm đầy sự âm u lạnh lẽo đến từ đại dương sâu thẳm: “Lén chạy đi mà không cho Tiểu Hải biết sẽ bị trừng phạt đấy nhé.”

Cảm giác giống như đắm mình trong mây ồ ạt ập tới. Đầu óc Vân Thiển hỗn loạn, cô không biết tại sao mấy ngày nay Văn Nhân Du và Tống Hành Chỉ có thể chuẩn xác ngăn cản hành động dự định ra ngoài phóng đãng của mình.

Tống Hành Chỉ gật đầu: “Em muốn tới phòng y tế.”

Người phụ nữ tham lam.

Sau khi được Văn Nhân Du đút no tinh thần, Tống Hành Chỉ đút no bụng, Vân Thiển từ bỏ ý định ra ngoài kiếm ăn. Chỉ một thời gian ngắn, Văn Nhân Du đã kết nối được với mạng lưới của anh trai Văn Tư Thành, oai phong lăn lộn trong thế giới này.

Vân Thiển: “Anh khốn kiếp, câm miệng!”

Giới thờ ơ, rõ ràng trong phòng đã có hai phân thân của ngài, đều từng tiếp xúc thân mật (hôn môi) với hai người kia nhưng vẫn không thỏa mãn, còn đòi người khác.

Sau khi trả lời xong, cậu tiếp tục cúi đầu học.

Có nên nói đúng là tín đồ của ngài không, dục vọng mạnh tới như vậy.

(*) Vốn là thuật ngữ trong bóng chày, nhưng ở Đài Loan thường dùng để so sánh mức độ thân thiết của nam nữ. Home run là mức độ cao nhất, bao gồm nắm tay, hôn môi, quan hệ

Người phụ nữ tham lam.

Giới hiểu cái rắm. Hai phân thân chỉ có thể nhìn không thể ăn, chỉ có thể ngắm không thể dùng, xài được cái bíp.

Có nên nói đúng là tín đồ của ngài không, dục vọng mạnh tới như vậy.

Vân Thiển bắt đầu ăn diện. Giới nhìn thấy thông tin trên điện thoại của cô, dường như cô muốn đi gặp người trên mạng, ảnh đại diện là một tên đàn ông rất xấu.

Giới thờ ơ, rõ ràng trong phòng đã có hai phân thân của ngài, đều từng tiếp xúc thân mật (hôn môi) với đối phương nhưng vẫn không thỏa mãn, còn đòi người khác.

Ngay lập tức, Giới tìm được người kia, đúng là một con người xấu xí.

Vân Thiển nghi ngờ giữa Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du có bí mật không cho ai biết. Nhưng bình thường hai người không hề xuất hiện cùng một lúc, dù ở cùng phòng cũng rất ít nói, trừ vẻ ngoài tương tự thì không có điểm gì giống nhau.

Răng nanh cắt rách da cổ Vân Thiển, giọt máu thấm ra bị cậu liếm sạch.

(*) Vốn là thuật ngữ trong bóng chày, nhưng ở Đài Loan thường dùng để so sánh mức độ thân thiết của nam nữ. Home run là mức độ cao nhất, bao gồm nắm tay, hôn môi, quan hệ

Tín đồ của ngài lại tìm một người thấp kém cỡ này để giải quyết dục vọng, với tư cách là thần linh được cô tín ngưỡng, vậy chẳng phải ngài mất mặt lắm sao?

Đột nhiên, người trong khung cảnh cá chép lộn mình, nhào tới trước gương, càu nhàu: “Dáng ngực không tệ, lại còn rất vểnh. Mông cũng rất tròn, đẫy đà xinh đẹp. Tại sao mình ra ngoài hẹn trai đều hẹn không được?

Giới nhắm hai mắt. Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du ở trong phòng mỗi người nghe thấy tiếng nói của ngài, ý đại khái là “Nể mặt các ngươi là phân thân của ta, ta tốt bụng nhắc nhở nguyên nhân các ngươi không chịu trở về chướng mắt ngươi, chuẩn bị đi tìm đối tượng khác…”

Ngay lập tức, Giới tìm được người kia, đúng là một con người xấu xí.

Nhắc nhở vang lên hết lần này đến lần khác, thật tiếc Giới không chịu mở văn phòng trinh thám giải quyết vô số vấn đề ngoại tình trong hôn nhân, nếu ngài chịu mở, chắc chắn kinh doanh phát đạt.

Vân Thiển: “Không phải anh đang làm dự án mới gì đó à?”

Vân Thiển chuẩn bị ra cửa, chợt bị Văn Nhân Du trở về đột ngột ôm vào phòng, đè lên giường.

Vân Thiển chuẩn bị ra cửa, chợt bị Văn Nhân Du trở về đột ngột ôm vào phòng, đè lên giường.

Giới nhắm hai mắt. Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du ở trong phòng mỗi người nghe thấy tiếng nói của ngài, ý đại khái là “Nể mặt các ngươi là phân thân của ta, ta tốt bụng nhắc nhở nguyên nhân các ngươi không chịu trở về chướng mắt ngươi, chuẩn bị đi tìm đối tượng khác…”

Vân Thiển: “Không phải anh đang làm dự án mới gì đó à?”

Giới nhìn Vân Thiển lúc thì vén áo, khoa tay múa chân đo kích cỡ hai cục thịt vô dụng trước ngực, lúc thì lại phỏng theo độ cong phần mông, cuối cùng nằm trên giường la to: “Ông trời ơi, ban cho tôi một người đàn ông hoàn thành Home run(*) dù chỉ một lần đi!”

“Tôi lo tôi còn không trở về, sẽ nhìn thấy hoa mình trồng bị người khác bẻ mất, như vậy sẽ khiến tâm trạng tôi xấu lắm.” Văn Nhân Du tháo mắt kính xuống, thổi bên tai Vân Thiển: “Lời nói lần này là thật lòng, tôi và thứ kia vẫn không thỏa mãn được em sao?”

Cảm giác giống như đắm mình trong mây ồ ạt ập tới. Đầu óc Vân Thiển hỗn loạn, cô không biết tại sao mấy ngày nay Văn Nhân Du và Tống Hành Chỉ có thể chuẩn xác ngăn cản hành động dự định ra ngoài phóng đãng của mình.

09:00:01, Vân Thiển bước vào thế giới tận thế.

Giới hiểu cái rắm. Hai phân thân chỉ có thể nhìn không thể ăn, chỉ có thể ngắm không thể dùng, xài được cái bíp.

Văn Nhân Du thưởng thức làn da giống như sữa bò dưới tay dần dần ửng đỏ. Dường như cảm nhận được chuyện gì, anh bỗng nhiên cười khẽ: “Tống Hành Chỉ đã không còn nhỏ nữa, lần sau bảo cậu ta gia nhập cùng chúng ta, thế nào? Tôi cũng không để bụng, nếu em ngại mở miệng, tôi có thể…”

Anh ta là tên biến thái.

Anh nhướng mày. Đốt ngón tay bỗng bị cắn chặt.

Tống Hành Chỉ dừng tại khúc quanh, cậu áp mặt lên vách tường ốp gạch men, dường như làm vậy có thể hạ thấp nhiệt độ cơ thể mình. Lúc này, cậu có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng không nên nhìn, nhưng cậu không có cách nào dời mắt, cũng không muốn dời, chỉ đành di chuyển theo tầm mắt của một người khác.

Vân Thiển: “Anh khốn kiếp, câm miệng!”

Vân Thiển bắt đầu ăn diện. Giới nhìn thấy thông tin trên điện thoại của cô, dường như cô muốn đi gặp người trên mạng, ảnh đại diện là một tên đàn ông rất xấu.

“Tống Hành Chỉ, sao mặt em đỏ thế, không khỏe sao?”

Giáo viên chủ nhiệm bước dọc theo đường đi giữa hai dãy bàn học tới, nhìn thấy thiếu niên úp gương mặt đỏ lựng xuống bàn bèn lo lắng hỏi. Mặc dù học sinh chuyển trường dựa vào quan hệ nhập học, nhưng thành tích thi khá ổn, hẳn có thể thi đại học vào trường không tệ, cũng không kéo chân sau lớp bọn họ.

Tống Hành Chỉ gật đầu: “Em muốn tới phòng y tế.”

Giáo viên chủ nhiệm: “Em đi đi.”

Giáo viên chủ nhiệm: “Em đi đi.”

Tống Hành Chỉ dừng tại khúc quanh, cậu áp mặt lên vách tường ốp gạch men, dường như làm vậy có thể hạ thấp nhiệt độ cơ thể mình. Lúc này, cậu có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng không nên nhìn, nhưng cậu không có cách nào dời mắt, cũng không muốn dời, chỉ đành di chuyển theo tầm mắt của một người khác.

Tống Hành Chỉ giơ tay cắn ngón tay, chạm đầu lưỡi lên đó.

Cảm giác tay chỗ nào cũng đều êm ái hơn trước đây.

Anh ta là tên biến thái.

09:01:00, sau lưng Vân Thiển nứt ra một khe hở, bầu không khí trong nhà ngưng đọng.

“Tống Hành Chỉ, sao mặt em đỏ thế, không khỏe sao?”

Tống Hành Chỉ giơ tay cắn ngón tay, chạm đầu lưỡi lên đó.

Đương nhiên mặt mũi cũng y hệt.

Cậu cũng vậy.

Chắc chắn buổi tối Vân Thiển sẽ lại rất đói, hôm nay hẳn nên mua chút gì về nấu cho cô ăn nhỉ?

Tống Hành Chỉ nhìn kỹ một phen, lịch sự dời mắt: “Không có, thế này vừa đẹp.”

Vân Thiển không phát hiện chuyện gì khác thường, trực giác nói cho cô biết chắc chắn Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du có quan hệ, nhưng là quan hệ thế nào?

Vân Thiển nghi ngờ giữa Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du có bí mật không cho ai biết. Nhưng bình thường hai người không hề xuất hiện cùng một lúc, dù ở cùng phòng cũng rất ít nói, trừ vẻ ngoài tương tự thì không có điểm gì giống nhau.

Vân Thiển không phát hiện chuyện gì khác thường, trực giác nói cho cô biết chắc chắn Tống Hành Chỉ và Văn Nhân Du có quan hệ, nhưng là quan hệ thế nào?

Sau khi được Văn Nhân Du đút no tinh thần, Tống Hành Chỉ đút no bụng, Vân Thiển từ bỏ ý định ra ngoài kiếm ăn. Chỉ một thời gian ngắn, Văn Nhân Du đã kết nối được với mạng lưới của anh trai Văn Tư Thành, oai phong lăn lộn trong thế giới này.

Đã đến thời gian ngày 25 tháng 9 bước vào thế giới tận thế tiếp theo, sáng sớm Vân Thiển ước lượng cân nặng cơ thể, phát hiện mình mập lên một ký rưỡi!

Hôm nay Tống Hành Chỉ không cần đi học, ngồi ở nhà. Cô hỏi cậu: “Có phải tôi mập lên rất nhiều không?”

Đã đến thời gian ngày 25 tháng 9 bước vào thế giới tận thế tiếp theo, sáng sớm Vân Thiển ước lượng cân nặng cơ thể, phát hiện mình mập lên một ký rưỡi!

Tống Hành Chỉ nhìn kỹ một phen, lịch sự dời mắt: “Không có, thế này vừa đẹp.”

Cảm giác tay chỗ nào cũng đều êm ái hơn trước đây.

Sau khi trả lời xong, cậu tiếp tục cúi đầu học.

Vân Thiển tranh thủ trước khi bước vào thế giới tận thế một tiếng, dốc hết nhiệt huyết lên sách bài tập của Tống Hành Chỉ. Đối với cô, bài tập bổ túc học sinh cấp ba rất đơn giản.

Cậu cũng vậy.

09:00:01, Vân Thiển bước vào thế giới tận thế.

09:00:02, Vân Thiển chớp mắt suy yếu nói: “Tôi về rồi.”

09:01:00, sau lưng Vân Thiển nứt ra một khe hở, bầu không khí trong nhà ngưng đọng.

Một cậu thiếu niên trạc tuổi Tống Hành Chỉ chạy ra từ trong khe hở.

“Tôi lo tôi còn không trở về, sẽ nhìn thấy hoa mình trồng bị người khác bẻ mất, như vậy sẽ khiến tâm trạng tôi xấu lắm.” Văn Nhân Du tháo mắt kính xuống, thổi bên tai Vân Thiển: “Lời nói lần này là thật lòng, tôi và thứ kia vẫn không thỏa mãn được em sao?”

Đương nhiên mặt mũi cũng y hệt.

Nước da bánh mật, con ngươi dựng đứng màu vàng sẫm, vừa mỉm cười là lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ sáng ngời, vảy cá ẩn hiện chỗ thái dương . Cậu nhảy lên ôm Vân Thiển từ đằng sau.

Răng nanh cắt rách da cổ Vân Thiển, giọt máu thấm ra bị cậu liếm sạch.

“Chị gái ——” Giọng nói nũng nịu ngọt lịm nhưng nhuốm đầy sự âm u lạnh lẽo đến từ đại dương sâu thẳm: “Lén chạy đi mà không cho Tiểu Hải biết sẽ bị trừng phạt đấy nhé.”

5 12 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

15 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Chào đón con cá thứ ba trong đại dương rộng lớn của Vân chó =)))))

Big fan của trường Damocles
Big fan của trường Damocles
2 Năm Cách đây

Hải Vương lại có thêm 1 con cá nữa ạ :))

keobonggonmauhong
keobonggonmauhong
2 Năm Cách đây

Con cá thứ ba là cá hàng real hả :v

Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Uhm…1 2 3 4 đủ một bàn mạt chược rồi …
‘Cá’ lần này có vảy xem ra là hàng real

Tiết vy
Tiết vy
11 Tháng Cách đây

Đây là truyện NP trá hình sao :))))

15
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!